Cô gái nằm trong ngực của Gia Kiệt có hình dáng lẫn gương mặt hoàn toàn giống hệt Ngọc Nhi cô.
Có thể nói hai người giống nhau như chị em song sinh vậy nhưng vấn đề là Ngọc Nhi cô là con một; hơn nữa, khi nhìn kỹ lại, cô gái này có điểm gì đó rất lạ mà cô không thể nào diễn tả được.
Trong khi Ngọc Nhi đang chìm trong suy nghĩ thì Hoàng Oanh đã lớn tiếng.- Trương Gia Kiệt, anh điên rồi.
Sao anh có thể lấy hình mẫu của chị anh để làm búp bê tình dục?- Câm miệng.
Cô ấy là Tô Ngọc Nhi không phải thứ đó.
Còn nữa, Ngọc Nhi không phải chị của tôi.
Quá khứ, hiện tại hay tương lai, cô ấy vĩnh viễn không phải là chị tôi mà là vợ tôi.
VỢ CỦA TÔI.
Cô hiểu không?- Gia Kiệt, xin anh tỉnh lại đi.
Chị Nhi không phải đã chết rồi sao.
Dù còn sống, chị ấy cũng không chấp nhận anh đâu.
Anh nên buông bỏ đi.
Còn có em, em yêu anh thật tình, em sẽ không bao giờ rời bỏ anh.Toàn thành phố Bình Hòa này, không ai không biết đến cái tên Trương Gia Kiệt.
Gia Kiệt là tổng giám đốc công ty kỹ thuật, điện tử Gia Ngọc.
Giải đấu hàng năm về người máy, sáng chế khoa học kỹ thuật sáng tạo, Gia Ngọc luôn giành giải nhất.Hơn nữa, hiện tại, anh là đứa con duy nhất của Tô Quốc Hùng.
Không lâu nữa, sản nghiệp nhà họ Tô cũng thuộc về anh.
Lúc đó, anh sẽ trở thành một trong những tỷ phú nổi tiếng tại Bình Hòa.Hoàng Oanh cô ta đâu có ngu mà buông tha dễ dàng cho con rùa vàng này.
Mặc dù lúc đầu gia nhập giới nghệ thuật, cô không hề có tên tuổi, dù có đóng thì cũng chỉ hai ba vai quần chúng hay vai người hầu bị người ta đánh.
Nhưng cô không hiểu vì sao trong một lần cùng quản lý dự tiệc ra mắt phim, cô ta lại may mắn lọt vào mắt xanh của anh.Từ đó, cô ta và anh bắt đầu một cuộc giao dịch chính là hợp đồng hôn nhân.
Gia Kiệt giúp cô nổi tiếng trên con đường nghệ thuật danh vọng, còn cô phải diễn vai vợ chồng mặn nồng với Gia Kiệt trước công chúng.Đến khi tận mắt trông thấy Tô Ngọc Nhi, Hoàng Oanh mới biết được Gia Kiệt chọn cô ta vào vai người vợ hờ của anh là vì cô ta và Ngọc Nhi có ngoại hình trông khá giống nhau.Ban đầu, Hoàng Oanh rất sợ Ngọc Nhi sẽ có ngày cướp miếng ăn của cô ta nhưng khi biết được mối quan hệ thật sự giữa hai người họ thì Hoàng Oanh mới thật sự thở phào nhẹ nhõng.Thế nhưng lòng tham là hố sâu không đáy.
Hoàng Oanh đã có những thứ đúng trong giao dịch nhưng bây giờ cô ta còn muốn chiếm giữ trái tim anh.
Tình cảm là tồn tại mãi mãi, vật chất chỉ là phù du.
Do đó, cô ta âm thầm quyến rũ trợ lý bên cạnh anh và cuối cùng cũng moi ra thông tin anh nuôi tình nhân bên ngoài.Điều đáng giận là mối nguy của cô ta lại là một con búp bê xấu xa.
Chả lẽ, mị lực của cô kém đến vậy sao.
Không bằng con búp bê thay thế một người đã chết.
Đây là cơ hội tốt để cô ta có thể nắm giữ trái tim anh và trở thành bà Trương trong tương lai.- Cô quên điều khoản giao dịch giữa chúng ta rồi sao? Ngoài vật chất ra, tôi sẽ không cho cô bất cứ thứ gì.
Bây giờ, cô mau cút ra khỏi đây.- Gia Kiệt, anh hãy nghĩ lại đi.
Chị ấy bây giờ đã chết rồi.
Không phải ba cũng muốn có cháu bồng bế sao.
Anh cũng không thể có con với búp bê được.
Nghe lời em bỏ nó đi.
Em hứa sẽ toàn tâm toàn ý với anh.“CHÁT”Gia Kiệt là một nam nhân xưa nay chưa từng đánh phụ nữ kể cả có bị Ngọc Nhi mỉa mai, quá đáng thế nào đi nữa, anh cũng chưa bao giờ chống trả lại.
Đây là lần đầu tiên, anh không do dự “tặng” cho người vợ trên danh nghĩa của mình một bạt tay.- Anh… Anh dám đánh tôi?Hoàng Oanh đưa tay áp vào má phải còn in hẳn năm dấu tay còn nóng hổi.
Chứng tỏ anh ra tay không chút lưu tình.- Tôi đã nói Ngọc Nhi không phải thứ đó.
TÔI NHẮC LẠI LẦN NỮA.
TÔ NGỌC NHI VĨNH VIỄN LÀ VỢ CỦA TRƯƠNG GIA KIỆT NÀY.
Nếu cô không thích, tôi sẽ li hôn, hủy hợp đồng với cô.- Đừng.
Gia Kiệt.
Em biết lỗi rồi.
Anh tha thứ cho em đi.Lúc này Hoàng Oanh thật sự đã tỉnh ngộ.
Cô ta không nên để lòng tham chi phối mà chạm đến giới hạn của anh.
Không có Gia Kiệt làm kim chủ, cô ta làm sao hoàn thành ước mơ của mình.- Cô về đi.
Đơn li hôn sẽ gửi cô sau.- Đừng, Gia Kiệt.
Em xin lỗi anh.
Em hứa sẽ không tái phạm nữa.
Xin anh bỏ qua cho em lần này đi mà.- Đêm hôm khuya khoắc, hai đứa còn không chịu ngủ mà ồn ào chuyện gì đây?Trong lúc Hoàng Oanh đang nắm tay Gia Kiệt, níu kéo anh thì Quốc Hùng đứng trước cửa nói vọng vào.Bầu không khí trong phòng càng thêm lạnh lẽo cho đến khi Quốc Hùng trông thấy con búp bê giống hệt con gái yêu chỉ khoác hờ một cái mền mỏng để che cơ thể kiều mị, trần truồng như nhộng, đang tròn mắt nhìn ông chăm chú.Quốc Hùng nhất thời sững người, khóe mắt không kìm được chảy nước như nhìn thấy chính Ngọc Nhi vẫn còn sống và đang đứng trước mặt ông vậy.Ông cúi người, định đưa tay chạm vào gò má của “Ngọc Nhi” thì tầm mắt nhìn thấy những chất lỏng đặc màu trắng đục ở miệng, khe ngực, hoa huyệt và cặp đùi trắng trẻo của “cô”, ông chợt khựng người, tức giận chất vấn Gia Kiệt:- Kiệt, chuyện này là thế nào?- Ba, Kiệt.
Anh ấy…- Còn cô.
Tôi không phải ba cô.
Tôi chỉ có đứa con gái duy nhất là Tô Ngọc Nhi.
Từ đâu đến thì mời về chỗ đó.
Nơi đây không hoan nghênh cô đến làm loạn.- Dạ… dạ.
Thưa bác, con về.Chưa làm lành được với Gia Kiệt, Hoàng Oanh không muốn mất luôn niềm tin của lão già này.
Tốt nhất cô ta nên ngoan ngoãn nghe lời, rời khỏi đây mai hãy tính tiếp.“Cạch”Tiếng cửa phòng đóng lại, bên trong chỉ còn lại hai người đàn ông và cô gái ma.
Quốc Hùng đưa mắt sang Gia Kiệt đang ôm lấy, vỗ về “Ngọc Nhi” đang run rẫy, nhìn ông với ánh mắt sợ hãi:- Gia Kiệt, con mau nói hết mọi chuyện cho ba.Gia Kiệt nghe lời, kể hết mọi chuyện cho Quốc Hùng.
Câu chuyện vừa kết thúc, Quốc Hùng thẳng tay tát cho anh một bạt tay rồi nói bằng giọng run run:- Tại sao con lại làm vậy? Ba biết con yêu Ngọc Nhi nhưng con không nghĩ nếu con làm vậy, con bé sẽ thấy như thế nào? Ngày mai, con hãy bỏ cái con búp bê này đi.
Ba không cần cháu chắt gì hết.
Nếu không thích, cứ li hôn với cô ta đi.- Dạ.Dứt lời, Quốc Hùng trở về phòng để cho Gia Kiệt một mình suy nghĩ.
“Ngọc Nhi” bước tới chô Gia Kiệt nhẹ nhàng đưa tay áp vào chỗ má bị Quốc Hùng tát khi nãy, hỏi:- Có đau không, anh?- Không.
Anh không sao hết.
Em yên tâm.
Em cứ ngủ trước đi.
Anh có việc phải giải quyết.Gia Kiệt đứng dậy, định ra khỏi phòng thì “Ngọc Nhi” thúc thít, vòng tay ôm quanh eo anh giữ lại.- Anh Kiệt, anh định bỏ em thiệt sao?- Không, anh không bỏ em.
Kiếp này hay kiếp sau, anh hứa sẽ không bao giờ bỏ rơi em.Gia Kiệt quay người lại, ôm chặt “Ngọc Nhi” rồi hôn nhẹ lên trán “cô” đồng thời mắt anh lúc này chảy xuống giọt nước mắt.Gia Kiệt hiểu rất rõ Tô Ngọc Nhi vĩnh viễn sẽ không thuộc về anh cho dù cô còn hiện diện trên cõi đời này đi chăng nữa.
Con búp bê này vốn dĩ là vật dùng để xoa dịu đi cái tình yêu không được đáp lại ngày một lớn hơn trong Gia Kiệt từ lúc anh 11 tuổi lần đầu tiên được thấy cô.Lời hứa đó với “Ngọc Nhi” như vô tình nói với cô vậy.
Chứng kiến toàn bộ sự việc, Ngọc Nhi không kiềm được khóc òa lên.
Tại sao cô mù quáng như vậy? Những người thật sự yêu thương cô thì cô lại hất hủi, chống đối họ.
Họ không đau khổ, cô sẽ không vui.Ngọc Nhi ước gì cô có thể làm lại từ đầu nhưng trên đời này không tồn tại điều như vậy.
Tô Ngọc Nhi cô đã phạm sai lầm và cô đã chết trước khi nhận ra điều đó.
Đây là sự thật mà cô không thể nào chối bỏ được.Thời gian của cô ở đây đã không còn nữa.
Đã đến lúc cô phải đến chỗ thuộc về mình, nơi của những linh hồn đã khuất.
Dù lúc sống, Ngọc Nhi cô chưa bao giờ cho Gia Kiệt một cái gì tốt nhưng ít ra trước khi đi cô cũng phải bù đắp cho anh một thứ gì đó.Ngọc Nhi đến gần con búp bê tình dục đang ôm lấy anh mà cố gắng tập trung tư tưởng rồi nhập vào nó.
Như cảm nhận được một xung điện nhẹ, Gia Kiệt giật mình, buông nhẹ Ngọc Nhi ra mà nhìn xuống cô.
Ngay khoảnh khắc đó, Gia Kiệt thấy được ánh mắt đầy tiếc nuối xen lẫn yêu thương đang phản chiếu trong đôi mắt của Ngọc Nhi.Gia Kiệt còn chưa kịp phản ứng thì Ngọc Nhi đã nhướng người, chạm môi mình vào môi anh rồi thì thầm:- Gia Kiệt, nếu kiếp sau gặp lại, em hứa sẽ không phụ lòng anh.
Vĩnh biệt.Lời hứa hẹn vừa kết thúc, một ngôi sao băng liền bay vụt qua, chiếu sáng cả căn phòng.
Khi linh hồn cuả cô sắp tan biến hoàn toàn trong hư không thì một người phụ nữ xinh đẹp tầm tuổi mẹ cô xuất hiện, nhẹ nhàng nói bên tai cô:- Hãy nhớ những gì con hứa.
Gia Kiệt của cô, nhờ con chăm sóc tốt cho nó..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...