Nụ hôn đầu của anh và cô trải qua như thế. Sau một lúc lâu cả hai mới buông nhau ra.
“Thiếu Văn, có phải em ngốc lắm không?”
Anh hôn lên trán cô, sau đó nói: “Em không được nghĩ như vậy. Lần đầu anh học khiêu vũ cũng giống như em, phải mất cả tuần anh mới có thể học được. Còn em đã nắm được những động tác cơ bản trong thời gian ngắn, như vậy là em đã tiến bộ hơn anh rồi”
“Có thật không? Anh không phải đang gạt em đó chứ?”
“Đương nhiên là thật”
Cô mỉm cười, lúc này cả hai mới đứng lên.
“Được, vậy chúng ta tiếp tục đi”
Anh lại tiếp tục dạy cô một lần nữa, lần này có tiến bộ hơn, cô đã có thể học được những động tác khó.
Lúc này cũng không còn sớm nữa, anh lái xe đưa cô về. Trước khi cô vào trong, cả hai còn không quên hôn tạm biệt nhau.
_______
Trong phòng làm việc, Trương Chí Hào đang chuẩn bị ra ngoài thì Tô Di Yến gõ cửa.
“Chí Hào, tới giờ nghỉ trưa rồi, hôm nay em có nấu món mà anh thích nè”
“Anh có hẹn ăn trưa với khách hàng rồi, em cứ ăn trước đi, không cần chừa phần cho anh. À còn nữa, từ nay em không cần phải nấu ăn cho anh đâu, anh có thể tự chuẩn bị thức ăn được”
“Chí Hào, em cảm thấy thời gian gần đây anh rất là kì lạ, em cảm giác anh luôn cố tình lãng tránh em”
“Sao em lại nghĩ như vậy? Em vừa bận công việc lại phải vừa nấu ăn cho anh, anh chỉ là không muốn em vất vả thôi”
“Chí Hào, anh thật sự đang quan tâm đến em sao?”
“Tất nhiên rồi, hai chúng ta quen biết lâu như vậy, anh xem em giống như em gái của mình, dĩ nhiên là anh quan tâm đến em rồi”. Tiên Hiệp Hay
Câu trước của cậu ta còn khiến Tô Di Yến có chút hy vọng, nhưng đến câu sau lại làm cô ấy mất đi hy vọng hoàn toàn.
“Nếu không còn chuyện gì nữa thì anh đi trước đây”
Cậu ta vừa nói xong liền rời đi. Trương Chí Hào quan tâm Tô Di Yến là thật, nhưng cậu ta cố tình tránh mặt cô ấy cũng là thật. Kể từ sau chuyện lần trước, cậu ta luôn tìm cách tránh mặt cô ấy, bởi vì cậu ta muốn làm rõ tình cảm trong lòng mình. Cậu ta luôn nghĩ mình chỉ xem Tô Di Yến là em gái, nhưng khi cô ấy xảy ra chuyện, cậu ta lại rất lo lắng cho cô ấy, mà cậu ta biết sự lo lắng đó không đơn thuần chỉ là tình anh em.
Trương Chí Hào và Tô Di Yến quen biết nhau từ những năm cấp hai. Khi đó gia đình cô ấy chỉ vừa mới bước vào giới thượng lưu, cô ấy được chuyển đến ngôi trường dành cho những cậu ấm cô chiêu. Thời gian đầu do chưa quen với môi trường mới nên cô ấy bị mọi người cô lập và cười nhạo, lúc đó chỉ có Trương Chí Hào đứng ra bênh vực cô ấy. Kể từ đó hai người dần dần trở thành bạn thân với nhau.
Trương Chí Hào lớn hơn Tô Di Yến hai tuổi nên cậu ta xem cô ấy giống như em gái của mình, mỗi khi Tô Di Yến bị người khác bắt nạt, cậu ta liền đứng ra bảo vệ cô ấy. Tình bạn của Tô Di Yến dành cho Trương Chí Hào dần dần trở thành tình yêu.
________
Vào một ngày cuối tuần, khi Hạ Lạc vừa đi làm về thì nhìn thấy đèn bên trong căn hộ đã được bật sáng, cô liền vui vẻ đi vào bên trong.
“Ba, mẹ, con về rồi đây”
Nghe cô gọi, một người đàn ông trung niên từ trong phòng bếp bước ra, trên người ông ấy còn đeo một tạp dề.
“Tiểu Hạ, cuối cùng con cũng về rồi, hôm nay con đi làm có mệt không?”
“Không mệt, chỉ cần được nhìn thấy ba mẹ thì con liền cảm thấy không mệt nữa”
“Tiểu Hạ, con bắt đầu dẻo miệng như thế từ bao giờ?” Ông ấy vui vẻ nói
Người đàn ông đó là ba của Hạ Lạc - Hạ Minh Quang. Ông ấy cũng là người đã truyền động lực cho cô theo nghề cảnh sát.
“Lão Hạ, ông đừng có trêu con bé nữa, ông mau vào đây phụ tôi mang thức ăn ra đi kìa”
Trần Tú Lâm từ trong bếp nói vọng ra. Sau đó bà ấy nói với cô: “Tiểu Hạ, thức ăn mẹ chuẩn bị sắp xong rồi, đều là những món con thích đó”
Cô đi đến phòng bếp phụ bà ấy mang thức ăn ra.
“Mỗi lần mẹ đến đây đều nấu rất nhiều thức ăn, con không muốn mẹ vất vả như vậy đâu”
“Con không cần phải lo cho mẹ đâu, lần này còn có ba con phụ mẹ nữa mà”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...