Khi Sở Thiên Biến thu thập tu liệu, hắn từng xem qua rất nhiều cảm nghĩ khi người chơi đạt được vật phẩm nghịch thiên, khi có được chúng, bọn họ thường "Cảm tạ đội trưởng, đồng đội, cô gái tôi thầm mến. . .", "Cảm tạ đồng đội, những người từ trước tới nay luôn giúp đỡ, nhờ có họ tôi mới có được thời khắc hiện nay. . .", "Cảm tạ chính phủ, cảm tạ nhân dân, cảm tạ CCTV, tôi vĩnh viễn sẽ không quên mọi người!" . . .
Đối với sự kích động của họ, Sở Thiên Biến không hiểu vì sao, Sở Thiên Biến từng cười nhạo bọn họ, cho dù là sau khi tiến vào Dạ Tước, trò chơi quả thật xứng vời 2 chữ xa hoa, nhưng nó vẫn chưa đạt tới mức làm cho mọi người điên cuồng.
Nhưng mà hiện tại, khi tay sắp chạm tới bảo rương, hắn bổng nhiên phát hiện tâm trạng từ trước tơi nay vẫn luôn ổn định của hắn đột nhiên bắt đầu rung động, một cảm xúc không nói nên lời xuất hiện trong lòng hắn.
"Cáp!"
Tiếng cười ngắn ngủi réo rắt, đây là kết quả sau khi Sở Thiên Biến đã cố kiềm nén cảm xúc, hắn liên tục hít sâu vài lần, vẻ mặt thoáng bình tĩnh lại, bàn tay run nhẹ từ từ vương vào bên trong, vật phẩm được lấy ra, bảo rương từ từ biến mất.
3 ánh mắt gắt gao nhìn bàn tay Sở Thiên Biến, trong đó có ánh mắt khó tin của Sở Thiên Biến, đôi mắt sùng bái của Mễ Lạp Nhi và ánh mắt kinh ngạc, nhớ lại của Thiêu Đốt Thiển Lam.
Quần Tinh Vẫn Lạc: phẩm chất: Vĩnh Hằng, loại hình: cấm chú kỹ năng. Yêu cầu học tập: 1 cấp Pháp hệ.
Hiệu quả: sau khi đọc chú ngữ xong, tinh thần lực sẽ tạo thành tổn thương cho những quái vật xung quanh, liên tục 30 giây.
Yêu cầu sử dụng: hao tổn 100% lượng MP.
Thời gian đọc chú ngữ: 60 giây.
-Màu đỏ! Sách kỹ năng phẩm chất Vĩnh Hằng! Yêu cầu học tập: 1 cấp Pháp hệ?
Sở Thiên Biến rung lên, hắn không thể ức chế được cảm giác hưng phấn của mình:
-Cấm chú! ! !
Thiêu Đốt Thiển Lam thở dài một hơi, giọng nói mang theo chút mất mác:
-Cấm chú! Từ sao khi trò chơi có chiến kỹ, nhân viên lập trình cũng thuận theo dòng nước, đồng thời cũng vì hấp dẫn càng nhiều người chơi nên khi thiết kế kỹ năng, họ đặt biệt thiết lập một kỹ năng cực kỳ cường đại, cận chiến hệ xưng là Thánh kĩ, Pháp hệ gọi là Cấm chú. Sách kỹ năng của 2 loại này so vói chung cục kỹ năng còn khó rớt ra hơn, chúng nó cũng là thứ kỹ năng duy nhất được gia hập vào hàng Chiến Kĩ, hơn nữa còn là chung cực Chiến Kĩ.
-Chung cực Chiến kĩ! ?
Sở Thiên Biến nhìn nhìn sách kỹ năng trong tay, giờ phút này hắn vẫn chưa tin đây là sự thật, hắn không tin nổi bản thân không những tìm thấy Vĩnh Hằng Bảo rương mà còn tìm thấy Cấm chú bên trong, hơn nữa đây còn là thứ hắn có thể học! Yêu cầu học tập cũng chỉ có 1 cấp.
Giờ phút này, Sở Thiên Biến trong đầu chỉ có một câu xoay quanh:
-Quá điên cuồng đi à anh ~!
-Học quyển sách kỹ năng này, sau đó đi sang một bên thử nghiệm đi.
Thiêu Đốt Thiển Lam xoay người đi ra sơn cốc, trên đường đi hắn còn nói:
-Có lẽ, đội ngũ này còn có chút hi vọng. . .
Cho đến giờ phút này, khi Thiêu Đốt Thiển Lam nói chuyện mới mang theo một chút trung thành.
. . .
3 người Sở Thiên Biến đi ra bên ngoài quần sáng, lúc này trời đã tối, ánh trăng lúc ẩn lúc hiện chiếu những tia sáng xuyên quan tàn cây. . .
Dưới sự dẫn dắt của Thiêu Đốt Thiển Lam, ba người rất nhanh đã đi tới nơi có nhiều quái nhất phía Tây Vân Khê Sơn Mạch, đây cũng là nơi Sở Thiên Biến tử vong lần đầu tiên, mãnh đất xung quanh có rất nhiều rắn.
-Chính là nơi này, nơi này không tệ.
Thiêu Đốt Thiển Lam chỉ về chỗ cách nơi đứng 25 m, sau đó quay đầu lại nhìn Sở Thiên Biến, mĩm cười:
-Đứng chỗ đó phóng kỹ năng, nơi đó là nơi tốt nhất đó.
Đối với sự thân thiết đột ngột của Kiến Tập Kỵ Binh, Sở Thiên Biến nhịn không được cảm thấy hơi sợ, trong lòng thầm than: quả nhiên, thực thực lực mới là thứ dùng để đổi lấy sự tôn kính của cao thủ.
Sở Thiên Biến đứng ở nơi được chỉ, nơi này quả thật không tệ.
Ngay khi khởi động Quần Tinh Vẫn Lạt, ngay lập tức Sở Thiên Biến cả thấy có một lực lượng nào đó đang dẫn dắt hắn, pháp trượng trên tay tự động giơ lên, một chuỗi chứ ngữ thần bí vang lên, âm thanh nghe rất lộn xộn nhưng lại có âm điệu làm cho người ta cảm thấy có một thứ gì đó huyền ảo xuất hiện trước mặt nhưng lại không thể nắm bắt, đồng thời, pháp trượng trong tay Sở Thiên Biến cũng không chịu sự khống chế, bắt đầu bay lên, lơ lửng trước mặt hắn, trên khogn6 trung, nó tạo thành những chuỗi văn tự thần bí.
Nhìn bộ dạng lúc này của Sở Thiên Biến, Mễ Lạp Nhi nhịn không đươc sợ hãi than:
-Thiên Hồi ca ca có phải là sắp hủy cả cánh rừng này không?
Nghe vậy, Thiêu Đốt Thiển Lam phụ họa nói:
-Đúng vậy! Uy lực của cấm chú rất đáng sợ, có thể sẽ lan tới chúng ta. Mễ Lạp Nhi, nếu không chúng tạm tránh một chút, chúng ta đi tới phía sau tản đá kia đi.
Nhớ lại khung cảnh trên TV, cảnh tượng khi Đại Ma Pháp Sư sử dụng cấm chú vô cùng đáng sợ, Mễ Lạp Nhi liền đồng ý gật đầu, cô bé lại nhìn Sở Thiên Biến, kỳ thật cô bé rất muốn tời gần một chút để khi phóng cấm chú xong, người đầu tiên Sở Thiên Biến nhìn thấy là mình, nhưng cô bé lại lo lắng mình bị Cấm chú miễu sát, làm tăng lên hình ảnh vô dụng của mình torng lòng Sở Thiên Biến nên chỉ có thể ngậm ngùi lùi sang một bên, trốn phía sau tản đá cách vị trí hiện tại 30 m.
60 giây thời gian đọc chú ngữ sắp kết thúc, Sở Thiên Biến thở ra một hơi, đồng thời cũng cảm thấy sự uể oải, thầm than không hổ là cấm chú, vừa rồi hắn đã toàn lực nắm bắt chú ngữ, âm tiết, nhưng sau 1 phút, Sở Thiên Biến cũng không tìm thấy kẽ hở nào để dung hợp.
-Chung cực kỹ năng quả thật không phải là gà con như mình có thể nắm giữ.
Sở Thiên Biến cảm khái, trong giây lát, trong đầu đột nhiên có suy nghĩ, hắn thầm nói:
-Khoang! Chung cực chiến kĩ? Nếu cấm chú là Chung cực chiến kỹ, sao có thể phóng ra từ tay mình. . .
Sở Thiên Biến đột nhiên nghĩ đến một khả năng, trong đầu chợt nhớ tới hành vi và lời nói quái dị vừa rồi của Thiêu Đốt Thiển Lam, hắn lập tức quay đầu lại nhìn, hai mắt lập tức mở to, hắn thấy Thiêu Đốt đang đứng ở phía sau một hòn đá cách chỗ hắn 55m, trên mặt lộ vẻ tươi cười, gật đầu hướng hắn thăm hỏi, mà Mễ Lạp Nhi thì đứng bên cạnh Kiến Tập Kỵ Binh, trên mặt cô bé nở nụ cười thơ ngây, hơn nữa còn không ngừng tạo thủ thế cố lên.
-Bị đùa giỡn!
Ý niệm này xuất hiện rồi chiếm cứ đầu Sở Thiên Biến, lúc này, chú ngữ Quần Tinh Vẫn Lạc đã ngừng lại, chỗ Sở Thiên Biến đứng bỗng nhiên sáng lên, ánh sáng liên tục lóe lên trên đầu Pháp trượng, nhìn giống như là những vì sao trên trời đang tụ tập lại vậy.
Trong nháy mắt từng quả từng quả cầu ánh sáng to bằng nắm tay bay xuống, chúng như mưa không ngừng rơi xuống chỗ Sở Thiên Biến chỉ định, phạm vi của chúng bao trùm cả khu vực rộng 250 m, giờ khắc này, hắn rốt cuộc cũng hiểu được vì cái gì tên này lại thúc giục hắn sử dụng cấm chú.
-Tên chết tiệt này. . .
Nhìn bên trong chui ra hơn 100 con rắn, Sở Thiên Biến trong lòng không ngừng mắng, trong nháy mắt hắn đã bị bầy rắn chôn vùi. . .
. . .
-Ha ha ha ha ha ha a. . .
Thiêu Đốt Thiển Lam đứng bên cạnh tản đá không ngừng cười, hắn một chút cũng không thèm để ý Mễ Lạp Nhi đang quệt môi lên án và ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm của Sở Thiên Biến.
-Cười đủ chưa, Thiển Lam huynh.
Sở Thiên Biến lạnh lùng ra tiếng cảnh cáo ám chỉ Thiêu Đốt làm người không nên làm quá mức, tưởng tượng tới cảnh mình bị một đám rắn ăn tươi, phải chạy một giờ mới tới được chỗ cái xác, chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ làm cho một người luôn bình tỉnh phải tức giận rồi.
-Ân! Đủ rồi.
Tuy rằng còn muốn phát tiết một hồi, nhưng khi nhìn thấ ánh mắt không chút cảm tình nào của Sở Thiên Biến, Thiêu Đốt Thiển Lam thu lại nụ cười, hắn cũng không nghĩ muốn kích thích quá mức, Sở Thiên Biến tức giận công bố đoạn video của hắn ra, như vậy hắn chỉ còn cách xóa acc luyện lại:
-Xem như huề nhau đi.
-Huề nhau?
Sở Thiên Biến cười lạnh lắc đầu, hắn nói trong kênh mật ngữ:
-Không có khả năng huề nhau. Chẳng lẽ Thiển Lam huynh nói một câu huề nhau là sau này không còn thành kiến nữa sao? Chúng ta đều biết nói chuyện này là không thể nào.
Thiêu Đốt Thiển Lam nghe vậy, thẹn quá thành giận nói :
-Vậy cậu muốn thế nào?
-Rất đơn giản, tư liệu về cấm chú, không sót chút nào, còn nữa, toi còn muốn nghe về Bình Hành Đức Lỗ Y, những thứ lúc trước anh nói có phải chỉ là của người chơi bình thường thôi phải không? Tôi muốn biết cái nhìn của anh, toàn bộ, quan điểm thật!
Sở Thiên Biến mỉm cười, vẻ mặt này và cái tên của tiểu đội trong lòng Thiêu Đốt đã hợp lại với nhau thành một.
-Tên gian trá, một chút cũng không chịu thiệt.
Thiêu Đốt Thiển Lam mắng thầm, trầm ngâm một lát, hắn gật đầu mật ngữ:
-Về chuyện cấm chú tôi sẽ nói hết. Nhưng về Bình Hành Đức Lỗ Y, tôi chỉ trả lời 3 vấn đề.
-Tôi biết ngay mà, anh sẽ không thể nào bỏ qua thành kiến với tôi được.
Sở Thiên Biến mỉm cười nói:
-Đồng ý!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...