Kim chá cô
Tuy Tuy gặp lại Lý Trọng Tuấn một lần nữa tại điện Lệ Chính.
Trái với suy đoán của nàng, cả buổi chiều trôi qua hoàn toàn bình thường.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Điện Lệ Chính có một gian phòng nhỏ bên trong, là nơi Lý Trọng Tuấn dùng để đọc sách. Cả buổi chiều chàng yên lặng đọc sổ sách, bắt Tuy Tuy đứng cạnh mài mực, khung cảnh khuê trung thiếu nữ tay áo đỏ thêm hương.
Cứ như vậy mãi cho đến khi trời tối.
Mặt trời vừa lặn, tiểu hoàng môn đã đưa tới năm vị mỹ nhân. Năm mỹ nhân này cùng nhau cúi đầu trước Lý Trọng Tuấn, khung cảnh trước mắt thật khiến tinh thần người ta sảng khoái.
Lý Trọng Tuấn dựa người vào thành ghế, dùng đầu ngón tay day day hai bên thái dương, uể oải hỏi: "Đều là Cao quản sự phái các ngươi tới sao?"
Năm mỹ nhân vội vàng nói: "Vâng, thưa Điện hạ."
"Các ngươi đều nguyện ý?"
Năm mỹ nhân nói tiếp: "Hầu hạ Thái tử Điện hạ là bổn phận của chúng nô tỳ, được Điện hạ sai phái cũng là may mắn từ kiếp trước, chúng nô tỳ đều nguyện ý."
Tuy Tuy đứng bên cạnh, trợn tròn mắt há hốc mồm.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lúc nãy nàng có hơi buồn ngủ, nhưng bây giờ nàng đã tỉnh hoàn toàn.
Những lời này nghe thật sự khó chịu, Lý Trọng Tuấn đang định làm gì? Đọc sách chán quá muốn tìm mỹ nhân để giải sầu hay sao? Nhưng tại sao lại tìm những năm người một lúc?
Từng người lần lượt hay là tất cả cùng nhau?
Tuy Tuy đứng bên cạnh Lý Trọng Tuấn, lặng lẽ quan sát tình hình, không ngờ chàng đột nhiên quay mặt lại, cười nửa miệng hỏi: "Nàng thích ai nhất trong số năm người này?"
Liên quan gì đến nàng! Chẳng lẽ lại muốn nàng cùng tham gia?
Tuy Tuy bị chính suy nghĩ mình làm cho hoảng sợ, đúng lúc này, nàng đột nhiên nghe thấy tiểu hoàng môn đứng bên ngoài bẩm báo: "Điện hạ, Hạ Bạt Tướng quân đã chờ người ở ngoài Phụng Thần môn."
Hạ Bạt?
Hạ Bạt!
Tuy Tuy càng cảm thấy ngạc nhiên, nàng vô ý trượt tay khiến mực bắn tung toé ra ngoài. Nàng vội vàng rút khăn tay ra lau, sau đó giả vờ ngoan ngoãn nói: "Nếu Tướng quân đã tới đây, chắc hẳn có chuyện quan trọng muốn bàn với Điện hạ, ta không nên ở nơi này quấy rầy hai người, hay là…"
"Không sao."
Lý Trọng Tuấn khẽ nhếch môi, nhưng trong mắt lại không hề có ý cười, thậm chí chàng còn kéo tay nàng qua, lau đi một chút vết mực trên đầu ngón tay nàng.
"Dù sao ta gọi hắn ta đến đây cũng vì chuyện riêng tư."
Hạ Bạt được tiểu hoàng môn dẫn vào trong. Hắn ta đứng từ xa hành lễ với Thái tử, ban đầu nhìn thẳng về phía trước nhưng khi đi đến gần, hắn ta đột nhiên dừng lại. Trước mắt hắn ta chính là Tuy Tuy, Tuy Tuy cũng nhìn thấy Hạ Bạt. Hai người bọn họ nhìn nhau, rồi lại nhanh chóng nhìn qua chỗ khác.
“Thái tử Điện hạ triệu thần đến có việc gì phân phó?”
“Sao Tướng quân phải gò bó như vậy, Tướng quân mau ngồi.” Chỉ có Lý Trọng Tuấn là điềm tĩnh nhất trong cả ba người, chàng cười nói: “Hôm nay ta mời Tướng quân tới đây không phải vì chuyện quốc gia đại sự, mà là bởi vì chuyện cả đời của Tướng quân, cũng coi như là một chuyện lớn."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...