Mặc kệ thế nào, không thể đánh nhau trước mặt trẻ con, cha mẹ là tấm gương của các con, bọn họ đánh nhau trước mặt con thì trong lòng con sẽ có bóng ma.
Lục Kiều quay đầu nhìn phía cửa, nhìn thấy Đại Bảo lung lay bưng một chén nước lại đây.
Rõ ràng hắn rất sợ hãi, nhưng lại nỗ lực giả vờ trấn định, một đường bưng nước đi đến trước mặt Lục Kiều: “Người uống nước đi.
”Lục Kiều kỳ quái liếc mắt nhìn tên nhóc một cái, rõ ràng không yêu mến nàng, mà lại ngoan ngoãn rót nước cho nàng, tốt như vậy sao?Nhưng mà thấy dáng vẻ tên nhóc bưng chén lung lay không đứng được, nàng theo bản năng nhận lấy, sau khi nhận lấy thì lại phát hiện trong nước có dị thường, trong nước này lại bị hạ độc.
Sắc mặt Lục Kiều lập tức thay đổi, cúi đầu nhìn về phía thằng nhóc chỉ cao tới đầu gối nàng, mới chỉ có bốn tuổi, thế mà lại hư hỏng.
Mới bé tí như thế đã biết hạ độc nàng, lại còn là hạ đoạn trường thảo.
Khó trách lớn lên có thể trở thành kẻ ác đứng đầu không chuyện ác nào không làm.
Vốn dĩ Lục Kiều không muốn quản chuyện bốn tên nhóc này, nhưng hiện tại việc này liền xảy ra ở trước mặt nàng, nàng không vặn lại bọn họ thì không thể nào nói nổi.
Suy nghĩ của Lục Kiều rơi xuống, bưng chén trong tay đi về phía mép giường, vừa đi vừa nói: “Cha con khát, đưa chén nước này cho hắn uống đi.
”Lục Kiều vừa nói, sắc mặt Đại Bảo đã thay đổi, cậu bé nhanh chóng mở miệng nói: “Không, không thể để cha uống.
”“Vì sao?” Lục Kiều dừng bước chân nhìn Đại Bảo, cậu bé bắt đầu run rẩy, nữ nhân này vốn dĩ đã hung dữ, hiện tại biết cậu hạ độc nàng, nàng nhất định sẽ đánh chết cậu.
Đại Bảo bị dọa khóc, Lục Kiều lại đi đến trước giường: “Xem ra nước này được thả đường rồi, nếu như thế, để cha con nếm thử xem.
”Đại Bảo sợ tới mức kêu lên: “Không được, có, có độc.
”Lục Kiều cười lạnh nhìn về phía Tạ Vân Cẩn.
“Thật hay cho một đứa con muốn kế thừa chí lớn của cha, cha thì muốn giết ta, đến con cũng muốn độc chết ta, các ngươi thật đúng là làm tốt lắm.
”Lục Kiều ngừng một chút còn nói thêm: “Ta muốn hỏi một chút Tạ tú tài, nhỏ như vậy đã biết hạ độc mẫu thân, ngày sau có chuyện gì là không làm được, ngươi là muốn cho con của ngươi trở thành đại ác tặc không chuyện ác nào là không làm sao?”Trên giường, sắc mặt Tạ Vân Cẩn thay đổi, hắn trầm mặt nhìn Đại Bảo rồi quát lên: “Đại Bảo, nói, con lấy độc từ chỗ nào?”Đại Bảo ngậm nước mắt nói: “Lần trước, lần trước con nhìn thấy Thẩm Đại Nữu ăn cái này, thiếu chút nữa đã chết.
”Cho nên ban đêm cậu nhìn thấy cha không giết chết được nữ nhân này, nên sáng sớm đã chạy đi để làm ra cái này.
Chỉ là không nghĩ tới nữ nhân hư này lại phát hiện, Đại Bảo đau lòng khóc lên, ô ô.
Lục Kiều nhìn về phía Tạ Vân Cẩn: “Đây đều là phụ thân làm tấm gương tốt, nếu không phải nhìn thấy hành động của ngươi đêm qua, thì làm sao nó có thể làm ra chuyện như vậy, hạ độc mẫu thân, việc này mà truyền ra ngoài, về sau hắn còn có tiền đồ đáng nói sao?”Sắc mặt Tạ Vân Cẩn thay đổi, hắn ngước mắt đen tối nặng nề nhìn Lục Kiều: “Hắn vẫn chỉ là một đứa b锓Đứa bé lại biết hạ độc mẫu thân của mình, nếu mà lại lớn hơn một chút thì sẽ làm ra chuyện ác liệt như thế nào?”Lục Kiều nói xong cũng không nhìn Tạ Vân Cẩn mà nhìn về phía Đại Bảo nói: “Đi lấy cái gậy tới.
”Sắc mặt Tạ Vân Cẩn thay đổi, quát lên: “Ngươi muốn làm gì?”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...