Cho nên, vì không muốn Diệp Trần có thể đoạt được bảo khí đồng thời để
khiến cho bản thân hắn thoải mái nên hắn lập tức giơ chiến kích lên công kích tới Diệp Trần.
- Huynh đệ ta cũng tới tham gia náo nhiệt a!
Huynh đệ song sinh nhìn bề ngoài thì có vể thô lỗ nhưng tâm tư cũng rất khôn khéo. Sáu người cùng tranh đoạt bảo khí nếu có thể loại bỏ được
một người thì độ khó sẽ giảm xuống không ít a!
Lão giả tang thương
lúc này cũng không dám mạo hiểm cướp đoạt bảo khí, hắn sợ làm cho mọi
người tức giận lại liên thủ đối phó hắn. Với thực của hắn cùng lúc đối
phó với năm người chắc chắn là trọng thương nên khi thấy những người
khác đồng thời đối phó Diệp Trần thì tự nhiên là hắn rất mừng rỡ, đồng
thời cũng vung đoản trượng vây công Diệp Trần.
Trong lúc nhất thời năm người liền liên thủ phát động công kích về phía Diệp Trần.
- Vô sỉ!
Mộ Dung Khuynh Thành tức giân.
- Xem ra phải thi triển tuyệt chiêu rồi!
Diệp Trần bất đắc dĩ nghỉ, hắn không ngờ một chiều này lại bị "người một nhà" bức thi triển a!
Diệp Trần trước kia lấy một địch năm cho dù dùng chiêu thức gì cũng
không được, chỉ có Kính Hoa Phá Diệt căn cứ theo Không Gian Áo Nghĩa
sáng tạo ra mới có tác dụng thôi. Kính Hoa Phá Diệt, ngưng không thành
kính, phạm vi công kích có thể lớn có thể nhỏ, có thể xa có thể gần, là
một chiêu không hề có nhược điểm.
Tuy nói Kính Hoa Phá Diệt chỉ có
bảy tám phần hỏa hầu, chưa triệt để thuần thục, nhưng dùng để đối phó
với năm cường giả cùng cấp với mình, có lẽ cũng đủ rồi.
Hai tay nắm lấy Lôi Kiếp Kiếm, Diệp Trần trong nháy mắt tiến vào trạng thái tĩnh
lặng, ánh mắt xa xưa vô biên, giống như cả phiến hư không đều tập trung
xuống hắn, mà Lôi Kiếp Kiếm trong tay hắn lại đột ngột bắt đầu vặn
vẹo, trong chốc lát biến mất trong tầm mắt mọi người.
Có lẽ là
trong một sát na kia, có lẽ đã qua thời gian thật lâu, Diệp Trần như
nhanh như chậm chém ra một kiếm này khiến cả phiến hư không đều đang
chấn động.
- Không tốt!
Nội tâm năm người đồng thời cả kinh kêu
lên một tiếng, Không Gian Áo Nghĩa quá bác đại tinh thâm, hơn nữa lại có liên hệ huyền diệu với Thời Gian Áo Nghĩa, Diệp Trần chém ra một kiếm
này, bọn hắn cũng cảm nhận được thời gian đã chậm đi rất nhiều, thế nên
công kích mà mình phát ra ngoài lại chậm chạp tới gần Diệp Trần, đợi đến khi Diệp Trần một kiếm ngang nhiên chém ra, bọn hắn cảm giác thời gian
cơ hồ bị đông cứng lại, trừ tư duy, ngay cả động tác bản thân cũng trở
nên chậm chạp, bó tay bó chân, nội tâm hoảng sợ, chiến ý hạ thấp đến cực điểm.
Cảm thụ bất đồng với năm người, hoàng y nữ tử, Mộ Dung Khuynh Thành, cùng với thanh niên lạnh lùng mở to mắt, rõ ràng trông thấy một
kiếm này của Diệp Trần nhanh đến cực hạn, rõ ràng là năm người dẫn đầu
công kích, lại biến thành Diệp Trần phát sau mà đến trước, công kích năm người.
Vị trí bất đồng, cảm thụ bất đồng, đây là biến hóa do Không Gian Áo Nghĩa mang đến.
Trong vô thanh vô tức, năm người ở trong hư không, bắt đầu vặn vẹo
không chút quy luật nào, năm ngươi thân như đang ở trong một mặt gương,
biểu lộ không ngừng biến hóa, mà cái gương này, tùy thời đều có thể bị
nghiền nát, năm người tự nhiên khó có thể may mắn thoát khỏi.
- Có nên giết bọn hắn không?
Diệp Trần có chút do dự
Chợt --
Phanh!
Trong gương, Kim Vạn Song bạo liệt mà ra, hư ảo thủy tinh bắn ra bốn
phía, Kim Vạn Song toàn thân ngân chói nhổ ra một ngụm máu tươi, bay vút mà ra, sắc mặt tái nhợt.
Theo sát phía sau, lão giả tang thương và
song bào thai huynh đệ đồng thời thoát khốn mà ra, sắc mặt tái nhợt,
thần sắc hoảng sợ.
Xếp cuối cùng là Lâm Vũ Hiên, bất kể là cường độ
tu vị Chân Nguyên, cùng với kinh nghiệm, hắn đều không bì kịp với bốn
người trước, có thể đi ra, hoàn toàn là do tấm gương đã có sơ hơ, mặc dù như thế, hắn cũng bị thương rất nghiêm trọng, thất khiếu chảy máu, trên người bị hư ảo thủy tinh cắt mất mấy chục chỗ, máu tươi nhuộm đỏ cả
quần áo.
- Thoáng cái công kích cả năm ngươi, chung quy vẫn có chút miễn cưỡng.
Diệp Trần cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, Kính Hoa Phá Diệt công kích bất luận người nào trong đó, đều có được tác dụng tuyệt sát, nhưng đồng thời công kích năm người, thì lại có chút miễn cường, dù sao năm người
này cũng không phải thế hệ tầm thường, mà là năm cường giả cùng cấp bậc
với hắn, nếu như không phải Kính Hoa Phá Diệt ẩn chứa Không Gian Áo
Nghĩa quá mức quỷ dị khủng bố, nào có khả năng thiếu chút nữa giết hết
sạch bọn hắn chứ.
- Sao có thể chứ, Không Gian Áo Nghĩa của hắn, sao lại đạt đến cảnh giới khủng bố như vậy được?
Kim Vạn Song lòng còn sợ hãi, ngẩn người sững sờ nhìn chằm chằm vào Diệp Trần.
- Không Gian Áo Nghĩa như thế cũng bỏ đi, nhưng kiếm chiêu căn cứ theo
Không Gian Áo Nghĩa sáng tạo ra này cũng thật đáng sợ a! Mặc kệ xem xét
từ phương diện nào cũng không hề có nhược điểm, thứ này sao lại có thể
do một người trẻ tuổi sáng tạo ra được chứ!
Cùng phe với Kim Vạn
Song, lão giả tang thương lại càng khiếp sự sức sáng tạo của Diệp Trần,
sáng tạo áo nghĩa võ học, là một thiên phú quan trọng ngang với tìm hiểu áo nghĩa, cũng là Không Gian Áo Nghĩa, cùng một cảnh giới, sáng tạo ra
áo nghĩa võ học Không Gian chưa hẳn sẽ có uy lực tương đương nhau, đây
là tầm quan trọng của sức sáng tạo, tuy nói, uy lực cũng không phải hết
thảy, có áo nghĩa võ học cũng không chú trọng lắm đến uy lực, nhưng bất
kể như thế nào, Kính Hoa Phá Diệt của Diệp Trần cũng đều khiến lão giả
tang thương hoảng sợ.
Song bào thai huynh đệ gần đây không sợ trời không sợ đất cũng phi thường giật mình, Đạt Nhĩ Ba nói:
- Vậy mà lại khiến hai huynh đệ chúng ta bị thương, hắn là Bán Bộ Vương Giả tối cường giả sao?
- Cho dù không phải, cũng không sai biệt lắm a, chỉ là có chút bất đồng.
Đạt Nhĩ Hùng, Đạt Nhĩ Ba suy nghĩ thêm, lấy riêng chiêu này mà nói, coi như là Bán Bộ Vương Giả tối cường giả đụng phải cũng phải tạm lánh mũi
nhọn, bất quá phương diện khác, Diệp Trần nếu so với Bán Bộ Vương Giả
tối cường giả thì lại yếu hơn không ít.
- Vì cái gì?
Lâm Vũ Hiên tràn đầy khó hiểu, hắn khó hiểu, Diệp Trần so hắn còn nhỏ hơn mấy tuổi, nhưng sao lại có thể tham ngộ ra Không Gian Áo Nghĩa, sao lại có thể
sáng tạo ra kiếm chiêu lợi hại như thế, cơ hồ chỉ dưới một kiếm, liền
khiến bọn hắn mất đi tin tưởng chiến đấu.
- Ngưng không thành kính, hảo thủ đoạn.
Hoàng y nữ tử thở dài.
Vẻ kinh ngạc trên khuôn mặt của thanh niên lạnh lùng lại lần nữa thu
lại, lần nữa tiếng vào trong trạng thái chữa thương, nhưng lần này, hắn
phải mất rất lâu mới bình tĩnh lại được.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...