Kiếp Này Không Hận Cũng Không Yêu
Tại Chính Hiên đè lấy Ngôn Tuấn Hàn mà hôn, tay từ từ len lói vào trong y phục của Ngôn Tuấn Hàn mà xoa nắn, bị người tập kích y có chút khó thở, cái quái gì đang diễn ra vậy
Ngôn Tuấn Hàn phản ứng lại liền cắn một cái
Tại Chính Hiên bị đau mà buông ra, đồng thời xé nát y phục trên người Ngôn Tuấn Hàn còn cho y một cái tát
“Không phải muốn nam nhân sao, lúc nãy ngươi ở giữa hai nam nhân làm ra bộ dạng mê người như vậy mà, ta hôn liền cắn ta, hôm nay nhất định sẽ thành toàn cho ngươi”
Ngôn Tuấn Hàn chưa kịp phản ứng đã bị Tại Chính Hiên nhanh tay lấy đai lưng trói hai tay lại sau đó từ từ ngặm lấy một bên anh đào tay còn lại liền không yên phận xé y phục bên dưới của y
Ngôn Tuấn Hàn liền biết Tại Chính Hiên muốn làm gì liền ra sức đá loạn quát
“Ngươi mau bỏ ra, con mẹ nó ngươi bỏ ta ra nếu không….
ưm….
nếu không ta…thoát…ah…ra được.
.
a…ta giết chết người”
Tại Chính Hiên liền cười khinh bỉ
“Thái tử điện hạ, mặc dù nơi đây ít người qua lại nhưng nếu có kẻ vô tình nghe được tiếng hét sẽ chạy đến xem đến lúc đó nhìn thấy bộ dạng dâm đãng này của người ta thật không biết sẽ như thế nào”
Ngôn Tuấn Hàn nghe vậy liền sợ hãi, lúc trước đều là diễn kịch y không sợ để người nhìn thấy nhưng bây giờ y thật sự đang bị kẻ này cường bạo nếu có người nhìn thấy được sẽ….
“Ưm…ah…ngươi…”
“Xem ra thân thể người thành thật hơn đấy thái tử, lúc nãy cùng hai nam nhân có lẽ chưa tận hứng, vậy ta liền hầu hạ người”
Tại Chính Hiên mặc kệ việc khác liền xoay người y lại sau đó cứ như vậy mà đâm vào, Ngôn Tuấn Hàn đau đến hét lên nhưng người phía sau đã nhanh chóng lấp miệng y lại bằng một nụ hôn
Mặc kệ Ngôn Tuấn Hàn đau đớn mà khóc, Tại Chính Hiên cứ như thế mà ra sức đâm vào, Ngôn Tuấn Hàn cả người vô lực gần như muốn ngất xĩu
Tại Chính Hiên đương nhiên bây giờ lửa giận đã che lắp lý trí mà ra sức ra vào, Ngôn Tuấn Hàn gốt cuộc cũng không chịu nỗi mà bắn ra rồi ngất đi
Tại Chính Hiên vẫn ra vào bên trong y đến khi bản thân thoã mãn bắn ra, Ngôn Tuấn Hàn đã ngất đi từ lâu
Lúc này hắn mới cảm thấy có việc không ổn nhìn lại Ngôn Tuấn Hàn đã ngất xĩu liền lo lắng, bản thân đã quá mức mất kiểm soát rồi, nhìn thân thể trắng ngần đầy dấu xanh đỏ cũng đủ biết khi nãy hắn xuống tay thô bạo như thế nào
Tại Chính Hiên liền ôm lấy Ngôn Tuấn Hàn khoác nhẹ ngoại bào vẫn còn nguyên vẹn lên người y sau đó tránh né đủ đường ôm Ngôn Tuấn Hàn trở về đông cung
Tôn Tình ở bên này đứng ngồi không yên, thái tử đã đi lâu nhưng vậy vẫn chưa trở về lúc nãy nàng sai người đến chỗ cung hoàng hậu hỏi thì biết thái tử người đã rời xung từ lâu, Tôn Tinhd lo lắng không yên vừa định ra ngoài tìm người thì nhìn thấy Tại Chính Hiên đang bế Ngôn Tuấn Hàn, có điều có gì đó không đúng thì phải
“Ngươi…ngươi…ngươi…”
Tại Chính Hiên mặc kệ nàng, sau đó bế Ngôn Tuấn Hàn về phòng đặt xuống giường sau đó liền đóng cửa không cho người vào
Tôn Tình tức giận muốn đạp của xông vào chỉ là kinh động người trong cung e là không nên chỉ đành hậm hực giậm chân bên ngoài, nàng là lo lắng không biết điện hạ bị làm sao
Tại Chính Hiên đặt người lên giường sau đó tìm xung quanh, hắn cho rằng Ngôn Tuấn Hàn cùng nam nhân qua lại chắc chắn sẽ có thứ đó, quả như dự đoán của hắn quả thật trên đầu giường thái tử có một hộp cao dược nhỏ, người thông mình nhìn quan nó để làm gì
Ngôn Tuấn Hàn sau đó liền mở cửa nhìn Tôn Tình bảo nàng đi lấy nước ấm đến đây, Tôn Tình mặc dù không biết vẫn vâng lệnh đi làm nàng cũng là vì điện hạ mà thôi
Nước được mang đến, Tại Chính Hiên nhận lấy sau đó liền đóng cửa Tôn Tình tiếp tục bị nhốt ở ngoài, nàng lo lắng cho thái tử không biết có sao không
Tại Chính Hiên sau khi lau người cho Ngôn Tuấn Hàn liền giúp y bôi cao dưỡ rồi kiểm tra thấy Ngôn Tuấn Hàn ổn liền rời đi
Tôn Tình vừa thấy Tại Chính Hiên rời đi liền chạy vào nhìn thấy thái tử điện hạ mặt mày không cỏn chút huyết sắc liền lo lắng định đi gọi thái y liền nhìn thấy trên cổ Ngôn Tuấn Hàn có dấu răng vô cùng lớn liền cảm thấy không nên đi gọi thái y, tốt nhất vẫn nên đi tìm Tống Kỳ Nam, dù gì người này cũng đang ở đây chưa trở về Thịnh Hà quốc
Nghĩ là làm Tôn Tình đi đến khách điếm mà Tống Kỳ Nam đang nghỉ ngơi mời người
Vừa đẩy cửa vào liền thấy một màn nóng mắt người, Tôn Tình liền che mắt lại, thật lòng nàng không có cố ý phá hỏng chuyện tốt của Tống giáo chủ đâu a, nhưng mà thái tử nhà nàng có chuyện a
“Ngươi đến đây làm cái gì không bên cạnh Tuấn Hàn”
Tống Kỳ Nam bị người làm mất hứng liền nổi giận quay sang nữ nhân bên cạnh lạnh mặt nói
“Cút”
Nữ nhân sợ hãi lập tức leo xuống giường nhặt y phục rời đi
“Tống giáo chủ, thái tử nhà ta không ổn a”
Tống Kỳ Nam nhìn bộ dạng lo lắng như sắp khóc của Tôn Tình liền nhanh chóng mặt y phục sau đó theo nàng vào đông cung
Đến chỗ của Ngôn Tuấn Hàn nhìn thấy vài bết tích trên người y liền hiểu ra chuyện gì
Hắn bắt mạch liền phát hiện Ngôn Tuấn Hàn khí huyết không ổn còn cảm thấy người của y đang nóng vô cùng
“Người nào làm hắn ra như vậy”
Tống Kỳ Nam quay sang hỏi Tôn Tình, nàng không biết lúc nãy là Tại Chính Hiên đi theo người không phải nàng
“Ta thật không biết, lúc nãy ta không đi theo điện hạ, lúc người trở về là do Tại Chính Hiên hắn mang về”
Tống Kỳ Nam liền hiểu ra chuyện sau đó viết một đơn thuốc đưa cho Tôn Tình
“Ngươi mang thứ này đu thái y viện gì gì đó cũng được không thì mang ra ngoài cung đến chỗ đại phu bốc thuốc mang về”
Tôn Tình đương nhiên sẽ không đến thái y viện a, nếu không lại có chuyện là ra ngoài cung bốc thuốc
Tống Kỳ Nam nhìn người trên giường thở dài, thật là khổ cho ngươi huynh đệ ạ, ta thật không biết giữa ngươi và hắn có chuyện gì những hắn quả thật đã nặng tay quá rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...