Kiều Nữ Lâm gia


Một nhóm người bàn luận nhiệt liệt.
A Hân lịch sự lại phúc hậu, yêu cầu không cao, “Để thập tứ thúc làm bài thơ đi, nếu thơ hay, thì cho thúc ấy đón dì nhỏ.”
Gần đây a Dương tương đối có hứng thú với quyền cước, “Để cho thập tứ thúc múa kiếm hoặc biểu diễn quyền pháp đi, nếu đặc sắc thì coi như vượt qua kiểm tra.”
Tiểu a Thị không biết vì sao lại học được tham tiền rồi, ôm ống heo để dành tiền của hắn, “Nhét đầy, nhét đầy.” Muốn thập tứ thúc nhét đầy ống heo của bé, mới có thể đón dì nhỏ.
A Đại và a Khuynh long phượng thai này hiện giờ còn nhỏ, mỗi ngày cùng ăn cùng chơi cùng đi học, cực kỳ có ăn ý, miệng đồng thanh nói: “Để dượng út giải đố đi, giải đúng mới cho vào cửa nhà ta.”
Y Y nhỏ tuổi nhất ngồi bên cạnh a Khuynh, cười hì hì, nói như vẹt, “Giải đúng mới cho vào cửa.”
A Hạo nhớ kỹ từng đề nghị của đệ đệ muội muội, biểu đệ biểu muội, “Đều có lý.

Như vậy được không? Để thập tứ thúc qua tổng cộng ba cửa, mỗi một cửa phải làm ba đề, làm thơ, giải đố, múa kiếm, đều thông qua mới tính đại công cáo thành.”

“Muội thấy được.” A Hân đồng ý, “Như vậy thập tứ thúc phải làm tổng cộng chín đề, trường trường cửu cửu, ngụ ý tuyệt hảo.”
“Được đó.” Đám tiểu tử đều nhiệt liệt hưởng ứng.
“Chín, chín.” Y Y đứng lên, nhảy nhót, biểu đạt tâm tình kích động của bé.
“Chín, chín.” Tiểu a Thị bỏ ống heo của bé xuống, nắm tay Y Y, nhảy vô cùng cao.
A Hạo cười khẽ, “Tiểu a Thị, tiểu Y Y, đến lúc náo động phòng phải xem hai người rồi.”
“Ừm!” Hai tiểu thí hài cũng không biết a Hạo nói là có ý gì, chỉ biết ra sức gật đầu.
Bọn nhỏ đều vui sướng hân hoan.
A Hạo triệu tập đệ đệ muội muội, biểu đệ biểu muội đến một nơi, sao Cao Nguyên Dục không biết chuyện lớn này chứ? Mặc dù hiện giờ hắn sẽ cưới người trong lòng qua cửa rồi, mừng rỡ mơ màng, choáng váng, nhưng hắn đã nghe nói đến chuyện a Hạo định làm chuyện nghịch ngợm trước khi làm hoàng thái tử từ chỗ thái hoàng thái hậu rồi, tuy bọn nhỏ còn nhỏ, nhưng hắn lại không dám phớt lờ, vẫn lưu ý đấy.

Cho nên, khi a Hạo và các đệ đệ muội muội đang thương lượng nhiệt liệt, hắn đã đến rồi.
Cao Nguyên Dục tâm tình sáng rỡ, áo bào trên người đều là màu xanh như nước mùa xuân, trên thêu rồng bốn móng thần sắc bình thản, tư thái êm ái, có lẽ là con rồng ôn nhu nhất trên đời.
Nụ cười của hắn cũng rất ấm áp, khiến người ta như tắm trong gió xuân.
“Thập tứ thúc.” Tiểu a Thị nhìn thấy hắn tới, hoan hô một tiếng, chạy về phía hắn.
“Dượng út.” Y Y thua trời một vạn không bằng kém bạn một ly, cũng cuống cuồng chạy về phía hắn.
Cao Nguyên Dục ngồi xổm người xuống, mỗi tay ôm một đứa, “Tiểu a Thị, tiểu Y Y.” Giọng nói dịu dàng, khóe mắt đuôi mày đều là ý cười.
“Chín, chín.” Y Y ngửa khuôn mặt nhỏ nhắn lên, ân cần nói cho hắn biết.
“Được được được, chín, chín.” Cao Nguyên Dục chưa hiểu Y Y có ý gì, vẫn ôn tồn phụ họa bé.
“Chín cái, chín cái.” A Thị vội vàng mật báo.

Hắn nói rõ ràng hơn Y Y một chút.
“Chín cái… cửa…?” Cao Nguyên Dục dò hỏi.
Nghĩ đến đám nhóc con này lại bày ra chín cửa kiểm soát, hắn thật sự thấy may mắn vì mình đã đến rồi, những hài tử này thật đúng là nhân tiểu quỷ đại, không thể coi là không quan trọng.
Thời gian này Cao Nguyên Dục thường đến phố Trường Anh lấy lòng, đối với mấy hài tử càng thêm xin gì được nấy, đã sớm thân quen với a Đại a Khuynh.

A Khuynh cười nói cho hắn biết, “Dượng út, là chín đề.”
“Vậy sao.” Cao Nguyên Dục mỉm cười.
Chín đề, nghe hình như dễ qua hơn chín cửa?
“Thập tứ thúc, sẽ không trách chúng cháu gây khó khăn cho thúc chứ?” A Hân cười ngọt ngào, hỏi Cao Nguyên Dục.
Cao Nguyên Dục lắc đầu liên tục, “Nào có? A Hân, chính là phải gây khó khăn cho ta mới đúng, như vậy mới lộ rõ dì nhỏ của cháu trân quý bao nhiêu.

Ta bằng lòng bị gây khó khăn, một ngàn lần bằng lòng, một vạn lần bằng lòng.”

Phong tục tập quán đương thời là như thế, nếu trong ngày tân hôn quá trình tân lang cưới tân nương càng gian nan, càng có vẻ tân nương trân quý.

Nhưng mà, hoàng tử cưới Vương phi chưa chắc đã tự mình đi đón, chứ đừng nói đến gây khó khăn cho tân lang.

Tân lang quan chờ bị gây khó dễ như Cao Nguyên Dục, trong các huynh đệ của hắn cũng chỉ có một mình hắn mà thôi.
Khi Cao Nguyên Diệu cưới Lâm Đàm còn thuận lợi đấy, khi đó Lâm Thấm còn nhỏ, không biết gì khác, chỉ náo động phòng thôi.
A Hạo thỏa mãn gật gật đầu, tỏ vẻ chấp nhận thái độ của thập tứ thúc hắn
“Lúc rước đâu vượt qua kiểm tra, chỉ là náo nhiệt chút
.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui