- Nếu như Nguyên huynh đã nói tiểu tử kia có uy hiếp rất lớn với huyền thú của Thập Vạn Đại Sơn, vậy chúng ta cứ trực tiếp đoạt lấy là được rồi, nếu tên kia dám phản kháng thì giết luôn một thể.
- Ha ha ha.
Dương Diệp phá lên cười, cười được một lát, hắn nhìn về phía Tần Du Nhiên và Lý Tiên Quân nói:- Giết ta sao? Vậy chúng ta đứng ở đây, hai người là lần lượt lên hay là cùng lên!- Cùng lên?Tần Du Nhiên khinh thường nói:- Chỉ với một mình ngươi sao? Đừng tưởng giết được vài tên cảnh giới Vương Giả là có thể ăn nói ngang ngược trước mặt ta, có tin ta giết ngươi trong vòng mười chiêu hay không?- Không!Người lên tiếng không phải là Dương Diệp mà là Văn Nhân Nguyệt của Bách Hoa cung, Văn Nhân Nguyệt nhìn Tần Du Nhiên bình tĩnh nói:- Tần Du Nhiên, nếu ngươi có thể giết được hắn trong vòng mười chiêu, ta sẽ đưa Bích Vân Hoàn - huyền bảo Địa cấp thượng phẩm của ta lại cho ngươi, ngược lại thì ngươi đưa Sơn Hà Đồ Địa cấp thượng phẩm lại cho ta, ngươi thấy thế nào?Tần Du Nhiên híp mắt lại, sau đó nói:- Bích Vân Hoàn của ngươi sẽ là của ta!Tần Du Nhiên vừa dứt lời, đột nhiên biến mất, trong nháy mắt hắn đã đứng ở trước mặt Dương Diệp, sau đó đánh một chưởng về phía đầu của Dương Diệp, tốc độ nhanh đến mức có người còn chưa nhận ra hắn đang đứng trước mặt Dương Diệp.
Thấy Tần Du Nhiên ra tay, sát ý xuất hiện trên mặt Dương Diệp, hắn không có một động tác dư thừa nào, dùng tay nắm lấy bàn tay của Tần Du Nhiên đang tấn công tơi, Dương Diệp hắn chưa sợ ai bao giờ!- Ầm.
Một tiếng nổ trầm thấp vang lên, trong nháy mắt cả hai người Dương Diệp và Tần Du Nhiên đều lùi lại, Dương Diệp lùi về phía au hai bước, còn Tần Du Nhiên lại lùi đến năm bước!Mọi người ở đó thấy thế thì không khỏi ngạc nhiên kêu lên.
Rõ ràng, không ai nghĩ Dương Diệp có thể giao đấu với Tần Du Nhiên mà còn chiếm được thế thượng phong như vậy!Lúc này sắc mặt Tần Du Nhiên dần trở nên cực kỳ khó coi, hắn không thể ngờ được mình lại bị một tên vô danh tiểu tốt của Kiếm Tông đánh lui, điều này chính là một chuyện cực kỳ sỉ nhục đối với hắn!Nghĩ đến đây, trong mắt Tần Du Nhiên chợt lóe lên sát ý, hắn nói:- Ta đã xem thường ngươi rồi, hóa ra ngươi cũng là kẻ có tài, nhưng mà ta đã nói giải quyết ngươi trong mười chiêu, vậy trong mười chiêu sẽ phải xử lý ngươi!Tần Du Nhiên nói xong lại bước từng bước dài về phía trước, huyền khí trong cơ thể dồn về trong cánh tay phải, ống tay áo lập tức bị xé toang, một tầng băng tuyết dày bao phủ ở lên phía trên cánh tay của hắn.
Trong giây lát, Tần Du Nhiên quát to một tiếng, cánh tay chợt vỗ mạnh về phía Dương Diệp, đánh ra Băng Tinh Chưởng với những băng tuyết lao về phía Dương Diệp.
Sau đó cơ thể Tần Du Nhiên chuyển động, thoáng ẩn thoáng hiện sau phía sau những băng tuyết kia, lao về phía Dương Diệp.
Những nơi Băng Tinh chưởng đi qua đều nhanh chóng bị đóng băng, từng tảng băng lớn dần xuất hiện trong sân.
- Đây chính là Băng Phong Thiên Lý huyền kỹ Địa cấp hạ phẩm!Nhìn chưởng ấn mang theo năng lượng cực lớn này, Mộ Dung Yêu nãy giờ đứng bên cạnh xem chợt lộ ra sắc mặt nghiêm trọng, còn Tư Đồ Vinh chỉ cười lạnh.
Tư Đồ Vinh vốn không ưa gì Dương Diệp, nếu lần này tên kia chết trong tay Trần Du Nhiên cũng có thể xem là chuyện tốt!Khi năng lượng của Băng Tinh Chưởng đã đến gần sát mặt của Dương Diệp, Dương Diệp híp mắt lại, Tử Linh Kiếm được hắn rút ra khỏi vỏ, lập tức chém mạnh vào chưởng ấn này.
Khi nhìn thấy Tần Du Nhiên thi triển huyền kĩ, hắn đã biết rõ nhược điểm của huyền kĩ này, nhưng hắn vẫn lựa chọn dùng sức phá lại, bởi vì hắn không muốn để lộ quá nhiều con át chủ bài, phải biết rằng bên cạnh hắn còn có mấy yêu nghiệt siêu cấp đang chú ý tới.
- Ầm!Trong nháy mắt Tử Linh Kiếm cắt ngang Băng Tinh Chưởng, nhưng sắc mặt Dương Diệp lập tức biến đổi, vì Tử Linh Kiếm đang nằm trong tay hắn đang bị đóng băng với một tốc độ chóng mặt, trong chớp mắt băng đã lan gần đến tay hắn, sau đó băng tuyết lấy một tốc độ cực nhanh lan tràn ra khắp thân thể của hắn, trong chưa tới một hơi thở mà hắn đã nhanh chóng bị đóng băng thành người băng.
Ngay lúc này, Tần Du Nhiên đã đến trước mặt Dương Diệp, hắn dùng nắm tay được băng tuyết bao phủ đánh mạnh vào mi tâm của Dương Diệp.
Mộ Dung Yêu đang định ra tay, nhưng chưa kịp ra tay đã bị một nam nhân mặt lạnh như tiền trừng mắt nhìn nàng chằm chằm khiến nàng không dám hành động mù quáng!Ngay lúc nắm đấm của Tần Du Nhiên sắp đánh vào mi tâm của Dương Diệp, trong sân lại vang lên tiếng kiếm, chuôi kiếm Tử Linh Kiếm trong tay Dương Diệp tưởng chừng như đã bị đóng băng lại phát ra một ánh sáng màu tím, sau đó tia sáng phóng nhanh như sét đánh về phía ngực Tần Du Nhiên.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...