Kim chá cô

 
Bà tử bưng một bát thuốc tránh thai tới, Tuy Tuy bưng lên uống một hơi cạn sạch, nhưng bà tử vẫn không rời đi, nghiêm nghị đứng nhìn nàng cả nửa canh giờ, sợ nàng quay đầu nhổ ra.
 
Nghĩ gì vậy?
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tuy Tuy quay lưng lại, trợn mắt.
 
Ai thèm sinh tiểu hài tử cho Lý Trọng Tuấn chứ!
 
Nhưng Tuy Tuy vẫn muốn lấy lòng bà tử, dù sao thì sau trận mây mưa trên giường với Lý Trọng Tuấn vào ngày hôm qua, nàng đã bị nhốt trong tiểu viện vắng vẻ này, một người quen biết cũng không có.
 
Ngoại trừ một người hầu đến đây nói với nàng rằng đây là nha môn Lũng Tây, Ngụy Vương Điện hạ được cử đến để điều tra lại vụ án Bảo Tháp tự năm năm trước, và A Vũ là nhân chứng quan trọng, vì vậy hắn ta đang được giam giữ cẩn mật, nàng có thể yên tâm. 
 

Nói thì nhẹ nhàng như vậy, nhưng làm sao nàng có thể yên tâm được.
 
Thuý Kiều vẫn đang ở nhà, một mình nàng ấy với thân thể ốm yếu, làm sao có thể tự chăm sóc bản thân. Bây giờ Lý Trọng Tuấn được cử đến điều tra vụ án, nhưng điều tra là điều tra cái gì? Liệu A Vũ có gặp nguy hiểm gì hay không? Và tại sao nàng lại bị giam ở đây? Nàng thật sự vô cùng hoang mang.
 
Đã đến giờ, bà tử đặt bát rỗng vào trong hộp thức ăn, Tuy Tuy vội vàng thấp giọng nói: "A ma, Điện hạ..."
 
"Điện hạ bận rộn, không có thời gian rảnh gặp ngươi."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Bà tử ngắt lời nàng, sau đó cầm hộp rời đi.
 
Tuy Tuy cắn răng, thầm nghĩ mềm không được, vậy thì thử cứng rắn xem sao. 
 
Hôm qua nàng được đưa đến viện tử nơi Lý Trọng Tuấn ở, đường đi lối lại nàng đã sớm thuộc lòng rồi. Hơn nữa dựa theo kinh nghiệm trước đây, người hầu của chàng đều đến giờ Thìn là đổi ca gác, nhân lúc đổi ca hỗn loạn, nàng sẽ giả dạng làm thị nữ lẻn vào trong, biết đâu có thể gặp được Lý Trọng Tuấn.
 
Có lẽ bản chất con người là được một tấc lại muốn tiến lên một trượng, đặc biệt là con người của Tuy Tuy. 
 
Lúc trước Lý Trọng Tuấn còn là một tên khốn nạn, Tuy Tuy rất sợ chàng, nhưng sau đó chàng lại cho nàng nếm thử bao nhiêu là mật ngọt, khiến nàng lại có thêm dũng khí được đà lấn tới. 
 
Trước đây Tuy Tuy chỉ dám hờn dỗi trong lòng, bây giờ thì đã khác, đừng nói nàng dám mắng thẳng mặt Lý Trọng Tuấn, thậm chí nàng còn dám lên mặt lên mũi với chàng.
 
Trong một khoảnh khắc, Tuy Tuy cũng cảm thấy bản thân nàng đang đi quá xa, nhưng đêm đó nàng vẫn quyết định hành động. Nàng lấy trộm một bộ y phục của tiểu nha hoàn, đến khi ăn cơm tối xong, nàng nói muốn nghỉ ngơi, đuổi mọi người ra ngoài hết. Sau đó nhân lúc tiểu nha hoàn lẻn ra ngoài chơi với tiểu tỷ muội, nàng đứng dậy thay y phục, men theo hành lang đi đến chỗ ở của Lý Trọng Tuấn. 
 

Lúc này quả thật binh lính đang thay ca, mặc dù có người ra người vào, nhưng cửa hông và cửa chính vẫn còn có rất nhiều người túc trực.
 
Khó khăn lắm Tuy Tuy mới phát hiện ra một sơ hở, nàng nhanh chóng lẻn vào bên trong, sau đó trốn vào bụi cây bên cạnh hành lang. Mặc dù mọi chuyện đều rất trơn tru, nhưng nàng vẫn bị một tên thị vệ cao to ở cửa chính nhìn thấy.
 
Khi tên thị vệ đó đi tới, Tuy Tuy khẽ giật mình, nàng vội vàng cúi người giấu mình vào trong bụi cây, lặng lẽ ngẩng đầu lên. Nàng nhìn thấy phía xa có chút ánh sáng đèn đuốc, lờ mờ soi rõ khuôn mặt hắn ra, thì ra đó là Cao Sính!
 
Nhưng dường như hắn ta không để ý đến nàng, hắn ta nhìn xung quanh một lúc rồi rời đi.
 
Tuy Tuy thở phào nhẹ nhõm, lén lút nhìn vào gian phòng đang phát ra ánh sáng.
 
Cao Sính vừa bước vào phòng thì bắt gặp Lý Trọng Tuấn đang thì thầm với phụ thân hắn ta là Cao Lãng. Đáng lẽ lúc này hắn ta đang phải canh giữ ngoài cửa, tại sao lại vào đây? Hai người có chút ngạc nhiên nhìn nhau, sau đó quay sang nhìn Cao Sính.
 
Cao Sính dừng một chút, sau đó tiến lên hành lễ, nhỏ giọng nói: "Điện hạ, Tuy cô nương đang ở bên ngoài."
 
Lời vừa dứt, bên ngoài có gió thổi tới, Lý Trọng Tuấn nhìn thoáng ra ngoài cửa sổ, thấy trên cửa sổ có một góc ống tay áo bay phấp phới, đó là y phục của một nữ nhân, chính là một nữ nhân trốn dưới góc cửa sổ nghe lén. 
 
Trong cơn gió đêm mềm mại, nó đung đưa không kiểm soát.

 
Lý Trọng Tuấn biết nàng có nhiều câu hỏi, nhưng mấy ngày nay chàng không có thời gian để ý tới, mà cũng không biết nên để ý như thế nào.
 
Chuyện của A Vũ đã được làm rõ.
 
Tỷ tỷ của hắn ta bị bán từ nhỏ, về sau hắn ta phạm tội nên bị tống giam, hắn ta không tiết lộ quê quán thực sự của mình cho nên không có gì lạ khi A Thành không tra ra nội tình. Lý Trọng Tuấn đã từng hỏi hắn ta về mối quan hệ của hắn ta với Tuy Tuy, nhưng có lẽ lúc đó hắn ta cảm thấy bản thân lành ít dữ nhiều, cho nên mặc cho bị tra tấn như thế nào, hắn ta vẫn quyết tâm không chịu nói bất cứ điều gì.
 
Mà Lý Trọng Tuấn lại tin vào điều đó, quả thật là quá hồ đồ! 
 
Lý Trọng Tuấn chống cằm, dựa vào thành giường, trong lòng cảm thấy khó xử nhưng lại không chịu biểu lộ ra ngoài. Im lặng một lúc, chàng bất đắc dĩ bật cười.
 
Cao Lãng cũng chú ý đến vạt áo đang chập chờn bên ngoài cửa sổ, ông ấy quay lại nhìn Lý Trọng Tuấn, nhưng chàng lại giả vờ như không nhìn thấy, thong thả nhắc lại cuộc nói chuyện vừa rồi của bọn họ.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui