kim Gia Hiên 2 Áng Thơ Thầm Lặng

Như thế xem ra, nút giao thoa xâu chuỗi giữa các vụ án này vào với nhau rất có thể là chuyện đã xảy ra ở Quảng Châu.

– Lập tức liên hệ với phân cục công an nơi quản lý nhà máy điện tử kia. – Kim Húc kiến nghị, – Bảo họ hỗ trợ đi một chuyến tìm hiểu một chút, nữ công nhân dây chuyền sản xuất dường như ăn ở đều ở trong xưởng, nếu lúc ấy phát sinh chuyện gì, không chừng người trong nhà máy đều nhớ rõ.

Cảnh sát hình sự gật đầu:

– Tôi cũng đang có ý này, còn phải làm thủ tục và trình cấp trên ký thì mới phát thông báo hỗ trợ điều tra được.

Kim Húc nói:

– Là khu nào của Quảng Châu vậy?

– Hoa Đô. – Đồng nghiệp nói, nhìn thấy một vị lãnh đạo từ cửa tiến vào thì cười, – Sao chủ nhiệm Thượng lại tới thế? Có phải sợ chúng tôi ức hiếp tiểu Kim không?

Kim Húc quay đầu lại, quả thật là Thượng Dương, tay anh cầm theo túi giấy đựng café, cũng cười nói:

– Vừa lúc không bận mấy nên đến đây xem thế nào, tiện mời các anh uống cà phê.

Cuộc họp mà anh phải chuẩn bị tài liệu sẽ được tổ chức vào ngày kia, tài liệu của anh cũng đã được đưa lên cuộc họp sáng nay, bây giờ không có việc gì làm nên tới đây xem trợ thủ Kim Húc “học việc” như thế nào, cũng tiện thể muốn xem tiến triển của vụ án đến đâu rồi.

Nhóm cảnh sát hình sự ở đây hồ hởi cảm ơn, cùng bước tới nhận cà phê, Kim Húc lại đứng nguyên không nhúc nhích, chỉ đưa mắt nhìn Thượng Dương. Thượng Dương đưa cho hắn một cốc latte vị quýt rồi nói:

– Toàn đường thôi.

Kim Húc nhận lấy, ánh mắt hai người giao nhau hai ba giây ở trước mặt nhóm hình sự, Thượng Dương chuyển ánh mắt, hỏi người khác:

– Vừa rồi nói gì đến Hoa Đô vậy?

Một vị cảnh sát hình sự bưng cà phê, giải thích ngắn gọn vấn đề cần được công an khu Hoa Đô hỗ trợ điều tra.

Thượng Dương nghĩ nghĩ, nói:

– Sự việc cấp bách, nếu đi theo quy trình sẽ chậm mất. Tôi có đàn em học đại học công an làm việc tại phân cục bên kia, nhờ cậu ta hỗ trợ có thể tiết kiệm chút thời gian.

Các cảnh sát hình sự nói:

– Được thế thì tốt quá, làm phiền chủ nhiệm Thượng.

Thượng Dương gọi điện cho đàn em, lúc anh đang trò chuyện với đàn em, một vị cảnh sát hình sự thì thầm hỏi Kim Húc:

– Tiểu Kim, cậu với chủ nhiệm Thượng là bạn học đúng không? Đàn em cậu ấy không phải đàn em của cậu à? Cậu không quen à?


Kim Húc nói thật:

– Em mới vừa quen không lâu, không mấy thân.

Là trước Nguyên Đán cùng Thượng Dương đi công tác ở Quảng Châu, hắn mới quen vị đàn em này, lúc học ở trường chưa gặp bao giờ, đâu giống Thượng Dương là nhà sưu tập đàn em.

Đúng lúc này thực tập sinh bộ phận kỹ thuật hình sự chạy vào, vội vàng giao một tập tài liệu cho cảnh sát hình sự, trên tay cậu ta còn có mấy văn bản phải đi văn phòng khác. Cảnh sát hình sự cảm ơn cậu ta, chờ cậu ta đi rồi, mấy cảnh sát hình sự túm lại xem tài liệu kia, Kim Húc cũng đi tới xem, trong tài liệu có kết luận tham khảo do điều tra kỹ thuật cung cấp.

Mọi người nhìn nhau, biểu cảm khác nhau.

Đàn em và Thượng Dương nói chuyện với nhau xong, thấy bọn họ như vậy, trong lòng biết có việc, nhưng vẫn nói tình hình trong điện thoại của mình trước:

– Đàn em của tôi biết nhà máy điện tử kia, lát nữa sẽ qua đó tìm hiểu. Cậu ta nói trước 10 giờ sẽ báo lại.

– Cảm ơn đàn em của anh. – Một cảnh sát hình sự nói, một cảnh sát hình sự khác vội bổ sung, – Cảm ơn chủ nhiệm Thương.

Thượng Dương do dự hỏi:

– Làm sao vậy?.., Nếu cần bảo mật nội dung thì không cần nói với tôi.

Kim Húc không tiện mở miệng, lẳng lặng đứng một bên. Vị cảnh sát hình sự vừa nói cảm ơn kia nói:

– Không có việc gì, vụ án này hiện tại không liên quan đến vấn đề bảo mật, mà là vụ án giết người giao hàng, bộ phận điều tra kỹ thuật đã đưa ra kết luận mới dựa trên bằng chứng vật lý thu thập được từ hiện trường lần thứ hai.

Hiện trường vụ án ngoại trừ vân tay của Tỉnh Hiên thì không tìm thấy dấu vết khả nghi nào do người ngoài để lại, chỉ có dấu vân tay, tóc và lông của gia đình ba người sống trong căn phòng đó thuộc về người chết, vợ anh ta và đứa bé.

Nhưng khi các nhà điều tra kỹ thuật so sánh các dữ liệu khác nhau của ba người, họ phát hiện ra một sự thật đáng ngạc nhiên: chuỗi DNA của đứa bé không khớp với chuỗi DNA của người chết hoặc vợ anh ta.

Nói cách khác, không có mối quan hệ huyết thống nào được xác định một cách khoa học giữa đứa trẻ và cặp vợ chồng này.

Thượng Dương cũng ngớ cả người ra, lại nhìn biểu hiện kỳ lạ vừa rồi của các cảnh sát hình sự và Kim Húc, tức khắc đã hiểu, mọi người ở đây đều có một kết luận sinh động…

Tiếng chuông điện thoại chợt vang lên, là của Thượng Dương, anh nhìn, là đàn em vừa mới cúp điện thoại chưa đến năm phút, anh khó hiểu ấn nghe.

Đàn em bên kia nói:

– Em đã cử người qua nhà máy điện tử hỏi rồi, em vừa nhớ tới một chuyện, đàn anh ơi, anh với anh Kim đang ở cùng nhau không ạ?

Thượng Dương nói hắn đang ở văn phòng của Cục điều tra hình sự, đàn em vui vẻ nói:

– Thế tốt quá.


Cậu ta chuẩn bị ngắn gọn báo cáo những điều muốn nói với Thượng Dương, Thương Dương nghe xong cau mày, hơi lấy điện thoạira, nói với nhóm cảnh sát hình sự:

– Trong phạm vi quản lý của đàn em tôi cũng có một vụ đầu độc, để cậu ta nói với mọi người nghe nhé?

Mọi người nghe thế đều nói: Mau mở loa để nghe đi!

Vì thế Thượng Dương ấn mở loa.

Đàn em có chút căng thẳng chào hỏi với các đại lão của Cục Điều tra hình sự, sau đó trình bày tình huống:

– Mấy hôm trước có một người đàn ông tầm 38 tuổi, làm kế toán trong một ngân hàng đầu tư, đến gặp cảnh sát để báo cáo rằng anh ta bị đầu độc.

Anh kế toán này thường xuyên cảm thấy chóng mặt, mất ngủ, nổi mẩn đỏ từ khoảng dịp Tết Nguyên đán, vì quá bận rộn với công việc ngân hàng đầu tư nên không muốn đăng ký khám chữa bệnh mà phải xếp hàng, anh ta cảm thấy thật lãng phí thời gian, liền đi bệnh viện tư để khám. Bác sĩ ở đó chẩn bệnh nói anh ta bị dị ứng, kê cho anh ta không ít thuốc nhập khẩu kháng dị ứng.

Kết quả uống vào cũng không có tác dụng, tóc anh ta tiếp tục rụng, vết mẩn ngứa ngày càng nghiêm trọng, về sau còn xuất hiện tình trạng thiếu máu nghiêm trọng. Anh kế toán viên này không chịu được nữa đành phải đi khoa cấp cứu của bệnh viện công cấp 3 để khám, kết quả kiểm tra thì phát hiện có dấu hiệu trúng độc kim loại nặng.

– Bác sĩ nói là, ngoại trừ những triệu chứng đó, anh ta còn bị chẩn đoán chính xác là… – Đàn em dừng một chút, – Tổn thương miễn dịch cầu thận gì đó, em cũng không nhớ rõ.

Kim Húc kết luận:

– Trúng độc thủy ngân. Có tìm được ngọn nguồn không?

– Đúng vậy, là thủy ngân. Đã tìm được nguồn đầu độc, nhưng nghi phạm vụ đầu độc vẫn chưa được xác định. – Đàn em cho biết, – Phát hiện dư lượng thủy ngân trong máy khuếch tán ô tô của kế toán. Nhưng người này là một xã ngưu, anh ta nói người có có thể tiếp xúc xe của mình và động tay động chân vào bộ khuếch tán hương trong xe rất nhiều, anh ta không biết là ai. Anh ta làm kế toán viên trong một ngân hàng đầu tư, theo như chính anh ta nói, kẻ thù của kế toán rất nhiều, anh ta nhìn thấy ai cũng đều giống như muốn hại mình.

Mọi người ở bên này: – …

Vụ án đầu độc bạn trai cũ của Tỉnh Hiên đều xảy ra ở Quảng Châu, là một vụ đầu độc mãn tính không dễ phát hiện, thời điểm xảy ra vụ án quá gần, liệu giữa hai vụ án có mối liên hệ nào không?

Mà đàn em cùng các đồng nghiệp của họ cũng nghe nói khu bên có người trúng độc đã chết, có liên quan đến một vụ án nào đó ở thủ đô, họ cũng lập tức nghi ngờ vụ án kế toán viên này có liên quan đến hai vụ án kia. Nhưng mà manh mối trước mắt mà họ nắm giữ cho thấy, hai người bị bị hoàn toàn không quen biết, trong công việc và trong quan hệ xã hội đều không có giao thoa gì với nhau.

– Viên kế toán này 38 tuổi, – Kim Húc hỏi đàn em, – Chắc là không độc thân chứ?

Kế toán ngân hàng đầu tư kiếm được rất nhiều tiền, nếu nạn nhân có vợ/chồng thì chắc chắn anh ta sẽ là nghi phạm đầu tiên.

Đàn em nói:

– Có một cô bạn gái 25 tuổi, đã điều tra rồi, đang học nghiên cứu thì được kế toán viên theo đuổi, năm ngoái sau khi tốt nghiệp cũng chưa tìm được việc làm, đang bàn chuyện cưới xin với anh ta. Vốn dĩ là sáu tháng cuối năm nay sẽ kết hôn, an tâm ở nhà làm phú bà, cô ta cũng không có động cơ gây án.

Ngộ độc thủy ngân phát tác chỉ bắt đầu từ một đến bốn tuần, kịp thời phát hiện ra thì cũng khó bài xuất thủy ngân ra khỏi cơ thể. Nói cách khác, người bị hạ độc nhiều nhất một tháng sẽ bị độc phát, nhẹ thì như bây giờ, nặng thì tử vong.


Vậy thì cô bạn gái này đúng là không có động cơ gây án, phải sáu tháng cuối năm mới kết hôn, nếu kế toán viên chết vào lúc này, cô ta sẽ không được gì cả, mất cả người lẫn của.

– Này đàn em, em gửi một bộ hồ sơ vụ án sang đây đi. –Kim Húc tiến vào trạng thái công việc, vừa nghĩ đến vấn đề là quên hết hiện tại là sân khách, nói xong mới kịp phản ứng.

Đàn em ở bên kia:

– Vâng anh Kim.

Nhưng mà nhóm cảnh sát hình sự ở đây hoàn toàn không để ý, một người trong đó nói với đàn em:

– Lát hỏi xong tình hình ở nhà máy điện tử thì nhớ nói với bọn tôi một tiếng nhé.

Thượng Dương bổ sung một câu:

– Lát nếu gọi thì gọi cho đàn anh Kim của chú em nhé, bên này anh chỉ là người trung gian thôi.

Mọi người đều cười rộ lên.

Cúp điện thoại, Thượng Dương thức thời nói:

– Tôi đi về đây, không làm phiền các anh nữa.

Mọi người đều chào anh, Kim Húc đưa anh ra tận cửa, đè thấp giọng nói:

– Trưa không cần phải chờ anh để ăn cơm đâu, không chừng còn bận nhiều lắm.

– Được. – Thượng Dương đánh nhẹ vào ngực hắn, là cổ vũ cố lên, thấp giọng nói, – Tiểu Kim cố lên.

Kim Húc: -…

Thượng Dương nói xong thì quay người, lại là chủ nhiệm Thượng nghiêm túc lạnh lùng bắn bốn phía, cằm hơi hếch lên, bước đi.

Anh vừa đi vào thang máy thì nhận được tin WeChat của Kim Húc: Em quá quê mùa.

Thượng Dương: …

Nhóm cảnh sát hình sự chuẩn bị mở họp, xác minh và sắp xếp lại thông tin về vụ án này ở khu Hoa Đô cùng với hai vụ án còn lại.

Kim Húc vừa mới kéo ghế ngồi xuống thì nhận được biểu tượng cảm xúc Xue Rongrong muốn tặng bạn một jio”…rất phong cách tây của Thượng Dương gửi tới.

Hắn không kìm được bật cười thành tiếng, cất điện thoại đi, chuyên tâm ngồi họp.

Trong văn phòng chủ nhiệm của viện nghiên cứu, Thượng Dương hôm nay không có công việc quan trọng, trở về thì làm một vài việc lặt vặt, làm xong không có việc gì nữa đi ra ngoài xem các nhân viên đang làm gì. Kỳ thực anh cũng không có ý tưởng gì, nhưng mà lại khiến cho cá nhân viên đang sờ cá hoặc là muốn sờ cá sợ tới mức đều cẩn trọng dè dặt. Anh đi dạo một vòng, cảm thấy rất vừa lòng, lại trở về văn phòng của mình, cách giờ nghỉ trưa còn hơn một tiếng nữa, chủ nhiệm Thượng bắt đầu sờ cá.

Sau khi xem tin tức thời sự một lúc, ở khu vực bình luận các nhóm đường dẫn đảng cung cấp nhiệt tình các đường dẫn. Cuối cùng, Thượng Dương vẫn không nhịn được mở ra công cụ tìm kiếm, nhập tên kế toán viên được đàn em nhắc đến, loại kế toán viên cấp bậc thông thường sẽ không được biết đến trên mạng, anh nhập tên và thêm “kế toán viên” rồi ấn tìm kiếm, quả nhiên xuất hiện kết quả chính xác, người này còn có danh thiếp bách khoa, xem lý lịch là nhân sĩ thành công trong giới tài chính tiêu chuẩn, những mục khác hầu hết đều là giới thiệu, tin tức hữu dụng cũng không nhiều lắm.

Thượng Dương thử tìm kiếm lại weibo của anh ta, phát hiện anh ta có chứng thực một kế toán V, Weibo cũng không đăng nhiều lắm, mỗi tháng chỉ hai ba bài. Anh ta chia sẻ những hiểu biết sâu sắc về cuộc sống của mình với tư cách là người lớn tuổi và chia sẻ kinh nghiệm nghề nghiệp của mình với các kế toán viên mới, thỉnh thoảng có đăng ảnh đời thường, gần đây nhất là đi ăn ở nhà hàng cao cấp với bạn bè hoặc bạn gái.

Thượng Dương lật ngược về mấy năm trước, khi đó ra nước ngoài rất tiện, kế toán viên cũng chia sẻ ảnh mình từng đi du lịch nước ngoài, ảnh hồi trẻ cũng có khác một chút so với vẻ chững chạc hiện tại, còn mang chút hoạt bát, comment trả lời những người khác còn khá dí dỏm.


Đột nhiên, Thượng Dương chú ý tới hai năm trước, có một bình luận trong vòng bạn bè của kế toán viên đang trò chuyện với anh ta, bài đăng trên weibo đó là ảnh du lịch của một quốc gia ở Đông Nam Á.

Người bạn trên mạng hỏi:

– Sao không đăng ảnh chụp chung của chúng ta thế? Ha ha ha.

Kế toán viên đáp:

– Ảnh không đẹp, anh không đủ đẹp trai.

Bạn trên mạng:

– Khi nào anh về Quảng Châu?

Kế toán viên:

– Anh đã ở Quảng Châu rồi, inbox.

Ý là muốn trò chuyện riêng tư.

Đoạn hội thoại này cũng không có gì kỳ lạ cả, nhưng avatar của người bạn mạng này là ảnh selfie, Thượng Dương bấm vào bức ảnh zoom to ra, kiểm tra cẩn thận, sau đó bấm vào weibo của người bạn mạng kia, trong album còn có những bức ảnh khác từ nhiều góc độ hơn. Cuối cùng Thượng Dương xác định, người này anh đã từng gặp vào hai tháng trước.

Kim Húc đang thảo luận với nhóm cảnh sát hình sự trong cuộc họp phi chính thức thì di động rung lên liên tục, có mấy tin nhắn WeChat mới gửi tới, trực giác của hắn là Thượng Dương, người khác sẽ không nhiệt tình nhắn nhiều tin cho hắn như thế.

Vừa lúc này những nội dung các đồng nghiệp đang thảo luận không mới mẻ, hai vị cảnh sát hình sự bởi vì có cái nhìn bất đồng về vụ án người giao hàng mà đang tranh luận kịch liệt, không cần phải nghe làm gì, hắn liền ở dưới bàn nhìn xem Thượng Dương nói cái gì.

Thượng Dương đã phát hai bức ảnh cho hắn, một là ảnh chụp Weibo, một là ảnh chân dung người dùng Weibo nào đó.

Thượng Dương: Lúc đi công tác ở Quảng Châu, có buổi tối em ra ngoài đi dạo, khi về có kể với anh có gặp một đồng tính nam, anh còn nhớ không?

Trong comment trả lời của kế toán viên, anh ta cũng cùng một người thanh niên trẻ tuổi đi du lịch một nước nào đó của Đông Nam Á, chính là đồng tính nam kia tối đó bên bờ Châu Giang, khi Thượng Dương vừa hóng gió vừa nghe Trương Huệ Muội thì đã bước đến bắt chuyện, cũng hiểu lầm anh là 1.

Kim Húc: -…

– Đừng tranh cãi nữa. – Kim Húc ngăn hai vị cảnh sát hình sự đang battle nhau, chỉ ra điều mà hắn nghi ngờ là điểm chung giữa những vụ án này, nói, – Kế toán viên bị trúng độc khả năng cũng là đồng tính nam.

Hắn nói những phát hiện vừa rồi của Thượng Dương, nhưng không nói Thượng Dương từng bị thanh niên kia tiếp cận, mà thay vào đó là “đi ngang qua bar đồng tính thì gặp nam thanh niên này”, cho thấy Thượng Dương có thể xác nhận nam thanh niên này không phải thẳng nam.

Một vị cảnh sát hình sự nói:

– Sự việc đã qua hai tháng rồi, mà lại vào buổi tối ánh sáng không tốt, liệu có thể nhìn nhầm không?

– Không đâu. Chủ nhiệm Thượng đã gặp rồi thì không quên được. – Kim Húc nói, – Lúc cần học hành thi cử, em ấy chỉ cần thức đêm trước một ngày để ghi nhớ kiến thức cần học là ngày hôm sau cứ thế mà thi. Nói thật với các anh, năm đó tốt nghiệp đại học công an, trước kỳ thi tuyển cảnh sát em ấy chỉ thức học hai đêm thôi, cuối cùng thi được vào đơn vị các anh đấy.

Mọi người: -…

Hết chương 61


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui