Kiều Nữ Lâm gia



Editor: Puck - Diễn đàn

Hóa ra là như vậy, không ít người lộ ra vẻ mặt ngây ngốc.

Gần ai hơn, tay có thể túm được ai thì là người đó.

Thật sự vô cùng đơn giản mà...

Lúc này mọi người mới hiểu rõ lời vừa rồi của Lâm Thấm là có ý gì.

“Mẫu phi, bây giờ người hiểu chưa?” Cao Nguyên Dục đặc biệt đi qua hỏi Bách phi, “Có phải rất đơn giản không?”


“Con hài tử này.” Bách phi bị nhi tử bảo bối làm cho hơi nhếch nhác, nhỏ giọng giận trách, “Ngay trước mặt nhiều người như vậy, con nói gì thế? Mau trở về đi, đừng làm rộn.”

“Chúng con làm việc tự nhiên có đạo lý của chúng con, ngài không hiểu, về sau đừng chỉ điểm lung tung.” Cao Nguyên Dục nghiêm mặt nói.

Bách phi bị hắn chọc tức quá chừng, nhưng bây giờ nhiều người như vậy, cũng không phải là lúc dạy dỗ hắn, không thể làm gì khác hơn đành nhịn lấy một hơi, “A Dục, sau khi giải tán con đi theo mẫu phi đi, mẫu phi có lời muốn nói với con.”

Cao Nguyên Dục lắc đầu, “Con biết rồi, mẫu phi nói sai rồi, muốn nhận sai với con chứ gì. Không cần, mẫu phi, con không để ý đâu.” Rộng lượng tỏ vẻ không hề để ý, Cao Nguyên Dục cũng không đợi Bách phi nói gì, đã bước nhanh chạy đi.

Bách phi trợn mắt hết cách với hắn.

Lâm Thấm nâng cánh tay lên, “Các vị, làm quan chủ khảo hôm nay, ta rất tiếc phải nói cho mọi người, bởi vì Hứa tam cô nương không làm đúng đề mục nào cả, không thông qua cuộc thi, cho nên không thể vào phủ Hoài Viễn Vương. Nếu Hứa tam cô nương thật sự ngưỡng mộ đại anh hùng của ngươi như vậy, thế mời về nhà ôn tập lại đi, vào ngày này sang năm, một lần nữa thi lại. Đến lúc đó vẫn là ba đề mục, còn do ta ra, nếu các vị ở đây có hứng thú, đến lúc đó hoan nghênh mọi người đến dự thính.”

Rất dứt khoát lưu loát cự tuyệt Hứa tam cô nương, hơn nữa còn đẩy cuộc thi lần sau đến một năm sau.

Hiện giờ tuổi tác của Hứa tam cô nương đã không còn nhỏ rồi, nào chờ nổi một năm chứ? Hơn nữa, cho dù nàng chịu chờ một năm, ai biết đến lúc đó Lâm Thấm lại sẽ lấy ra dạng đề mục gì làm khó nàng đây, nếu vẫn không thông qua, chẳng lẽ phải tiếp tục chờ sao.

Từng giọt nước mắt không ngừng lăn xuống từ trên mặt Hứa tam cô nương.

Nàng đau lòng, nàng quá đau lòng.

Trước mặt nhiều người như vậy cầu xin làm trắc phi Hoài Viễn Vương mà không thành, bị cự tuyệt, bị thi, cuối cùng thất bại cả ba đề mục, bị Lâm Thấm vô tình đá ra, cản trở đường lên thẳng mây xanh của nàng...


“A Thấm, nhìn xem ngươi khi dễ Hứa tam cô nương thành dạng gì rồi hả?” Phùng quý phi bất bình thay Hứa tam cô nương, than thở nói: “Haizzz, Hứa tam cô nương này và Khang Vương cầm tinh không hợp, không có duyên phận, nếu hai người bọn họ tương hợp, ta đã sớm làm chủ thay Khang Vương rồi...”

“Cầm tinh không hợp, không sao cả.” Hoàng đế chậm rãi bước tới.

A Hạo và a Hân chia ra đi hai bên hắn, một ông cụ non, một ngây thơ, nhưng hai hài tử đều rất đáng yêu.

Đám người Phùng quý phi thấy hoàng đế tới đây, đều khom người thi lễ, “Bái kiến bệ hạ.”

Hoàng đế lơ đãng nói: “Miễn.” Lại nhắc tới đề tài vừa rồi, “Khang Vương và nữ tử này cầm tinh không hợp, không việc gì. Xin ngũ hành bát quái phúc có thể trấn trạch lưu khí, hoặc giữa hai người cầm tinh không hợp lại thêm một người cầm tinh tương hợp là có thể phá giải được. Tuệ Hải thiền sư của Cảm Trung tự giỏi việc này nhất, quý phi có thể xin Tuệ Hải thiền sư giải đáp nghi hoặc cho ngươi.”

Cầm tinh không hợp sao, dễ xử lý, có thể phá giải, xin một ngũ hành bát quái phúc hoặc thêm người tương hợp vào giữa, đều xử lý được.

Hoàng đế đã lên tiếng, hơn nữa lời của hắn tương đối hợp tình hợp lý, Phùng quý phi nhất thời không nghĩ ra được lời gì phản bác, không thể làm gì khác hơn đành khấu đầu tạ ơn, “Đa tạ ân điển của bệ hạ, thần thiếp sẽ sai người đi năn nỉ Tuệ Hải thiền sư giúp đỡ phá giải cho Khang Vương và Hứa tam cô nương.”

Khỏi nói đến trong lòng Hứa tam cô nương gấp gáp bao nhiêu. Trong phủ Hoài Viễn Vương chỉ có một vị Vương phi, Vương phi nhất định phải đoan trang thận trọng, ít đi mấy phần đáng yêu, kiều mỵ, nàng đi vào làm trắc phi còn có cơ hội, cho dù trong thời gian ngắn không thể thay thế được, nhưng ít nhất cũng có thể có địa vị tương đương với Lâm Đàm.


Nhưng Khang Vương phủ đã có nhiều mỹ nhân như vậy rồi, nàng lại tiến vào làm cái gì chứ? Mỹ nhân trong phủ Khang Vương không chỉ nhiều, hơn nữa sắc danh hạng người gì cũng có, nếu muốn nâng đầu dậy trong phủ Khang Vương vậy khó rồi!

Trong lòng Hứa tam cô nương ngàn lần vạn lần không nguyện, nhưng hoàng đế đã có khẩu dụ, nàng không dám kháng chỉ. Nếu như nàng không nguyện ý, có thể nói gì đây? Nói anh hùng mà nàng ngưỡng mộ là Hoài Viễn Vương chứ không phải Khang Vương sao? Đây chính là đắc tội cả Phùng quý phi và Khang Vương. Hơn nữa nàng cũng không vào được phủ Hoài Viễn Vương, thi không đậu mà...

“Thiếp Hứa thị lĩnh chỉ.” Hứa tam cô nương bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn đành quỳ xuống tạ ơn.

Hoàng đế đã phân phó xong chính sự,


//


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận