Huyền Thiết Sơn thừa thãi huyền thiết, đây là địa phương lý tưởng để
kiến tạo tông môn. Chí ít các đệ tử trong tông môn cũng không bởi vì
không có bảo kiếm thuận tay là phiền não.
Đi tới Huyền Thiết
Sơn, xuất phát từ tâm tư cẩn thận, Diệp Trần không có gióng trống khua
chiêng bay thẳng vào trong núi. Hắn lựa chọn phương thức tốn sức hơn là
phi hành thấp dọc theo những ngọn núi nhỏ.
- Ân! Ở đây vì sao lại có nhiều yêu thú đến như vậy?
Phi hành trên đường, Diệp Trần nhăn mày. Bên trong Huyền Thiết Sơn có
thể thấy được yêu thú, yêu thú cấp một, yêu thú cấp hai, yêu thú cấp
ba...đếm không kể xiết. Đối với một tông môn nhân loại bình thường,
không có khả năng xung quanh tông lại có nhiều yêu thú đến như vậy. Nếu
không đệ tử tông môn làm sao có thể đi ra ngoài được. Chung quy không
thể mang tính mệnh đệ tử ra đùa giỡn.
- Sự tình tựa hồ có điều không thích hợp.
Trong lòng Diệp Trần có dự cảm không tốt.
Thân là Bán bộ Vương Giả, năng lực tiềm hành của Diệp Trần rất mạnh.
Chí ít không phải là yêu thú cấp thấp có thể phát hiện được. Cho dù gặp
phải yêu thú cấp chính, cấp mười đã biến thần thì cũng khó có thể phát
hiện ra được tung tích của Diệp Trần.
Lại bay qua một ngọn núi, Diệp Trần cảm giác được khoảng cách giữa các ngọn núi không tính là xa, tương đối gần nhau.
Cười khúc khích!
Bàn tay chấn động, hai bên trái phải của một ngọn núi rung chuyển. Một
đại động được tạo ra ở lưng chừng núi. Chui vào trong động, Diệp Trần
lại tiếp tục tiến hành kiến tạo không gian bên trong.
- Khai!
Hai mắt Diệp Trần nhắm nghiền, con mắt ngân sắc ở mi tâm mở ra.
Trong ngân sắc thế giới, Diệp Trần thông qua không gian cự ly, sự vật
trong phạm vi mấy trăm dặm xung quanh đều hiển thị rõ ràng. Rốt cuộc,
Diệp trần cũng tìm thấy được một tông môn ở trên Huyền Thiết Sơn đang bị yêu thú vây khốn. Vừa nhìn thấy cảnh này, Diệp Trần không khỏi cười
khổ.
Tông môn ở trên Huyền Thiết Sơn bị yêu thú vây khốn cũng
không phải là Bất Hủ Kiếm Tông mà là tông môn yêu thú. Trước cửa lớn của tông môn này có một tấm đá thật lớn, viết ba chữ. Yêu Lang Tông.
- Yêu Lang Tông ở chỗ này, vậy Bất Hủ Kiếm Tông ở chỗ nào. Lẽ nào đã bị
Yêu Lang Tông tiêu diệt. Diệp Trần nghĩ có chút châm chọc. Ở Chân Linh
đại lục, yêu thú là đối tượng bị nhân loại truy sát. Còn ở Huyết Thiên
đại lục, yêu thú trở thành chủ nhân, tuy rằng yêu thú cấp thấp vẫn như
trước vẫn khó tránh khỏi số phận bị truy sát. Đơn giản là trí tuệ của
chúng vẫn còn thấp.
- Trong Yêu Lang Tông hẳn là có tồn tại yêu vương. Đi hỏi bọn chúng chẳng khác nào đi tìm đường chết cả.
Phun ra một ngụm trọc khí, Diệp Trần chấn vỡ loạn thạch lấp kín cửa
động, thân hình thiểm lược bay ra ngoài, rời khỏi Huyền Thiết Sơn.
Thiết Huyết Vực, Thiết Huyết thành chủ thành.
Trong thành, nhân loại, nửa yêu cùng với ma nhân chiếm đại đa số, số
lượng yêu thú rất ít. Ở Chân Linh đại lục, yêu thú muốn hóa thành hình
người thì phải đạt đến cấp chín, còn ở Huyết Thiên đại lục, yêu thú hóa
hình sớm hơn một chút. Đại khái đến cấp bảy là có thể biến hóa. Có người nói, mười đại yêu tông của Huyết Thiên đại lục đã liên thủ cùng nhau
nghiên cứu ra Hóa Hình Đan. Đan này để cho yêu thú sử dụng trước khi hóa hình. Thế nhưng yêu thú ngoài cấp bảy vẫn không thể nào so sánh được
với số lượng nhân loại cùng với nửa yêu, ma nhân được.
Nhìn thú nhân to cao đi ngang qua bên cạnh, Diệp Trần thầm nghĩ:
- Thôn phệ một quả Phong Hỏa đan, lại sử dụng cực phẩm thủy tinh yêu lực. Thực Mộng Lang đã nhanh chóng trở thành Bán Bộ Yêu Vương. Không biết
lần này có thể biến hóa hay không. BIến hóa thành công thì sẽ để hắn đi
theo bên cạnh ta.
Trong yêu thú cũng có ngoại tộc, bọn họ trời
sinh không dễ dàng biến hóa, lại có trời sinh dễ dàng biến hóa. Rất khó
để có thể phân định rõ ràng.
Một gã tu luyện ma đạo Linh Hải cảnh đại năng đi tới, chân nguyên Diệp Trần truyền âm tới hỏi:
- Xin hỏi một chút! Ở Thiết Huyết Vực có tông môn nhân loại nào tên là Bất Hủ Kiếm Tông không?
Người này sửng sốt, ánh mắt rơi trên người Diệp Trần, nhất thời trở nên cung kính, chắp tay đáp:
- Bất Hủ Kiếm Tông, tại hạ không có nghe nói qua. Tại hạ đã ở Thiết Huyết Vực sinh sống nhiều năm. Cho tới bây giờ cũng không có nghe thấy tông
môn nào tên là Bất Hủ Kiếm Tông. Có lẽ nào các hạ nhớ nhầm.
- Như vậy ngươi có biết ở Thiết Huyết thành có chỗ nào có thể hỏi thăm tin tức.
- Đi qua con đường cái này, quẹo phải, các hạ sẽ thấy một tòa lầu các.
Trước cửa có tấm biển ghi ba chữ Tam Đại Tự. Nơi đó là địa phương chuyên môn cung cấp tin tức, đám người ở đó đối với tin tức trên toàn Huyết
Thiên đại lục rất nhanh nhạy. Mà bọn họ cũng có quy củ của mình, không
bao giờ cung cấp những tin tức bình thường.
Cái gì! Biết chớ có hỏi!
Diệp Trần thất kinh, sinh ý biết chớ có hỏi cư nhiên lại chạy tới Huyết Thiên đại lục. Bỗng nhiên thần tình Diệp Trần trở nên nghiêm túc, hắn
vốn tưởng rằng biết chớ có hỏi cho dù có bối cảnh lớn thế nào đi chăng
nữa thì cũng không quá khoa trương. Nhưng hiện tại Diệp Trần không cho
là như vậy. Ở Chân Linh đại lục, thế lực của biết chớ có hỏi tuy không
tranh giành thiên hạ nhưng cũng rất kinh hãi. Không ai muốn trêu chọc
bọn họ.
- Hoan nghênh các hạ tới biết chớ có hỏi. Xin hỏi các hạ muốn nghe tin tức gì?
Chấp sự của biết chớ có hỏi là một lão giả nhân loại.
Diệp Trần nói:
- Xin hỏi, biết chớ có hỏi ở đây cùng với biết chớ có hỏi ở Chân Linh đại lục có quan hệ gì?
Diệp Trần ngẫm lại một hồi, vẫn quyết định hỏi.
Lão giả sang sảng cười nói:
- Một nhà quan hệ, xem ra ngươi tới từ Chân Linh đại lục.
Diệp Trần không có phủ nhận, tiếp tục nói:
- Ta muốn nghe tất cả những tin tức liên quan đến Bất Hủ Kiếm Tông. Thời gian kiến tông khoảng chừng sáu trăm năm trước.
- Bất Hủ Kiếm Tông, để ta tìm xem.
Lão giả từ quầy hàng tìm một quyển sách dầy cộp, không ngừng lật mở từng trang.
Rất nhanh, lão giả ngẩng đầu:
- Bất Hủ Kiếm Tông theo như lời ngươi nói là do Chiến Vương sáng lập ra? Nói chính xác chính là nó.
- Không tồi.
Diệp Trần vui vẻ đáp.
Lão giả than thở:
- HIện tại Bất Hủ Kiếm Tông không còn được gọi là Bất Hủ Kiếm Tông nữa mà sửa thành Trường Thiên phái. Trường Thiên chính là tên thật của chiến
vương. Về phẩm cấp tông môn, đã sớm rơi xuống lục phẩm.
- Ở nơi nào?
Diệp Trần vội vã hỏi.
- Phái tây Thiết Huyết Thành khoảng chừng một nghìn ba trăn vạn dặm có
một tòa sơn mạch. Trường Thiên phái tọa lạc ở nơi đó. Cho ngươi một lời
khuyên, hiện giờ Trường Thiên phái bốn bề thọ địch, ngươi tốt nhất không nên dính líu tới. Bằng không rất khó thoát thân, thậm chí còn dẫn tới
họa sát thân.
- Đa tạ! Thế nhưng ta nhất định phải đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...