“Quang Thiên? Ám Thiên? Ngay cả tên cũng đặt rồi!” Tiên Dao Tử phớt phớt miệng nhỏ nói:
“Vậy sau này Thiên Hoa tỷ tỷ với Minh Tuyết tỷ tỷ không cần giành nhau nữa a.”
Mã Thiên Hoa cùng Ân Minh Tuyết trong vô thức gật đầu phụ họa xong mới biết có chuyện không đúng, có chút sai sai.
“Hèm, chuyện kỳ lạ này chúng ta hiện tại còn khó đón nhận, để sau hẵng nói đi.”
Quang Thiên bất đắc dĩ cười nói. Ám Thiên cũng gật gù lên tiếng:
“Đúng rồi, gần đây có phát sinh cái gì không?”
Trở lại chủ đề công việc, tam nữ ánh mắt lập tức nghiêm túc. Mã Thiên Hoa nói:
“Hôm qua Thiết hộ pháp đã đến rồi.”
“Nhanh như vậy!” Hai người Vân Chính Thiên cả kinh. Vốn nghĩ Giang Tiểu Phi muốn chạy từ Thiên Môn tới chỗ này cũng phải tốn ít nhất nữa tháng thời gian. Dù sao trên đường đi cũng không phải một mạch đấy, vạn năm hồn thú ẩn nấp nhiều vô số, đi lại cần nhất là cẩn thận. Lại nói Giang Tiểu Phi không phải người máy không biết mệt, hồn lực tiêu hao cũng cần phải nghiêm túc bổ sung chứ.
Hắn lại có thể tới sớm đến mấy ngày so với dự định, quả thực bất khả tư nghị.
Đối với Vân Chính Thiên bất ngờ, Ân Minh Tuyết cười đáp:
“Cực khổ Thiết hộ pháp một phen, hắn đúng là tiêu hao toàn bộ tinh lực hoàn toàn đầu nhập vào di chuyển. Khi tới đây chẳng khác nào một cỗ thi thể luôn. Muội đã cho hắn Bổ Nguyên Đan rồi, sau khi phục dụng xong nghỉ ngơi vài canh giờ đã khôi phục lại trạng thái.”
Bổ Nguyên Đan tại trong bảo khố của Lỗ gia và Hình gia có không ít. Loại này đan dược không phải thần dược khôi phục, mà tác dụng có nó có một phần là đánh lừa cảm giác của cơ thể.
Ví dụ như Giang Tiểu Phi tu vi Hồn Thánh, nương theo hồn hạch trong cơ thể đẩy nhanh quá trình hấp thụ thiên địa nguyên lực, chỉ cần minh tưởng một chút liền khôi phục lại bảy tám phần trạng thái.
Nếu như hắn phục dụng Bổ Nguyên Đan vào, chỉ cần khôi phục năm phần thôi liền đã có cảm giác khỏe như thời kỳ đỉnh phong. Bình thường sẽ ít người đồng ý sử dụng loại này đan dược, bởi vì sẽ có một ngày ngươi sẽ không phân biệt được đâu là cảm giác thật đâu là giả tạo.
Bất quá đối với Giang Tiểu Phi kiệt quệ trên phương diện tinh thần thì Bổ Nguyên Đan chẳng khác nào thần dược a.
“Thế hắn đâu?” Ám Thiên tươi cười hỏi.
Giang Tiểu Phi thân là Thiết hộ vệ, thân kinh bách chiến, tinh thần quật cường như vậy thật khiến Vân Chính Thiên thưởng thức, nhất thời muốn gặp hắn để trò chuyện.
“Hắn sau khi khôi phục lại, biết huynh đang bế quan thì cũng không dám làm phiền, tranh thủ thời gian chạy về Thiên Vực. Bất quá, muội e rằng cứ tiếp tục như vậy sẽ không ổn.” Mã Thiên Hoa tiếp lời.
“Ừm.” Quang Thiên gật đầu, trong lòng có chút suy ngẫm.
Bảo vật bên trong Thú Vực nhiều vô số, đa phần đã rơi vào trong tay các gia tộc tà hồn sư. Nếu sau này tiêu diệt thêm được vài gia tộc, chiếm thêm nhiều bảo vật nhưng làm cách nào để chuyển chúng trở về Thiên Vực đây.
Giang Tiểu Phi không phải thần thánh, nếu để hắn phụ trách công việc vận chuyển như thế này, khoảng chừng vài lần là hắn kiệt quệ mà thăng thiên mất.
“Chuyện này ta sẽ cẩn thận suy nghĩ. Còn chuyện gì nữa không? Lỗ gia Hình gia hai lão gia hỏa đó trở về chưa?” Ám Thiên nói.
Mã Thiên Hỏa đáp: “Còn chưa có nghe tin của bọn chúng. Tuy nhiên trước mắt báo cho huynh một cái tin vui, do Bao lão gửi đến.”
“Ồ!” Cả hai người đều đồng thanh hô lên, biểu hiện lại phi thường giống nhau, nhất thời làm cho tam nữ bật cười nắc nẻ.
Mộ mặt kìm chế muốn cười cảm giác, Mã Thiên Hoa nói:
“Đặc huấn tất cả đều hoàn thành rồi. Can Hữu Long, Đường Minh, Vô Viêm Phong đều đã sẵn sàng, tùy thời liền có thể tiến vào Thú Vực giúp huynh một tay. Lão nhân gia ngài còn nói, huynh bước đi thần tốc như vậy, làm cho mấy cái siêu cấp thế lực đã từng phản đối trước kia cực kỳ muối mặt, vì vậy không thể không đẩy nhanh quá trình đặc huấn, rút ngắn từ năm năm xuống chưa tới hai năm. Hiện tại bọn hắn đang trên đường tiến tới Thiên Vực, sau đó sẽ cùng Lương Thế Nhân, Ngạo Thiên Long hai tên chạy thẳng tới chỗ chúng ta.”
“Tốt lắm!”
Rõ ràng thông tin này mang tới kinh hỷ không thể nghi ngờ. Đối với Vân Chính Thiên kế hoạch sắp tới phải nói phi thường kịp lúc.
Bên trong Thú Vực tuy tràn ngập hồn thú sinh sống, nhưng thực tế phần lớn chỗ tốt đều qui cho các gia tộc tà hồn sư. Chính vì vậy, muốn tại nơi này cắm rễ phải khoác cho mình cái áo tương tự.
Chính là như vậy, hắn muốn danh chính ngôn thuận, trở thành một trong các gia tộc tà hồn sư tại Thú Vực. Mà đã là gia tộc, cần phải có hùng hậu nội tình ủng hộ phía sau. Mấy tên gia hỏa đang trên đường tới kia, chính là chuẩn bị kiến thiết gia tộc hạch tâm lực lượng.
Lỗ gia, Hình gia có thể hô phong hoán vũ, nhiều người kiêng kỵ là do bọn chúng sở hữu Phong Hào đấu la cường giả tọa trấn, tại Thú Vực lãnh thổ vòng ngoài phải nói địa vị siêu nhiên. Bất quá chỗ này cũng không phải chỉ có Lỗ gia Hình gia hai cái gia tộc, dưới đó còn có không ít gia tộc nhỏ lẻ không đáng nhắc tới khác. Cái này chính là mục tiêu hắn đang hướng tới.
Muốn tại nơi này an nhiên sinh hoạt, cần phải xây dựng cho mình một tấm bình phong vững vàng, không cần quá nổi bậc, chỉ cần không mấy ai để ý là được.
Quang Thiên từ trong người đột nhiên lấy ra một cái huy hiệu, là hắc cấp huy hiệu dành riêng cho tầng lớp lãnh đạo trong Tà Hồn Điện. Cái hắc cấp huy hiệu này là do Dương Viêm để lại cho hắn, hiện tại giao cho Ám Thiên giữ là hợp lý.
Quang Thiên gật đầu nói:
“Nhiệm vụ xây dựng bình phong gia tộc gia cho mấy người, Ám Thiên sẽ ở lại hỗ trợ. Còn ta cùng Minh Tuyết sẽ sớm đi một chuyến tới Thần Thánh Thiên Sứ gia tộc.”
“Đi gấp như vậy?” Tam nữ nhất thời kinh ngạc.
“Không có, một tháng nữa mới đi. Ta vừa mới đạt được cơ thể này, còn cần nghiên cứu một chút a.” Ám Thiên vội vàng đáp.
Nói thêm vài câu vui vẻ với tam nữ, Vân Chính Thiên thôi động Tàn Nguyệt Ảnh Lâu đem huyễn trận không gian triệu hoán ra, sau đó hút hai người bọn hắn vào bên trong.
Không chỉ tam nữ tò mò, mà ngay cả hắn cũng tò mò về tình huống hiện tại của mình. Một ý thức chưởng khống hai thân xác, quả thực tiền vô cố nhân sự tình. Cho nên hắn có chút nóng lòng muốn kiểm tra cặn kẽ.
Chỉ có ở trong huyễn trận này, những chuyện hắn làm mới không ảnh hưởng đến thế giới bên ngoài. Bởi vì hắn dự định, để Quang Thiên cùng Ám Thiên đánh nhau một trận.
Suy nghĩ này đã xuất hiện rất lâu trước đây nhưng không cách nào làm được, còn bây giờ mỗi thân thể đều có một phần ý thức, hắn có thể thoải mái thao tác hành động. Tất nhiên là ngoại trừ yếu tố linh hoạt khi thực chiến rồi. Trận đấu này đơn thuần là muốn kiểm tra uy lực của hồn kỹ ảnh hưởng lên đối phương như thế nào mà thôi.
Luận về tố chất thân thể, Vân Chính Thiên chắc chắn Ám Thiên có lợi thế hơn. Bởi vì hắn không chỉ sở hữu đệ thất hồn kỹ võ hồn chân thân, cộng thêm Dịch Cân Kinh Phù Đồ Thể, còn chưa nói đến thần cấp thể phách mà Ma Hoàng kia để lại mới là thứ khiến Vân Chính Thiên tò mò nhất.
Thể phách này tuy không có đạt tới kinh khủng trình độ như Ma Hoàng năm xưa, nhưng đại khái một nữa vẫn có thể vươn tới a. Tốt xấu gì đây cũng là hàng thật giá thật thần cấp thể phách, bất cứ hồn cốt nào tại Đấu La vị diện cũng không thể so sánh được. Nếu có, chỉ có thể là trăm vạn năm tu vi hồn cốt mà thôi.
Không nói ngoa khi Ám Thiên tố chất thân thể nhỉnh hơn so với Quang Thiên. Bất quá đừng vì vậy mà đánh giá thấp Vân Chính Thiên bản thể.
Tuy chỉ tu luyện Dịch Cân Kinh chính thống, đối với thể chất tăng cường cũng hữu hạn. Thế nhưng hắn võ hồn lại là Thất Diện Kiếm, chưởng khống nguyên tố chi lực.
Theo một cách nào đó mà nói thì Quang Thiên thân thể là do nguyên tố cấu thành. Tuy rằng trước mắt ưu thế còn chưa hiển lộ ra, nhưng trong tương lai như thế nào thì thật khó nói.
Lưỡng đạo thân ảnh lóe lên một cái đã cách nhau hơn trăm mét. Quang Thiên trên tay Hắc Kiếm một nắm mà ra, Ám Thiên đồng dạng trên tay rơi xuống Linh Hồn Kiếm. Hai thanh hắc sắc trường kiếm tại trong không trung bộc phát vô hình kiếm ý, hướng tới phía đối phương gào hét mà tới.
Quang Ám Chi Chiến muốn bắt đầu a.
Ngang!
Đinh tai nhức óc thanh âm do kiếm ý va chạm vang lên, chỉ thấy song Thiên đã vượt qua nhau, quay lưng về phía đối phương, mũi kiếm đều hướng về phía trước.
Xoạt!
Quang Thiên cầu vai rách ra một đạo vết thương, máu tươi trực tiếp nhỏ xuống. Còn Ám Thiên bên kia, trên cơ thể cũng lưu lại một vết chém, thế nhưng độ sâu không đủ để phạm vào da thịt hắn.
Một kiếm này, là Ám Thiên chiếm cứ thượng phong.
Vân Chính Thiên hai cái thân thể cùng một ý thức, hắn tất nhiên có thể chưởng khống uy lực công kích ngang bằng nhau. Trước mắt có thể nhìn thấy nhận định của hắn lúc đầu là chính xác, Ám Thiên tố chất thân thể đã hoàn toàn vượt qua Quang Thiên.
Nhưng đây là do Quang Thiên chưa có đệ thất hồn hoàn, một khi bước vào Hồn Thánh cảnh giới, thân thể hồn sư lại có sự biến hóa to lớn. Hiện không rõ biến hóa này có rút ngắn được chênh lệch hiện tại hay không nhưng lý do này vẫn làm cho Vân Chính Thiên buông xuống một chút lo lắng.
Tuy hai thân thể đều là của hắn, nhưng chủ thứ cấp bậc hiện tại vẫn phân biệt rõ ràng. Vân Chính Thiên không nguyện ý nhìn thấy bản thể bị phân thân bỏ xa.
Quang Thiên trên mặt nụ cười thu liễm, sau lưng năm đạo kiếm ảnh phi thiên mà ra, ngưng tụ thành ngũ sắc hào quang sau lưng hắn.
Xuy, xuy!
Vào lúc này Hắc Kiếm cũng bắt đầu biến hóa, ngũ sắc hào quang kia đối với nó rót vào năng lượng, chớp mắt đã đem Hắc Kiếm hóa thành Thiên Địa Kiếm, sở hữu nguyên tố lực lượng.
Để xem thử thân thể Ám Thiên rốt cuộc mạnh mẽ đến đâu, Vân Chính Thiên đã muốn đem hồn kỹ công kích mạnh nhất của Quang Thiên ra sử dụng.
Ngũ Kiếm Tề Thiên, Vạn Ma Khấu Thủ.
Tại thời điểm ngũ đạo kiếm linh đối với nhau xoay tròn quấy quanh, tại trên không trung hóa thành ngũ sắc phi đao, thì Ám Thiên cũng đối với mình chuẩn bị một chút thủ đoạn.
Nên nhớ Ngũ Kiếm Tề Thiên loại này hồn kỹ đã nhất kích đánh chết bát hoàn Hồn đấu la Lỗ Hào trong trạng thái võ hồn chân thân. Vân Chính Thiên muốn đem hồn kỹ này ra thí nghiệm trên chính cơ thể mình, tốt nhất vẫn nên toàn lực phòng thủ.
Lỗ Hào võ hồn Hấp Huyết Ma Nhân, tố chất thân thể không thể gọi là yếu kém, thế nhưng vẫn không cách nào cản được một kích này, chính vì vậy Ám Thiên bên kia không do dự đem võ hồn chân thân triệu hoán ra, không những thế Dịch Cân Kinh Phù Đồ Thể cũng nhanh chóng dung nhập vào.
Ám Thiên cơ thể thoáng chốc bành trướng lên một chút, khủng bố khí tức bạo phát mà lên, hiện tại không khác gì một đầu hung ác hồn thú am hiểu phòng ngự đang phô thiên cái địa lực lượng của mình.
Nhất thời bên trong huyễn trận không gian, không trung như bị một đạo kiếm quang chém làm hai nữa riêng biệt, một bên là ngũ sắc hỗn độn hào quang, một bên ám hồng song sắc ngự trị.
Quang Thiên tay áo phất lên, tức thì ngũ sắc phi đao kia đột nhiên gia tốc, từ trên trời cao giáng xuống vị trí Ám Thiên chờ sẵn.
Dưới một kiếm này, không gian rơi lại phía sau phi đao ầm ầm sụp đổ, hắc động đen ngòm liên tiếp hiện ra. Hiển nhiên uy lực một kích này của hắn đã muốn vượt qua giới hạn chịu đựng của huyễn trận không gian.
Không hề có tàn ảnh lưu lại, ngũ sắc phi đao hiên ngang một đường xé rách không gian bắn tới, chớp mắt đã đến trước ngực Ám Thiên.
Chính vào lúc này, Ám Thiên hành động.
...
Banhbaothit
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...