Bầy yêu thú nhìn nhau, không có kẻ nào đi ra.
Diệp Huyền quay đầu nhìn về phía Mang Sơn Yêu Vương, Mang Sơn Yêu Vương nhìn thoáng qua các yêu thú.
- Mang đi đi!
Diệp Huyền không có ở lâu tại Mang Sơn, một canh giờ sau, hắn cùng Bạch Trạch mang theo 30 con yêu thú rời khỏi Mang Sơn, đi thẳng tới Lưỡng Giới thành hội hợp cùng đám người Lăng Hàn.
Trên đường đi, đột nhiên truyền âm thạch trong ngực Diệp Huyền vang lên. Diệp Huyền dừng lại, một lúc sau, ánh mắt hắn biến thành âm trầm.
Bạch Trạch nhìn về phía Diệp Huyền.
- Thế nào?
Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về phía nơi xa.
- Đại Vân đế quốc phái sứ giả tới. Nói Đại Vân đế muốn nạp Cửu công chúa của Khương quốc chúng ta làm phi!
Nói đến đây, hắn thu hồi truyền âm thạch, cười lạnh:
- Nạp con mẹ bọn chúng! Bọn chúng hỏi qua ta chưa?
Nạp phi!
Bạch Trạch nhìn thoáng qua Diệp Huyền.
- Khả năng không phải đơn giản như vậy.
Diệp Huyền gật đầu.
- Trở về xem một chút. Đi!
Nói xong, Diệp Huyền và Bạch Trạch mang theo bầy yêu thú kia bắt đầu tăng tốc độ.
Trên một đỉnh núi, một người nam tử trung niên nhìn xuống đám người Diệp Huyền, nam tử trung niên mặt không biểu tình, tay phải thả lỏng phía sau, sau lưng hắn còn có một tên thanh niên đang đứng.
Trung niên này chính là Thương Mộc học viện Mạc Thanh Huyền, thanh niên bên cạnh chính là Hạ Hầu Đao.
Rất nhanh, Diệp Huyền cùng Bạch Trạch cùng đám yêu thú biến mất ở phương xa.
Mạc Thanh Huyền thu hồi tầm mắt, nói khẽ:
- Lập tức rời khỏi Thanh Châu, đi tới Trung Thổ Thần Châu đi.
Hạ Hầu Đao nhìn về phía Mạc Thanh Huyền.
- Sư tôn...
Mạc Thanh Huyền lắc đầu.
- Ngươi là hi vọng cuối cùng của Đại Vân Thương Mộc học viện, lưu lại hỏa chủng đi!
Nghe vậy, Hạ Hầu Đao cảm thấy kinh ngạc.
- Sư tôn, đã đến trình độ như vậy?
Mạc Thanh Huyền lãm đạm nói:
- Ngươi cảm thấy tình cảnh hiện tại rất tốt?
Hạ Hầu Đao trầm giọng nói:
- Sư tôn, Thương Mộc học viện ta chỉ tổn thất hai mươi tên đạo binh, cũng không có lâm vào tuyệt cảnh.
Mạc Thanh Huyền ngẩng đầu nhìn về phía nơi xa phần cuối.
- Thương Mộc học viện không có nhận thua, thế nhưng, cái này người thực sự quá yêu nghiệt, tăng thêm hắn lại bền chắc một nhóm kia đến từ Trung Thổ Thần Châu thiên tài, Vạn Pháp cảnh không thể động thủ, tại đây Thanh Châu ranh giới thế hệ tuổi trẻ bên trong, bọn họ đã có thể quét ngang hết thảy.
Hạ Hầu Đao hơi khó hiểu nói:
- Sư tôn, Đại Vân đế quốc không phải đã đáp ứng tương trợ rồi sao?
Mạc Thanh Huyền nói khẽ:
- Bọn họ tương trợ, là bởi vì bọn họ đã cảm nhận được mối nguy. Diệp Huyền kết bạn với một nhóm người kia, lại lôi kéo yêu thú, cứ tiếp tục như thế, thực lực Khương quốc tất nhiên sẽ tăng nhiều! Mà bọn họ cầu hôn Cửu công chúa Khương quốc, mục đích chỉ có một, đó chính là lôi kéo trước, sau đó mượn cơ hội khống chế Khương quốc, phải biết, Cửu công chúa có uy vọng cực cao tại Khương quốc đấy.
Hạ Hầu Đao châm chọc nói:
- Khương quốc lại không ngốc, làm sao trúng chiêu?
Mạc Thanh Huyền cười nói:
- Nếu như Khương quốc đồng ý, như vậy mọi việc đều tốt, nếu như không đồng ý, Đại Vân đế quốc có thể danh chính ngôn thuận nhằm vào bọn họ.
Hạ Hầu Đao trầm giọng nói:
- Sư tôn, ta không rõ, vì sao Đại Vân đế quốc muốn nhảy vào vũng nước đục này?
Mạc Thanh Huyền cười nói:
- Cân bằng. Đại Vân đế quốc phải gìn giữ thế lực xung quanh đế quốc cân bằng, Khương quốc bây giờ đại bại Đường quốc, lại dễ dàng đánh bại Đường quốc, nếu như Đại Vân đế quốc không áp chế, Khương quốc nhất định sẽ quật khởi mạnh mẽ, đây không phải việc Đại Vân đế quốc muốn nhìn thấy.
Nói đến đây, hắn cười lạnh.
- Còn có một tầng, hiện tại Sở quốc và Càn quốc đang run như cầy sấy, nếu như Khương quốc không nguyện ý gả Cửu công chúa, như vậy, Đại Vân đế quốc không chỉ lấy cớ nhằm vào Khương quốc, còn có thể dùng lý do này thu Sở quốc cùng Đường quốc cho mình dùng, có thể nói, dù thế nào bọn họ cũng kiếm lời, vị Kháo Sơn Vương kia của chúng ta không đơn giản chút nào!
Nói xong, hắn đi đến trước mặt Hạ Hầu Đao, sau đó nhẹ nhàng vỗ vỗ Hạ Hầu Đao bả vai.
- Tiếp đó, là ác chiến chân chính, Trung Thổ Thần Châu bên kia, đã ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc bên này, mà Thanh Châu Đại Vân Thương Mộc học viện chúng ta, vô cùng có khả năng bị làm bia đỡ đạn, rời đi đi, mang theo hi vọng Đại Vân Thương Mộc học viện rời đi.
Nói xong, hắn quay người biến mất ở phía chân trời.
Tại chỗ, Hạ Hầu Đao tay cầm trường đao, không lên tiếng thật lâu.
Diệp Huyền và Bạch Trạch và những yêu thú xông thẳng về phía Lưỡng Giới thành, binh sĩ tường thành nhìn về phía Diệp Huyền, lập tức mở cửa thành ra cho đi, không chỉ như thế, binh sĩ trên tường thành đều hành lễ cùng nhau.
Hiện tại Diệp Huyền có uy vọng vô cùng cao tại Khương quốc.
Sau khi tiến vào thành, Diệp Huyền bảo Bạch Trạch dàn xếp những yêu thú kia, mà chính hắn thì đi tới doanh trướng Khương Cửu, giờ phút này, Khương Cửu đang xử lý việc gì.
Khương Cửu nhìn thoáng qua Diệp Huyền.
- Trở về rồi?
Nói xong, nàng lại cúi đầu bắt đầu xử lý công việc.
Diệp Huyền ngồi trước mặt Khương Cửu.
- Đại Vân đế quốc phái người đến?
Khương Cửu gật đầu.
- Phái người đến, nói cái gì Đại Vân đế bọn họ muốn nạp ta làm phi.
Diệp Huyền nói:
- Khương quốc đã trả lời chắc chắn?
Khương Cửu ngừng lại, nàng nhìn về phía Diệp Huyền.
- Ngươi cảm thấy thế nào?
Diệp Huyền trầm giọng nói:
- Các ngươi hẳn phải biết ý đồ của bọn họ.
Khương Cửu nói khẽ:
- Ngươi biết thực lực Đại Vân đế quốc không? Bọn họ chính là thế lực lớn nhất ranh giới Thanh Châu, mặc kệ là Đại Vân cảnh Ám giới, nếu như không tính cả tổng bộ, đều không kịp bọn họ. Hắc Diễm quân của bọn họ năm đó chỉ dùng thời gian không đến nửa tháng đã tiêu diệt một quốc gia. Cho dù là quân cận vệ cường đại nhất Ninh quốc, ở trước mặt Hắc Diễm quân cũng không đáng chú ý.
Diệp Huyền nói:
- Khương quốc lựa chọn thỏa hiệp?
Khương Cửu cười khẽ.
- Thỏa hiệp thì không thể thỏa hiệp, cho dù gả vào Đại Vân đế quốc, bọn họ cũng không bỏ qua Khương quốc, lần này không đơn thuần là Đại Vân đế quốc, còn có tổng viện Thương Mộc học viện cùng tổng bộ Ám giới ở trong đó, theo tin tức Khương quốc lấy được, hiện tại, là tổng viện Thương Mộc học viện và Ám giới trực tiếp đối thoại với Đại Vân đế quốc, ba phương đã đạt thành hiệp nghị.
Diệp Huyền trầm giọng nói:
- Ứng đối ra sao?
Khương Cửu nhìn về phía Diệp Huyền.
- Đầu tiên phải nắm lấy Sở quốc cùng Càn quốc trước, ít nhất phải đánh cho hai nước này tàn phế, không thể để cho bọn họ làm thương cho Đại Vân đế quốc sử dụng!
Sở quốc và Càn quốc!
Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu.
- Hiểu rõ.
Đúng lúc này, đột nhiên bên ngoài doanh trướng có âm thanh truyền tới.
- Nguyên soái, sứ giả Đại Vân đế quốc tiến đến.
Khương Cửu nhìn về phía Diệp Huyền, cười nói:
- Khẳng định là phụ hoàng phái người đến đây, đi thôi, đi gặp!
Diệp Huyền gật đầu.
Hai người lập tức ra khỏi doanh trướng, bên ngoài doanh trướng có một thái giám, phía sau thái giám còn có mười tên thị vệ mang theo đoản đao, từng người đều là Thông U cảnh!
Thái giám lạnh lùng nhìn thoáng qua Khương Cửu.
- Cửu công chúa, quỳ xuống tiếp chỉ.
Thấy thái độ này, Diệp Huyền cau mày, lúc này, Khương Cửu cười nói:
- Chúng ta trong mắt Đại Vân đế quốc chỉ là tiểu quốc, chính là man di, cho nên, bọn họ sẽ không tôn trọng chúng ta.
Nói xong, nàng nhìn về phía thái giám.
- Đúng không?
Thái giám nhíu mày.
- Cửu công chúa, ngươi đang khiêu khích ta?
Khương Cửu lắc đầu cười một tiếng.
- Không dám, công công có lời xin mời nói thẳng đi.
Thái giám đi đến trước mặt Khương Cửu, cười lạnh.
- Thế nào, đường đường Khương quốc công chúa cũng không hiểu lễ nghi? Muốn nhà ta dạy ngươi sao?
Khương Cửu nhẹ cười cười, sau đó nhìn về phía Diệp Huyền, Diệp Huyền đi đến trước mặt thái giám, tay phải hắn mở ra, một thanh cường nỏ màu đen xuất hiện trong tay hắn.
Diệp Huyền nói:
- Đây là của Đại Vân đế quốc, đúng không?
- -----------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Thực
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...