Chiêu sinh bài chỉ là một đánh số, cũng không đối ứng cùng từng cái thí sinh, bởi vậy đánh mất chiêu sinh bài cũng không có vấn đề gì, chỉ cần có thể cướp được chiêu sinh bài người khác ở trong vòng một ngày, vẫn có thể tiến hành tiếp.
Bởi vậy sau khi đi ra, cũng thông qua chiêu sinh bài nhận thức thành tích.
Đương nhiên, lúc này khẳng định có thể ăn gian, tỷ như trao đổi chiêu sinh bài và vân vân. Nhưng phương diện học phủ dường như cũng không có ý tứ ngăn cản, chỉ thúc giục mọi người lập tức đi hoàn thành điểm nghiệm chứng cùng chứng thực tân sinh.
Bởi vì điểm đã hoàn thành xét duyệt sau cùng, điểm chiêu sinh bài tự nhiên cố định , chỉ có thể trao đổi mà không thể cướp đoạt điểm người khác, cho nên mặc dù có thật nhiều người tụ thành nhóm nhỏ thương lượng, nhưng đại bộ phận vẫn tiến đến thẩm tra đối chiếu.
Đến tột cùng là đào thải hay là thông qua.
- A! - Oa! - Nha! .
Bên kia không ngừng có người phát ra các loại tiếng kêu, có tràn đầy ngạc nhiên vui mừng, có tràn đầy chán nản. Hiển nhiên, người ngạc nhiên tự nhiên là thông qua khảo hạch, mà người mất mát tự nhiên bị đào thải ra.
Chu Hằng ôm Khương Tử Sương cũng không động, hiện tại người chen muốn chết, hắn không vội mà qua.
Tuy nhiên Tề Nguyên hiển nhiên thì vội vàng, ở dưới sự bảo vệ của Nguyệt Cơ hắn chen đến điểm thẩm tra đối chiếu rất nhanh, sau khi nộp lên chiêu sinh bài, đàn người bên kia lập tức bộc phát ra một trận kinh hô.
- Nguyên lai hắn chính là Tề Nguyên a! .
- Đệ nhất danh lần khảo hạch này! .
- Không nhất định đi, điểm ngày cuối cùng cũng không thông cáo, nói không chừng bị người vượt qua đâu? .
- Ngươi không ăn được bồ đào thì nói bồ đào còn xanh, người sáng suốt liếc mắt một cái có thể nhìn ra, hắn khẳng định là đệ nhất! .
Tề Nguyên nhìn chung quanh, có vẻ rất đắc ý.
Khương Tử Sương tóm lỗ tai Chu Hằng, nhỏ giọng nói: - Khẳng định không có mẫu thân xinh đẹp! .
- Ngươi thật là quỷ linh tinh, ngay cả ta suy nghĩ gì đều biết! Chu Hằng đánh nàng một cái cái mông nhỏ.
- Chu tiểu tử. Ngươi không chết a! Lúc này, con lừa đen cũng tìm lại đây.
- Ta không chết ngươi thất vọng như vậy?
Chu Hằng thở dài.
- Đúng vậy, ngươi phải chết! Con lừa đen thẳng thắn.
Đầu con lừa đê tiện này!
Di? Chu Hằng không khỏi nhướng ánh mắt lên. Đầu con lừa đê tiện này quả thật đặc biệt đê tiện, nhưng tốc độ tu luyện của nó cũng quả thực đột phá, cứ như vậy mười ngày mà thôi, nó không ngờ đã đột phá Minh Tiên!
Mặc dù mới khó khăn lắm là Minh Tiên 1 tướng, nhưng Minh Tiên chính là Minh Tiên, vượt qua đạo hạm thứ nhất!
Ở đoạn thời gian này, con lừa đen hiển nhiên không chiếm được bất kỳ đan dược, nhưng mười ngày ngắn ngủi tăng lên 6 đạo thần tướng, thật sự khiến người ta rơi ra tròng mắt!
Đây nhất định là dị hiệu của Thiên Địa Quả, bởi vì linh khí Minh giới đặc biệt nồng đậm, để con lừa đen sau khi đại bạo phát lại bạo phát nhỏ không ngừng.
Chiếu cái dạng này, con lừa đen thậm chí có thể đi vào Tinh Thần Cảnh nhanh hơn hắn!
Bởi vì thực ra tư chất con lừa này không ra làm sao, Minh Tiên 9 tướng phỏng chừng chính là chung điểm. Có thể trực tiếp đột phá Tinh Thần Vương. Một cái chỉ cần tăng lên tám đạo thần tướng, mà một ... cái khác vẫn còn phải tăng lên 70 vài đạo, hiển nhiên không phải ở cùng một độ khó.
- Hảo, cẩu cẩu thật là đáng yêu! Sau khi Khương Tử Sương nhìn thấy Tiểu Hỏa, lập tức hai mắt sáng lên, cũng không dời ánh mắt đi nữa.
- Gâu! Tiểu Hỏa nhảy, cũng nhảy vào trong lòng Chu Hằng.
- Ai, rõ ràng bổn tọa cũng là mẹ con lừa. Tại sao chênh lệch lại lớn như vậy chứ? Con lừa đen nhìn chằm chằm Tiểu Hỏa, miệng lẩm bẩm .
Đám người càng ngày càng nhỏ, không ngừng có người đào thải rời đi, mà người được trúng tuyển cũng bị an bài vào địa phương khác, người trên quảng trường càng ngày càng ít.
- Điềm Điềm! Một cái thanh âm ngọt vang lên.
- Mẫu thân! Khương Tử Sương lập tức giằng co ở trong lòng Chu Hằng. Đợi Chu Hằng thả nàng tới trên mặt đất, nàng ôm Tiểu Hỏa chạy vút đi, Tiểu Hỏa gấp đến độ gâu gâu gọi bậy.
Chu Hằng hướng Tiểu Hỏa làm động tác an tâm một chút chớ nóng vội, ánh mắt đảo qua kia người kia, không khỏi dâng lên một cỗ cảm giác kinh diễm.
Trách không được tiểu nha đầu có tự tin như vậy, cô gái này quả thật cực đẹp, tràn đầy phong vận thành thục, mông mập tròn xoe, bộ ngực đầy đặn phồng lên, nhất cử nhất động đều toát ra vẻ quyến rũ.
Nếu Chu Hằng là tiểu tử mao đầu mới vừa xuất đạo, sau khi nhìn thấy mỹ nữ đẫy đà này tất nhiên sẽ hoàn toàn không cầm được.
Một lát sau, mỹ nữ đẫy đà ôm Khương Tử Sương dịu dàng đi tới, cái mông màu mỡ rất tự nhiên xoay bãi, đãng xuất đường cong gợi cảm quyến rũ, tràn đầy mê hoặc. Nàng mỉm cười đối với Chu Hằng, nói: - Thiếp Dương Ngọc Hoa, đa tạ mấy ngày hôm trước công tử quan tâm tiểu nữ! .
Chu Hằng đáp lễ lại, nói: - Nhấc tay làm chút chuyện, không cần để ở trong lòng! .
- Cảm ơn a, có lễ vật gì đưa lại đây, bổn tọa thay Chu tiểu tử nhận lấy ! Con lừa đen thì kêu lên ở một bên.
Dương Ngọc Hoa cười khúc khích, nàng rung tay phải lên, trong lòng bàn tay đã có thêm một thanh chủy thủ màu tím, nói: - Đây là Tử Ngọc Chủy, sau khi kích phát có thể bộc phát ra lực lượng tấn công Tinh Thần Vương cực hạn, nhưng chỉ có thể sử dụng ba lượt! .
Cấm khí!
Con lừa đen vội vàng vươn chân tiếp nhận Tử Ngọc Chủy, căn bản không để Chu Hằng có cơ hội, lập tức thu vào trong pháp khí không gian.
Muốn để con lừa đen giao ra, khó hơn lên trời! Tuy nhiên, Chu Hằng đã quyết định sau khi trở về liền đoạt lấy cái chuôi cấm khí này, dù sao hiện tại hắn có nhiều địch nhân, loại có thể cứu mạng càng nhiều càng tốt.
Hắn vội vàng lại ôm quyền, nói: - Cung kính không bằng tuân mệnh, đa tạ phu nhân ! .
Dương Ngọc Hoa khẽ vuốt càm, nói: - Thiếp còn có một chút việc tư, cáo từ trước! Nếu ngày sau công tử gặp được phiền toái gì, đến Thiên Trận Viện tìm thiếp! Nàng hướng Khương Tử Sương nói: - Điềm Điềm, mau trả lại cẩu cẩu cho người ta! .
- Nhưng Tiểu Hỏa thật là đáng yêu, để Điềm Điềm nuôi đi! Tiểu nha đầu cò kè mặc cả.
- Đó là đồ của người ta. Điềm Điềm ngoan! Dương Ngọc Hoa hoà nhã nói.
Tiểu nha đầu bỉu môi suy nghĩ một hồi, đột nhiên nói: - Mẫu thân, ngươi gả cho đại thúc đi, chó này chính là lễ hỏi! .
Bán cả mẹ a bán cả mẹ!
Chu Hằng da mặt co giật, cố nén không bật cười. Dương Ngọc Hoa thì dở khóc dở cười, ở trong mắt của tiểu nha đầu, giá trị mẫu thân tương đương một con chó sao, dễ dàng bán nàng đi như vậy?
- Hồ nháo! Giọng nói của nàng nghiêm, Khương Tử Sương không có cách nào, đành phải buông ra Tiểu Hỏa. Vừa lắc lắc bắt tay Chu Hằng nói: - Đại thúc, phải nhớ đến xem Điềm Điềm, còn nữa, ngươi nhất định phải theo đuổi mẫu thân. Điềm Điềm giúp cho ngươi cửa sau ! .
Dương Ngọc Hoa lập tức chật vật mà chạy, sinh con như thế, không mặt mũi nào gặp người a!
Chu Hằng cuối cùng cười ha hả, tiểu nha đầu này thật sự làm cho người ta sung sướng .
- Người bên kia, mau tới đây, cũng chỉ còn lại mấy người các ngươi! .
Chu Hằng nhìn quanh vừa thấy, quảng trường này đã không còn lại vài người . Hắn vẫy vẫy tay hướng Tiểu Hỏa, nói: - Đi thôi! .
Hắn mang theo một con lừa một con chó đi tới chỗ thẩm tra đối chiếu, đưa tới chiêu sinh bài.
- Di, ngươi chính là Chu Hằng? Phụ trách đăng ký, xét duyệt chính là năm người người trẻ tuổi, cô gái trẻ tuổi tiếp nhận chiêu sinh bài xem qua một cái sau, lập tức kinh hô lên.
Đệ nhất danh Tề Nguyên, tên thứ hai Chu Hằng!
Cho nên, đối phương vừa nhìn thấy đều kêu lên tên Chu Hằng, ngược lại không phải là nàng thật sự nhận thức.
Năm người này đều là Tinh Thần Vương!
Hẳn là đệ tử Tinh Vương Viện, Chu Hằng phỏng đoán ở trong lòng, mỉm cười, nói: - Ta là Chu Hằng! .
Bốn người khác đều là nam nhân, bọn họ đều nhìn Chu Hằng một cái. Ánh mắt phức tạp, không thể nói rõ là hâm mộ hay là ghen tị, một người ném ra một khối màu trắng, hẳn là là kim loại, rơi ở trên bàn có tiếng vang thanh thúy.
Hắn nói: - Đây là lệnh bài thân phận của ngươi, nhỏ một giọt máu tươi, hoàn thành đăng ký! .
- Sư đệ, lệnh bài thân phận này là thứ trọng yếu nhất của ngươi ở học phủ, dựa lệnh bài xuất nhập, cũng ghi hết kỷ lục, điểm cống hiến, hết thảy tư liệu của ngươi, cho nên ngàn vạn không nên đánh mất! Nữ tử trẻ tuổi giải thích.
- Đa tạ sư tỷ!
Chu Hằng nguyên bản không biết nên xưng đối phương là tiền bối hay là cái gì khác, nhưng nếu đối phương gọi hắn sư đệ, hắn tự nhiên xưng đối phương là sư tỷ .
Xem ra, bốn phân viện đều xưng hô sư huynh đệ, sư tỷ muội.
- Minh Tiên Viện trang phục xanh, Tinh Vương Viện trang phục đen, Tinh Hoàng Viện trang phục hồng, Tinh Đế Viện trang phục tím, ở bên trong học phủ chỉ có thể mặc phục sức màu sắc quy định, nhớ lấy! Nàng đưa cho Chu Hằng một bộ quần áo, quả nhiên là màu xanh.
Năm người đối phương đều trang phục đen, như Chu Hằng suy nghĩ, bọn họ đều là Tinh Vương Viện , đến làm việc lâm thời mà thôi.
Chu Hằng thầm nghĩ ở trong lòng, miệng liền nói:
- Đa tạ sư tỷ chỉ điểm, chẳng biết có được biết phương danh sư tỷ không? .
Hắn có tính cách báo ân, mặc dù đối phương chỉ nói mấy câu nhắc nhở, nhưng hắn đã nhớ ở trong lòng, ngày sau tất có báo.
- Ha ha, con cóc còn muốn ăn thịt thiên nga? Một nam người lập tức cười lạnh, dường như hiểu rõ dụng tâm Chu Hằng.
Chu Hằng căn bản mặc kệ hắn, hơn nữa, một là Minh Tiên, một người khác là Tinh Thần Vương, hai người chênh lệch thật sự quá lớn, nếu bây giờ hắn xung đột chính diện cùng Tinh Thần Vương thì thật rất ngốc .
- Ta tên là Cát Đinh Đinh! Nàng kia cười khúc khích, tuy rằng không phải mỹ nhân đỉnh cấp, nhưng cũng rất mê say lòng người - Sư đệ đi xuống trước nghỉ ngơi kiếm chỗ ở đi, ngươi quá muộn, phỏng chừng địa phương tốt đều bị người đoạt, này là số phòng của ngươi, chính ngươi đi tìm đi! .
- Ta đây cáo từ! Chu Hằng ôm quyền hướng năm người, mang theo con lừa đen cùng Tiểu Hỏa rời đi.
Thiên Tuyết Viện cách đây có chừng khoảng cách trăm lý, nhưng đối với Minh Tiên mà nói, chút khoảng cách ấy cũng chỉ vài phút.
Thiên Tuyết Viện là một trong chỗ ở của học sinh Minh Tiên Viện, ngoài ra còn có Xuân Lôi Viện, Viễn Sơn Viện cùng Bạo Vũ Viện, bốn đại viện tạo thành toàn bộ Minh Tiên Viện, cộng tất cả gần 20 vạn học sinh.
Học phủ ở phương diện tuyển nhận học sinh chỉ có yêu cầu cảnh giới thấp nhất, nhưng cũng không quy định tuổi, chỉ cần đi vào học phủ, nếu bên trong ngàn năm không đột phá Tinh Thần Vương, thật xin lỗi, khai trừ!
Nếu không, học sinh Minh Tiên Viện làm sao chỉ 20 vạn?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...