Kiếp Này Tôi Muốn Làm Người Tốt

Bữa ăn này, mọi người ăn rất lâu, đến 9 giờ tối vẫn chưa ăn xong, hoặc là chưa nói chuyện đủ, còn có rất nhiều người lấy sổ ghi chép của bạn học khác để viết lên —— trước đây ở trường, giáo viên có lẽ sợ ảnh hưởng đến kỳ thi tuyển sinh đại học của bọn họ, nên cấm các học sinh trong lớp không ghi lên vở của người khác.

Lương Thần không định làm cùng các bạn học.

Cậu thích những người bạn cùng lớp này, nhưng thật kỳ lạ, cậu không có quá nhiều nỗi buồn khi sắp phải chia tay với mọi người.

Mặc dù cậu không định viết cùng các bạn trong lớp, nhưng cậu vẫn viết tất cả khi có người khác yêu cầu cậu viết.

Đến 9 giờ, một số giáo viên đã rời đi và dặn dò các học sinh về nhà sớm, nhưng các bạn cùng lớp vẫn tụ tập để nói chuyện... Lương Thần cảm thấy có chút buồn bực, liền đứng dậy đi ra bên ngoài hít thở không khí, thuận tiện gửi tin nhắn cho Trác Thiệu.

Trác Thiệu nói muốn tới đón cậu, hiện tại đã đến lúc.

Điện thoại di động của Lương Thần là Trác Thiệu mua cho cậu, Trác Thiệu rất thích mua đồ cho cậu, quần áo giày dép của cậu, hầu như tất cả đều là Trác Thiệu mua cho cậu... Trác Thiệu, hẳn là rất thích cậu.

Sờ sờ điện thoại di động của mình, tâm tình Lương Thần càng tốt.

"Lương Thần." Một thanh âm đột nhiên vang lên, Lương Thần quay đầu lại liền nhìn thấy một bạn nam cùng lớp đi về phía mình.

Nam sinh này là học sinh đặc biệt của lớp bọn họ, thành tích của cậu ta không tốt, nhưng thể thao lại rất tốt, bộ dạng cao lớn, trong đại hội thể thao lại càng biết chiếm sự chú ý, nữ sinh thích cậu ta so với thích Lương Thần còn nhiều hơn.

"Lư Nghị Siêu, có việc gì không?" Lương Thần hỏi.

Lư Nghị Siêu là nhân vật phong vân trong lớp bọn họ, trong lớp rất nhiều nam sinh coi Lư Nghị Siêu như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, nhưng Lương Thần ít tiếp xúc với cậu ta, trước kia Lư Nghị Siêu thấy cậu chạy bộ mỗi buổi sáng, muốn cậu gia nhập đội bóng rổ của trường, nhưng cậu không chút nghĩ ngợi liền từ chối.

Cậu muốn học tập chăm chỉ, không có thời gian cho bóng rổ... Dù sao Trác Thiệu cũng không thích bóng rổ bóng đá gì đó.

"Tôi tới tìm cậu, đương nhiên có việc." Lư Nghị Siêu nói, cậu ta nhìn Lương Thần, đột nhiên cười quỷ dị: "Lương Thần, cậu thích đàn ông đúng không?"

"Cậu nói gì?" Lương Thần có chút giật mình nhìn Lư Nghị Siêu, tay run rẩy.

Cậu rất thích Trác Thiệu còn tính toán thích Trác Thiệu cả đời, nhưng cậu cũng biết, điều này trong mắt đại đa số mọi người là không đúng.

Đại đa số mọi người đều cảm thấy đàn ông không nên thích đàn ông.

Mấy năm nay, Lương Thần thỉnh thoảng sẽ lên mạng tra tin tức đồng loại, tự nhiên cũng biết sự khó khăn của quần thể này, nếu bại lộ thân phận đồng tính luyến ái, cuộc sống của bọn họ nhất định sẽ không dễ chịu...

Chính bởi vì như vậy, cậu vẫn rất cẩn thận che dấu mình, nhưng không nghĩ tới lúc này lại bị người ta phát hiện.

Lư Nghị Siêu làm sao biết được? Cậu rõ ràng luôn rất cẩn thận mà!

Còn nữa, Lư Nghị Siêu có thể đem chuyện này nói cho người khác hay không? Phải biết rằng, một đồng loại cậu quen biết trên mạng, chính là bị phát hiện vạch trần, tuyên truyền đi, cuối cùng không thể không bỏ học, sau đó rời khỏi quê hương đi nơi khác sinh sống.

Lương Thần không muốn rơi vào tình trạng như vậy, cậu càng không muốn liên lụy đến Trác Thiệu.


"Cậu đừng sợ, tôi biết là vì tôi cũng giống như cậu." Lư Nghị Siêu nói.

Lương Thần giật mình nhìn Lư Nghị Siêu.

Lư Nghị Siêu rất được con gái hoan nghênh, còn có bạn gái, vậy mà cậu ta cũng thích nam?

Trước kia Lương Thần cũng từng cảm thấy Lư Nghị Siêu có chút không thích hợp, nhưng bởi vì Lư Nghị Siêu có bạn gái nên chưa từng nghĩ nhiều, nhưng hiện tại...

"Lương Thần, tôi đã sớm chú ý tới cậu, cũng rất thích cậu, cậu có muốn thử với tôi không?" Lư Nghị Siêu nhìn về phía Lương Thần: "Chờ đến khi học đại học, có lẽ chúng ta sẽ chia tay, thử kết giao ba tháng không?"

"Xin lỗi, tôi không có hứng thú." Lương Thần không chút do dự từ chối.

Sau khi biết Lư Nghị Siêu là đồng loại, tuy rằng hành vi Lư Nghị Siêu có bạn gái cảm thấy có chút không khỏe, nhưng vẫn tự nhiên sinh ra cảm giác thân cận với Lư Nghị Siêu, lại không nghĩ tới cảm giác này vừa mới dâng lên, Lư Nghị Siêu liền thổ lộ!

Buổi chiều vừa mới bị một cô gái mơ hồ thổ lộ, đến buổi tối, cậu lại bị một người đàn ông thổ lộ... Lương Thần có chút phản ứng không kịp.

"Cậu suy nghĩ lại một chút đi! Những người như chúng ta không nhiều lắm, cậu bỏ qua tôi, muốn tìm một người nữa cũng khó khăn." Lư Nghị Siêu đột nhiên nắm lấy tay Lương Thần, sau đó gãi gãi trong lòng bàn tay Lương Thần: "Hơn nữa kỹ thuật của tôi không tệ."

Lương Thần hất tay Lư Nghị Siêu ra, lần này có chút ghê tởm, càng có chút giật mình.

Lư Nghị Siêu nói lời này là có ý gì? Cậu ta có kỹ năng tốt... Cậu ta đã từng làm rồi?

Cậu ta đã làm chuyện đó với người khác, tại sao cậu ta còn đến tìm cậu? Hơn nữa cậu ta còn là học sinh trung học, thế mà lại...

"Tôi đã có bạn trai rồi." Lương Thần nói.

Cậu không thích Lư Nghị Siêu.

Lư Nghị Siêu rõ ràng thích đàn ông, lại còn có bạn gái, cậu thậm chí còn từng thấy Lư Nghị Siêu hôn bạn gái của cậu ta... Một người như vậy, cậu vô luận như thế nào cũng sẽ không thích.

Trác Thiệu thật tốt! Lúc trước hắn thích người khác, liền không chút do dự từ chối cậu, mấy năm nay cùng cậu ở chung một chỗ, cũng không có quan hệ mập mờ với người khác.

"Bạn trai của cậu, chính là Trác Thiệu kia đúng không?" Lư Nghị Siêu hỏi.

Lương Thần gật gật đầu, trên mặt mang theo tươi cười: "Chính là cậu ấy."

"Lương Thần, đầu óc cậu có phải có vấn đề không? Thế mà không cần tôi, lại cùng một người mới tốt nghiệp trung học cơ sở ở bên nhau." Lư Nghị Siêu nhíu mày.

Lương Thần không chú ý Lư Nghị Siêu, Lư Nghị Siêu đã chú ý Lương Thần thật lâu, Lương Thần và Trác Thiệu ở chung, cậu ta tất nhiên đều nhìn thấy ở trong mắt.

Cậu ta nhìn ra mập mờ giữa Lương Thần và Trác Thiệu, nhưng cũng không coi quan hệ với Trác Thiệu là nghiêm túc.


Một công nhân tốt nghiệp trung học cơ sở ra ngoài làm việc, còn làm việc dưới tay ba Lương Thần, tại sao cậu lại coi trọng hắn?

"Cho dù Trác Thiệu chỉ tốt nghiệp trung học cơ sở, cậu ấy cũng lợi hại hơn cậu nhiều!" Lương Thần nói.

"Cậu ta lợi hại chỗ nào? Nấu ăn ngon hay chuyển gạch tốt? Lương Thần, một tháng lương của cậu ta, cũng không đủ để cậu mua một bộ quần áo? Cậu có chắc là cậu muốn ở bên cậu ta không?" Lư Nghị Siêu có chút khinh bỉ bĩu môi.

Lương Thần có chút phản ứng không kịp.

Lư Nghị Siêu đang nói cái gì vậy? Quần áo của cậu đều là Trác Thiệu mua!

Hiện tại mỗi tháng Trác Thiệu đều nhận được vài hạng mục, loại bỏ hết các loại chi phí, bình quân một hạng mục một tháng kiếm được một vạn có thừa, nếu nhận một hạng mục lớn, kiếm được càng nhiều.

Lư Nghị Siêu này, vì sao lại cảm thấy Trác Thiệu không có tiền?

"Lương Thần, cậu cũng quá ngây thơ, cậu ta đối xử tốt với cậu, cậu cho rằng vì cái gì? Còn không phải vì cậu giàu có sao?" Lư Nghị Siêu nói.

"Cậu đừng nói bậy, Trác Thiệu rất có tiền!" Lương Thần có chút nóng nảy.

"Cậu ta có thể có bao nhiêu tiền chứ?" Lư Nghị Siêu cười nhạo: "Nhưng mà Lương Thần à, tôi không ngăn cản cậu qua lại với cậu ta, chuyện này cũng không cản trở cậu và tôi kết giao..." Nói xong, cậu ta nắm lấy tay Lương Thần, vào lúc Lương Thần chưa kịp phản, hôn lên tay Lương Thần một cái.

Sau đó một giây sau, cậu ta bị Trác Thiệu đánh một quyền.

Trước đó Trác Thiệu và Lương Thần đã thỏa thuận, khi nào sắp kết thúc Lương Thần sẽ gửi tin nhắn cho hắn để hắn tới đón người, nhưng trên thực tế, hơn tám giờ hắn đã tới —— như vậy Lương Thần vừa tìm hắn, hắn có thể lập tức đến đón Lương Thần.

Hắn ở trong xe chờ một giờ, rốt cục nhận được tin nhắn của Lương Thần, mà sau khi nhận được, hắn lập tức liền tới tìm Lương Thần.

Khách sạn này có chút lớn, hắn lại không quen, tìm một lát mới tìm được chỗ ăn cơm của lớp Lương Thần, kết quả Lương Thần không có ở đây, liền theo người khác chỉ điểm đi ra tìm.

Kết quả là, hắn đã thấy gì? Hắn thế nhưng nhìn thấy có một người đàn ông đang hôn tay Lương Thần!

Trác Thiệu tức giận rồi!

Đây là người hắn yêu hai đời, đời này, hắn thật cẩn thận chăm sóc cậu, yêu thương cậu, bởi vì cậu tuổi còn nhỏ cũng không nỡ làm cái gì, hiện tại lại có người dám ngấp nghé!

Mấy năm nay Trác Thiệu vẫn luôn rèn luyện.

Kiếp trước hắn vào tù sớm, mà thức ăn trong tù lại không có khả năng tốt đến đâu, bởi vậy khi đó vóc dáng hắn tuy rằng không thấp, nhưng cũng không cao, đời này, hắn hy vọng mình cao hơn một chút. Để làm điều này tập thể dục là điều cần thiết.

Mỗi tuần Trác Thiệu đều tập thể hình vài lần, mà điều này cũng không phải vô dụng, hiện giờ tuy rằng hắn chỉ mới mười tám tuổi, nhưng thân cao hơn một mét tám, trên người còn có cơ bắp.

Lư Nghị Siêu chơi thể thao rất tốt, nhưng trong mắt Trác Thiệu, thật sự cái gì cũng không phải...


Lúc này, sau khi Trác Thiệu cho Lư Nghị Siêu một quyền, không chút nghĩ ngợi, liền cho cậu ta thêm một cước, Lư Nghị Siêu dưới sự phẫn nộ, cũng muốn đi đánh Trác Thiệu, nhưng nắm đấm cậu ta đánh ra bị Trác Thiệu nắm chặt, tiếp theo Trác Thiệu dùng sức xoay một cái, còn đem cả người cậu ta quật ngã xuống đất.

Lư Nghị Siêu kêu lên một tiếng đau đớn.

Mà lúc này, mấy học sinh chỉ đường cho Trác Thiệu cũng từ trong phòng đi ra vừa vặn nhìn thấy một màn này, bọn họ nhanh chóng đi tới bên cạnh Lư Nghị Siêu, sau đó liền phẫn nộ nhìn Trác Thiệu: "Cậu làm gì vậy?!"

"Đánh người, không thấy sao?" Trác Thiệu lạnh lùng nói.

"Cậu dựa vào cái gì đánh người!" Trong đám người đi ra có một người là đàn em Lư Nghị Siêu, cậu ta phẫn nộ nhìn Trác Thiệu lớn tiếng chất vấn.

"Cậu tự hỏi cậu ta xem vì sao tôi đánh cậu ta." Trác Thiệu cười lạnh một tiếng, chỉ chỉ Lư Nghị Siêu.

Lư Nghị Siêu từ trên mặt đất đứng lên, trong lòng cậu ta hận không chịu nổi, nhưng thật đúng là không thể để cho người khác biết vì sao mình lại bị đánh, cuối cùng liền nói: "Chúng tôi không đánh nhau, tôi chỉ cùng cậu ta luận bàn một chút."

Được rồi, bàn luận cái gì đó! Mấy học sinh đều có chút khó hiểu, nhưng Lư Nghị Siêu đã nói như vậy, rõ ràng không muốn đem sự tình làm ầm ĩ, bọn họ cũng chỉ có thể tức giận bất bình liếc mắt nhìn Trác Thiệu vài lần rồi bỏ qua.

Trác Thiệu lười để ý tới bọn họ, kéo Lương Thần rời đi, đến trước xe của hắn.

Lúc Lương Thần học lớp 11, Trác Thiệu liền bảo Từ Đại Cương đi thi bằng lái xe để lái xe cho công ty, còn mình lại mua một chiếc xe nhỏ giá rẻ lái.

Đi ra ngoài để nói chuyện kinh doanh, có một chiếc xe sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.

Mà đầu năm nay, sau khi có nhiều tiền trong tay, Trác Thiệu đặt chiếc xe kia trong công ty làm xe công, lại mua cho mình một chiếc SUV giá trị không nhỏ.

Lúc này, sau khi kéo Lương Thần vào xe, ánh mắt Trác Thiệu liền rơi vào trên mặt Lương Thần.

Lương Thần vẻ mặt bất an.

Cậu không nghĩ tới Lư Nghị Siêu lại đột nhiên hôn tay cậu, bị Lư Nghị Siêu hôn... Trác Thiệu có thể mất hứng hay không?

Lương Thần không ngừng lau tay mình, luôn cảm thấy tay mình rất bẩn, biểu tình lại càng ngày càng bất an, cũng càng ngày càng sợ hãi.

Đúng lúc này, Trác Thiệu ngồi ở ghế lái đột nhiên tiến về phía cậu.

Lương Thần kinh ngạc mở to hai mắt, sau đó cảm giác được trên miệng nóng lên.

Cả người cậu đều cứng đờ.

Trác Thiệu hôn cậu, Trác Thiệu lại hôn cậu!

Lần này không giống trước kia, Trác Thiệu hôn lên miệng cậu!

Lương Thần không dám nhúc nhích.

Trác Thiệu có chút ghen tị người khác hôn Lương Thần, mới có thể đi hôn Lương Thần, nhưng như thế nào cũng không nghĩ tới, Lương Thần thế mà động cũng không dám động một chút.

Hắn tưởng tượng nụ hôn nóng bỏng kiểu Pháp, căn bản không có biện pháp tiến hành!


Bất quá, cái này cũng đủ...

Trác Thiệu buông Lương Thần ra, cười nói: "Tôi đóng cho cậu một con dấu."

"À..." Lương Thần ngơ ngác mở miệng, cái miệng vừa rồi gắt gao nhắm lại, lúc này ngược lại mở ra.

"Bây giờ cậu ngược lại biết há miệng, sao vừa rồi không mở hả?" Trác Thiệu hỏi.

Mở miệng? Lương Thần chỉ cảm thấy nhiệt huyết dâng lên, trong lúc nhất thời khuôn mặt hồng một mảnh.

Trác Thiệu bảo cậu mở miệng, là như cậu nghĩ đúng không?

Trác Thiệu muốn hôn cậu như vậy, như vậy...

Lúc trước, Lương Thần vô số lần ảo tưởng Trác Thiệu hôn mình, thậm chí ngay cả hai người làm đến cuối cùng như thế nào cũng đã nghĩ tới, nhưng sau khi Trác Thiệu thật sự hôn cậu, cậu lại có chút chống đỡ không nổi.

Trác Thiệu vẫn luôn không làm gì cậu, cậu còn tưởng rằng Trác Thiệu không thích những thứ này, hoặc là dứt khoát không thích mình...

Trái tim Lương Thần càng đập càng nhanh, đồng thời nhịn không được tiếp tục lau bàn tay bị Lư Nghị Siêu hôn.

Trác Thiệu vừa rồi không phát hiện động tác của cậu, lúc này mới chú ý tới, nương theo ánh đèn trong xe, còn phát hiện Lương Thần đều đem tay cậu lau một mảnh đỏ bừng.

Trác Thiệu đau lòng không chịu được, kéo tay đó lên hôn lên trên một cái, lại vỗ đầu Lương Thần một cái: "Cậu giày vò tay cậu như vậy làm gì chứ!"

"Tớ..." Lương Thần sợ Trác Thiệu mất hứng, nhưng nhìn thấy biểu tình của Trác Thiệu, cậu biết Trác Thiệu không mất hứng, nhất thời nở nụ cười.

Dưới ánh đèn nhìn mỹ nhân, sẽ luôn cảm thấy mỹ nhân đặc biệt xinh đẹp... Lúc này Trác Thiệu nhìn Lương Thần, liền cảm thấy Lương Thần đặc biệt đẹp mắt, hắn nhịn không được lại hôn lên miệng Lương Thần một cái.

Lần này, hắn chỉ nhanh chóng hôn một cái, kết quả sau khi hôn xong lại phát hiện Lương Thần há miệng...

Lương Thần ngơ ngác nhìn Trác Thiệu một cái, vội vàng ngậm miệng không nói lời nào, Trác Thiệu cũng nhịn không được cười ha ha.

Lương Thần của hắn, thật sự quá đáng yêu!

"Chờ trở về xem tôi thu thập cậu thế nào." Trác Thiệu nói với Lương Thần, mới chậm rãi khởi động xe.

Khi hai người về nhà, đã 10 giờ.

Trác Đình còn đang đi học, hình như Lương Phóng còn chưa trở về... Trác Thiệu nói với Lương Thần: "Đến nhà tôi."

Lương Thần gật gật đầu, đi theo Trác Thiệu vào nhà Trác Thiệu.

Hai nhà bọn họ đối diện, nhưng phong cách trang trí lại hoàn toàn trái ngược nhau.

Trác Thiệu trang trí cho mình theo phong cách Bắc Âu... Sau khi lớn lên, Lương Thần vẫn thích phong cách lãnh đạm này.

Chỗ Lương Phóng thì ngược lại, Lương Phóng thỉnh thoảng phải ở nhà tiếp đãi vài người, cần phải có phong cách một chút, cuối cùng liền chọn kiểu Mỹ.

Trác Thiệu vừa vào phòng, liền hôn Lương Thần, mà lúc này, Lương Phóng nhận được điện thoại của cha Lư Nghị Siêu, biết được Trác Thiệu đánh Lư Nghị Siêu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui