Kim chá cô

 
Ban đầu Lý Trọng Tuấn nói rằng tối mai chàng muốn điều tra cái giếng ấy, nhưng sáng hôm sau, mọi người liên tục đến mời chàng ra ngoài dự tiệc. Do bọn họ đều là những người xuất thân danh gia vọng tộc ở địa phương cho nên Lý Trọng Tuấn rất khó từ chối. Chàng buộc lòng phải xuất hiện để tránh bị nghi ngờ, nhưng chàng nhắm mắt cũng biết, bọn họ lấy cớ mời chàng dự tiệc là để thăm dò tiến độ điều tra của chàng.
 
Tiệc tùng mấy ngày liên tục, Lý Trọng Tuấn qua loa chu toàn với bọn họ, nhưng khổ cho kẻ cản rượu là Tuy Tuy.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bọn chơi ném thẻ vào bình, Lý Trọng Tuấn giả vờ hơi say, luôn luôn ném ra ngoài, cho nên Tuy Tuy phải uống rượu phạt.
 
Cho dù tửu lượng của nàng có tốt thì cũng không thể lấy một chọi mười. Lúc ra về, ngay cả đi thẳng còn khó khăn chứ đừng nói đến việc nhảy xuống giếng.
 
Cũng may sau nhiều ngày thác loạn như vậy, đám người thấy Lý Trọng Tuấn không giỏi phá án cũng như không giỏi uống rượu, ngoài việc để cho tiểu thiếp của mình rên la trên giường hai tiếng thì chàng cũng không có sở trường gì đặc biệt, tất cả đều thể hiện chàng là một tên bất tài vô dụng. Do đó, bên phía Bảo Tháp tự cũng bắt đầu nới lỏng cảnh giác, không phái người canh phòng cẩn mật nữa. 
 
Nhân cơ hội đó, vào một đêm vắng sao, Tuy Tuy không phải uống rượu, Lý Trọng Tuấn đã đưa nàng đến ngọn núi phía sau ngôi chùa.

 
Cái giếng thực sự rất hẹp và nhỏ, có lẽ là do người ta sợ có người rơi xuống. Đứng từ bên trên không thể nhìn thấy đáy, bên trong tối om như miệng một con thú đang há ra chờ mồi.
 
Lý Trọng Tuấn thật sự rất đáng ghét, trong tay đã cầm sẵn sợi dây thừng nhưng vẫn có chút do dự nhìn nàng nói: "Nếu như nàng không dám..."
 
"Điện hạ yên tâm! Ta đã hứa thì nhất định sẽ làm được."
 
Tuy Tuy liếc mắt, thầm chửi Lý Trọng Tuấn giả mù sa mưa.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Tuy Tuy không có nhiều thời gian đứng so đo với chàng, nàng dựa vào mép giếng, sau đó nhắm mắt đưa chân. Hai bàn tay nàng lúc thả dây ra, lúc lại nắm chặt, không biết đã bao nhiêu lâu trôi qua, cuối cùng nàng cũng đã thành công trượt xuống đáy giếng.
 
Thứ mà lòng bàn chân Tuy Tuy chạm vào không phải là đất, mà là một thứ gì đó vô cùng cứng rắn.
 
Đáy giếng không chỉ tối đen mà còn lạnh lẽo u ám, nàng nắm chặt sợi dây, toàn thân run rẩy không dám mở mắt, một lúc sau nàng nghe thấy Lý Trọng Tuấn gọi mình từ trên cao, nàng đành phải run rẩy nhìn xuống. 
 
Hóa ra đó chỉ là một tảng đá, bên cạnh còn có một rãnh thoát nước đã bị tàn phá.
 
Tuy Tuy thả một tay ra để đốt lửa soi sáng, nàng rụt rè nhìn vào khoảng trống tối đen, thấy xung quanh không có gì đặc biệt. 
 
Nàng thở nhẹ một hơi, vừa định kéo dây để Lý Trọng Tuấn kéo mình lên, bỗng nhiên thoáng thấy cách đó không xa có một vật sáng loáng trên mặt đất, nàng chạy tới nhặt lên, thì ra là một vật thể màu trắng. Vật thể đó có kết cấu rất cứng, mặc dù hình dạng kỳ lạ, nhưng cũng có thể đây là một viên đá quý.

 
Tuy Tuy nổi tính tham lam, nàng nhanh chóng cầm “viên đá quý” trong tay, sau đó đưa đuốc lên phía trước để tìm kiếm thêm. Ánh sáng nhàn nhạt chiếu vào không gian u tối trước mặt, nàng nhìn sâu vào bên trong, thấy lác đác có vài chấm sáng. Nàng không cảm thấy sợ nữa, vội vàng bước tới nhặt từng hạt lên, có hạt màu đỏ, có hạt màu xanh… Tổng cộng có sáu đến bảy màu, nàng vui mừng sung sướng nhưng sau đó đã nhanh chóng cười không nổi.
 
Sau này nghĩ lại, điều mà nàng hối hận nhất chắc chắn không phải là gặp Lý Trọng Tuấn, mà là tối hôm nay không kiềm chế được bàn tay tham lam của mình, cho nên có thể “may mắn” nhặt được một cái đầu lâu.
 
Lúc đầu Tuy Tuy không biết đó là đầu người, vì chiếc đầu lâu ấy chỉ còn lại một nửa hộp sọ, giống như một cái bát màu trắng kỳ lạ. Tuy Tuy không thay đổi tà tâm, nàng nhặt “chiếc bát” lên, xoay nó lại, đột nhiên nhìn thấy hai lỗ mắt đen ngòm đang trừng trừng nhìn nàng.
 
"Á…"
 
Nàng chết đứng tại chỗ, hét lên thất thanh. 
 
Nhưng lý trí nhanh chóng nhắc nàng rằng mình đang làm việc lén lút, cho nên nàng vội vàng bịt miệng, nhưng Lý Trọng Tuấn ở phía ngoài giếng đã nghe thấy tiếng hét, chàng thấp giọng hỏi vọng vào trong giếng: "Có chuyện gì vậy?"
 
Tuy Tuy vội vàng ném chiếc đầu lâu xuống đất, cả người mềm nhũn tê liệt. Tay chân bủn rủn, sau một lúc lâu mới có thể bình tĩnh đứng dậy. Nàng lấy hết sức xoay người bỏ chạy vòng vòng, đột nhiên đầu nàng va vào một vật cứng. Tim nàng như muốn nhảy ra ngoài, suýt chút nữa sợ đến mức ngất lịm đi, nhưng sau đó mặt nàng đã được một bàn tay ấm áp nâng lên.
 

Hóa ra là Lý Trọng Tuấn!
 
Chàng cũng nhảy xuống giếng sao? Có lẽ là chàng đã tốn rất nhiều sức lực mới có thể xuống được đây. Miệng giếng vừa nhỏ vừa thô ráp, khiến cho áo bào của chàng rách nát, gương mặt cũng trầy xước.
 
Nhưng lúc này, Tuy Tuy nhìn thấy Lý Trọng Tuấn giống như nhìn thấy một vị thần trên núi Thiên Sơn, nàng ôm chầm lấy chàng, bắt đầu khóc nấc lên.
 
Lý Trọng Tuấn thật sự rất nhẫn tâm, chàng không hề dỗ dành Tuy Tuy mà gấp gáp hỏi thẳng: "Bên trong có gì!"
 
"Quỷ... Chẳng lẽ là quỷ!" Tuy Tuy sửng sốt, vội vàng buông tay hỏi: "Điện hạ… chàng là người thật sao?"
 
Lý Trọng Tuấn cũng không để ý tới nàng, vỗ tay ra hiệu cho người phía trên kéo nàng trở về, sau đó rút ​​dao găm đi qua phía bóng tối. Tuy Tuy sợ đến mức toàn thân không còn sức lực, đôi tay mềm nhũn, từ đầu đến cuối không thể nắm được sợi dây, đuốc trong tay nàng cũng đã cháy hết, trước mắt chỉ là một khoảng không tối đen như mực. Nàng nắm chặt lấy tay áo của Lý Trọng Tuấn, run rẩy trốn phía sau lưng chàng.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui