Rốt cuộc chàng nhìn thấy cái gì rồi, dọa người như vậy, giống như nhìn thấy nàng và Hạ Bạt ngủ với nhau vậy.
Nhưng chàng càng như vậy,Tuy Tuy càng không thể để cho chàng biết chuyện bái đường trước kia của bọn họ, đành phải cắn răng nói:
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Đúng vậy! Điện hạ nói đúng! Hôm nay ta ở Phàn Lâu thiếu chút nữa bị người chen chết, không biết làm sao đã bị Hạ Bạt nhìn thấy, cũng không biết tại sao hắn ta kéo ta đi ra ngoài. Ta vừa đi ra ngoài đã chất vấn hắn ta nói 'Ngươi không phải không nhớ rõ người đồng hương này là ta hay sao, cứu ta làm gì, không biết nam nữ thụ thụ bất thân sao, kiếm pháp của điện hạ bọn ta vô cùng tuyệt diệu, ngươi cũng thấy đó, một người giết tám người các ngươi!"
Nàng nhìn trộm Lý Trọng Tuấn hai cái, rồi mới nói: "Sau đó hắn ta nói... Thật ra hắn vẫn còn nhớ rõ những người bạn ở Vĩnh Trang, chỉ là bởi vì hắn ta xuất thân quá thấp, vẫn bị người xem thường, cho nên không quá nguyện ý để cho người ta biết chuyện trước kia, lần trước điện hạ hỏi hắn, hắn nói không nhận ra ta, cũng là vì nguyên nhân này. Lần này mắt thấy ta không giữ được tính mạng, về tình về lý cũng nên giúp đỡ..."
Tuy Tuy bịa đặt lung tung, vừa bịa, vừa nhìn trộm sắc mặt Lý Trọng Tuấn, nhưng cũng nhìn không ra phản ứng của chàng.
Vẻ mặt chàng vẫn âm u như cũ, chỉ là dời ánh mắt nhìn về phía nơi khác.
Cách một hồi lâu, chàng mới lạnh lùng nói: "Đừng quên nàng là ai... Hiện tại nàng là người của Ngụy vương phủ, Hạ Bạt Hoằng luôn được Dương Nhị đề bạt, nàng dám qua lại với hắn, lỡ như phải chịu một loạt tội danh, cũng đủ lấy mạng của nàng."
Tuy Tuy cũng không hiểu chịu tội là gì, nhưng chuyện trên triều đình, Lý Trọng Tuấn nói như thế nào, nàng sẽ nghe như thế ấy. Nghe có vẻ rất nghiêm trọng, thảo nào chàng nghiêm trận chờ đợi như vậy.
Nàng không khỏi cũng có chút tự trách, vì thế cúi đầu thuận mắt không nói lời nào.
Đợi đến ngày hôm sau, Tuy Tuy lấy một cây trâm vàng, thừa dịp Lý Trọng Tuấn không có ở đây, lén lút đi tìm A Thành.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nàng vô cùng áy náy, vốn là lỗi của nàng, lại hại A Thành có ý tốt bị đánh.
Nhưng A Thành cũng không có ở đây.
Người hầu nói cho nàng biết, tối hôm qua A Thành đã bị Ngụy vương điện hạ phái đến Lương Châu, không biết đã đến đó làm cái gì.
Hơn nữa, cũng không ai nghe nói hắn ta bị đánh.
Tuy Tuy hồ đồ.
Nhưng rất nhanh nàng không có thời gian nghĩ đến A Thành, bởi vì nàng phát hiện Lý Trọng Tuấn không ở nhà, chàng đã bị bệ hạ gọi vào trong cung.
Nàng còn nghe nói, người được gọi vào cùng chàng, còn có ca ca của Vương phi nương nương, Dương tướng quân. Tin tức ngày hôm qua bọn họ đánh nhau trên đường phố, hôm nay cũng đã truyền khắp đường lớn ngõ nhỏ, còn bị Ngôn Quan mua một quyển.
Lúc đầu, nàng còn thấy hoảng sợ.
Ân oán giữa Lý Trọng Tuấn và Vương phi cuối cùng cũng đã làm ầm ĩ lên. Nếu bệ hạ nương nương trong cung trách tội, nàng nhất định là vật tế thần đầu tiên.
Nhưng rất nhanh, nàng nghe nói không chỉ có một ngôn quan thượng tấu, gần như trên Ngự Sử Đài mỗi người đều có phần, ngoại trừ chỉ trích Ngụy vương gây sự ở Phàn Lâu, đức hạnh thiếu sót, lại nổi lên chín chương, truy cứu đủ loại hành vi hoang đường của chàng ở Lương Châu, buộc tội chàng ngày đêm ăn chơi trác táng, xa xỉ vô độ.
Lúc này Tuy Tuy mới mơ hồ cảm thấy không đúng.
Những ngự sử này, không chỉ nhìn cử chỉ phóng túng của Lý Trọng Tuấn chướng mắt, mà giống như là bị ai sai khiến, cố ý làm thế. Nàng lại nghĩ đến tối hôm qua, nghĩ đến trong miệng võ quan say rượu kia, Thôi Lư đã dâng tấu, muốn lập lục hoàng tử của Tiêu Hiền phi làm thái tử.
Xem ra, chính là bút tích của Thôi Lư.
Lý Trọng Tuấn cũng quá ngốc! Vào lúc mấu chốt này mà còn lỗ mãng như vậy, quả thực là tự mình tạo ra sở hở để cho người khác bắt lỗi.
Tuy Tuy nghĩ tới nghĩ lui, nghĩ đến đau đầu, cũng may vào lúc này, Phạm Âm bảo người đi tìm nàng đến ăn điểm tâm.
Vẫn là ăn điểm tâm tương đối vui vẻ, điểm tâm trong phòng Vương phi nương nương rất ngon, nương nương cũng sẽ không làm khó nàng, mỗi lần đều là tự mình nếm qua trước rồi mới cho nàng.
Thứ duy nhất không tốt, đại khái chính là điểm tâm của Vương phi nương nương quá bổ rồi.
Thường là Ích Mẫu, nước gừng, táo đỏ, tổ yến... Ăn đến hai má Tuy Tuy đỏ bừng, ngực cũng to ra hai vòng...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...