Editor: Nguyễn2
Tính tình hai người đều lưu loát lanh lẹ, không che che giấu giấu, nghĩ một đằng nói một nẻo, Tương Dương trưởng công chúa liền nói cho La Thư, "Thái hậu đã ép bệ hạ mấy lần, để thăng tước vị Cao Nguyên Diệu lên Thành Thân Vương, không thể để hắn cưới vợ mà vẫn xếp sau bọn đệ đệ. Thái hậu có lòng yêu cháu, bệ hạ cũng là Nhất Quốc Chi Chủ, lấy quốc sự làm đầu, nói Cao Nguyên Diệu chỉ có lập chiến công lớn, tài năng mới có thể bổ sung cho khuyết điểm lúc trước. La phu nhân, lệnh ái sợ là phải chịu một chút uất ức."
La Thư nhìn bên người một chút, không biết Lâm Đàm đã lặng lẽ đi ra ngoài từ bao giờ, không thấy người đâu.
Nàng chỉ ghế trống bên cạnh mình, trên mặt vẻ kiêu ngạo, "Không phải là thần nói khoác, tấm lòng của đại nữ nhi khẳng khái, thật sự hơn xa rất nhiều danh môn khuê tú. Nếu ngay cả chút uất ức nhất thời cũng không thể ẩn
//