Tuy Tuy vội vàng đi lên trước, Lý Trọng Tuấn liếc nàng một cái, rồi lại không để ý tới nàng nữa, tự mình tiện tay cởi giày ra, nằm trên giường.
Nàng phản ứng lại, hoảng sợ: "Chẳng lẽ điện hạ muốn..."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Không lẽ chàng định ngủ với nàng sao!
Hôm nay chính là đêm tân hôn của chàng, vậy Vương phi làm sao bây giờ?
Chàng có còn là con người không!
Mức độ ác liệt của Lý Trọng Tuấn đã vượt qua tưởng tượng của Tuy Tuy, nhưng nàng không dám nói ra, đành phải nằm ở bên cạnh chàng túm tay áo chàng: "Không, không được! Điện hạ không thể ngủ ở đây!"
Chàng xoay người lại, sắc mặt càng tệ hơn, nhướng mày nói: "Vì sao."
Tuy Tuy oán thầm, nếu chuyện này bị người khác biết, người bị mắng cũng không phải là người!
Hiện giờ Hạ Nương cũng ở trong phủ, sáng mai chàng đi từ trong phòng nàng ra, buổi trưa Hạ Nương sẽ dám đứng ở cửa mắng nàng là hồ ly tinh. Nàng ngẫm lại thì cảm thấy không rét mà run, tiếp tục túm lấy chàng nói: "Bởi vì... Bởi vì hôm nay điện hạ kết hôn, nên ngủ cùng Dương tiểu thư, hơn nữa ta muốn ngủ ở đây, đây là phòng của ta, người không thể..."
Lý Trọng Tuấn ngạc nhiên nhìn nàng, giận dữ đến mức bật cười: "Phòng của nàng? Cả Ngụy vương phủ, bổn vương còn không biết có một gian là 'Phòng của nàng'!"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chàng vừa bày ra bộ dạng của Vương gia, Tuy Tuy lập tức không còn gì để nói, tay rụt trở lại trong tay áo, cúi đầu mím môi, kéo góc váy muốn xuống giường.
Lý Trọng Tuấn nhíu mày nói: "Nàng đi đâu đó!"
Tuy Tuy nói: "Ngụy vương phủ không có chỗ cho ta an thân, chưa chắc chỗ khác không có, ta luôn có thể tìm được chỗ đi. Chẳng lẽ toàn bộ Trường An, toàn bộ Đại Lương đều là của điện hạ..."
Lời vừa nói ra, chính nàng đã cảm thấy không thích hợp, vội vàng im miệng, nhưng Lý Trọng Tuấn vẫn bị chọc giận, một tay kéo nàng vào màn:
"Hỗn xược!"
Chàng nắm cằm nàng, bóp đến xương nàng đều muốn vỡ vụn, ánh mắt chàng không chỉ hung ác mà thậm chí còn mang theo một nỗi sợ hãi sâu thẳm, giống như lời nàng nói ra là mãnh thú hồng thủy gì đó.
Có một bà tử thò đầu vào vén rèm lên xem, bị chàng lấy nến đập qua đó thì cuống quít bỏ chạy.
Lý Trọng Tuấn hạ thấp giọng, nghiến răng nói: "Sau không được nói tới những lời như vậy nữa! Truyền đến tai người khác, đủ để lấy mạng của ngươi!"
Nói xong cũng không cần nàng kéo, tự chàng đứng dậy phất tay áo rời đi.
Hẳn là chàng đã về phòng, Hạ Nương thấy thế, gọi hai gã sai vặt quỳ trước mặt chàng cản đường đi, lại mời chnagf về phòng Vương phi.
Lý Trọng Tuấn tuấn đạp hai người bọn họ mỗi người một cước, vẫn đi trở về phòng như cũ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...