Lại một đêm, ánh trăng tàn chiếu lên mặt nước Vịnh Sóng Dữ, từng dòng nước chảy xiết giữa dòng sông cứ quay tròn quay tròn tạo thành một vòng luẩn quẩn làm tiếng sóng cuốn lên từng hồi nức nở.
Nếu là bờ sông bóng người tiêu điều thì hình ảnh này quả thật có phần lạnh lẽo âm u, đáng tiếc bên bờ Vịnh Sóng Dữ không thiếu nhất chính là người chơi.
Vào rạng sáng tụ tập bên bờ Vực Sóng Dữ người chơi không chỉ giảm bớt mà ngược lại càng thêm đông đúc nhộn nhịp, từng chi đôi ngũ xuất hiện bên trong cửa vào Vực sâu rồi lại có từng đội ngũ khác hò réo nhau vào.
Chẳng qua ở trong cả ngàn người chơi đấy không phải đội ngũ nào cũng vội vàng vọt vào phụ bản, trong đó có một đoàn đội đang an tĩnh chờ đợi bên ngoài, mọi người thấp giọng trò chuyện rồi bàn luận rất xôn xao.
Phía bên trái đoàn đôi hiện lên ba thân ảnh Hôi Cơ, Lan Ngũ cùng Lan Lục vẻ mặt cả ba người thỉnh thoảng đều hiện ra vẻ lo lắng,
Theo thời gian, vẻ lo lắng trên mặt ba người càng ngày càng nồng đậm, thỉnh thoảng mở ra sách ghi chép tiến độ phụ bản rồi thì thầm với nhau.
Mà cách đó không xa Chúa Cứu Thế Châu Phi đang nghịch một thanh trường cung phẩm chất Hoàn Mỹ, ánh mắt liên tục nhìn về lối vào Vực Sóng Dữ.
Đến gần sáng, lối vào Vực Sóng Dữ đột nhiên xuất hiện một đội ngũ, những người này toàn thân đều là trang bị mầu lam phẩm chất Hoàn Mỹ, đứng đầu chính là Tân Đệ Nhất Khai Sơn Quái, toàn thân hắn tỏa ra khí thế bức người.
Đám người Hôi Cơ đầu tiên là vui mừng, nhưng sau khi thấy gương mặt lạnh lùng của Tân Đệ Nhất Khai Sơn Quái, cùng với trên bảng xếp hạng phụ bản không có động tĩnh gì, những người xung quanh không nhịn được phát ra từng tiếng thở dài, mà những người tụ tập bên cạnh thì lại phát ra từng tiếng cười, trong giọng nói tràn đầy sự may mắn cùng giễu cợt.
"Biểu ca!" Hôi cơ bước lên trước, thấy sắc mặt Áo Đặc Mạn Đả Tiểu Quái Thú không được tốt vội vàng đổi lời nói:"Đội trưởng! Như thế nào?"
Lan Ngũ, Lan Lục cũng vội vàng chạy đến, luôn miệng hỏi thăm Phi Vũ Thiên Mang.
Kiến Tập Nguyên Tố Pháp Sư trong sáu người lắc đầu than thở:" Theo chức nghiệp bố trí thì vấn đề nằm ở kéo tiểu quái. Vực Sóng Dữ hình thức địa ngục muốn thông qua ở cấp 25 trở xuống, bây giờ quá khó khăn."
Phi Vũ Thiên Mang cau mày mới vừa muốn nói thì những người bên kia lại cười vang, còn có những lời khó nghe truyền đến, gương mặt nữ Thợ Săn nhất thời lạnh lẽo, đang định nói lại thì bên tai chợt truyền đến một tiếng hét.
"Ầm ĩ cái mẹ gì!" Tân Đệ Nhất Khai Sơn Quái mắt trợn ngược, khuôn mặt thì dữ tợn, trực tiếp gầm thét ở kênh công cộng:" Người nào TMD đứng ra cho lão tử nhìn một chút!"
Tân Đệ Nhất Khai Sơn Quái giận dữ hét lên, nhất thời toàn trường yên tĩnh, một hồi lâu cũng không ai dám đứng ra, có lẽ sợ lão đại Điệp Lãng Lan Tịch Các này cho gặp rủi ro.
"Lúc này TMD rụt." Lan Lục cười lạnh, giơ lên ngon giữa, quay đầu nịnh nọt:" Lão Đại uy vũ a."
"Hừ!" Tân Đệ Nhất Khai Sơn Quái hừ một tiếng, nhìn chằm chằm đám thành viên Tụ Đào Các đang đứng đối diện:" Nêu không phải tên khốn Đậu Hũ ở ngoài diễn đàn rêu rao làm cho cục diện lâm vào giằng co, làm sao phải cần để cho đám người ở đây tùy thời đợi lênh. Đen đủi!"
"Đậu Hũ là tên tiểu nhân!" Ánh mắt Phi Vũ Thiên Mang ngày càng lạnh lùng:" Bây giờ đều là cưỡi hổ khó xuống, mấu chốt là làm thế nào đêm Vực Sóng Dữ hình thức Địa Ngục đả thông."
Một câu nói lại trở về khó khăn ban đầu, vẻ mặt của tất cả thành viên Điệp Lãng Lan Tịch Các đểu lộ vẻ bất đắc dĩ, Vực Sóng Dữ hình thức địa ngục đối với người chơi tầm cấp 20 thật sự là một ngọn núi khó vượt qua.
"Vấn đề chủ yếu là khi Vực Sâu cự thú Ô Khắc triệu hồi quái." Áo Đặc Mạn Đả Tiểu Quái Thú buồn bực nói:" Chiến đấu kéo dài 10 phút, mỗi lần gọi 3 con, thời điểm 7 phút là 21 con, may mà ta bây giờ cấp 24 học được Bạo Phong Tuyết, nếu không chỉ dựa vào Băng Hoàn thì chết cũng không biết chết thế nào."
Đám Hôi Cơ nghe thấy vậy đều tỏ vẻ vui mừng:" Đã đánh được 30% không hổ là Lão Đại."
"Kêu Lão Đại thì có ích lợi gì? Vực Sâu cự thú Ô Khắc hình thức Địa Ngục mới là Lão Đại." Tân Đệ Nhất Khai Sơn Quái cười mắng, sắc mặt có chút do dự nói:" Vấn đề lớn nhất bây giờ là khi Boss xuống 30% máu sẽ gọi ra 2 con Nhuyễn Nê Quái."
"Này quá hỗn đản!"
"Mẹ nó... "
Hôi Cơ suy nghĩ nửa ngày mới nói được một câu:" Vậy chỉ có thể dựa vào không chế, hoặc gọi sủng vật đi lên làm nó nổ tung."
Mọi người nghe vậy đều dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn hắn, ai chả biết dựa vào khống chế hoặc nổ tung, vấn đề phụ bản chỉ có 6 người.
Áo Đặc Mạn Đả Tiểu Quái Thú cảm thấy mất hết mặt mũi, mắng hung dữ:" Cậu câm miệng cho ta."
Phi Vũ Thiên Mang trầm ngâm nói:" Đến cuối cùng kéo Thúy Quan Hải Xà không phải là vấn đề, hai con Nhuyễn Nê Quái nhất định phải tìm người khống chế, tốt nhất là chức nghiệp vật lý như vậy đội ngũ có trị liệu mới miễn cưỡng đủ lực tấn công. Chẳng qua đây cũng chỉ là giả thuyết lý tưởng, lúc sau Thúy Quan Hải Xà còn có thể gia tăng, Quái Thú cậu.... "
Sắc mặt Áo Đặc Mạn Đả Tiểu Quái Thú trắng bệch, bất đắc dĩ lắc đầu:" Phạm vi Bạo Phong Tuyết miễn cưỡng bao trùm được 20 Hải Xà, nhiều hơn nữa thì ta chỉ có thể ngạnh kháng, dưới tình huống như vậy trị liệu có chút nguy hiểm."
"Chức nghiệp vật lý không chế." Tân Sơn Đệ Nhất Khai Sơn Quái suy nghĩ một hồi:" Du Hiệp sao? Một Tanker hai Thợ Săn, một Pháp Sư, một Mục Sư, tỷ lệ thông qua nắm chắc 4 thành."
"Du Hiệp..."
Trong lúc mọi người đang ngẩn ra thì có một bóng người xẹt đến, Chúa Cứu Thế Châu Phi bước đi những bước tiêu sái xuyên qua đám người, hướng tới Phi Vũ Thiên Mang cúi chào ưu nhã:" Tiểu thư xinh đẹp, nàng so với trước kia càng thêm xinh đẹp động lòng người, nàng cần ta giúp đỡ gì sao?"
Phi Vũ Thiên Mang không thèm nhìn hắn, lạnh lùng nói:" Nghe lén người khác nói chuyện không phải là thói quen tốt đâu, cậu ở đâu thì đi về đó đi."
"Tại sao gọi là nghe lén." Chúa Cứu Thế Châu Phi bi thương nói:" Gia tộc là cùng Điệp Lãng Lan Tịch Các các ngươi là đồng minh a! Quan hệ luôn luôn tốt đẹp, Phi Vũ nàng gặp nan đề, ta càng thêm nghĩa bất dung từ a!"
"Nói thẳng cậu không muốn về chỗ đi!" Áo Đặc Mạn Đả Tiểu Quái Thú khinh bỉ hắn, bĩu môi nói:" Cần gì phải
lòng vòng quanh co."
Chúa Cứu Thế Châu Phi cười hì hì nói:" Ta không phải là một nam nhân rụt rè sao!"
"Chó má!" Trong lòng mọi người đều phỉ nhổ:" Trong từ điển của cậu cũng có rụt rè?"
"Cũng không phải là không được." Tân Đệ Nhất Khai Sơn Quái vuốt cằm:" Có thể thử một chút, nếu không cứ để thế này cũng không phải là biện pháp."
Chúa Cứu Thế Châu Phi vui mừng, vừa định nói gì sau lưng chọt vang lên một âm thanh êm tai.
"Ta nói hơn nửa đêm người nào lại có tinh lực ở kênh công cộng gầm thét, hóa ra là Khai Sơn hội trưởng a! Còn có khí thế bức người như vậy."
Mọi người nghe vậy đều giận dữ, mấy trăm ánh mắt quay về kẻ đang nói, rồi tất cả đột nhiên biến sắc, còn Tân Đệ Nhất Khai Sơn Quái lộ ra một tia ngưng trọng.
Chỉ thấy cách đó không xa, một người mặc trường bào Pháp Sư màu hồng đang đứng ở đó, môi đỏ mọng, mắt như nước, lộ ra đầy vẻ phong tình.
"Vận Mạt!" Vẻ mặt Tân Đệ Nhất Khai Sơn Quái đầy sự nghiêm túc, gật đầu nói:" Đã lâu không gặp."
"Hừ!" Khóe miệng Phi Vũ Thiên Mang hiện lên vẻ lạnh lẽo:" Tự xưng là đứng đầu nữ giới chức nghiệp Đại Pháp Sư, không nghĩ tới cũng sẽ đến phụ bản hẻo lánh này."
Vẻ mặt Vận Mạt kẽ biến, chợt cười cười:"Ha ha..., địa phương có nhỏ hơn nữa, thì có Khai Sơn hội trưởng cùng chư vị đội trưởng ở đây thì cũng sẽ khiến cho vô số người chú ý." Vận Mạt hơi ngừng một chút rồi tiếp tục nói:" Pháp Sư đứng đầu? Trước kia có thể là không phải, nhưng từ khi Dạ Tước mở ra, có thể sẽ trở thành sự thật."
Phi Vũ Thiên Mang cười nhạt, không nói gì....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...