Đấu La Đại Lục diện tích vốn dĩ vô cùng rộng lớn, bất quá, hai phần ba diện tích hiện tại đều dâng hiến cho hồn thú, gọi là Thú Vực. Còn lại một phần ba diện tích liền là nơi tọa lạc của ba đại vực, Nhân Vực, Thần Vực cùng Cấm Vực. May mắn một điều Thần Vực cùng Cấm Vực kia diện tích thập phần nhỏ bé, thành ra nhân loại một mảnh Nhân Vực diện tích cũng không quá chật hẹp, đủ để vô vàn thành thị có chỗ mọc lên, cường giả có nơi khai tông lập phái.
Tuy trong thời đại mạt thế như thế này, Đấu La Đại Lục so với ba vạn năm trước lại càng có nhiều tông môn, môn phái thi nhau thành lập. Những cái tông môn mới mẻ này đều ôm lấy một hy vọng. Trong thời đại loạn lạc liền thử một chút vận may, biết đâu lại phất lên như diều gặp gió.
Trọn vẹn vài ngàn năm uẩn dưỡng, Nhân Vực tam đại thế lực bá chủ địa vị vô cùng vững vàng.
Tam đại thế lực bây giờ, không xa lạ chính là Vực Chủ thế lực, Đường Môn cùng Truyền Linh Tháp tổ chức.
Đường Môn cùng Truyền Linh Tháp truyền thừa từ thời thượng cổ đến nay, siêu nhiên địa vị đã không cách nào lung lay được nữa. Chỉ có điều Đường Môn đã từ lâu lựa chọn lánh đời, còn Truyền Linh Tháp tổ chức tuy mạnh mẽ nhưng vẫn ít khi nhúng tay vào Nhân Vực cố sự.
Vực Chủ thế lực, mặc dù sinh sau đẻ muộn, nhưng là nơi tập trung toàn bộ tinh hoa của nhân loại, bọn họ lại hoạt động dựa trên tiêu chí hành hiệp trượng nghĩa, xả thân cho bảo hộ nhân loại, đem lại dương pháp chiếu rọi mảnh Nhân Vực này. Bất quá Vực Chủ thế lực cao tầng đồng loạt biến mất cố sự, tự nhiên mang lại vô số tai họa ngầm.
Ba cái kình thiên trụ thiếu đi một, Nhân Vực liền rơi vào thế mất cân bằng. Nhiều người không khỏi lo lắng dự đoán, trong tương lai không xa, Thú Vực sẽ một lần nữa phát động chiến tranh toàn diện. Mà nhân loại thiếu đi một cái thế lực, phần thủ thắng đương nhiên ít đi nhiều.
Vực Chủ thế lực địa vị vô cùng cao cao tại thượng, là thứ mà bất kỳ thượng lưu, thậm chi hạ lưu thế lực đều ôm mộng vươn tới. Hiện tại thời cơ dường như chín mùi, nhân cơ hội cao tầng lãnh tụ của Vực Chủ thế lực mất tích, mấy cái thế lực này sợ rằng sẽ không từ thủ đoạn, thừa nước đục thả câu mà cố gắng trở mình, hy vọng có thể thay thế Vực Chủ thế lực trở thành tiếp theo cái trụ kình thiên a.
Thế nhưng, có rất nhiều người không nguyện ý nhìn một cái thế lực từng vì bá tánh mà chống lại Thú Vực ngàn năm nay triệt để hủy diệt, Vân Chính Thiên tự nhiên là một trong số đó.
Để có thể giữ lấy Vực Chủ thế lực một phần địa vị, hắn chính là thành lập Thiên Phủ.
Thiên Phủ, nói một cách nào đó là sự dung hợp giữa Chung Cực Hồn Sư Quân Đoàn và Bàn Long môn. Có hắn tọa trấn Long Thần thành, căn bản không có cái khác thế lực dám lăm le chiếm lấy quyền chưởng khống tòa thành thị này. Thế nhưng một con én không thể làm nên mùa xuân, tuy rằng Long Thần thành chủ nhân tạm thời không thay đổi, vẫn là Hàn gia tiếp tục duy trì vị thế của mình. Bất quá những cái khác thành thị, bắt đầu có sự thay máu toàn diện.
Ngoại trừ Linh Băng, Bạch Hổ, Thanh Long, Tu La, Nhật Nguyệt thành may mắn không thay đổi chủ, mấy cái còn lại thành thị đều đang diễn ra tranh đấu liên miên. Bá tánh lầm than, khắp nơi cơ cực.
Vân Chính Thiên mặc dù muốn giúp một tay nhưng vẫn vô pháp thực hiện, lực bất tòng tâm, cũng bởi vì khoảng cách địa lý quá xa. Một số vốn dĩ từ lâu lánh đời tông môn, không chút nghĩa khí mà nhân cơ hội này tuyên bố hoạt động trở lại, chỉ cần dùng vũ lực chiếm lấy quyền chưởng khống một trong mấy tòa thành thị kia, tông môn đó sẽ bước vào hàng ngũ nhất lưu thế lực.
Nhân loại lòng dạ chính là như thế, thủ đoạn, đa đoan, vô tình, hám lợi danh, tự tư tự lợi. Tất cả đều bày ra trước mắt, tự Nhân Vực tiến vào bờ cõi diệt vong càng nhanh hơn so với Thú Vực.
Chính vì lo sợ điều này, Vân Chính Thiên càng ra sức xây dựng Thiên Phủ. Tại thế giới rối răm hỗn loạn, nắm giữ thực lực chính là nắm giữ sinh mạng của mình.
Ba tháng kể từ khi Thiên Phủ chính thức thành lập, Hàn Thanh Chi, Tiếu Phong, Hoa Quyển Sinh cùng rất nhiều tinh anh trong quân đoàn đều đầu quân vào Thiên Phủ.
Ngoại trừ Tiếu Phong không nghi ngờ gia nhập Chiến Hồn đường. Hàn Thanh Chi, Hoa Quyển Sinh hai người đều theo Hàn Phi học hỏi kinh nghiệm trên phương diện kinh doanh. Dưới sự giúp sức của bọn họ, tình hình kinh doanh của Thiên Phủ ngày được cải thiện, tầm ảnh hưởng ngày càng rộng khắp.
Cũng chính điều này làm một số ích kỷ tông môn bắt đầu rục rịch, ý đồ nhắm vào Thiên Phủ đang trên đà tăng trưởng thần tốc kia mà săm soi xem xét cùng đả kích. Thế nhưng bọn hắn chung qui vẫn chưa có động thái gì quá phận, dù sao sự tình Vân Chính Thiên dẫn quân miểu sát Hắc Phong, phóng hỏa thiêu rụi Liên Minh Thảo Khấu lan truyền rộng khắp, khiến đám gia hỏa đó cũng phải kiêng kỵ mấy phần, tuyệt đối không dám lỗ mãng vô cớ sinh sự.
Thế là, Thiên Phủ có được mấy tháng yên bình để tập trung tăng cường phát triển.
Chiến Hồn đường hiện tại, có hơn hai trăm Thiên Binh. Trong đó phần lớn là Hồn Tôn cấp bậc, còn lại là Hồn Tông cùng Đại Hồn Sư. Chiến Hồn đường có năm vị Thiên Vương, đại biểu lực lượng chiến đấu mạnh nhất của Thiên Phủ.
Năm vị này, bao quát Lương Thế Nhân, Can Hữu Long, Tiếu Phong, Lam Tiêu và Liễu Đao.
Lam Tiêu và Liễu Đao, tại một tháng trước cùng nhau tới đăng ký gia nhập, không nghi ngờ gì làm Thiên Phủ thực lực đại tăng cường. Hai người bọn hắn, thế nhưng chân chính Hồn Vương cấp bậc, không những thế còn mà là cao cấp Hồn Vương, tùy thời liền có thể đột phá đến Hồn Đế.
Có năm vị Thiên Vương, cộng với Phủ Chủ Chính Thiên đích thân tọa trấn, căn bản vạn dặm xung quanh Long Thần thành, không có người nào dám chọc vào.
Thiên Phủ không phải cái gì hoàng thất, không cần lễ nghi rườm rà, không cần hàng ngày lên triều bái phỏng. Vân Chính Thiên chính là rất sợ mấy cái chuyện này, cho nên căn bản hắn sau khi bàn giao cho những người liên quan, liền đi làm chuyện không mình.
Nếu rảnh rỗi không có tu luyện, thỉnh thoảng hắn lại đi một vòng Chiến Hồn đường, nhìn ngắm một đám tân binh tuổi trẻ đang học tập, lâu lâu lại chỉ điểm một vài đứa bé có tiềm năng.
Những đứa bé này, đều là con cái của các gia tộc trong thành đến đăng ký học tập. Thậm chí có một số gia tộc ở các thành thị khác, vì nghe danh Thiên Phủ cũng tới đăng ký cho con em. Bất quá Thiên Phủ không phải cái tông môn làm công không, nhập học vẫn có lệ phí đấy. Thế nhưng những gia đình không mấy khá giả, lệ phí liền muốn thấp đi một chút.
Mấy việc này, Vân Chính Thiên vốn dĩ không quan tâm cho lắm, giao hết cho năm vị Thiên Vương dạy dỗ. Cứ vài hôm hắn lại ghé sang Truyền Linh Tháp, gặp gỡ Thiên Hoa sau đó trao đổi thảo luận một chút với cao tầng Truyền Linh Tháp về tình hình hiện tại.
Truyền Linh Tháp vốn là một tổ chức độc lập, đối với tranh chấp lãnh thổ của các tông môn, bọn hắn tự nhiên không xen chân vào. Chỉ khi nào Nhân Vực đối mặt với tồn vong, bọn họ mới thực sự ra tay. Truyền Linh Tháp may mắn vẫn bảo lưu được trọn vẹn lực lượng của mình. Mặc dù không muốn. Nhưng hiện tại bọn họ có thể nói là thế lực đứng đầu ngọn sóng, chỉ cần Thú Vực rục rịch chuyển mình, Truyền Linh Tháp bắt buộc xông pha lên trước.
Để cho Truyền Linh Tháp tiến hành chưởng khống đại cục đồng thời âm thầm theo dõi Thú Vực, Vân Chính Thiên không cần phải nói phi thường yên tâm.
Gặp lại Mã Thiên Hoa, Vân Chính Thiên hiển nhiên kêu gọi nàng gia nhập Thiên Phủ của hắn. Nhưng mà nàng hiện tại không muốn gia nhập, lấy lý do muốn ở bên cạnh Băng Ngọc Linh hảo hảo tu luyện. Bởi vì trong tương lai, nàng rất cần có thực lực đi đến chống đỡ. Lấy Truyền Linh Tháp tài nguyên tu luyện, tự nhiên hơn xa so với Thiên Phủ bên này.
Vân Chính Thiên cũng không có bắt ép nàng, trái lại còn đồng tình. Chấp niệm của nàng khiến đấu tâm của hắn càng cường thịnh. Vì thế có lần hắn hướng đến sư phụ của mình là Bao Lão Tiên Sinh để tu luyện. Thế nhưng hiện tại Bao Lão hành tung bí ẩn, tạm thời không thể gặp được.
Tận lực áp chế tà hỏa của Thiên Hoa về sau, Vân Chính Thiên đành quay trở lại Thiên Phủ, tuyên bố bế quan tu luyện.
Từ khi tiến vào Hồn Vương, tốc độ tu luyện hồn lực của hắn đại thuyên giảm. Nhưng mà Vân Chính Thiên vốn không lo lắng chuyện đó. Hồn lực tuy không tăng lên, nhưng chiến lực liền không có giống như vậy luôn dậm chân tại chỗ.
Đành rằng chiến lực là đi đôi với tu vi, nhưng Vân Chính Thiên không thể lấy thước đo của hồn sư bình thường mà hình dung được.
Song sinh võ hồn mang tới chỗ tốt không thể nghi ngờ, đó chính là gấp đôi số lượng hồn kỹ. Không những thế hắn còn sở hữu kiếp trước ký ức, tu luyện Kiếm Thần Quyết mang tới cho hắn mấy cái tuyệt kỹ. So với đám bạn đồng lứa, Vân Chính Thiên thủ đoạn bảo mệnh hơn nhiều lắm.
Hắn ba tháng qua, chủ yếu nghiền ngẫm cách thức đột phá chiến lực càng mạnh mẽ hơn. Rốt cuộc qui lại hai bộ võ công cần phải đào sâu hơn, đó là Thiên Du Thần Bộ và Dịch Cân Kinh.
Thiên Du Thần Bộ loại tuyệt học bộ pháp này chỗ mạnh nhất, không phải là tốc độ xuất quỷ nhập thần. Nếu hắn có thể đem kiếm pháp cùng bộ pháp hơi thở hòa cùng một nhịp mới chính là điểm cường đại nhất. Như vậy một khi ra tay thì phải hiểm, nhắm vào chỗ yếu hại của đối phương, một kiếm tất sát.
Đại chiến Hắc Phong lần kia, không nghi ngờ Thiên Du Thần Bộ mang tới hiểu quả kinh khủng. Thế nhưng Vân Chính Thiên lại không nghĩ rằng bản thân có thể chân chính cùng Hồn Thánh đối đầu. Dù sao Hắc Phong là mượn lấy ngoại lực đề thăng tu vi, không thể so với hàng thật giá thật Hồn Thánh được.
Vì vậy, hắn cần phải đem Thiên Du Thần Bộ áo nghĩa cùng kiếm đạo lĩnh ngộ hòa thành một thể thống nhất, có như vậy mới phát huy được uy lực cực hạn của loại bộ pháp này.
Khi nào đạt đến mức làm cho đối thủ bị chém trúng, khí số đã tận mà vẫn chưa hề hay biết. Đó mới là đỉnh cao của kiếm đạo.
Mấy loại khái niệm này, Kiếm Thần năm xưa tự nhiên lĩnh ngộ hết thảy, bất quá trọng sinh đến Đấu La Đại Lục tới nay, Vân Chính Thiên vẫn chưa hoàn toàn đem bản thân đối với kiếm đạo lĩnh ngộ càng thêm sâu xa hơn. Chung qui bởi vì lực lượng của hai thế giới này hoàn toàn khác nhau.
Để có thể triển khai được Kiếm Thần Quyết, Vân Chính Thiên phải sử dụng hắc lực. Mà theo thời gian trôi qua, Vân Chính Thiên đối với hắc lực này có một loại dự cảm kỳ lạ. Hắn to gan phán đoán, hắc lực này cùng nội công ở kiếp trước có sự tương đồng.
Ở Địa Cầu, võ giả căn cơ chính là nội công, khác với Đấu La Đại Lục là hồn lực.
Dịch Cân Kinh là võ học chính tông ở Địa Cầu có tác dụng tráng gân kiện cốt, lại có thể giúp hắn đẩy nhanh tốc độ tu luyện hồn lực. Vân Chính Thiên trước giờ đều đem hồn lực quán chú vào trong đó mà vận hành. Thời điểm tu vi của hắn còn thấp, Dịch Cân Kinh bày ra ưu điểm không tệ, nhưng theo tu vi tăng lên, bộ võ học này từ từ mất đi hiệu dụng.
Mà Vân Chính Thiên đối với tự thân lý luận gần đây, cho rằng hắc lực tương đồng với nội công. Hắn đang nghĩ đến việc tu luyện lại Dịch Cân Kinh dựa trên nền tảng hắc lực, không biết có thể hay không đem Dịch Cân Kinh cải biến đến một cấp độ mới.
Chung qui phải thử mới có thể biết được.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...