“Chính Thiên, Thiên Hoa các ngươi vẫn khỏe chứ?”
Lương Thế Nhân mừng rỡ reo lên, theo sau lưng hắn là Hàn Thanh Chi cùng Can Hữu Long. Bọn họ nhận ra hai người Vân Chính Thiên trong đám đông nên chủ động tiến tới.
“Khỏe như vâm”
Vân Chính Thiên nhe răng cười đáp.
Hàn Thanh Chi một bên trêu ghẹo
“Có Thiên Hoa tỷ tỷ chăm sóc, làm sao không khỏe cho được a”
“Nha đầu thúi dám chọc ca ca”
Cả đám cười rần lên, không khí vô cùng vui vẻ.
Một tháng trước hắn từ biệt đồng đội đi tới Truyền Linh Tháp bế quan cho đến bây giờ mới gặp lại, tất nhiên có chút cao hứng.
Ánh mắt hắn rơi vào từng người bằng hữu trước mặt, bọn hắn trong ba năm qua đều không có rảnh rỗi, không có ai dậm chân tại chỗ cả, một số tu vi còn vượt mặt hắn. Có được những người bạn tốt cùng tiến cùng lùi chính là điều quí giá nhất của Vân Chính Thiên bây giờ.
“Đi thôi, Thành Chủ muốn phát biểu rồi”
Can Hữu Long cười nói, sau đó cả đám nối đuôi nhau tiến về Long Thần quảng trường.
Ngày hôm nay quảng trường cũng chật kín người, ngoài đám binh sĩ được đứng ở vị trí trung tâm, xung quanh bên ngoài là hàng hàng lớp lớp người dân tụ tập, bọn họ rất chờ mong khoảnh khắc diện kiến vị anh hùng này a.
Mà đúng lúc này, Thành Chủ cũng đã xuất hiện.
“Thành Chủ vạn tuế”
“Thành Chủ vạn tuế”
Vạn người đồng thanh tung hô khiến quảng trường cũng thoáng run rẩy dao động. Ngồi trên đài cao, Hàn Long Quần gương mặt anh tuấn quét mắt nhìn một lượt người dân trong thành. Ba năm qua diện mạo của hắn dường như không thay đổi, chỉ có đôi mắt lại thêm phần lãnh đạm.
Cầm trên tay hồn đạo loa phóng thanh, Hàn Long Quần bắt đầu nói.
“Đầu tiên, ta xin thay mặt Vực Chủ cảm tạ mọi người trong thời gian qua đã luôn đoàn kết với nhau, để đưa Long Thần thành vượt qua tràn hạo kiếp năm đó. Với cương vị Thành Chủ, ta xin đảm bảo với mọi người rằng Long Thần thành sẽ không trải qua bất kỳ tình huống nào tương tự nữa, bởi vì trong ba năm vừa qua, dưới sự thống lĩnh của Vực Chủ, chúng ta đã càn quét toàn bộ Tà hồn sư ra khỏi bờ cõi Nhân Vực, tin chắc trên dưới mười năm, bọn chúng sẽ không dám xuất hiện quấy phá“.
Thành Chủ hùng uy vừa dứt, tiếng reo hò, tiếng tung hô một lần nữa vang lên, tin tức này phải nói cực kỳ tốt mới đúng. Tà hồn sư gieo rắt nỗi sợ hãi khắp nơi, mà bây giờ Vực Chủ đã giành được thắng lợi chung cuộc, người dân trong thành sẽ không còn sống trong nỗi sợ hãi thêm nữa.
“Đặc biệt hơn ta cũng muốn thông báo cho mọi người một thông tin nữa. Đại hội thi đấu cấp tổ đội đã bị gián đoạn suốt ba năm qua, đến hôm nay Vực Chủ đại nhân đã đồng ý tiếp tục duy trì tôn chỉ này, nhưng do tình hình có hơi gấp rút, cho nên ta mạo muội đứng ra lựa chọn những thành viên ưu tú đại diện cho lớp trẻ tinh anh nhất của quân đoàn, thay mặt cho Long Thần thành năm nay đi tới Vực Chủ Đại Điện, đón nhận thử thách của ngài“.
Đúng là không ngoài dự đoán, toàn trường đột nhiên yên tĩnh đi mấy phần, bởi vì tính chất lần này đặc biệt quan trọng, có ảnh hưởng đến mặt mũi của Long Thần thành, cho nên tuyển chọn phải đặc biệt gắt gao.
Lựa chọn thành viên ưu tú đại diện cho Long Thần thành dựa trên hai tiêu chí, thứ nhất, đương nhiên chính là phải có thực lực, thứ hai là phải dưới hai mươi tuổi.
Trong quân đoàn có không ít binh sĩ vô cùng tự tin vào bản thân với hai tiêu chí này.
“Danh ngạch chỉ có bảy người mà thôi, cho nên nếu người nào không đồng ý với lựa chọn của ta, có thể đứng lên khiêu chiến, bất quá người khiên chiến phải thỏa được hai tiêu chí ta đề ra trước. Được rồi bây giờ ta sẽ công bố tên bảy người được chọn”
Hàn Long Quần mở ra một cuộn giấy da, sau đó nghiêm giọng nói tiếp.
“Người thứ nhất, Bạch cấp Tiếu Phong, Hoàng Nhất đội”
Tiếu Phong đang mơ màng đột nhiên giật mình, hắn không ngờ rằng minh lại là người đầu tiên được Thành Chủ xướng tên lên.
Ba năm qua Tiếu Phong trong quân đoàn đã bắt đầu bộc lộ tài năng của mình, là mẫn công hệ, trên chiến trường đặc biệt nổi bậc. Võ hồn của hắn phẩm chất không tệ, chưởng khống nguyên tố Phong, từ khi tiến vào ba hoàn cảnh giới hắn như thoát thai hoàn cốt, tốc độ tu luyện tăng lên rất nhiều.
Hiện tại hắn đã vượt qua bình cảnh Hồn Tông, mười tám tuổi, hồn lực bốn mươi lăm cấp. So với Lam Tiêu năm đó thì thiên phú không kém một chút nào.
Nhìn thấy bên dưới không ai phản đối, Hàn Long Quần mỉm cười đọc tiếp
“Người thứ hai, Bạch cấp Hoa Quyển Sinh, Hoàng Nhất đội”
Lại là Hoàng Nhất đội? Đã bắt đầu có tiếng xì xầm vang lên, nếu như Tiếu Phong đứng đầu danh sách bọn hắn không có gì để nói thì Hoa Quyển Sinh khiến mọi người có chút không tán thành, bởi vì hắn chỉ là một tên phụ trợ hệ hồn sư.
Phụ trợ hệ hồn sư sức chiến đấu độc lập gần như không có, nhưng ở trên chiến trường hắn chính là một tồn tại khủng bố. Năm nay mười bảy tuổi, cũng đã đột phá Hồn Tông cánh cửa rất đáng nể phục. Phải biết phụ trợ hệ tu luyện rất khó khăn.
Nhưng dù vậy cũng không có người lên tiếng khiêu chiếu, bởi vì Hoa Quyển Sinh am hiểu nhất không phải chiến đấu mà là hỗ trợ. Được Thành Chủ đưa vào danh sách, chắc chắn có chỗ hơn người.
Can Hữu Long ở một bên lo lắng nói
“A Thiên, ngươi đoán xem năm người chúng ta có mấy người gia nhập”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...