Tử Điêu vọt đến cách Thanh Minh mấy trượng, sau đó móng vuốt vung lên, một tia sáng màu tím đi thẳng về phía người Thanh Minh, lần nay, Tử Điêu không dừng lại, móng vuốt liên tục vung lên, chỉ trong hai hơi thở, giữa sân đã xuất hiền gần mười mấy tia sáng tím, nhưng Tử Điêu vẫn không dừng lại.
Trông thấy vô số tia sáng màu tím xuất hiện ở trước mắt mình, Thanh Minh hoảng sợ tột độ, may mà hắn còn chưa đánh mất năng lực phản ứng, hắn vội vàng thi triển Huyền Khí Tráo, sau đó huyền khí trong cơ thể cuồn cuộn trào ra, tạo thành một tấm khiên năng lượng hình mặt trăng, che chắn trước mặt mình.
- Uỳnh!Một tiếng nổ rung trời vang lên, tấm khiên năng lượng hình mặt trăng hơi rung lên, rồi lập tức “Oanh” một tiếng vỡ toang, sau đó mấy tia sáng màu tím đánh thẳng vào Huyền Khí Tráo của Thanh Minh!- Ầm!Lại là một tiếng nổ lơn vang lên, bất thình lình, một luồng sóng khí từ đâu sinh ra, dần dần khuếch đại mà Thanh Minh đứng mũi chịu sào liền bị luồng khí năng lượng này đánh bật ra ngoài.
Thế nhưng trong nháy mắt Thanh Minh bị đánh bay đó, một tia sáng màu tím cực kì quái dị xuất hiện ngay sau lưng hắn.
Trông thấy cảnh này, Thanh Liên ở bên cạnh kinh hãi nói:- Cẩn thận.
Thanh Minh đang bay ngược cảm thấy không hiểu nổi, một giây sau, hắn cảm nhận được năng lượng trong tia sáng màu tím, sắc mặt hắn lập tức thay đổi, nhưng lúc này hắn đã hết cách tránh né, chỉ có thể dùng thân thể miễn cưỡng đỡ tia sáng tím này!- Bịch!Lần trước Thanh Minh bay về phía sau, bây giờ lại bay về phía trước, nhưng cũng giống như trước đó, một giây khi hắn lao đi, lại có một tia sáng màu tím xuất hiện trước mặt.
Lúc này Thanh Minh đã trọng thương, ánh mắt vừa kinh hãi vừa hoảng sợ, hắn biết, nếu bây giờ phải chịu thêm một đòn này, hắn sẽ lập tức mất mạng!Nhưng cuối cùng mạng của hắn vẫn chưa tận, bởi vì lúc này, nữ tử tên Thanh Liên kia đã đến trước mặt hắn, tay nàng cầm một thanh trường kiếm, hóa thành một cái bóng xanh, cả người lẫn kiếm mang theo âm thanh xé gió đâm thẳng về tia sáng màu tím của Tử Điêu.
- Ầm!Tia sáng màu tím vỡ vụn, nhưng nữ tử cũng không chịu nổi, bị lực lượng của nó đánh bật ra.
Tử Điêu chớp chớp mắt, khi nó chuẩn bị vung móng vuốt một lần nữa lại hình như cảm nhận được cái gì đó, nó bỗng dừng lại nhìn Dương Diệp trong sân.
Chỉ thấy Dương Diệp chậm rãi mở mắt, nếu lúc này có người đứng trước mặt hắn sẽ phát hiện sâu trong đôi mắt hắn có một thanh kiếm nhỏ chợt lóe lên, mà hình dạng của thanh kiếm này chính là Tử Linh Kiếm đang xoay quanh trên đầu hắn!Thấy Dương Diệp mở mắt, Tử Điêu lóe lên một cái, rơi thẳng lên vai Dương Diệp, sau đó vươn móng vuốt chỉ về phía Thanh Minh và Thanh Liên ở đằng xa!Dương Diệp khẽ gật đầu, sau đó chậm rãi đi về phía hai người, theo bước chân của Dương Diệp, thanh Tử Linh Kiếm trên đỉnh đầu hắn không ngờ cũng di chuyển theo, chỉ là tốc độ xoay không còn nhanh như trước nữa!Thấy Tử Điêu ngồi trên vai Dương Diệp, Thanh Minh và Thanh Liên liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt đầy khiếp sợ và khó tin, tiểu tử màu tím thần bí cường đại kia lại ở cùng với một đệ tử Kiếm Tông!Rất nhanh, hai người đã không còn thời gian để kinh sợ nữa, bởi vì Dương Diệp đã tới trước mặt bọn họ.
Thấy Dương Diệp đi tới, ánh mắt Thanh Minh lộ vẻ e dè và sợ hãi, lúc này hắn đã trọng thương, đừng nói là tiểu tử màu tím thần bí cường đại kia, ngay cả đệ tử Kiếm Tông trước mắt lấy cảnh giới Tiên Thiên chém chết vương giả kiếm này, hắn cũng không phải là đối thủ, có thể nói bây giờ ngay cả cơ hội chạy trốn hắn cũng không có!Dương Diệp nhìn lướt qua hai người bị đánh thành thịt nát dưới đất, sau đó nhìn về phía Thanh Minh và Thanh Liên, dừng lại ở biểu tượng nơi ngực trái hai người, nói:- Hạo Nguyệt tông?Thanh Liên hít sâu một hơi, sau đó nói:- Chuyện lúc trước là do bốn người chúng ta sai, mong Dương huynh tha cho hai chúng ta một con đường sống!Thanh Liên vừa nói cổ tay lại khẽ động, bốn mảnh nội đan Huyền thú vương cấp bay về phía Dương Diệp.
Thanh Minh ở bên cạnh hơi do dự, cuối cùng không lấy nội đan Huyền thú vương cấp của mình ra, bởi vì hắn cảm thấy tên Dương Diệp này không dám giết hắn, Hạo Nguyệt tông cũng là một trong sáu thế lực lớn!Dương Diệp nhận bốn mảnh nội đan Huyền thú vương cấp, nhìn nội đan trong tay hắn khẽ lắc đầu, sau đó nhìn về phía cây đại thụ chếch bên trái cách đó vài chục trượng, nói:- Các hạ còn không đi ra, lẽ nào muốn ta mời ra sao?Nghe thấy lời Dương Diệp nói, Thanh Liên và Thanh Minh ở một bên liền biến sắc, trong sân vẫn còn người mà bọn họ không hề hay biết gì! Còn Dương Diệp lại phát hiện ra.
- Ha ha.
Dương Diệp vừa dứt lời, một tiếng cười vang truyền ra từ trong cây, sau đó một nam tử mặc trường bào màu trắng ngà xuất hiện bên dưới cây đại thụ, thân hình lóe lên, lao về phía Dương Diệp, khoảng cách hai mươi trượng mà chưa đầy hai hơi thở nam tử này đã đến trước mặt Dương Diệp, cũng chính là bên cạnh Thanh Liên và Thanh Minh.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...