Kim chá cô

 
"Cái tên A Vũ kia đúng là một tên tiểu tử vô dụng, năm đó bị giữ lại trong Bảo Tháp tự, tuy không phải làm việc nặng nhọc, nhưng lại phải mang thi thể đi chôn. Theo lời hắn ta, người chết khắp người đầy vụn đen, dường như là gang thép. Sau này hắn ta bị bắt vào đại lao, mỗi tháng đám phạm nhân cùng bị giam lúc ấy đều chết ba bốn người. Mặc dù bọn họ may mắn được phóng thích, nhưng sau đó lại bị Bảo Tháp tự săn lùng. Nếu chỉ là cho vay nặng lãi, mọi chuyện sẽ đơn giản, nhưng tự chế tạo đồ sắt lại là chuyện khác. Lúc này đến Bảo Tháp tự, ngoài sáng là kiểm tra sổ sách, còn cần bí mật truy xét việc làm thật sự của bọn họ. Chắc hẳn lúc nào  bọn họ cũng trong tình trạng sẵn sàng chiến đấu, cần phải cẩn thận tránh đánh rắn động cỏ."
 
Tuy Tuy đứng ở bên ngoài cẩn thận lắng nghe, không khỏi ngạc nhiên.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhìn bộ dạng này có lẽ thật sự Lý Trọng Tuấn đến đây để điều tra những việc liên quan đến Bảo Tháp tự, lật lại vụ án của A Vũ. Tuy Tuy không ngờ rằng Lý Trọng Tuấn lại làm một chuyện tốt như vậy, ngay khi nàng đang miên man suy nghĩ, đột nhiên nàng nghe thấy chàng tiếp tục.
 
"Việc này là đại sự, ngươi tuyệt đối không được để người ngoài nghe được. Chưa biết chừng lúc này bên ngoài đang có người đứng nghe lén, Cao Sính, ngươi đi sắp xếp người lục soát toàn bộ viện, tìm kiếm những kẻ có không phận sự, giết ngay lập tức, không cần phải báo cáo lại với ta."
 
Những kẻ không có phận sự? Tuy Tuy chớp mắt, đột nhiên nàng rùng mình - kẻ không có phận sự chẳng phải là nàng hay sao!
 
Lúc này nàng mới luống cuống, khí thế ban nãy bay biến đâu mất, lập tức nhấc váy định bỏ chạy. Nhưng lúc này màn đêm đã buông xuống, mấy cửa hông đều đã bị khoá chặt, nàng cũng không có chỗ nào để đi. Bỗng nhiên nàng nhìn thấy cách đó không xa có một bức tường, dưới bức tường có một cái lu nước, cho nên nàng đặt chân lên miệng lu, thuận thế trèo qua tường.

 
Tốc độ của Tuy Tuy khá nhanh, mấy bước đã leo lên, nhưng dường như Cao Sính đã phát hiện nàng. Hắn ta vừa đi ra đã hô hoán thật lớn là trên tường có người. Trong nháy mắt, một nửa thị vệ của viện tử đã cầm đèn đuốc vây xung quanh nàng. 
 
Lửa cháy sáng rực, mọi người đều nhìn thấy Tuy Tuy đang ngồi trên vách tường. Tuy Tuy ở trong tư thế vô cùng khó xử, nàng trèo không được xuống cũng không xong, khỏi nói cũng biết nàng xấu hổ đến mức nào.
 
Tuy Tuy muốn khóc nhưng khóc không thành tiếng. 
 
Sớm biết thế này thì nàng đã không chạy trốn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Bị bắt được chưa chắc sẽ chết, nhưng bây thật sự mất hết thể diện!
 
Tuy Tuy tiến thoái lưỡng nan, quay đầu nhìn lại, chẳng biết từ lúc nào Lý Trọng Tuấn đã từ trong phòng đi ra, đang đứng dưới mái hiên nhìn chằm chằm vào nàng.
 
"Điện hạ…"
 
Tuy Tuy không biết phải nói gì, nàng chỉ biết gọi Lý Trọng Tuấn một cách đáng thương. Lý Trọng Tuấn không nói gì, chỉ im lặng đi tới, trên môi nở một nụ cười mà không phải là cười, dưới ánh đèn mờ ảo lại dịu dàng và ấm ám kỳ lạ.
 
Tim nàng như đập lỡ một nhịp.
 
Tuy nhiên giây tiếp theo, Lý Trọng Tuấn đã nháy mắt với đám thị vệ, đám thị vệ hiểu ra, nhanh chóng bước tới dọn cái lu dưới chân tường đi.
 

...
 
"Này, này các ngươi, đừng, đừng…"
 
Dưới chân chẳng còn gì, nàng càng phải bám chặt vách tường.
 
Nàng tức giận đến mức mức suýt chút nữa ngất đi, Lý Trọng Quân phất tay, đám thị vệ lập tức giải tán, đèn lồng biến mất, trong nháy mắt khu vực xung quanh trở nên mờ tối hẳn. Ánh trăng nhàn nhạt bao phủ lên bức tường đầy dây leo bò lổm ngổm, chỉ còn lại Lý Trọng Tuấn đứng nghiêm nghị nhìn Tuy Tuy đang treo trên tường.
 
Tuy Tuy cố nén giận, cắn răng, thấp giọng nói: "Điện hạ, ta... Ta sai rồi, kỳ thật ta chỉ tùy tiện đi dạo một chút, chỉ..."
 
Dường như Lý Trọng Tuấn không thèm để ý đến lý do vụng về của Tuy Tuy, chàng khẽ mỉm cười một tiếng. Tuy Tuy vội vàng nói: "Điện hạ bao dung độ lượng, sẽ không so đo với ta chứ? Ta thật sự không nghe thấy gì cả..."
 
Lý Trọng Tuấn lười biếng đánh giá nàng một hồi, còn chưa kịp lên tiếng, Tuy Tuy đã không nhịn được nữa, vẻ mặt nàng vô cùng thê lương: “Được rồi, được rồi, muốn đánh muốn giết gì thì tùy Điện hạ, nhưng trước tiên chàng mau giúp ta xuống, cánh tay của ta sắp gãy rồi!"
 
“Nàng còn muốn sai bảo ngược lại ta à?” Lý Trọng Tuấn nhướng mày, vẻ mặt như nghe thấy chuyện buồn cười nhất trên đời: “Chuyện vừa rồi đương nhiên là ta sẽ tính sổ riêng với nàng, chẳng qua nếu ta giúp nàng xuống… Ta sẽ được gì?”
 

Tuy Tuy cố nặn ra một nụ cười: "Được gì? Điện hạ, chàng đang nói đùa gì thế? Ta nào có thứ gì có thể lọt được vào mắt xanh của chàng."
 
Đang nói dở câu, đột nhiên nàng phản ứng lại, ngạc nhiên nói: "Chàng vẫn còn muốn ngủ với ta!"
 
Lý Trọng Tuấn nghe vậy, vẻ mặt của chàng lập tức thay đổi.
 
Nhìn xem, tên nam nhân dối trá thế đấy, khi ngủ với nàng còn tàn nhẫn hơn bất kỳ ai khác, nhưng bây giờ chỉ nghe nàng nói một câu, vậy mà đã bày ra bộ mặt như thể phải chịu đựng một sự sỉ nhục rất lớn.
 
Nhưng sau đó Tuy Tuy phát hiện ra rằng nàng đã hiểu lầm Lý Trọng Tuấn.
 
Điều kiện của chàng quả thực không phải là ngủ với Tuy Tuy mà là muốn nàng quay lại công việc cũ - giả làm ái thiếp của chàng trong lúc chàng đến Bảo Tháp tự để điều tra.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui