Những Minh Tiên này lão luyện lọc lõi, dù sao ta có cũng không lấy ra, ngươi có thể làm khó dễ được ta?
Chu Hằng lộ ra một tia cười lạnh, hắn gõ bàn một cái, trước khẽ gật đầu tỏ vẻ lòng biết ơn hướng Đông Quách gia Minh Tiên cùng Thái Nhất Giáo chủ, nói: - Đa tạ Đông Quách lão cùng Thái Nhất Giáo chủ! Sau đó, hắn lạnh lùng nhìn lại mọi người, ánh mắt như kiếm.
Rõ ràng tiểu tử này chỉ là Sáng Thế Vương mà thôi, nếu là người khác bọn họ dùng một đầu ngón tay có thể nghiền chết, nhưng bây giờ bị ánh mắt Chu Hằng đảo qua, mọi người đều không tự chủ được cúi đầu.
Bất kể là Phàm giới Tiên giới hay là Minh giới, hết thảy đều thực lực vi tôn!
Là thực lực, mà không phải cảnh giới!
Trên thực tế cảnh giới đại biểu cho thực lực, nhưng ai bảo Chu Hằng nghịch thiên như vậy?
- Trong vòng 3 ngày, nếu các ngươi không đưa lại vật ta muốn, ta làm thịt toàn bộ các ngươi! Chu Hằng lạnh giọng nói.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, trong lòng lưỡng lự không ngừng, Chu Hằng dám sao?
- Không tin, các ngươi cứ việc thử một chút! Nhưng ta khuyên các ngươi rửa cổ sẵn!
Chu Hằng còn nói thêm.
Hắn phủi tay một cái, ý bảo mọi người có thể ly khai.
Mọi người mặc dù có lòng muốn nói hai câu, nhưng thấy Chu Hằng biểu tình đằng đằng sát khí ác nghiệt, từng cái đều nuốt lời trở lại trong bụng. Tuy nhiên, Đông Quách gia Minh Tiên cùng Thái Nhất Giáo chủ bị Chu Hằng lưu lại.
Chu Hằng lại cám ơn hai người, Đông Quách gia Minh Tiên rời đi trước, Thái Nhất Giáo chủ vẫn không đi, bọn họ có mấy lời không tiện nói trước mắt ngoại nhân.
- Hai cái nha đầu có khỏe không? Chu Hằng hỏi tới Băng Tú Lan tỷ muội.
Thái Nhất Giáo chủ gật gật đầu, sau đó nói: - Ngươi có mấy phần nắm chắc đối phó Long Đế?
Chu Hằng nhướng mày, nói: - Nếu như ta cũng chỉ có thực lực bây giờ, vậy ngay cả một thành nắm chắc cũng không có! Không có khả năng nhiều lần đều có 1 đám Minh Tiên cho hắn giết hại, cung ứng linh lực của hắn tiêu hao cuồn cuộn không ngừng.
Mà mất đi linh lực bổ sung, hắn tiêu hao ở trong cuồng oanh loạn tạc Long Đế hạ hầu như không còn, như vậy kết cục có thể tưởng tượng được.
- Ngươi sưu tập những tài liệu kia, là vì luyện chế đan dược nào đó, tăng lên thực lực của chính mình?
Thái Nhất Giáo chủ lại hỏi.
- Ân! Điều này không có gì giấu giếm, Chu Hằng gật gật đầu.
Thái Nhất Giáo chủ thở dài, nói: - Nếu bổn tọa không bị thương nặng chưa lành, bức lui Long Đế kia cũng không khó!
Chu Hằng lắc đầu trong lòng, nàng còn không biết Long Đế thực ra là hướng về phía Hồng Liên Thiên Kinh của nàng, trước khi không đắc thủ làm sao có thể bị bức lui? Tuy nhiên, việc này Chu Hằng cũng không tính toán nói cho Thái Nhất Giáo chủ, không có chút ý nghĩa nào.
Long Đế làm sao biết chuyện Hồng Liên Thiên Kinh?
Lúc trước nhận được Hồng Liên Thiên Kinh cũng chỉ có Thái Nhất Giáo chủ cùng bạn thân của nàng! Chu Hằng lập tức giật mình. Tất nhiên là vị bạn thân kia tiết lộ bí mật!
Từ Tiên giới đến Phàm giới coi như đơn giản, tuy rằng mỗi trăm năm Giới Môn mới có thể mở ra một lần, nhưng tổng cộng có 49 tòa Tiên Thành, chia đều xuống dưới mỗi hai năm có thể mở ra một lần . Hơn nữa, Giới Môn mở ra cũng chỉ cần đại lượng tiên thạch thượng phẩm, mặc dù có chút đốt tiền nhưng cũng không phải đốt không nổi.
Nhưng theo mấy vị Long Hoàng nói, Giới Môn Minh giới mở ra vô số khó khăn, tuyệt đối sẽ không dễ dàng tặng người hạ giới .
Vị bạn thân kia khẳng định không có tư cách hạ giới, nhưng lại không cam lòng để Thái Nhất Giáo chủ có Thiên Kinh, bởi vậy tốt nhất chính là để lộ bí mật!
Cho dù chính mình không chiếm được Hồng Liên Thiên Kinh, nhưng ít nhất cũng giết chết Thái Nhất Giáo chủ. Không cần lo lắng có người tìm chính mình báo thù!
Nói đến Minh giới, Chu Hằng đột nhiên nhớ lại một người!
Hắn nói một tiếng với Thái Nhất Giáo chủ, lập tức lặng yên ly khai Tuyệt Tiên Thành, một đường hướng về Bắc Dần Thành.
Hắn muốn đi tìm Vương U Nguyệt.
Mỹ nữ này đến từ Minh giới, phụng mệnh tìm kiếm Thiên Huyền Linh Tinh.
Người này thực lực theo Hỏa Thần Lô... hấp trăm lần cường giả Độc Cô Huyền đệ nhất Tiên giới năm đó, như vậy nàng ít nhất là Tinh Thần Vương! Nếu có thể mời nàng ra, như vậy trụ vững Long Đế hẳn là không khó.
Hắn dùng thổ hệ phù văn cộng minh dưới mặt đất, thoát khỏi trọng lực trói buộc. Để tốc độ của hắn tiêu thăng đến cực hạn, vẻn vẹn chỉ một ngày sau, hắn đi tới Bắc Dần Thành.
Trạm thứ nhất chính là Thái Âm Thành, bởi vì truyền tống môn Bắc Tị Thành bị phá hư, dưới không thể đi lên, cường đạo tinh hải phía trên lại gấp tấn công Tuyệt Tiên Thành, trừ bỏ Bắc Tý Thành có chút cường đạo tinh hải tàn sát bừa bãi ra. Những địa phương khác lại vô cùng thái bình.
Bởi vậy, cuộc sống nơi này vẫn thái bình như cũ, nhưng vẫn có thể trông được ra sự lo lắng của bọn họ từ người đi đường.
Nếu Tuyệt Tiên Thành sụp đổ, bọn họ cũng gặp tai ương theo!
Dưới tình huống như vậy, Chu Hằng đi tới chỗ Vương U Nguyệt ở.
Bởi vì có việc cầu người, hắn gõ cửa một cái, quyết định tiên lễ hậu binh.
Tiểu tỳ trong viện tử vẫn còn nhớ rõ hắn, lúc này đưa hắn tiến vào hoa viên, tiếng đánh đàn cũng truyền tới, hiển nhiên, Vương U Nguyệt lại đang gảy đàn .
Quả nhiên, Vương U Nguyệt một thân áo trắng, ngồi ở trên băng đá, đang hết sức chuyên chú vỗ về cầm, bên cạnh có bảy nam nhân trẻ tuổi đang tĩnh tọa lắng nghe, từng cái vẻ mặt chuyên chú, dường như đều là người yêu âm nhạc.
Chu Hằng nhẹ nhàng hắng một cái.
Vương U Nguyệt lập tức ngừng hai tay, gương mặt xinh đẹp ngẩng lên, lộ ra một chút vẻ không vui. Nhưng khi ánh mắt của nàng nhìn thấy Chu Hằng, không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc - nàng làm sao không nhớ rõ Chu Hằng!
Chẳng qua khi trước Chu Hằng bất quá là Nhật Diệu Đế, hiện tại không ngờ là Sáng Thế Vương!
Loại tốc độ tăng tu vi này phóng tới Minh giới đều có thể cho là cực nhanh , mà phát sinh ở Tiên giới... Đây quả thực là nghịch thiên!
Vương U Nguyệt đương nhiên chấn kinh!
- Ở đâu ra người thô bỉ, lại dám làm ngắt U Nguyệt tiểu thư đánh đàn! Một người trẻ tuổi lập tức làm khó dễ Chu Hằng. Hắn dĩ nhiên không phải có cừu oán cùng Chu Hằng, mà bởi vì đây là cơ hội tốt, xum xoe săn đón Vương U Nguyệt!
Ba!
Trên mặt của hắn lập tức có bàn tay, tuy nhiên tát hắn không là Chu Hằng cũng không phải Vương U Nguyệt, mà là một người thanh niên khác bên cạnh hắn.
- Dương Tiếu Hùng, ngươi dám đánh ta?
Người trẻ tuổi kia nổi giận vô cùng, không nghĩ tới người phía trước còn xưng huynh gọi đệ cùng hắn không ngờ tát hắn một cái.
- Phi, bổn thiếu gia tát ngươi là vì muốn tốt cho ngươi! Dương Tiếu Hùng phun nước bọt, khuôn mặt khinh thường, nhưng thời điểm quay đầu nhìn về phía Chu Hằng, lập tức tươi cười, nịnh hót nói: - Chu ca, ngài sao đến đây!
Chu ca?
Khi nào thì đại thiếu hoàn khố thứ nhất Thái Âm Thành không ngờ ăn nói khép nép như thế, cực hạn lấy lòng một người trẻ tuổi khác? Nên biết rằng từ sau khi người kia quan hệ cùng Thánh Dược sư Chu Hằng, hắn trở nên ngang ngược lợi hại!
Di, Chu ca, Chu? Chu Hằng!
Sáu người trẻ tuổi còn lại đều dùng ánh mắt khiếp sợ nhìn Chu Hằng, bọn họ tuyệt không nghĩ tới lại có lúc chính mắt thấy vị nhân vật truyện kỳ này!
Dương Tiếu Hùng đánh người trẻ tuổi kia là đúng, dám nói năng lỗ mãng hướng Thánh Dược sư? Nếu Chu Hằng thật muốn so đo, dù gia lão tổ hắn đến thì đã sao?
Người trẻ tuổi vừa rồi sợ tới mức hai đầu gối mềm nhũn quỳ xuống, nói: - Chu, Chu đại sư, là vãn bối mắt chó đui mù, ngài đại nhân đại lượng, tạm tha vãn bối lần này!
Chu Hằng quả thật có chút bất mãn, cường đạo tinh hải đều đánh tới cửa, bọn người kia lại còn như thế! Nhưng hắn lúc này cũng không có hứng thú nói chuyện tào lao với những người này, lúc này phất phất tay, nói: - Các ngươi rời đi đi!
- Vâng vâng! Bao gồm Dương Tiếu Hùng, mọi người đều nhao nhao cáo lui, dù Chu Hằng tới tranh nữ nhân , bọn họ có tư cách khiêu chiến với Chu Hằng?
Trong sân, chỉ còn lại Chu Hằng cùng Vương U Nguyệt .
- Ngươi có ý tứ gì? Vương U Nguyệt tiếp tục đánh đàn, nhưng nàng hiển nhiên không có tâm tình gì, phát ra chỉ là thanh âm đơn điệu, có vẻ không yên lòng. Tuy rằng tu vi Chu Hằng tinh tiến rất nhanh, nhưng cũng không được đặt ở trong mắt của nàng, dù sao chỉ là Sáng Thế Vương mà thôi, một cái ý niệm nàng có thể giết chết mấy vạn lần.
- Cường đạo tinh hải giết tới rồi, ta muốn mời ngươi ra tay, ngăn cản bọn họ! Chu Hằng nói ra ý đồ.
- Chuyện này không liên quan đến ta! Vương U Nguyệt quả quyết cự tuyệt, lại nói - Cái này cũng đồng dạng không liên quan tới ngươi! Đừng quên thân phận của chúng ta! Nàng nghĩ Chu Hằng cũng là xuống từ Minh giới, hoặc ít nhất chịu mệnh Minh giới, sứ mệnh giống với nàng.
Chu Hằng lắc đầu, nghiêm nét mặt nói: - Nếu Tuyệt Tiên Thành bị cường đạo tinh hải công phá, ngươi cố nhiên có thể chỉ lo thân mình, nhưng tất cả mọi người đều vì vậy mà chết, đến lúc đó ngươi bảo ai thay ngươi tìm kiếm Thiên Huyền Linh Tinh?
Lời nói này làm Vương U Nguyệt nhíu mày liễu, điều này hiển nhiên chọt trúng chỗ đau của nàng. Nhưng chỉ một lúc sau, nàng ngẩng đầu nhìn về phía Chu Hằng, nói: - Địa vị Ngao Hoành Kiệt ở trong long tộc không kém, ta không muốn phát sinh xung đột cùng hắn!
Ngao Hoành Kiệt? Long Đế?
Chu Hằng nhướng mày, hiển nhiên địa vị vị Long Đế kia ở Minh giới bất phàm, Vương U Nguyệt căn bản cũng không muốn đắc tội hắn!
Con đường này đi không thông!
Chu Hằng xoay người rời đi, hắn còn không có năng lực bức bách Vương U Nguyệt xuất chiến - - trên thực tế, nếu hắn có năng lực như thế, cần gì phải mời Vương U Nguyệt ra tay, chính hắn có thể giải quyết Long Đế.
Vương U Nguyệt cũng không giữ hắn lại, tuy rằng nàng không biểu lộ cái gì, nhưng lần này cường đạo tinh hải xâm chiếm đối với nàng mà nói cũng là phiền toái thật lớn, trong loạn thế, ai còn muốn giúp nàng?
Chính nàng có phiền toái lớn, nào có thời gian để ý tới Chu Hằng.
Chu Hằng tiếp tục xuống phía dưới, đi tới Bắc Tị Thành, nếu ngay cả Bắc Dần Thành đều bình an vô sự, như vậy Bắc Tị Thành khẳng định càng thêm an toàn. Tương phản, nếu để cho Hoặc Thiên cùng Hồng Nguyệt đánh, lực phá hoại bộc phát ra khẳng định còn khủng bố gấp trăm lần so với cường đạo tinh hải!
Lại một ngày sau, hắn về tới Tuyệt Tiên Thành.
Nếu người khác đều không đáng tin cậy, vậy cũng chỉ có dựa vào chính mình !
- Tỷ phu! Tỷ phu! Hắn vừa trở lại chỗ ở, liền gặp Băng Tú Lan khóc thiên đoạt địa nhào tới, ô lạp ô lạp khóc không ngừng - Tỷ phu, ngươi trở lại rồi, không trở lại người ta sẽ bị tỷ tỷ tra tấn mà chết !
- Có khoa trương như vậy sao? Băng Tâm Trúc ở một bên hừ nói.
Cuối cùng Chu Hằng lộ ra một chút tươi cười, nhìn thấy cố nhân luôn khiến cho hắn cao hứng.
- - - - - - - - - - oOo- - - - - - - - - -
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...