Nói giỡn thì nói giỡn, Khúc Liệu Nguyên vẫn là nghiêm túc cảm thấy Lương Tỉ có chỗ khả nghi, chẳng qua là ở một phương diện khác.
“Bách Đồ nói anh ấy không nói tình hình thực tế cho Lương tiên sinh biết, là vì sợ anh ta nghe xong sẽ tức giận lo lắng, tôi cảm thấy điểm này rất kỳ quái.”.
Thượng Dương nói: “Sao thế? Tính tình Lương tiên sinh hở một chút là nổi nóng, Bách Đồ sợ anh ta gây chuyện, việc này cũng có thể hiểu được mà.”
Khúc Liệu Nguyên nói: “Lương Tỉ hở một chút liền nổi nóng, không phải hoàn toàn là bởi vì tính tình kém, theo sự quan sát của tôi, có lẽ anh ta tương đối yêu Bách Đồ, nhìn ánh mắt liếm cẩu khi anh ta nhìn Bách Đồ là biết ngay.
Mặt khác, nam thần nhất định cũng rất yêu anh ta nha.”
Thượng Dương: “……”
Kim Húc phụ họa nói: “Đúng rồi, cho nên ý kiến của lớp trưởng cậu là cái gì?”
Thượng Dương lại rất có ý kiến, muốn phỏng vấn lớp trưởng, là làm sao lại không hề cảm thấy có một chút gánh nặng nào khi nói về chuyện nam nam yêu nhau, còn nói một cách tự nhiên như thế nữa, giống như đây là một chuyện rất bình thường vậy.
Anh cũng nhìn ra được Bách Đồ và Lương Tỉ như thế, nhưng anh quyết định sẽ không nói ra một cách nhẹ nhàng như Khúc Liệu Nguyên đâu, cùng lắm thì chỉ nói một câu “Tình cảm của hai người bọn họ không tồi” mà thôi.
Khúc Liệu Nguyên nói: “Nếu mối quan hệ đã thành lập dựa trên cơ sở tình cảm, mà nam thần lại còn gạt Lương Tỉ một chuyện lớn như vậy, chuyện này thật sự không bình thường a.
Tôi luôn cảm thấy không giống Bách Đồ nói chỉ đơn giản như vậy.
Nếu chỉ vì trước đó hai người bọn họ từng cãi nhau, lúc chiến tranh lạnh không có cơ hội nói, sau đó chuyện này lại như quả cầu tuyết càng lúc càng lớn, cho nên không tìm được cơ hội nào để nói nữa ư? Các cậu cảm thấy, anh ấy là kiểu người không đúng mực vậy sao? Hay là do filter cái tôi của nam thần quá lớn đi?”
“Cũng có lý, nhưng còn có thể có nguyên nhân khác thì sao?” Thượng Dương hỏi Kim Húc, “Cậu cảm thấy sao?”
“Vừa rồi Bách Đồ từng nói một câu, không biết các cậu còn nhớ không.” Kim Húc nói.
Hai người đều nhìn hắn, nghĩ không ra hắn muốn nói đến câu nói nào nha.
Kim Húc nói: “Bách Đồ nói, trong cuộc họp báo khai máy quay phim mới, khi anh ấy muốn uống nước thì phát hiện trong nước có dị vật, khi đó anh ấy quyết định không nói cho Lương Tỉ biết nữa, nguyên nhân bởi vì ‘Tôi không muốn anh ấy biết loại chuyện này ’.
Loại chuyện này, Bách Đồ là đang nói đến chuyện gì?”
Thượng Dương khó hiểu nói: “Đương nhiên là nói về đồ bẩn ở trong nước uống rồi, đó là nước uống đó, như vậy là quá nguy hiểm rồi, cho nên tôi nói đâu ai có thể làm gì nếu là uống nước sôi để nguội, thấy đúng không? Vậy nên chuyện đó khó có thể phòng bị được.”
Kim Húc hỏi: “Cậu uống hết nước trong bình giữ ấm rồi sao? Chờ chút nữa tìm một chỗ bổ sung nước nóng cho cậu nha.”
Thượng Dương: “……”
Khúc Liệu Nguyên sốt ruột nói: “Phân tích vụ án đi! Hai ngươi làm như là đối tượng của nhau vậy?”
“Ai cùng cậu ta……” Thượng Dương muốn phản bác, lại ý thức được Khúc Liệu Nguyên chỉ là nói thôi, nếu bản thân nói nhiều thêm mấy câu thì mới là lạy ông tôi ở bụi này rồi.
Vẻ mặt của Kim Húc tràn đầy ý cười, nói: “Không, chúng tôi còn chưa tới giai đoạn đó đâu.”
Thượng Dương xụ mặt: “Đừng đùa quá.”
“Tôi cảm thấy trọng điểm không nằm ở nước, mà trọng điểm là dịch thể ở trong nước.” Kim Húc nghiêm túc lại, nói, “Bách Đồ nói không muốn cho Lương Tỉ biết loại chuyện này, nhấn mạnh, anh ấy không muốn Lương Tỉ biết về loại hình vi mang tính chất quấy rối tình dục rõ ràng này.”
“Cái này cũng không khó hiểu, bình thường đàn ông gặp phải quấy rối tình dục ở mức độ này, không muốn bị người khác biết, không phải cũng hợp lý sao?” Thượng Dương nói.
“Không hợp lý,” Không đợi Kim Húc phản bác, Khúc Liệu Nguyên liền nói ra ý kiến phản đối trước, “Đầu tiên, Bách Đồ không phải là thẳng nam bình thường, tiếp theo, Lương Tỉ không phải là người khác mà chính là người yêu của anh ấy.
Tôi đồng ý với quan điểm của Kim Húc, việc này không nói với Lương Tỉ, thật sự là không hợp lý.”
Kim Húc nói: “Hơn nữa anh ấy còn nhấn mạnh‘ loại chuyện này ’, lời nói này khiến tôi cảm thấy có chút kỳ quái.
Chẳng qua là tôi có một suy đoán theo một phương hướng không xác định là có khả năng này xảy ra hay không.
Đó là, trong quá khứ, có thể Bách Đồ đã từng bị quấy rối tình dục rồi, hơn nữa còn là tình huống tương đối nghiêm trọng đâu.”
Bởi vì đã nói đây chỉ là suy đoán mà chính mình cũng không xác định được, cho nên giọng điệu của Kim Húc cũng trở nên cẩn thận: “Có lẽ chuyện đó vẫn còn ám ảnh chính bản thân Bách Đồ và cả Lương Tỉ nữa, cho nên anh ấy mới lo lắng nếu chuyện như vậy lặp lại lần nữa, sẽ chọc phải vẩy ngược của Lương Tỉ, đến lúc đó, còn không biết anh ta sẽ làm ra loại hành vi quá khích gì đâu.
Giống như lớp trưởng nói, tôi cũng không cho rằng tính tình trong đời tư của Lương Tỉ quá kém cỏi, có lẽ là ngược lại, so với Bách Đồ, anh ta mới là người cởi mở hơn, là một người sống thật khoái lạc, chỉ là có tiền nên tương đối thích ra vẻ một chút mà thôi.
Lương Tỉ đụng một cái là nổi nóng, chính là vì phá lệ để tâm đến chuyện của Bách Đồ, hay nói cách khác, là bởi vì yêu.”
“Nếu hướng suy đoán này thành lập, thì việc Bách Đồ giấu giếm Lương Tỉ một chuyện lớn như vậy, cũng có thể giải thích hợp tình hợp lý hơn.” Khúc Liệu Nguyên tán đồng nói.
Anh ta và Thượng Dương đồng thời yên lặng suy nghĩ trong chốc lát, đều bị giả thiết của Kim Húc thuyết phục rồi, hơn nữa còn là tâm phục khẩu phục đâu.
Nửa ngày nay loạn thành như vậy, mà Kim Húc vẫn có thể từ một câu nói vô tình của Bách Đồ, phát hiện ra điểm mù mà cả hai người bọn họ đều không chú ý tới.
“Bác sĩ Watson,” Thượng Dương nói, “Tiếp theo chúng ta đi đâu đây?”
Kim Húc nói: “Không phải nói Trang Văn Lý đã về Bắc Kinh sao? Tìm cậu ta hỏi một chút, đổi vé máy bay trở về trước thời hạn là muốn quậy kiểu gì.”
Khi đến tiểu khu mà Trang Văn Lý ở, sắc trời đã hoàn toàn tối đen, đã hơn 6h chiều rồi.
Vốn dĩ chuyến bay của cậu ta phải đến tận 8 giờ tối mới đáp xuống sân bay Thủ đô, nhưng cậu ta lại đổi thành chuyến bay về vào trước buổi trưa, thời gian này vừa đủ để đến nhà của Bách Đồ gây án, điều này cũng làm cho nghi ngờ của Thượng Dương đối với cậu ta càng sâu thêm một tầng.
Sau khi xuất trình thẻ ngành ở cổng, bảo vệ nâng thanh chắn điện lên, để cho hai chiếc xe của bọn họ đi vào.
Xe của Thượng Dương và Kim Húc đi trước, anh dựa theo thông tin mà tìm số tòa nhà, chỉ huy Kim Húc lái xe khi thì quẹo trái, khi lại chạy thẳng, chiếc Tesla đắt tiền của Khúc Liệu Nguyên đi theo sau bọn họ.
“Cấp bậc tiểu khu này không khác với tiểu khu nhà Bách Đồ lắm?” Kim Húc nói.
“Ừ, phí bất động sản có lẽ cũng rất đắt.
Phía trước lại quẹo trái một lần.” Thượng Dương nói.
“Bắc Kinh này đúng là tấc đất tấc vàng mà, phí tổn sinh hoạt còn cao như vậy, cậu có muốn suy nghĩ lại một chút hay không, chuyển nhà đến Bạch Nguyên sống đi?” Kim Húc nói.
Thượng Dương: “……”
Kim Húc lại nói: “Bác gác cổng ở Chúc Gia Viện còn hỏi thăm tôi, thật vất vả mới có bạn gái, cậu mang người giấu đến chỗ nào rồi.”
Kim Húc vừa nói chính là bác gác cổng ở khu nhà của hắn, liên tục hai lần nhận lầm Thượng Dương là con gái, nên cứ tưởng Kim Húc dẫn “Bạn gái” về nhà.
Thượng Dương nói: “Đang điều tra phá án! Đừng có nói chuyện không liên quan ở đây.”
Kim Húc không cho là đúng, nói: “Không ảnh hưởng đến việc phá án đâu.
Cậu có thể ôn nhu với tôi một chút không? Hở một chút là bày ra dáng vẻ lãnh đạo, sao cậu đối với Khúc Liệu Nguyên không như vậy chứ.”
Xe quẹo trái, thêm mấy trăm mét nữa là đến rồi.
Thượng Dương không muốn nói chuyện phiếm với Kim Húc nữa, càng nói tâm tình của anh…… sẽ lại nổi gió to cho xem.
Kim Húc liếc anh một cái, nói: “Lại trưng cái mặt nhỏ ra…… Muốn đánh cậu một trận quá đi.”
Miệng thì nói là muốn đánh một trận, ngữ điệu lại không giống như thế, quá sức mập mờ rồi nha.
Thượng Dương trở mặt, nói: “Tôi mới muốn đánh cậu một trận đấy, có thể đừng chọc cho tôi nói thẳng được không? Tôi là…… Tôi là thẳng nam, còn muốn tôi nói rõ hơn nữa sao?”
Kim Húc ngạc nhiên nhìn anh một cái.
Thượng Dương nói xong trong lòng lại có chút hối hận, còn phải cùng nhau phá án a, lúc này mà làm căng lên thì sau này chẳng phải sẽ rất xấu hổ sao? Hẳn là nên chờ giải quyết xong mọi chuyện rồi mới nói rõ ràng với Kim Húc a, như vậy sẽ tốt hơn ni.
Lại nhìn biểu tình của Kim Húc, Thượng Dương cảm thấy càng ảo não.
Việc này rõ ràng là anh khui ra trước, không phải là do anh sau khi say rượu rồi lợi dụng người ta sao, tại sao còn nói như vậy chứ? Hiện tại lại làm như người ta đang chủ động có ý với anh vậy.
“Trễ một chút chúng ta sẽ nói lại chuyện này.” Anh nói.
“Là muốn nói chuyện thẳng thắng sao?” Kim Húc nói.
“Ừ.” Thượng Dương tinh mắt, chợt nhìn thấy một người đang kéo vali hành lý đi ở phía trước, dựa theo ánh sáng của đèn đường cùng đèn xe, miễn cưỡng có thể thấy rõ ràng khuôn mặt của người nọ, hình như là?
Anh vội chụp cánh tay của Kim Húc, nói: “Dừng xe!” Kim Húc phanh xe dừng lại, Thượng Dương lập tức mở cửa xuống xe, Kim Húc nhìn cánh tay mình vừa mới bị ai đó chụp qua, lại nhìn Thượng Dương vừa xuống xe đã đi vội về phía người xa lạ kia, bất giác nắm chặt tay lái lại một chút rồi mới xuống xe.
Khúc Liệu Nguyên ở phía sau cũng dừng xe, bước nhanh lại đây, hỏi hắn: “Làm sao vậy?”
Kim Húc nói: “Hình như là Trang Văn Lý.”
“Trang Văn Lý?” Thượng Dương đã đến trước mặt người đang kéo vali hành lý kia.
Là một người trẻ tuổi giống y như trong tấm hình anh vừa xem trên xe, khi đến gần xác nhận đúng là cậu ra, anh đưa thẻ ngành ra rồi hỏi, “Cậu lại muốn đi đâu thế?”
Người trẻ tuổi kia vừa đi đường vừa chơi di động, đột nhiên lại bị người xa lạ truy hỏi như vậy nên cậu ta vẻ mặt mờ mịt mà nhìn Thượng Dương, rồi lại nhìn nhìn Kim Húc và Khúc Liệu Nguyên, chần chờ nói: “Tôi là Trang Văn Lý.
Các anh…… Có chuyện gì sao?”
“Đây là biệt danh trên Weibo của cậu có phải hay không……” Thượng Dương nói ra một cái biệt danh trên Weibo, chính là tài khoản chính dùng để theo dõi idol thần tượng kia của Trang Văn Lý.
“Đúng là của tôi.” Trang Văn Lý khiếp sợ nói, “Truy tinh cũng là trái pháp luật sao? Không phải đâu sếp à…… nghề nghiệp của tôi không phải là làm fan đâu, không có liên kết riêng với phòng làm việc của idol đâu, cũng chưa từng làm ra mấy chuyện như hút máu của fan mới mà, tuy đúng là thường hay mắng chửi người ta, nhưng cũng chưa tới mức gọi là bạo lực mạng nha…… A, chẳng lẽ là……cái kia… dạy fan loli kết nối ins với V.P.N cũng là trái pháp luật sao? Cái này hình như không có phạm pháp mà?”
Thượng Dương: “……”
Anh cũng mê mang rồi.
Thanh niên này có vẻ hơi…… Có hơi ngốc bạch một chút nha.
Hình như không quá giống với loại người có thể làm ra mấy chuyện biến thái kia nga.
Kim Húc đúng lúc đi lại đây, nói: “Cậu đang kéo vali là muốn đi đâu? Không phải hôm nay mới từ Thượng Hải trở về sao?”
Trang Văn Lý không ngờ tới công an lại rõ ràng hành tung của mình như vậy, lắp bắp, nói: “Tôi cái kia…… Chính là……”
Kim Húc nói: “Ở bên ngoài lạnh lẽo, không bằng dẫn chúng tôi đến nhà cậu tâm sự một chút đi?”
Chung cư của Trang Văn Lý.
Cửa vừa mở liền nhìn thấy mấy đôi giày bóng rỗ đặt ở trên kệ để giày, Kim Húc và Thượng Dương không quá chú ý đến, chỉ có Khúc Liệu Nguyên là nói thầm một câu: “Còn đều là phiên bản giới hạn nga.”
Trang Văn Lý nghe vậy, ánh mắt sáng lên, rõ ràng là muốn khoe khoang một phen, nhưng lại có chút sợ hãi vẻ mặt lạnh như băng kia của Kim Húc, cuối cùng cũng không dám khoe khoang nữa, nói: “Các anh công an, tùy tiện ngồi đi.”
Nhà của cậu ta rất sạch sẽ, không có cảm giác ấm áp tràn ngập không khí gia đình như nhà của Bách Đồ, mà là điển hình của một căn nhà dành cho thanh niên độc thân sống.
Có lẽ là cậu ta thuê người giúp việc, nên mọi ngóc ngách trong nhà đều được sắp xếp rất gọn gàng ngay ngắn.
Nhìn Trang Văn Lý dưới ánh sáng trong nhà, mới thấy cậu ta trông rất tuấn tú, lối ăn mặc theo phong cách bây giờ của người trẻ tuổi, kiểu tóc cũng cắt giống như minh tinh, trên trán còn có hai nốt mụn, có một chút quầng thâm dưới mắt, nhưng làn da lại trắng nõn, toát ra khí chất con nhà giàu .
“Rốt cuộc là tìm tôi có chuyện gì nha?” Dáng vẻ của Trang Văn Lý có hơi lúng túng bất an.
Thượng Dương nói: “Cậu ở trên tài khoản Weibo chính hình như chính là hình tượng ngự tỷ(*), đúng không?.”
(*) Nói nôm na, đó giống như Soái ca của phái đẹp vậy, một mẫu phụ nữ hoàn hảo cả về sắc đẹp, tính cách lẫn tài năng.
Trang Văn Lý có chút xấu hổ, nói: “Chỉ chơi thôi.”
“Ở bên ngoài sẽ không bị rớt ngựa sao?” Thượng Dương nói, “Ví dụ như lần này cậu đến Thượng Hải tham gia hoạt động truy tinh tại hiện trường, các fan khác nhận không ra cậu à?”
Trang Văn Lý ngập ngừng nói: “Tôi…… Tôi sẽ cosplay một chút.”
Khúc Liệu Nguyên không hiểu lắm, hỏi: “Cosplay thế nào?”
Thượng Dương nói: “Cậu ta chính là một vị nữ trang đại lão(*) nga.”
(*)女装大佬 (nữ trang đại lão): nam mặc đồ nữ, trap, ‘cú có gai’.
Đại lão chỉ người có quyền lực, tài năng, sở trường; không phải nghĩa lớn tuổi, già, đại ca giang hồ.
Ở đây người mặc nữ trang đẹp nên gọi là đại lão.
Kim Húc cũng là lần đầu tiên gặp loại tình huống này, ngạc nhiên nói: “Giọng nói không bị lộ ra sao?”
Trang Văn Lý thanh thanh cổ họng rồi thay đổi giọng nữ ngay tại chỗ: “Đương nhiên sẽ không a.”
Ba chú công an nhân dân: “……”
Trang Văn Lý ngượng ngùng cười, đổi về giọng nam nói: “Tôi là một fan anime, lúc học trung học đã rất thích xem cosplay các nhân vật mặc đồ nữ, sau đó lên đại học, vốn dĩ muốn học về manga anime, trời xui đất khiến lại học về game.
Sau khi tốt nghiệp cũng không đi làm nổi quá hai ngày, tôi nói cho các anh nghe, ngành công nghiệp game này không phải là để cho người làm mà, cho nên tôi liền từ chức, ngồi xổm trong nhà nga.”
Thượng Dương nói: “Được được được…… Vậy cậu vừa rồi lại muốn đi đâu? Theo như chúng tôi biết, vốn dĩ là tối hôm nay cậu mới về đến Bắc Kinh mà, cậu về trước thời hạn để làm gì?”
Trang Văn Lý: “……”
Kim Húc mở miệng nói: “Tôi phát hiện cậu vẫn luôn xem thời gian, là có hẹn sao?”
Trang Văn Lý nói: “Không có, lát nữa tôi phải bay đến Quảng Châu.”
Kim Húc nói: “Nói bậy, cậu không có mua vé đi Quảng Châu.”
Thượng Dương nghĩ thầm, còn chưa tra hành trình mới của cậu ta mà, sao cậu lại biết chứ?…… Tên này, lại gạt người bị tình nghi rồi.
Kết quả thật đúng là, lại bị Kim Húc gạt được rồi, Trang Văn Lý lập tức liền luống cuống, lắp bắp nói: “Tôi…… thật ra tôi……”
“Sự thật là cậu đang muốn ra sân bay, để giả vờ như cậu mới từ Thượng Hải trở về đi.” Kim Húc nói, “Có người còn ở sân bay chờ để đón cậu, phải không?”
Trang Văn Lý: “……”
Đây là chiêu mà mấy tên phú nhị đại phong lưu hay dùng.
Cậu ta chính là một tra nam, một chân dẫm hai thuyền nga.
Bạn gái A biết cậu ta buổi tối 8 giờ sẽ về đến Bắc Kinh, nên đã hẹn sẽ ra sân bay đón.
Cậu ta lại vì hẹn hò với bạn gái B, nên giữa trưa đã trở về trước thời hạn, một buổi chiều này chính là ở cùng với B.
Hiện tại đang vội vàng muốn quay lại sân bay để gặp A, còn phải giả vờ là vừa xuống máy bay nữa.
Trang Văn Lý đưa số di động của bạn gái B cho các chú công an, lại đưa ra ảnh chụp hẹn hò cùng với B lúc chiều để làm bằng chứng.
Thời gian chụp ảnh chính là buổi chiều hai giờ rưỡi, địa điểm ở SKP, vào thời gian này, bất luận là như thế nào, thì cậu ta cũng không kịp chạy đến trước cửa nhà của Bách Đồ để gây án nha.
Thượng Dương: “……”
Kim Húc giơ tay vỗ vỗ lưng anh, rất có ý tứ trấn an anh đừng nhụt chí.
Khúc Liệu Nguyên hỏi Trang Văn Lý: “Cậu dùng tài khoản phụ gửi tin nhắn quấy rối tình dục cho Bách Đồ, cậu nghĩ gì khi viết những điều đó?”
Trang Văn Lý cực kỳ hoảng sợ: “Chuyện này mà các anh cũng có thể tra ra sao?!”
Cậu ta chẳng những gửi tin nhắn quấy rối tình dục cho Bách Đồ cùng với những lời uy hiếp trắng trợn mang tính chất ác độc.
Hơn nữa, còn đưa rất nhiều ảnh chụp mang tính bạo lực lên mạng xã hội dù chỉ là trong vài phút ngắn ngủi.
Thượng Dương lần thứ hai lên tiếng theo quy tắc: “Internet không phải nơi nằm ngoài vòng pháp luật đâu.”
Trang Văn Lý xấu hổ, lúng túng đến đỏ mặt, nói: “Tôi chỉ là tức quá a, em trai của chúng tôi thật sự rất hợp với bộ IP kia, tôi đã xem vở kịch nói đó rồi, hiện tại cải biên thành điện ảnh, nhân vật chính đó chính là được thiết lập riêng cho em trai của chúng tôi mà, đã đẹp lại mạnh còn thảm, ai diễn thì người đó bạo a.
Kết quả, nửa đường lại bị Bách Đồ giật vai…… Đúng, tôi cũng biết người ta là đại lão, là ảnh đế, em trai của chúng tôi bất quá chỉ là người làm công trong giới giải trí, không giống đại già(*)người ta có tư bản chống lưng……”
(*)Đại già (大咖): có nghĩa là một người thành công trong một lĩnh vực nhất định, hoặc là một người đã đạt được kết quả tốt trong một lĩnh vực nhất định.
“Đừng nói những lời vô ích nữa, không muốn làm công thì liền từ chức khỏi làm nữa.
Không phải cậu cũng ngồi ở nhà ăn bám cha mẹ đó sao?” Kim Húc không có hứng thú nghe mấy cái này, vào thẳng chủ đề, nói, “Tôi hỏi cậu tại sao lại gửi những tin nhắn như vậy cho Bách Đồ, cậu nhắn tin mắng người khác cũng không phải là ít, tại sao chỉ gửi những tin nhắn có nội dung kiểu này cho Bách Đồ? Trông cậu cũng không giống đồng tính luyến ái mà.”
Trang Văn Lý nói: “Tôi đương nhiên không phải, con gái rất thơm a, tôi thích em trai là bởi vì thật sự xem cậu ấy là em trai của mình nha.
Lúc cậu ấy tham gia show tuyển chọn, tôi còn tốn không ít vàng thật bạc trắng cho cậu ấy đâu.
Tôi chửi Bách Đồ như vậy, thật sự chỉ là để trút giận mà thôi……”
Một khi hành vi hoang đường đã làm trên Internet được phản ánh vào đời thực, thì chính bản thân đương sự cũng cảm thấy hoang mang.
Trang Văn Lý nói xong, đại khái cũng cảm thấy rất hoang đường, giọng điệu cũng trở nên tự hoài nghi chính mình, nói: “Đúng vậy, nhân vật anh ta sắp diễn kia, vốn thiết lập trong kịch bản gốc chính là khi còn nhỏ đã từng bị cha kế quấy rối tình dục …… Bất quá nghe nói phim điện ảnh sẽ sửa lại kịch bản, dù sao cũng không qua được kiểm duyệt mà.
Trên mạng đều nói, bản thân Bách Đồ chính là 0, khi nhận loại nhân vật này cũng không biết là xuất phát từ tâm lý gì nữa.
Bất quá, minh tinh bọn họ cũng không xem tin nhắn mà, phải không? Tôi chính là tùy tiện chửi như thế, lại không đăng Weibo, không phải nói reposts hơn 500 lần(*) mới là trái pháp luật sao, chỉ gửi tin nhắn cũng phạm pháp ư?”
(*)500 reposts-Luật hình sự quy định rằng thông tin " phỉ báng mạng " có thể đăng lại 500 lần để bị kết án theo luật hình sự Trung Quốc, công khai xúc phạm người khác hoặc bịa đặt sự thật để vu khống người khác bằng bạo lực hoặc các phương thức khác.
Nếu trường hợp nghiêm trọng thì cấu thành tội xúc phạm hoặc phỉ báng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...