Một chiêu Ngũ Chỉ Đạn Kiếm, Xích Đông Đình, Hoa Thiết Y, Mộc Thường Thanh tất cả đều bị đánh lui mấy chục mét, sắc mặt mỗi người hết sức khó coi, mặc dù không có bị thương nhưng mà tình huống thân thể tuyệt không dễ chịu.Ba người lui về phía sau đồng thời, thân thể Lăng Dật Trần cũng lập tức từ trên lôi đài phi thân xuống. Cả người cơ hồ thuấn di kích xạ đến trước mặt ba người, khoảng cách mấy chục thuớc đối với cường giả địa giai cảnh mà nói, một phần ba giây đều không cần.Theo Lăng Dật Trần mà đến còn có một đạo thất luyện kiếm quang.Cánh tay phải chém xuống, chân nguyên hóa kiếm dài ước chừng 10m, theo xu thế tiến lên, một kiếm quét ngang.Tiếng xé gió như là thanh âm cưa gỗ nghe chói tai tới cực điểm.Công kích của Lăng Dật Trần rất nhanh một đợt sóng tiếp nối một đợt sóng.Xích Đông Đình, Hoa Thiết Y, Mộc Thường Thanh ba người lui về phía sau mấy chục mét, vừa mới ổn định thân thể, chân nguyên lợi kiếm cũng đã chém ngang thắt lưng đám người khiến cho ba người không cách nào thở dốc.Công kích đến nhanh chóng như thế làm cho ba người không kịp phản ứng, ba người Xích Đông Đình đồng thời chân nguyên tụ binh đánh tới phía trước.Xích Đông Đình vẫn như cũ một thanh chân nguyên trường thương, Hoa Thiết Y vẫn là chân nguyên trường đao, Mộc Thường Thanh chân nguyên ngưng tụ thành một tấm chắnHỗn Nguyên Khai Thiên.Xoẹt xoẹt xoẹt - - Chân nguyên lợi kiếm chém qua chân nguyên trường thương, chân nguyên trường đao, chân nguyên tấm chắn, trong không khí nổ bắn ra hỏa hoa sáng chói, thanh âm xèo xèo như thanh sắt nóng đỏ được nhúng vào nước lạnh.Hỏa hoa lóng lánh sáng ra mấy chục thước, ở phía xa nhìn thấy như là pháo hoa nổ lớn.Ở bên trong hỏa hoa sáng chói, Xích Đông Đình, Hoa Thiết Y, Mộc Thường Thanh ba người lần nữa bạo lui mấy chục mét, trực tiếp thối lui đến cửa đại điện Lăng Vân Tông, trước mặt chúng nội môn trưởng lão Lăng Vân Tông.Chân nguyên trường thương trong tay Xích Đông Đình đang kịch liệt run rẩy, có thể thấy được khí tức trong cơ thể hắn chỉ sợ bị một kích này chấn thành cuồng loạn.Hoa Thiết Y cùng Mộc Thường Thanh tức thì sắc mặt trắng nhợt, đồng thời hộc ra một ngụm máu tươi, dĩ nhiên bị thương.- Kết trận, Phong Hỏa lưỡng cực đại trận! Xích Đông Đình tuy rằng khí tức cuồng loạn, nhưng mà khẩn cấp hô to một tiếng.Một đạo kiếm quang từ bên trong hỏa hoa đầy trời còn chưa biến mất nổ bắn ra.Kiếm quang này quang hoa lóng lánh chói mắt xuất hiện trong , thập phần kinh diễm, đồng thời cũng hỏa hoa mang theo sát cơ nồng đậm.Thanh âm của Lăng Dật Trần từ sau kiếm quang lạnh lùng vang lên:- Hiện tại mới bày trận sao? Đã muộn rồi - - !Xích Đông Đình, Hoa Thiết Y, Mộc Thường Thanh ba người đã lui đến trước chúng nội môn trưởng lão lui không thể lui.Đối mặt một kiếm kinh diễm này của Lăng Dật Trần cơ hồ không thể ngăn cản.Đúng lúc này, một đạo huyết sắc quang mang từ đại điện Thiên Kiếm Tông nổ bắn ra.Là một đạo kiếm quang.Kiếm quang vừa ra, là một toàn thân áo đỏ trung niên nam tử màu đỏ rực hoàn toàn bất đồng với Xích Đông Đình. Người này có màu huyết hồng tươi đẹp như máu tươi.Chín vị nội môn trưởng lão tới gần cửa đại điện đã sớm kết thành trận hình, trong tay đều cầm huyền giai bảo kiếm, kiếm quang thoáng hiện, một cỗ Thiên Địa đại thế đột nhiên xuất hiện bao phủ trên người nam tử huyết y.Một kiếm của huyết quang có uy lực tăng lên gấp đôi.Keng - - !Một tiếng vang thật lớn, xu thế Thiên Địa cực lớn từ tiền phương đánh tới. Thân thể Lăng Dật Trần đình chỉ lại sau đó xoay người thuận thế lui về phía sau hơn mười mét, rơi trên mặt đất. Chân nguyên lợi kiếm trong tay bị chém làm hai đoạn.Huyết y nam tử đồng dạng lui về phía sau, cho dù là mượn một kiếm của Thiên Địa đại thế, nhưng lực lượng vẫn còn kém Lăng Dật Trần.Trọn vẹn lui hơn hai mươi thước, huyết y nam tử mới trở xuống mặt đất đứng ở bên trong trận hình chín đại nội môn trưởng lão kết thành.Huyết y nam tử nhìn bề ngoài chỉ mới ba mươi sáu ba mươi bảy, trẻ hơn Lăng Dật Trần cùng Xích Đông Đình, Hoa Thiết Y, Mộc Thường Thanh rất nhiều, có vẻ như không cùng một lớp người.Lăng Dật Trần nhìn huyết y nam tử, trong ánh mắt lòe ra một tia kinh hãi, nói: - Huyết kiếm khách, ngươi đã bước chân vào địa giai cảnh.Huyết kiếm khách tên là Lãnh Vô Huyết, là tông chủ Lăng Vân Tông.Cường giả địa giai cảnh của Lăng Vân Tông nguyên vốn là có ba vị vượt qua Thiên Kiếm Tông, hiện giờ ngay cả tông chủ đều đột phá tu vi địa giai cảnh là có bốn vị cường giả địa giai cảnh.Thiên Kiếm Tông tuy có hai vị cường giả địa giai cảnh nhưng toàn bộ nhờ Lăng Dật Trần một người chèo chống. Tuy rằng trong hàng đệ tử hậu bối có bất thế thiên tài, nhưng mà chờ bọn hắn lớn lên, phát triển đến địa giai cảnh tu vi, phải cần thời gian quá lâu. Lăng Dật Trần cũng không biết, hắn có thể sống cho đến lúc đó hay không. Trong lòng của hắn giống như đè nặng một tảng đá.Giờ phút này thấy Lăng Vân Tông lại nhiều ra một cường giả địa giai cảnh, tảng đá trong lòng càng trầm trọng.Chỉ cần Lăng Dật Trần vừa mất đi, Thiên Kiếm Tông nếu không có nhân vật chống lại Lăng Vân Tông thì dùng mâu thuẫn ở giữa hai tông thế tất sẽ phải chịu Lăng Vân Tông xâm lấn.- Hiện tại ta đánh lên Lăng Vân Tông, mặc dù đối với phương không địch lại, nhưng còn có mấy vị cường giả địa giai cảnh, dùng toàn bộ tông chi lực cũng có thể ngăn cản ta. Không biết ngày khác ta đi, Lăng Vân Tông nếu là đánh lên sơn môn, Thiên Kiếm Tông ta có người có thể ngăn cản không?Trong lòng Lăng Dật Trần đã hiện lên một ý niệm có chút bi quan.Trong tay Lãnh Vô Huyết cầm một thanh trường kiếm quang thiểm nhấp nháy dài ước chừng 70 cen- ti- mét, thân kiếm bảo quang lưu động như là hô hấp. Thiên địa nguyên khí bốn phía không ngừng bị kiếm này hút vào trong thân kiếm.Đây không phải chân nguyên biến thành binh khí mà là một thanh bảo khí Địa giai chính thức.Có thể tự động hấp thu thiên địa tinh hoa, đây là binh khí cấp bảo khí Địa giai mới có thể đạt tới hiệu quả.Trên thân kiếm bảo quang lưu động, một đoàn lại một đoàn như là những đám mây trên trời, kiếm này tên Lưu Vân, là một thanh bảo khí Địa giai hạ phẩm - bảo kiếm trấn tông của Lăng Vân Tông.Trách không được Lãnh Vô Huyết tu vi địa giai cảnh nhất trọng lại có thể một mình tiếp được một kiếm của Lăng Dật Trần. hơn nữa có thể chặt đứt chân nguyên ngưng tụ thành trường kiếm của Lăng Dật Trần, không chỉ mượn nhờ trận pháp sinh ra Thiên Địa đại thế mà bảo kiếm trong tay cũng một đại nhân tố trọng yếu.Một thanh bảo khí Địa giai tác dụng thập phần trọng yếu, võ giả địa giai cảnh sơ kỳ có được một thanh bảo khí Địa giai hạ phẩm, thực lực đề cao chín thành, một số gần như gấp bội.Có thể làm cho một gã cường giả địa giai cảnh bình thường nhảy lên thực lực đạt trình độ cao nhất, nếu là cao thủ nhất lưu dù có được một bảo khí Địa giai hạ phẩm hoàn toàn có thể vượt cấp đánh bại cường giả cao hơn mình vài cấp.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...