Kim chá cô

 
Tiểu cô nương người Hồ run lập cập, Tuy Tuy cũng ỉu xìu, không dám cự lại nữa.
 
Nam nhân đó vội vã đi băng bó, cũng hùng hùng hổ hổ đi rồi, trước khi đi còn chỉ lên trời thề, bảo nàng "Chờ".
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tuy Tuy thấy gã ta đi rồi, vội vàng lén lén lút lút đưa hai tiểu cô nương người Hồ rời đi.
 
Trong lòng nàng sợ gần chết, còn không dám nói với Thúy Kiều, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, giục Thúy Kiều uống thuốc, mình lại nơm nớp lo sợ suốt đêm không ngủ.
 
Nghĩ tới nghĩ lui, thay vì để xui xẻo đến tìm mình, sao nàng lại không chủ động nghênh chiến... Đến nha môn tự thú, muốn đánh muốn giết thì tùy gã ta, bằng không sẽ liên lụy đến Thúy Kiều không nói, hai tiểu cô nương người Hồ kia cũng sẽ xui xẻo theo.
 

Nhưng hôm sau trời còn chưa sáng, nàng mới ra cửa đã người bị người bán hàng rong ban đêm kéo lại.
 
"Chu cô nương! Chu cô nương!"
 
Người bán hàng rong là một hài tử chưa đủ lông đủ cánh mười lăm mười sáu tuổi, Tuy Tuy chưng cất ra đủ loại rượu ly kỳ cổ quái, lúc nào cũng đưa hắn ta nếm thử.
 
Hắn ta nháy nháy mắt, giống như nắm giữ tin tức lớn muốn nói cho nàng: "Tối qua ta cũng nghe thấy cả rồi! Ta đi trên đường nghe thấy vị kia..." Hắn ta chu miệng: "Gào thét kêu to. Ta mới từ thành Đông trở về, cô nương đoán thế nào, người nọ đêm khuya về nhà, cũng đã về đến cửa nhà rồi, bị ai chặn ở cửa đánh cho một trận, đánh gãy ba bốn xương sườn, chân cũng gãy luôn, ban đêm ban hôm mời đại phu đến, bây giờ vẫn chưa ra."
 
"Cái gì!" Tuy Tuy sợ hết hồn: "Là ai làm?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Người bán hàng rong lắc đầu: "Không biết. Người nọ hàng năm lấn nam hiếp nữ, ỷ Huyện thái gia không có nhi tử, chuyện xấu gì mà hắn ta không làm? Không biết đá trúng tấm ván sắt nào nên gặp báo ứng rồi… Ài, cô nương cũng đừng để ý đến những chuyện này, dù sao có người báo thù thay ngươi rồi!"
 
Tuy Tuy không ngờ rằng có bánh từ trên trời rơi xuống, còn vừa vặn để nàng tiếp được, nàng chần chừ một lúc rồi tiếp nhận, nhưng vẫn có chút lo lắng, lo lắng bọn họ nghi ngờ là nàng làm, còn muốn kiếm chuyện với nàng.
 
Cũng may đã qua mấy ngày, không chỉ nam nhân kia không đến nữa, ngay cả Huyện thái gia cũng không có ý định báo thù thay gã ta.
 
Tuy Tuy tuy không nghĩ ra là vị đại hiệp nào hành thiện tích đức trừ hại cho dân, thấy thiên hạ thái bình, nàng cũng dần dần yên tâm.
 
Cho đến khi chuyện này đã qua, nàng mới dám kể lại cho Thúy Kiều nghe, hơn nữa chú trọng nói đến phần sau câu chuyện "Ở ác gặp ác".

 
Nhưng Thúy Kiều nghe xong vẫn khổ sở, rơi lệ nói: "Chúng ta là hai nữ nhân, cuộc sống độc thân khó khăn biết bao, chúng ta không chủ động kiếm chuyện, chuyện lại tìm đến chúng ta... Nếu không phải có gánh nặng là ta, muội muội đã sớm tìm người tốt gả đi rồi, vẫn tốt hơn bây giờ..."
 
"Ôi chao, tỷ tỷ lại thế nữa rồi rồi!" Tuy Tuy nhíu mày cười trách: "Tìm nam nhân làm gì? Hiện tại trong tay chúng ta có bao nhiêu là bạc, tìm một nam nhân, ta còn ngại hắn ta chiếm hời của ta, chỉ hai người chúng ta không thanh tĩnh hơn sao!"
 
"Thế nhưng..."
 
Tuy Tuy nhanh chóng chặn miệng của nàng ấy lại, cười hết sức thần bí và nói: "Hơn nữa... Ta đã gả cho người ta rồi, Khổng phu tử đã nói gì nhỉ... Một nữ không gả hai phu!"
 
"Không phải Ngụy Vương Điện hạ đã..."
 
Nghe thấy hai chữ Ngụy Vương, dáng vẻ của Lý Trọng Tuấn lập tức xuất hiện trước mắt Tuy Tuy, nhưng ngay sau đó bị nàng xua đi.
 
Nàng xoa cằm, cười khinh thường: "Không phải là hắn ta, ta và hắn ta cũng chưa hề bái thiên địa, sao lại tính là đã gả chứ!"

 
Thúy Kiều giật mình nhìn nàng, Tuy Tuy thấy nàng ấy lộ dáng vẻ không thể tin, cảm thấy rất thú vị, thế là cố làm ra vẻ huyền bí nói: "Người kia ấy à, rõ ràng tỷ tỷ cũng đã từng gặp, tỷ cứ nghĩ lại bốn năm trước đi."
 
Thúy Kiều vuốt ngực nháy mắt mấy cái: "Chẳng lẽ... Chẳng lẽ là..."
 
"Đúng thế!" Tuy Tuy vẫn đang cười hì hì: "Chính là hắn ta!"
 
"Thế hiện tại hắn ta đang ở đâu?"
 
Tuy Tuy thở dài một cái, tuy vẫn cười nhưng lại lắc đầu, cụp mắt nói: "Đại khái... Đã không ở đây nữa rồi."
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui