Kiếp Này Không Hận Cũng Không Yêu
Tin tức Ngôn Tuấn Hàn tạm thời đã ổn liền nhanh chóng được lan truyền, Ngôn Tuấn Vỹ trên triều cũng góp vài lời để Hoàng thượng nhanh chóng cho Ngôn Tuấn Hàn trở về Vương phủ, Hoàng đệ cũng gật đầu đồng ý
Lúc này ở Đông cung, Tôn Tình đang sắp xếp mọi thứ để trở về lại vương phủ
“Bên ngoài như thế nào rồi”
Ngôn Tuấn Hàn hỏi
“Bên ngoài đều biết điện hạ đã ổn nhưng vẫn còn hôn mê người an tâm, phía Hoàng hậu Thái tử đã đi thông báo để Hoàng hậu yên tâm, Hoàng hậu nói người giữ gìn sức khoẻ thật tốt”
Ngôn Tuấn Hàn gật đầu, bây giờ bên ngoài ai cũng cho rằng y hôn mê bất tỉnh như vậy lại càng tốt nhưng vẫn nên hành động kỹ càng một chút bây giờ người của Ngôn Đình Anh cộng thêm người của phụ hoàng giám sát y y nhất định phải thận trọng
Bên ngoài Tại Chính Hiên đẩy cửa bước vào trên tay là bát thuốc đã được Huỳnh Liên sắt cho Ngôn Tuấn Hàn bồi bổ thân thể
“Lại phải uống nữa sao”
Ngôn Tuấn Hàn có chút uỷ khuất nói”
Tại Chính Hiên cười nhẹ sau đó lấy ra một chút ít đồ ngọt cho y
“Ta có chuẩn bị đồ ngọt đừng lo, phải uống thuốc mới khoẻ được ngươi rơi xuống hồ băng thân thề bây giờ rất yếu”
Ngôn Tuấn Hàn mặc dù không muốn nhưng Tại Chính Hiên đã chuẩn bị đồ ngọt nên y đành uống vậy
Tại Chính Hiên giúp Ngôn Tuấn Hàn uống thuốc
Phía còn lại Tống Kỳ Nam bị Chu Đình kéo đi khám phá hoàng cung, với thân thủ của hai người thì khó ai phát hiện được
“Ngươi lại muốn bày trò gì nữa đây Chu Đình”
Tống Kỳ Nam nhìn Chu Đình liền biết không có việc gì tốt rồi, nhìn vẻ mặt hiện tại liền biết hắn đang muốn làm chuyện xấu
“Đương nhiên là báo thù cho Tuấn Hàn, ngươi nghĩ xem cái ả Quý phi gì gì đó khiến Tuấn Hàn rơi xuống nước nhém mất mạng ta đương nhiên sẽ không đứng nhìn y uỷ khuất như vậy cũng nên gây chút gì đó chứ”
Chu Đình nhìn Tống Kỳ Nam, Tống Kỳ Nam nghĩ Chu Đình nói cũng đúng hơn nữa hắn cũng muốn trả thù thay Ngôn Tuấn Hàn vậy thì theo Chu Đình thôi
Hai người tìm tòi một lúc rốt cuộc cũng tìm được cung của Quý phi, cả hai lén lút vào bên trong bất ngờ nghe được giọng nói của một người khác, dường như đang cùng Quý phi trò chuyện
“Lần này chỉ khiến Hoàng hậu thất sủng thật thất bại mà”
Giọng nam kia lên tiếng
“Anh nhi ngươi biết mẫu phi đã cố gắng hết sức, đâu nghĩ rằng tên Lục hoàng tử kia xuất hiện đúng lúc như vậy, nhưng không phải bây giờ hắn hôn mê bất tỉnh hay sao, chúng ta vẫn chưa thất bại hoàn toàn mà”
Ngôn Đình Anh nghe Quý phi nói vậy liền suy nghĩ tuy không thể khiến Hoàng hậu bị phế truất nhưng có thể khiến huynh đệ Ngôn Tuấn Vỹ xảy ra chuyện xem như cũng tạm thời không ai gây phiền phức cho hắn nữa
“Được rồi mẫu phi người tiếp tục thực hiện kế hoạch, cẩn thận một chút còn nữa tương lai ta có thành hoàng đế người có thành thái hậu hay không đều nằm trong tay người, Đinh nhi tính toán tất cả cho chúng ta đừng khiến công sức của Đinh nhi bị huỷ hoại”
Ngôn Đình Anh nói xong liền nhanh chóng rời đi, Tống Kỳ Nam và Chu Đình nghe được toàn bộ câu chuyện muốn đem chuyện kể lại cho Ngôn Tuấn Hàn, mà trước khi đi vẫn phải chơi một vố trước cái đã
Tống Kỳ Nam nhìn Chu Đình trong tay hắn là một gói bột gì đó
“Thứ gì vậy”
“Đồ tốt, ta chôm ở chỗ ngươi lúc ở Lam Ninh trấn đấy”
Tống Kỳ Nam liền nhìn Chu Đình sau đó cảm thấy nên chạy trước hay không còn nữa từ khi nào Chu Đình lấy đồ của hắn mà hắn không hay biết vậy chứ
“Đồ của ngươi mà ngươi không yên tâm sao, ta chỉ khiến dung nhan bà ta bị huỷ hoại một chút thôi mà”
Chu Đình cười nham hiểm sau đó từ trên mái nhà từ tử thả bộ xuống bên dưới, Quý phi nào biết đang có chuyện gì xảy ra, nàng ta vẫn thông thả uống trà nhưng chỉ vài canh giờ nữa thôi dung nhan bà ta sẽ không còn được như bây giờ nữa
Xong việc Chu Đình liền kéo Tống Kỳ Nam trở về Đông cung
Bên này Tôn Tình đã sắp xếp xong mọi thứ đợi Ngôn Tuấn Vỹ đến sau đó liền có thể rời xung trở về phủ
Ngôn Tuấn Hàn lúc này vẫn ở trên kiệu, phía bên ngoài là Chu Đình và Tôn Tình, bên trong kiệu là bốn người Tống Kỳ Nam, Ngôn Tuấn Vỹ, Tại Chính Hiên và y
Tống Kỳ Nam kể lại mọi chuyện bản thân nghe được cho Ngôn Tuấn Hàn, Ngôn Tuấn Hàn và Ngôn Tuấn Vỹ nhìn nhau sau đó cả hai liền cười nhạt một cái
“Xem ra Ngôn Đình Anh đã muốn ngồi lên hoàng vị lắm rồi đây”
“Ca huynh ở trong triều cẩn thận một chút, bây giờ đối với bên ngoài ta đã hôn mê bất tỉnh Ngôn Đình Anh sẽ không đề phòng ta nữa, còn có người bảo vệ mẫu hậu thật tốt”
“Được rồi ta đã biết nhưng ta có chút tò mò, Đinh nhi trong miệng của Ngôn Đình Anh là ai”
Ngôn Tuấn Hàn im lặng một lúc cũng đem sự việc nói cho Ngôn Tuấn Vỹ về việc Địch quốc có một cặp song sinh, cũng như có thể người bên cạnh Ngôn Đình Anh không phải là quận chưa Hạ Đoan mà là đệ đệ song sinh của nàng ta người mà được cho rằng đã chết Hạ Đinh
Tống Kỳ Nam nghe vậy cũng bất ngờ nhưng nhớ lại trước đây có nghe được loáng thoáng việc Hạ Đoan luốn nhắc bản thân có một đệ đệ, xem ra là đúng vậy thêm nữa hắn chợt nhận ra Hạ Đoan không giỏi võ công nhưng nghe những gì Ngôn Tuấn Hàn kể lại thì hắn có thể chắc chắn được đó không phải là Hạ Đoan
“Vậy Ngôn Đình Anh cũng là đoạn tụ sao”
Ngôn Tuấn Hàn chỉ cười không nói, đoạn tụ hay không y không biết nhưng y chắc chắn Ngôn Đình Anh tuyệt đối nghe theo lời của Hạ Đinh, nghĩ đến đây y liền nhớ đến Phùng Kiều Ngọc vừa mới được gả vào phủ, xem ra nàng ta cũng sống không tốt rồi, nghĩ vậy lòng y liền vui vẻ
Tại Chính Hiên ngồi một bên không lên tiếng chỉ giúp Ngôn Tuấn Hàn sưởi ấm, Ngôn Tuấn Hàn nhìn hắn cười một cái
“Ta có chút thắc mắc Kỳ Nam ngươi và Chu Đìn đi báo thù cho ta rốt cuộc là làm gì”
Tống Kỳ Nam nghĩ lại chắc bây giờ độc kia đã phát tác, dung nhan của Quý phi e rằng đã huỷ rồi
“Chu Đình trộm ở chỗ ta một loại độc có khả năng phá huỷ dung nhan, e rằng bây giờ dung nhan của Quý phi kia đã bị huỷ rồi”
Ngôn Tuấn Vỹ nghe vậy cũng không nhịn được cười, Quý phi luôn dựa vào dung nhan đó để được ân sủng bây giờ dung nhan huỷ hoại chắc có lẽ sẽ không thể làm được trò trống gì nữa, Ngôn Tuấn Vỹ liền vui mừng, vốn dĩ hắn đã định ra tay nhưng bây giờ đã có người khác thay hắn ra tay rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...