Kim Dạ Bất Lưu Nhân

“ Nhưng tôi cũng không thích ở chung với anh.” Không dễ dàng gì mới rời được sự kìm kẹp của Tô Hàm, Tô Lương hít thở dữ dội, thấy Tô Hàm nhàn tản cười, và đang dùng một ánh mắt gần như ái muội để nhìn y, y liền quay đầu ra nhìn cửa sổ.

Chiếc xe sượt qua một chiếc khác, chính là xe của ba y, Tô Lương cảm thấy nghẹn cổ, hình như đã có một thứ gì đó mặn mặn thấm vào khóe môi….. rốt cuộc thì ta sống vì cái gì?

Sau lưng liền rơi vào một vòng tay rộng lớn, nhưng không chút ấm áp, người này thậm chí còn là người y căm ghét, nhưng trong giây phút này Tô Lương đã không còn muốn suy nghĩ cái gì nữa cả.

Nước mắt bị đầu lưỡi của Tô Hàm liếm đi, chỉ còn lại cảm giác ẩm ướt, môi của hai người lại bắt đầu triền miên, so với lần trước còn kịch liệt hơn nhiều, đầu lưỡi trúc trắc của Tô Lương tùy ý để đầu lưỡi của Tô Hàm quấn quít quấy nhiễu, cho đến khi thiếu không khí.

Trờ lại nhà, Tô Lương an tâm dựa vào cửa tùy ý cho tay của Tô Hàm mò tới mò lui trên y phục của mình. “Như vậy là có ý sao?” Y nhìn Tô Hàm đã dục vọng dâng cao hỏi.


“ Cậu nói xem?” Tô Hàm cười cười, tay thuần thục tìm đến điểm hồng trước ***g ngực trắng trẻo của Tô Lương, nhẹ nhàng xoa nắn, cảm thấy Tô Lương đang nhẹ nhàng run rẩy, hắn thỏa mãn dương mi.

“ Tôi….. không biết…..” Đôi vai yếu đuối của Tô Lương hơi run rẩy, răng lại cắn chặt môi.

“ Tận tình hưởng thụ là được rồi, cái gì cũng không cần nghĩ.” Tô Hàm cười nói, hắn khát vọng được nghe tiếng rên rỉ của Tô Lương, tiếng rên rỉ mang theo thống khổ và khoái cảm cường liệt, cảm giác đó có thể khiến hắn điên cuồng.

Làn da dưới ánh trăng mịn màng sáng bóng tựa như làn da non nớt của trẻ sơ sinh, ấn ký đỏ lần trước ghi lên đã nhạt đi rất nhiều, đầu lưỡi nóng ẩm của Tô Hàm liếm dọc từ cái cổ trắng nõn dần mở rộng xuống dưới, ngay tại vết tích trước đó ấn thêm màu sắc tiêm diễm.

Một tay cạy mở hàm răng của Tô Lương. Nhét ngón tay vào, nói: “Thử xem đi, rất dễ mà.” Tựa như sự mê hoặc của ác quỷ.

Tô Lương thử dùng lưỡi quấn lấy nhưng không có cảm giác gì, thì nghe thấy Tô Hàm nói: “Cậu thật sự là một yêu tinh.” Nhũ châu trước ngực bị ngậm vào trong khoang miệng ẩm ướt, Tô Lương cong lưng tựa như muốn đưa chính mình ra, nước bọt trong miệng nương theo kẽ hở do ngón tay tạo nên dần chảy xuống, y ấp úng nói: “Đừng làm ở đây.”

“ Sao vậy?” Tô Hàm nhẹ nhàng cắn cắn đậu quả mê người kia.

“ Lên, lên giường đi.” Tô Lương thở dốc nói, thấy ngón tay Tô Hàm rút ra khỏi miệng mình còn dính lại nước bọt trong suốt nhàn nhạt, mặt liền bất giác đỏ lên, nhưng nháy mắt liền tan biến trong ánh trăng.

Tô Hàm *** tà cười, một tay khác đã mò đến xiết chặt thắt lưng Tô Lương: “Làm ở đây không phải càng thêm kích thích sao?” Nói rồi cánh tay không an phận liền thuận theo làn da mịn màng trượt xuống nơi đang muốn, vuốt vuốt, cảm giác được chỗ đó đã chậm rãi cương cứng lên.


Tô Lương muốn giãy, nhưng hoàn toàn không tác dụng, thân thể bị Tô Hàm ép lên cửa, trong miệng bị nhét ngón tay của hắn, một đóa nhũ châu bị hắn chặt chẽ ngậm trong miệng, triền miên liếm mút, mà phân thân cũng bị nắm trong lòng bàn tay rộng lớn xoa vuốt, trên dưới trêu chọc, thậm chí nhẹ nhàng đảo qua nơi vào mật động, khoái cảm cường liệt muốn đè chặt y, y vô lực cảm thấy thân thể nóng hổi trước mắt và bức tường băng lạnh phía sau.

Tiếng rên rỉ tinh tế trong lúc vô thức đã ngắt quãng truyền ra, Tô Hàm cười mỉm, rốt cuộc cũng chỉ là một tiểu quỷ, có vậy cũng không chịu được?

Y phục sớm đã bị lột sạch sẽ, dục vọng trong tay Tô Hàm cứ bị trêu chọc đùa giỡn, lên lên xuống xuống, trên đỉnh đã rỉ ra dịch thể nhàn nhạt. Tô Hàm nhìn vậy cười cười: “Đã không chịu nổi rồi sao? Ha ha. Chẳng qua hiện tại còn chưa thể cho cậu bắn.” Hắn nói xong liền thu hồi bàn tay xảo quyệt, mò ra phía sau.

Tô Lương đương nhiên biết hắn muốn mò đến chỗ nào, cảm giác ngứa ngáy tê tê dần tăng theo ngón tay thô ráp của hắn di chuyển, ngay tại chỗ đầy nếp nhăn nơi động khẩu mà khuếch trương, lan dần ra toàn thân. Y vô lực dùng tay nắm lấy y phục của Tô Hàm mới chống đỡ bản thân không gục ngã.

Một chân bị nâng lên cao, ngón tay như có như không vuốt ve tại mật huyệt, một ngón tay quẹt dịch thể rỉ ra trên đầu phân thân của Tô Lương rồi bắt đầu đi vào, nhẹ nhàng mở rộng, mật huyệt chặt chẽ dần dần hé mở, ngậm lấy ngón tay.

Tô Lương bị dục vọng của bản thân giày vò không biết làm sao, giống như trước đây, dùng ánh mắt mê ly nhìn gương mặt đã đỏ bừng của Tô Hàm.


“ Rất tuyệt.” Tô Hàm cười nói, ngón tay ở trong thông đạo trừu động theo quy luật, đợi sau khi thân thể của Tô Lương thả lỏng, lại thêm vào một ngón nữa. Đi ra đi vào, chậm rãi khiến tiểu khẩu bên dưới của Tô Lương dần thích ứng.

Cho đến khi nhét được ba ngón tay, Tô Hàm đã không đợi nổi nữa, móc ra hung khí đã trương to cực đại, đặt ngay tại động khẩu nói: “Thả lỏng, tôi muốn vào rồi.”

Không đợi Tô Lương hồi thần, hạ thân đã bị lắp đầy, nỗi đau to lớn cũng theo đó ập đến.

Tay của Tô Hàm lại xoa vuốt phía trước của Tô Lương, tinh tế vuốt ve, rồi chậm rãi trừu sáp, liên tục đỉnh vào một điểm rất quen thuộc trong nội thể Tô Lương. Khoái cảm cường liệt từ nơi hai người kết hợp dần dần tỏa ra, mang theo một loại cuồng loạn, khiến tinh thần yếu đuối của Tô Lương từng chút bị đánh vỡ.

Thân thể nương theo trừu sáp kịch liệt của Tô Hàm mà lay động, dưới ánh trăng tạo thành một độ cong hoàn mỹ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui