Kim Cương Khế Ước
Edit : mocphong
Beta: Tiểu Ngọc Nhi
Tiệc rượu kết thúc, Lục Thẩm mang theo Cúc Ác Du trở về phòng nghỉ ngơi mà Mặc Thiên Trần mơ mơ màng màng kéo cánh tay Cúc Như Khanh tiễn khách.
Bước chân của nàng có chút lảo đảo sức nặng toàn thân cơ hồ đều đặt ở trên người của anh nhưng Cúc Như Khanh lại xem như không có gì, từ tốn lễ phép mà lạnh nhạt tiễn khách.
Người khách cuối cùng là Chu Tiểu Kiều thì lại đang ngủ trên sofa phòng khách của bọn họ.
Lúc Cúc Như Khanh mang theo Mặc Thiên Trần trở lại phòng khách liền gặp được Chu Tiểu Kiều đang mặt đầy nước mắt đau lòng khóc thút thít.
Anh ngớ ngẩn nhìn Mặc Thiên Trần mặt đỏ ửng trong ngực lại nhìn đến Chu Tiểu Kiều đang đè nén khóc thút thít trên ghế sofa.
“Khang Hạo, đưa cô ấy trở về!” Anh gọi trợ thủ ngoài cửa.
“không! Gia gia nói giờ đã muộn nên có tôi thể ở chỗ này, tôi không cần một mình trở về”. Chu Tiểu Kiều bởi vì uống rượu say mà điên khùng, cô khóc không chịu đi.
Mặc Thiên Trần dù có chút mê mang nhưng coi như vẫn còn một chút thanh tĩnh, cô có lòng lòng tốt kết hợp Chu Tiểu Kiều cùng Cúc Như khanh, như vậy cô có thể rút người ra rồi.
“Chu tiểu thư, tối nay ở lại đi!” Lời của cô khiến Cúc Như Khanh chấn động.
Dĩ nhiên anh rất nhanh hiểu ý đồ của cô, anh lôi kéo cô lên lầu, Chu Tiểu kiều cũng bị Khang Hạo đỡ lên lầu.
“Tôi muốn ở căn phòng kế bên phòng của Khanh” Chu Tiểu kiều chảy nước mắt nói. ( Dan: chẳng hĩu s lại có người trơ trẽn như CTK thế nhĩ ~.~ )
đang lúc Cúc Như Khanh lôi kéo Mặc Thiên Trần đi tới cửa, anh thấy Chu Tiểu Kiều cùng Khang Hạo cũng theo đuôi tới vì vậy đem Mặc Thiên Trần khống chế ở bên cạnh cửa, cúi đầu hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô.
“Ngô … ừ”
Mặc Thiên Trần còn không biết chuyện gì đang xảy ra đã bị nam nhân vững vàng khống chế, một luồng hơi thở nam tính nồng đậm lao thẳng tới từ từ tràn ngập nhấn chìm lấy cô sau đó dần dần cắn nuốt rồi cuối cùng là điên cuồng mà gặm cắn.
cô chưa từng có một nụ hôn thật sự nào cả, cho dù là khi cùng Nhâm Thần Phong yêu đương quá lắm cũng chỉ là một nụ hôn nhẹ lên má mà thôi, nhưng người đàn ông này lại bá đạo hơn nữa cực kỳ có lực mà cạy mở hàm răng đều đặn của cô ra, đầu lưỡi linh hoạt cuống tứ bắn phá, càn quét trong cái miệng ngọt ngào của cô.
Vừa mới bắt đầu cô đã ở thế hạ phong không hề có lực chống đỡ. Tim của cô đập bang bang tựa như nhịp trống càng gõ càng nhanh tựa như trống trận trên chiến trường tới thời điểm chiến đấu sẽ bắt đầu. Có thể là do tác dụng của chất cồn trong rượu làm cô không có sợ Cúc Như Khanh như lúc thường chẳng qua là bị hắn hôn nên mặt càng ngày càng đỏ, hơi thở càng ngày càng gấp, thân thể càng ngày càng mềm.
Mà đối với Cúc Như Khanh nụ hôn này mang theo nồng đậm mùi vị trừng phạt cho dù anh gặp lại bạn gái cũ cùng vợ hợp pháp thì anh cũng chưa bao giờ có ý muốn có người bên ngoài nhưng là Mặc Thiên Trần cho phép Chu Tiểu Kiều lưu lại lại chọc giận đến anh. Anh biết cô muốn rời đi, anh không chịu buông, nếu đẩy cô ra cô sẽ để cho Chu Tiểu Kiều vào ở. Cho nên nụ hôn này vừa là làm cho Chu Tiểu Kiều nhìn cũng là trừng phạt Mặc Thiên Trần .
Nhưng điều Cúc Như Khanh không nghĩ tới chính là Mặc Thiên Trần căn bản sẽ tiếp nhận nụ hôn của anh mặc dù cô không lưu loát còn vụng về rồi lại trong veo tựa như sơn tuyền (dòng suối) để cho anh không nhịn được nâng khuôn mặt nhỏ nhắn thanh nhã lên càng hôn càng kịch liệt.
Chu Tiểu Kiều nhìn Cúc Như Khanh cao lớn đẹp trai cùng Mặc Thiên Trần còn chưa kịp vào cửa đã bắt đầu quấn lấy nhau như vậy mà cô cũng chỉ có thể ở phía sau yên lặng mà chảy nước mắt, cô biết Cúc Như Khanh tính tình mặc dù lãnh khốc nhưng lúc ở cùng nữ nhân hoan ái lại nồng nhiệt như lửa nhưng giờ đây tất cả những điều này đều là ột nữ nhân khác hưởng thụ rồi.
“Khanh, anh sao có thể làm như vậy!” Chu Tiểu Kiều chạy lên vươn tay nhỏ bé ra trước đánh vào sau lưng Cúc Như Khanh: “Cầu ngươi, không cần làm như vậy với nữ nhân khác có được hay không?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...