Lục Tôn chủ lãnh đạm nói:
- Kiếm tu kia một kiếm đánh thương bản nguyên Thanh Thương giới, đặc biệt là Thanh châu này, linh khí đanh nhanh chóng tiêu tán, không được bao lâu sẽ tán sạch. Việc này, nói cho cùng là vì Thương Mộc học viện ngươi mà tới, ngươi không có suy nghĩ gì khác sao?
Lê Khanh cười khẽ:
- Lục Tôn chủ muốn để Thương Mộc học viện ta gánh tránh nhiệm?
Lục Tôn chủ không chút biểu tình:
- Lê Viện trưởng, quy tắc Thanh Thương giới thế nào, không phải ngươi không biết, tại Thanh châu nho nhỏ này, Vạn Pháp cảnh có thể xuất thủ, nhưng không được phá hoại linh khí cùng bản nguyên của bản thổ, mà Thương Mộc học viện ngươi, lại mười mười hai vị thuật sĩ trên Ngự Pháp cảnh tới Thanh châu, hành động này đã vi phạm quy tắc một cách nghiêm trọng.
Lê Khanh híp hai mắt:
- Lục Tôn chủ, mười hai vị thuật sĩ này tới Thanh châu, hình như Hộ Giới giả các ngươi cũng không ngăn cản!
Lục Tôn chủ cười lạnh:
- Hộ Giới giả ta không ngăn cản, như vậy đại biểu cho Thương Mộc học viện các ngươi có thể tùy ý vi phạm?
Ánh mắt Lê Khanh lạnh xuống:
- Lục Tôn chủ, có vẻ ngươi đã quên, người chết là mười hai thuật sĩ cùng với Tả viện sứ của Thương Mộc học viện ta, còn người phá hư bản nguyên, là nữ Kiếm tu kia, nữ tử kia, mới là kẻ gây chuyện!
Lục Tôn chủ nhìn qua Lê Khanh:
- Nữ tử kia, không tốn công Lê Viện trưởng quan tâm, Hộ Giới minh ta sẽ tự xử lý. Mà Thương Mộc học viện ngươi phạm quy, cũng nên bị phạt. Lê Viện trưởng, hạn cho ngươi trong vòng ba ngày, nộp cho Hộ Giới minh hai trăm ức kim tệ, vạn viên Tử Nguyên tinh, nếu quá hạn, tự gánh hậu quả!
Nói xong, không đợi Lê Khanh trả lời, hắn quay người trực tiếp biến mất.
Lê khanh xiết chặt nắm đấm, sắc mặt cực khó coi, ánh mắt đầy sát ý lạnh lẽo cùng nộ hỏa!
Hộ Giới minh này, rõ là muốn nhân lúc Thương Mộc học viện suy yếu mà cướp đoạn một phen!
Hai trăm ức kim tệ, một vạn Tử Nguyên tinh!
Số tiền này, đủ để khiến Thương Mộc học viện đại thương nguyên khí! Trong mấy chục năm, cũng khó hồi phục!
Trung Thổ Thần Châu cạnh tranh rất tàn khốc, Thương Mộc học viện trọng thương, cũng có nghĩa là bọn hắn không thể tranh đoạt tài nguyên với người ta, không có tài nguyên, Thương Mộc học viện chỉ có hai con đường, một là diệt vong, hai là rời khỏi Trung Thổ Thần Châu!
Hắn đương nhiên không cam lòng rời Trung Thổ Thần Châu, Thương Mộc học viện có thể đặt chân ở Trung Thổ Thần Châu, là kết quả của bao đời cố gắng, nếu giờ rời đi, hắn sẽ trở thành tội nhân của học viện, hơn nữa, thế lực đối địch của Thương Mộc học viện, cũng tuyệt không chèn ép Thương Mộc học viện!
Không chỉ những thế lực đối địch kia, mà các thế lực khác cũng không bỏ qua cơ hội ném đá xuống giếng, thậm chí sẽ liên hợp lại để chia cắt Thương Mộc học viện!
Tình cảnh hiện tại của Thương Mộc học viện, đã gần tới tuyệt cảnh!
Đúng lúc này, một lão giả mặc hắc y xuất hiện.
Người tới, chính là lão giả tùy tùng An Lan Tú trước kia, có điều, người này không phải người An gia.
Nhìn thấy lão giả, sắc mặt Lê Khương lập tức lạnh xuống, chính là kẻ này giới thiệu mười hai thuật sĩ Vu giới cho Thương Mộc học viện, cũng chính là người này nói chắc như đinh đóng cột, mười hai thuật sĩ có thể chém một vị Kiếm tiên!
Mà sự thực lại là, mười hai thuật sĩ cùng một vị Tả viện sứ của Thương Mộc học viện, toàn bộ bị chém giết!
Mời mười hai thuật sĩ, Thương Mộc học viện đã phải bỏ ra một cái giá lớn, thêm Hộ Giới minh dọa dẫm, lần này trực tiếp dồn Thương Mộc học viện tới tuyệt cảnh.
Lão giả mặc hắc y nhìn qua, lãnh đạm nói:
- Xem ra, lại thất bại.
Lê Khanh cười lạnh:
- Không phải các hạ nói, mười hai thuật sĩ kia có thể chém một vị Kiếm tiên sao?
Lão giả áo đen híp mắt lại, ánh mắt hơi trốn tránh:
- Là lão phu đoán sai! Nữ nhân kia có thể chém mười hai vị thuật sĩ, ít nhất cũng phải đạt tới Đỉnh phong Đại Kiếm tiên!
Đỉnh phong Đại Kiếm tiên!
Lê Không nói, quay người rời đi.
Đối với Thương Mộc học viện hiện tại mà nói, bất kể là Kiếm tiên hay Đại Kiếm tiên, đều không có bất cứ ý nghĩa gì, bởi, Thương Mộc học viện đều đánh không lại!
Lúc này, lão giả mặc hắc y đột nhiên xuất hiện trước mặt Lê Khanh:
- Lê viện trượng, tình cảnh hiện tại của Thương Mộc học viện thế nào, Lê Viện trưởng hẳn cũng biết, không biết Lê Viện trưởng có tính toán gì không?
Lê Khanh âm lãnh:
- Tính toán thế nào? Thương Mộc học viện ta còn có thể tính toán thế nào?
Lão giả hắc y nói:
- Lê Viện trưởng không nên tức giận, lão phu không có ác ý. Tình cảnh Thương Mộc học viện hiện tại cực đáng lo, theo lão phu biết, kẻ địch của Thương Mộc học viện cũng không ít. Giờ lại càng có nhiều thế lực rình mò! Nếu Lê Viện trưởng tạm không có dự tính nào khác, lão phu có thể chỉ cho Lê Viện trưởng một con đường!
Lê Khanh nhìn lão giả mặc hắc y, không nói.
Lão giả hắc y nghiêm mặt:
- Lê Viện trưởng, thực không giấu giếm, lão phu là trưởng lão Tư Đồ gia thượng giới!
Thượng giới!
Lê Khanh nhíu mày:
- Ngươi tới từ thượng giới!
Lão giả mặc hắc y gật đầu.
Lê Khanh trầm mặc.
Cái gọi là thượng giới, kỳ thực cũng chỉ ở Thanh Thương giới. Thanh Thương giới rất lớn, là một Đa nguyên thế giới.
Cái gọi là thượng giới, là một tồn tại đặc thù, nó là một thế giới độc lập được mở ra, nhưng lại thuộc về thanh thuong giới.
Một thế giới độc lập, chỉ có các thế lực đạt tới mức độ siêu nhiên mới có thể làm được!
Mà thượng giới này, không phải do một người hay một thế lực mở ra, mà là do rất nhiều thế lực liên hợp lại mở ra, trong thế giới độc lập, là một số thế lực đạt tới cấp độ siêu nhiên thế tục, Tư Đồ gia này, chính là một trong số đó.
Lão giả mặc hắc y lại nói:
- Lê Viện trưởng, không bằng để Thương Mộc học viện phụ thuộc vào Tư Đồ gia ta, có Tư Đồ gia ta bảo hộ, Thương Mộc học viện ngươi ở hạ giới có thể an tâm không lo!
Hạ giới!
Thượng giới hạ giới vốn đều là Thanh Thương giới, nhưng với người thượng giới mà nói, người bên ngoài thế giới độc lập thì đều là hạ giới… mặc dù có chút hương vị cao cao tại thượng, nhưng đúng là thế lực trong thượng giới lớn hơn bên ngoài nhiều.
Lê Khanh yên lặng một hồi:
- Việc này can hệ trọng đại, lão phu cần thương nghị với các trưởng lão trong viện!
Lão giả hắc y:
- Ta hiểu!
Như nghĩ tới điều gì, Lê Khanh đột nhiên nhìn lão giả mặc hắc y:
- Có vẻ như, Tư Đồ gia các ngươi cũng muốn Diệp Huyền này chết, vì sao lại vậy?
Lão giả mặc hắc y cười lạnh:
- Lê huynh có điều không biết, tại thượng giới, rất nhiều thế lực đều muốn kết thông gia với An gia, Tư Đồ gia ta cũng không ngoại lệ, hơn nữa, gia chủ An gia cũng có ý thông gia với Tư Đồ gia ta. Mà Diệp Huyền kia không biết tốt xấu, dám tiếp cận An tiểu thư, hừ, đừng nói sau lưng hắn có Đại Kiếm tiên, coi như có một vị đạt tới cảnh giới trên cả Kiếm tiên, Tư Đồ gia ta cũng quyết không tha cho hắn.
Lê Khanh nhìn qua lão giả:
- Các ngươi còn muốn nhắm vào hắn?
Lão giả mặc hắc y gật đầu:
- Đương nhiên, bên trên đã hạ lệnh, người này phải chết, An tiểu thư chỉ có thể làm dâu Tư Đồ gia ta.
Lê Khanh khẽ gật đầu:
- Chúc Tư Đồ gia may mắn!
Nói xong, hắn quay người rời đi.
Cuối chân trời, Lê Khanh đột nhiên dừng lại, thần sắc dữ tợn:
- Thứ ngu xuẩn, phụ thuộc Tư Đồ gia ngươi, còn không bằng tới phụ thuộc An gia!
Nói tới đây, hắn hơi ngẩn người, sau lại nói khẽ:
- Diệp Huyền cùng An tiểu thứ kia… ừm, phụ thuộc An gia, nên phụ thuộc An gia!
Nói xong, hắn trực tiếp biến mất.
Thương Mộc học viện, Lê Khanh rời đi, lão giả mặc hắc y lạnh lùng nhìn xuống dưới:
- Đại Kiếm tiên? Nữ nhân, sau khi ngươi thấy được nội tình Tư Đồ gia ta, ngươi sẽ biết bản thân nhỏ bé tới mức nào!
…
Hoàng cung Đại Vân.
Diệp Huyền đột nhiên tỉnh lại, sau một khắc, một tiếng sợ hãi tê tâm liệt phế vang lên sâu trong cung:
- Trứng! Trứng ta đâu!
- ---------------
Phóng tác: xonevictory
Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...