“Đẹp quá, trong phủ ở Lương Châu của điện hạ cũng có hoa mai, nhưng không đẹp như ở Trường An này…”
Tuy Tuy quay đầu lại, Lý Trọng Tuấn đã sớm xoay mặt đi. Ánh trăng bạc chiếu lên gương mặt như ngọc bích của chàng, lạnh nhạt không có cảm xúc.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tuy Tuy không chú ý vành tai đã đỏ bừng của chàng, cúi đầu nhìn, thấp thoáng trong lớp áo, dục căn của chàng vẫn giương nanh múa vuốt như trước.
Thật sự… Rất dài.
Trên chiếc giường sau tấm bình phong được trải đệm huyền hồ, phía dưới đốt hai chậu than nhỏ. Vào đêm trời càng thêm lạnh nhưng trong phòng vẫn ấm áp như mùa xuân. Tuy Tuy đỏ mặt vén áo choàng bọc trên người ra, cẩn thận quàng qua cổ, hai gò bồng đảo đè lên chiếc áo dệt bằng chỉ bạc của chàng mà đong đưa. Rất nhanh, vú nàng đã bị mài đến đỏ bừng như hai quả anh đào, đầu vú càng phồng to dưungj thẳng.
Hơi đau, nhưng đối với Tuy Tuy đang bị dục vọng thiêu đốt đến ngứa ngày, cũng có thể xem như là một loại khoái cảm.
Lúc này Lý Trọng Tuấn lại không trêu đùa nàng nữa, chỉ là lạnh mặt không để ý tới nàng.
Điện hạ muốn làm gì vậy. Tuy Tuy bồn chồn, dưới thân lại không dừng lại. Mười ngón tay lần mò đi xuống trêu chọc dương vật của chàng, thân gậy vốn đã dính đầy xuân thủy của nàng trở nên trơn trượt bóng loáng, dưới lòng bàn tay mềm mại của nàng, gân xanh nổi lên khiến một bàn tay của nàng cầm không hết.
Tuy Tuy bị ngụm rượu máu hươu kia làm cho nóng ran cả người, nhìn dương vật của chàng mà tim đập nhanh hơn, nhưng Lý Trọng Tuấn thế mà lại không có một chút phản ứng nào.
Chàng cũng uống rượu máu hươu, chẳng lẽ vẫn chưa phát tác sao?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nàng khẽ nhíu mày, mang theo tủi thân và ngạc nhiên nhìn chàng một lúc rồi lại cúi đầu, hơi kề má vào dương vật của chàng lại ngước lên trông mong nhìn chàng.
Mặc dù không trang điểm nhưng dưới ánh trăng chiếu rọi, đôi mắt hồ ly không an phận kia cùng với đôi môi đỏ mọng và gò má bị rượu máu hươu kích ra đỏ bừng lại có một loại xinh đẹp yêu dã. Ghé vào bên cạnh dương vật đỏ thẫm dữ tợn, chàng bị hình ảnh này kích thích đến lỗ niệu đạo bất giác mở ra, phun ra một chút tinh dịch.
Lý Trọng Tuấn rốt cuộc cũng nhìn về phía nàng.
Cơ bắp trên gương mặt kia rõ ràng đến khác thường, hình như chàng đang nghiến răng.
Tuy Tuy nhấp môi nở nụ cười, một lần nữa cất tiếng, vừa đong đưa trên người chàng vừa nũng nịu nói: “Điện hạ đã sưng thành như vậy cũng không muốn giải tỏa sao?”
Lý Trọng Tuấn thản nhiên cười: “Vậy phải xem bản lĩnh của nàng.”
Tuy Tuy trống rỗng khó nhịn, biểu hiện ở trên mặt lại là đôi mắt long lanh câu hồn. Nàng liếc mắt nhìn Lý Trọng Tuấn một cái rồi tự mình vạch môi âm hộ ướt át ra, nhíu mày cắn răng một cái, ngồi xuống dương vật của chàng.
Không nghĩ đã ướt tới như vậy rồi mà còn kẹt ở nửa đường, Lý Trọng Tuấn phải xoay eo nàng rồi phát lực mới có thể cắm vào trong.
“A a a a… Điện, điện, ăn không nổi. Sao lại… Sao lại…”
Sao hôm nay nó lại to như vậy
Thôi kệ, to thì to, nhỡ đâu còn có thể tốc chiến tốc thắng. Tuy Tuy không muốn bị Vương phi phát hiện nàng và Lý Trọng Tuấn ngủ với nhau, tuy rằng đây là chuyện mọi người biết rõ mà không nói ra.
Trong lòng nàng vẫn luôn nghĩ tới lời hẹn với Vương phi nương nương, vì vậy bám vào vai Lý Trọng Tuấn mà nhấp liên tục.
Âm huyệt nhỏ bé bọc kín dương vật, qua một hồi căng đau lúc đầu là sung sướng. Mỗi lần nhổm lên, mắt thường có thể thấy vô số thịt non bám vào dương vật, mỗi lần ngồi xuống, dương vật đâm sâu, thậm chí còn chạm tới cổ tử cung.
Nàng sợ bên ngoài có người, nên cố gắng hạ thấp giọng rên rỉ.
“Ưm… A, hôm nay điện hạ, sao lại cứng như vậy, a…”
Nàng nâng eo tự nhổm lên ngồi xuống nhưng dương vật quá dài, trong âm vật lại trơn ướt, nàng thường xuyên rút ra không đến một nữa đã phải nặng nề ngồi xuống. Hoa huyệt bị thương nặng làm nàng sảng khoái như hồn vía lên mây, bò trên vai Lý Trọng Tuấn, nhắm mắt nửa ngày vẫn chưa lấy lại tinh thần.
Tuy eo của đào kép mềm dẻo hữu lực đến mấy cũng không chịu nổi hơn trăm cú nhấp này, nhưng Tuy Tuy thích cảm giác tự do này.
Nàng nhìn thấy hai má Lý Trọng Tuấn đỏ lên, đôi mắt cũng biến đỏ, hiển nhiên là đã nhẫn nại đến cực hạn.
Rốt cuộc thì chàng đang nhẫn nại điều gì? Tuy Tuy nghi hoặc, nhưng đầu óc đã sớm bị tình dục chiếm cứ. Âm vật bị dương vật thọc ra nước và mềm nhũn, đang trong cơn vui, nàng dứt khoát mặc kệ rồi càng thêm phóng đãng mà lại cưỡi trên người Lý Trọng Tuấn.
Gương mặt trắng như tuyết trở nên đỏ ửng như quả mật đào, trong miệng không ngừng rên rỉ, những từ ngữ tục tĩu dâm đãng không ngừng ngân nga.
“A… Căng quá! Sâu… Sâu hơn nữa đi. Đó… Ở đó!”
Nghe tiếng xuân thủy lép nhép văng khắp nơi cùng với những câu nói như mất hết thần trí của nàng, Lý Trọng Tuấn trầm giọng mắng nàng là dâm phụ. Tuy Tuy không thấy xấu hổ, ngược lại còn cười phá lên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...