Kiếm Động Cửu Thiên

Mị lực của nữ nhân không chỉ là khuôn mặt, dáng người cũng là một bộ phận cực kỳ mấu chốt, mà khuôn mặt của Dương Lan Hinh lại không kém. Hai thứ cộng lại, khiến cho nàng trở thành một trong những mỹ nữ có tiếng xinh đẹp nhất Tây Hợi Thành .

Ít nhất ở trong phạm vi Dã Mã Thành này, Dương Lan Hinh tuyệt đối là đệ nhất diễm nữ xứng với cái tên, nhưng người chân chính ra mắt nàng lại không nhiều, phần lớn là nói sao nghe vậy. Một truyền mười, mười truyền trăm cứ như vậy truyền ra.

- Đây chính là Huyết La Sát hả, quả nhiên vừa đẹp vừa gợi cảm, lẳng lơ tận xương!

- Con mẹ nó, một đóa hoa đẹp không ngờ cắm trên một bãi phân trâu. Lão tử thật sự là không phục!

- Không phục? Không phục ngươi cũng đi đem Phó Trạch Văn giết một lần?

- Phì! Giết người của Phó gia , tên này là dữ nhiều lành ít!

- Đúng vậy. Tuy rằng Dương gia cũng có lực lượng cấp bậc Nguyệt Minh Đế, nhưng so với Phó gia lại kém rất xa! Huyết La Sát cho dù muốn bảo vệ tiểu tử này cũng không có thực lực đó. Cho dù lão tử nàng đến đều vô dụng!

- Hắc hắc, cái này gọi là hồng nhan mầm tai họa!

Đại bộ phận người đều là đang xem náo nhiệt, dù sao chuyện không liên quan mình. Bọn họ đồng dạng có bối cảnh cấp bậc Nguyệt Minh Đế, cho dù không sánh bằng Phó gia lại cũng không phải là Phó gia nguyện ý vô duyên vô cớ đi đắc tội.

Dã Mã Thành rất lớn, nhưng vẻn vẹn chỉ qua mười mấy phút, bên ngoài liền truyền tới tiếng động ồn ào, ùa vào một đống người.

Cầm đầu là một nam trung niên nhìn qua tuổi chừng 40, tướng mạo rất là anh tuấn, bản thân tu vi lại càng đạt tới Nguyệt Minh Hoàng, trong lúc đi lại tự nhiên có một cỗ uy thế lưu chuyển.

Hắn nhìn thấy thi thể không đầu của Phó Trạch Văn, cũng nhìn thấy đầu lâu của Phó Trạch Văn lăn thật xa, hai mắt vẫn còn bởi vì khiếp sợ mà chưa khép lại, vẻ mặt của hắn lập tức trở nên phẫn nộ mà lại bi thương.

Hắn chính là phụ thân của Phó Trạch Văn Phó Lập Đông.

Con trai bất tài, hắn tự nhiên rất rõ ràng, nhưng bất tài mấy cũng là con hắn. Hơn nữa tiên nhân phần lớn con cái thưa thớt, hắn tổng cộng chỉ có hai hậu đại. Nhưng một người khác lại là con gái, cũng không có biện pháp nối dõi tông đường cho hắn!

Con trai đã chết!


Ánh mắt của Phó Lập Đông rất nhanh liền tập trung ở trên người Chu Hằng, trong ánh mắt sát khí lộ ra.

Bất kể là ai, nếu giết con hắn cũng đừng mơ sống sót!

- Phó thất gia, nể mặt thiếp thân, không nên ở trong Thiên Phương Các này của ta gây sự! Liên Tĩnh Hương rốt cuộc ra mặt, bước chân uyển chuyển đi tới. Tuy rằng nàng không bằng Nguyệt Ảnh Thánh Nữ tuyệt mỹ và Dương Lan Hinh yêu mị, nhưng dù sao cũng là mỹ nữ khó gặp, mang đến cho người ta một loại hưởng thụ về thị giác.

Đáng tiếc, chính là dung nhan của nàng quá lạnh!

Đương nhiên lạnh cũng có chỗ tốt của lạnh.Có một số nam nhân chính là thích chinh phục nữ nhân như vậy, có cảm giác thành tựu cực lớn.

Phó Lập Đông lộ ra một vẻ thận trọng.

Hắn cũng không biết lai lịch của Liên Tĩnh Hương, nhưng hắn biết có thể đứng vững gót chân ở Dã Mã Thành liền cần có chút tài năng. Huống chi Thiên Phương Các mà người ta mở vẫn là một ổ tiêu tiền nổi tiếng nhất trong thành.

Sinh ý tốt như vậy sẽ không có người đỏ mắt? Nhưng Thiên Phương Các chính là như vậy từng năm bình bình yên yên mở cửa, căn bản không có người dám quấy rối!

Điều này nói rõ cái gì?

Bối cảnh người ta rất thâm hậu!

Đổi một thời gian khác, Phó Lập Đông tuyệt đối sẽ nể mặt đối phương. Nhưng bây giờ con trai hắn hài cốt chưa lạnh, hắn có thể nuốt trôi cơn giận này?

- Mặt mũi của Liên tiểu thư đương nhiên phải nể nang, ta liền mang người này rời đi! Phó Lập Đông chỉ chỉ Chu Hằng, trong ánh mắt có sát ý vô tận lưu chuyển.

Liên Tĩnh Hương cũng không lo lắng an nguy của Chu Hằng. Người ta nhưng là Dược sư tam tinh, có rất nhiều gia tộc Nhật Diệu Vương đi lôi kéo hắn, vẻn vẹn một cái Phó gia lại tính là gì? Nói trắng ra, nàng lần này đứng ra chính là làm cho Chu Hằng nhìn, muốn bán một cái ân tình cho Chu Hằng.

Sắc mặt nàng vẫn lạnh băng như cũ nói: - Vào Thiên Phương Các này của ta chính là khách của Liên Tĩnh Hương ta, Phó thất gia muốn bắt người. Được, chờ hắn rời khỏi Thiên Phương Các, Phó thất gia muốn thế nào đều được!

- Nhưng ở trong này, ai dám động đến khách của ta một sợi lông tơ, chính là cùng Liên Tĩnh Hương ta là địch!


Nàng nói rất có khí phách.

Thiên vị! Thiên vị không thể rõ ràng hơn!

Phó Lập Đông lạnh lùng Liên Tĩnh Hương, hắn không rõ ràng lai lịch của đối phương. Chỉ là bị lão tổ trong nhà cảnh cáo, không nên trêu chọc Thiên Phương Các.

Có thể khiến lão tổ gia tộc thận trọng dặn dò như vậy, bối cảnh của Thiên Phương Các này hẳn là lớn đến kinh người!

Phó Lập Đông tuy rằng lòng mang mối hận giết con, nhưng hắn dù sao cũng là con cháu một gia tộc lớn, càng là một người thông minh, biết được khi nào cần phải lui nhường một bước. Hắn trầm mặc một lát, nói: - Nếu Liên tiểu thư đã lên tiếng, ta lại sao dám không nghe! Tuy nhiên, cũng hy vọng Liên tiểu thư giữ lời!

- Đó là tự nhiên! Liên Tĩnh Hương thản nhiên nói.

Kỳ thật cũng không cần bao lâu, hiệp hội Dược sư nhiều nhất ba ngày là có thể chế tạo ra minh bài thân phận của Chu Hằng. Đến lúc đó dù cho Phó Lập Đông một trăm lá gan hắn lại dám ra tay với Chu Hằng sao?

Đừng nói Phó Lập Đông không dám, cho dù toàn bộ Phó gia, thậm chí Tư Đồ gia quản lý Dã Mã Thành cũng không dám!

- Đi! Phó Lập Đông vung tay phải lên, cho thủ hạ đem thi thể con trai cùng với mấy tùy tùng chuyển ra ngoài. Hắn hung hăng nhìn chằm chằm Chu Hằng ít nhất mười giây, dường như muốn đem bộ dạng của Chu Hằng khắc vào trong lòng, lúc này mới xoay người rời đi.

Chu Hằng chỉ là lạnh nhạt mà cười, dường như căn bản không đem Phó gia để vào trong mắt.

Hắn vốn muốn đem Phó Lập Đông chém giết tại chỗ, nhưng nếu Liên Tĩnh Hương bán cho hắn một chút mặt mũi tuy rằng mặt mũi này hắn cũng không cần, nhưng người ta cũng xem như là một tấm lòng tốt, hắn cũng phải có qua có lại!

Bởi vậy, hắn quyết định sau khi ra Thiên Phương Các mới làm thịt Phó Lập Đông!

- Chu huynh , ta thật không biết nói ngươi thế nào mới tốt, vừa mới vào thành liền đắc tội Phó gia!

Liên Tĩnh Hương lắc đầu, bộ dạng hết sức bất đắc dĩ: -Trong vòng ba ngày hiệp hội Dược sư nhất định có thể đem minh bài thân phận làm ra, ngươi liền ở lại chỗ này của ta mấy ngày đi!


Chu Hằng cười ha hả nói: - Ngươi nơi này tiêu phí quá cao, hôm nay nếu không có Tư Đồ huynh mời khách, ta cũng không dám tiến vào, ở vài ngày thì miễn!

Liên Tĩnh Hương hơi sững sờ. Nàng là một nữ nhân thông minh, nhìn ra được Chu Hằng cũng không phải là thật sự không có tiền hoặc là keo kiệt, mà là căn bản chính là một cái gai, hưng trí bừng bừng muốn so chiêu với Phó gia!

Tên này thật sự là cảm giác tự ta quá tốt!

Hai tên Nguyệt Minh Hoàng , một Nguyệt Minh Vương cũng dám ở Dã Mã Thành hoành hành vô kỵ ? Dương gia quả thật có Nguyệt Minh Đế, nhưng một là nước xa không cứu được lửa gần, hai là mới vẻn vẹn hai gã Nguyệt Minh Đế căn bản không đủ tư cách bằng vai phải lứa với Phó gia.

Trình độ của Chu Hằng ở thuật luyện đan quả thật cường đại đến trâu bò, nhưng ngươi không đem danh tiếng Dược sư tam tinh ra, lại có ai sẽ biết chứ?

Cũng tốt, dệt hoa trên gấm nào quý báu bằng đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi! Đợi cho Chu Hằng ăn đủ đau khổ của Phó gia, rơi vào trùng vây, nàng lại ra tay giải cứu, như vậy phần ân tình này liền lớn hơn!

- Chu huynh, có lúc nào cần cứ việc lên tiếng! Tư Đồ Lăng cũng ngồi không yên. Hắn còn không ra mặt thì ân tình gì đều sẽ bị Liên Tĩnh Hương chiếm hết!

Chu Hằng mỉm cười nói: - Chút phiền toái nhỏ này ta vẫn là có thể tự giải quyết!

Bất kể Phó gia là lai lịch gì, nhưng gia tộc trong Hợi Tiên Thành nhiều nhất chỉ có thể có một Nguyệt Minh Đế, mà không có nhân vật Nhật Diệu Cảnh. Bởi vậy lực lượng của hắn hiện tại tuy rằng chỉ tương đương Nguyệt Minh Đế một vầng trăng kém hơn một chút, nhưng dù sao đã bước vào tầng thứ Nguyệt Minh Đế này, cho dù Nguyệt Minh Đế đỉnh đều không cần phải sợ.

Đủ để tự bảo vệ mình!

Mà chính như Liên Tĩnh Hương và Tư Đồ Lăng nghĩ đến, hắn còn có danh hiệu Dược sư tam tinh, trong vòng ba ngày tất nhiên có thể đưa đến cho hắn. Đến lúc đó đừng nói Phó gia nho nhỏ, dù là gia tộc Nhật Diệu Vương đều chưa chắc dám động một sợi lông tơ của hắn!

Phó Trạch Văn dám cả gan chòng ghẹo nữ nhân của hắn, điều này đã hoàn toàn chọc giận hắn. Nếu là Phó gia thành thật nuốt trôi cơn giận này, hắn cũng không có hứng thú làm lớn chuyện. Nhưng nếu là đối phương không chịu bỏ qua, Mông gia nhưng là vết xe đổ!

Tư Đồ Lăng và Liên Tĩnh Hương nhìn nhau một cái, đều từ trong ánh mắt của đối phương nhìn thấy cách nghĩ giống nhau.

Theo bọn họ nghĩ, Chu Hằng là có chút không biết trời cao đất rộng!

Cũng đúng. Có được thuật thuật luyện đan cao thâm như vậy quả thật đủ để kiêu ngạo! Tuy nhiên lại làm khổ bọn họ, ít nhất trong vòng ba ngày này bọn họ phải trông chừng Chu Hằng, không thể để hắn xảy ra chuyện dù chỉ chút xíu!

- Những người vừa rồi lai lịch gì? Chu Hằng cười hỏi.

Tư Đồ Lăng và Liên Tĩnh Hương đều là một trận choáng váng. Tên này giết người đều đã giết lại ngay cả đối phương là ai đều không biết, thật sự không biết khiến bọn họ nói gì cho phải!


- Người bị ngươi giết đó gọi là Phó Trạch Văn, bản thân ngược lại chỉ là con cháu quần là áo lượt, nhưng Phó gia phía sau hắn lại là một trong 10 gia tộc lớn của Dã Mã Thành, thực lực của nó thậm chí có thể chen vào top 10. Lão tổ Nguyệt Minh Đế của gia tộc có ít nhất 12 người! Tư Đồ Lăng cuối cùng vẫn nói lên.

Đây quả thật rất cường đại, tuy nhiên còn không dọa được Chu Hằng!

Lòng của hắn đã bay vào Tuyệt Tiên Thành, muốn cùng đám Sáng Thế Đế kia chiến một trận thống khoái. Có được phần hùng tâm tráng chí này, hắn lại làm sao sẽ sợ hãi vẻn vẹn một gia tộc Nguyệt Minh Đế?

Đương nhiên không sợ là một chuyện, Chu Hằng cũng tuyệt đối sẽ không tự đại đến lơ là thiếu cảnh giác.

Hắn gật gật đầu nói: - Tư Đồ huynh, hôm nay liền tới đây đi, ta hôm khác mời lại ngươi! Liên cô nương, cáo từ! Hắn hướng về phía Nguyệt Ảnh Thánh Nữ và Dương Lan Hinh vẫy vẫy tay, không kịp chờ đợi muốn đi giết chóc một trận.

Đối với hắn mà nói, Nguyệt Minh Hoàng 8 vầng trăng chỉ là một cái bắt đầu, bởi vậy hắn cần vô số tinh khí sinh mệnh để tăng lên tích lũy linh lực của mình, đang lo không có ác nhân để giết đây!

Ít nhất 12 Nguyệt Minh Đế!

Nếu làm thịt toàn bộ, hẳn là có thể đẩy hắn lên Nguyệt Minh Hoàng đỉnh nhỉ.

Tư Đồ Lăng nhướng mày, bởi vì sự tình xảy ra đột ngột, hắn còn không có cơ hội hướng về gia tộc cầu xin viện binh . Mà Liên Tĩnh Hương lúc trước lại đã có lời, sẽ không can thiệp chuyện ngoài Thiên Phương Các.

Sự tình dường như có chút khó làm!

Hắn mặc dù là một người được coi trọng nhất trong thế hệ trẻ Tư Đồ gia, nhưng đó cũng chỉ là ở bên trong Tư Đồ gia,Phó gia đã chết một tộc nhân trực hệ,người ta chưa chắc sẽ nể mặt hắn.

- Dương tiểu thư, có phải là nên khuyên Chu huynh ở lại trong này thêm một hồi hay không? Hắn nói với Dương Lan Hinh, hy vọng vị đại tiểu thư Dương gia này có thể ngăn cản Chu Hằng, đừng để Chu Hằng hành động theo cảm tình như vậy.

Dương Lan Hinh chỉ khẽ mỉm cười, lại lắc lắc đầu. Nàng biết rõ tính nết của Chu Hằng, một khi tên này hạ quyết tâm đó chính là tám con bò kéo cũng không quay đầu!

Người nhà này là làm sao vậy, tại sao ương bướng vậy chứ?

Hiện tại Tư Đồ Lăng bắt đầu hối hận. Lúc trước Phó Trạch Văn và Chu Hằng nổi xung đột nếu hắn ra mặt thì sẽ không có cục diện khó khăn tiến thoái lưỡng nan như hiện tại.

Chỉ là trên đời duy nhất không có bán chính là thuốc hối hận!

Chu Hằng rảo bước đi ra Thiên Phương Các!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui