Diệp Trần gật gật đầu.
- Các ngươi đều phải chết, khặc khặc!
Tên trung niên Nhân Ma kia cong gối xuống bật người mạnh tới trước. Khoảng
cách vài dặm phảng phất không đáng kể với hắn, thậm chí ngay cả Diệp
Trần cũng không thể nhìn rõ được quỹ tích di động của hắn.
"Choang!"
Trong lúc mọi người còn đang ngốc trệ thì Diệp Trần đã ra tay, một kiếm bổ thẳng tới ma trảo của tên trung niên Nhân Ma kia, hoả tinh bắn ra
khắp nơi.
"Choang!"
"Choang!"
"Choang!..."
Ngay sau đó, tên trung niên Nhân Ma phát động công kích liên tục, lúc này trừ Diệp
Trần ra những người khác đều không thấy được rõ ràng quỹ tích di động
của hắn, nếu không có Diệp Trần chỉ sợ toàn bộ đám người ở đây đã bị
miễu sát. Tốc độc khủng bố tới mức này sẽ tạo ra lực sát thương cũng
không kém phần khủng bố.
Bằng vào Linh tê nhất kiếm, Diệp Trần tuy
không nhìn thấu được quỹ tích di động của đối phương nhưng vẫn có thể
phát sau tới trước ngăn trở được công kích của đối phương.
- Đi chết đi!
Công kích hồi lâu không hiệu quả, tên trung niên Nhân Ma càng thêm thô bạo, hai mắt đỏ bừng.
"Đinh! Đinh! Đinh!..."
Tốc độ hai người giao thủ quá nhanh, nhanh đến không thể tưởng tượng được.
Đột nhiên, Diệp Trần khẽ quát một tiếng:
- Cửu kiếm tề phát!
"Choang!" một tiếng, Tàn Huyết kiếm bên hông Diệp Trần thoát ra khỏi
vỏ, dưới sự điều khiển của Diệp Trần nó nhanh chóng phân ra làm ba làm
năm rồi làm chín đạo Tàn Huyết kiếm. Chín đạo kiếm ảnh đi động nhanh như cực quang, cho dù là tên trung niên Nhân Ma kia cũng không có khả năng
tránh thoát toàn bộ, bị trảm kích liên tục.
"Bá!"
Tên trung niên Nhân Ma đạp mạnh hai chân trên hư không, thoát khỏi phạm vi công kích của phi kiếm.
Phần bụng, lưng cùng với chân của hắn lúc này có mấy vết kiếm sâu tới
tận xương, nhất là một vết kiếm thương ở ngực là do Linh tê nhất kiếm
của Diệp Trần tạo thành, kiếm khí xuyên thấu qua da đả thương nội phủ
của hắn.
Thế nhưng, chỉ sau một thoáng, tất cả đều phải nhíu mày
lại. Bởi vì những vết thương trên người hắn lúc này đang tự động nhúc
nhích, giống như có vô số con trùng đang động đậy trong đó vậy. Sau một
hồi thì làn da của hắn đã hoàn toàn lành lặn lại như lúc đầu, trên bề
mặt chỉ còn lưu lại một vết sẹo nhàn nhạt, nếu không nhìn kỹ căn bản
không nhìn ra.
- Năng lực tái sinh thật mạnh!
Diệp Trần lần đầu
tiên nhìn thấy năng lực có thể so sánh với Bất Tử Chi Thân của hắn trên
người một người dưới Sinh Tử Cảnh khác. Chỉ bằng vào điểm này thì tên
trung niên Nhân Ma kia hoàn toàn có thể mài chết cường giả có thực lực
tương đương hắn một cách chậm rãi a.
- Hắc hắc, để ta xem ngươi có thể chống đỡ tới khi nào?
Tên trung niên Nhân Ma hung hãn nói.
- Phóng tới đi!
Ngón tay trái cả Diệp Trần khẽ điểm, Tàn Huyết kiếm một lần nữa từ một hoá thành chín đạo kiếm ảnh kích bắn ra.
- Cút cho ta!
Tên trung niên Nhân Ma hét lớn một tiếng, thân hình hắn xoay tròn cực
nhanh, các gai nhọn trên người hắn cũng kịch liệt xoay tròn theo, đem
từng đạo kiếm ảnh đánh bay đi. Sau đó mượn quán tính xoay tròn, thân
hình hắn loé lên phóng tới bên cạnh Diệp Trần.
- Kiếm quang phi hành thuật!
Chân nguyên bên ngoài cơ thể Diệp Trần bắt đầu khởi động, năm đạo kiếm
quang ở sau lưng hắn tạo thành một cặp cánh chim đơn giản, "Vụt!" một
tiếng, thân hình hắn nhanh chóng tránh đi.
"Phốc phốc phốc..."
Tên trung niên Nhân Ma hiện giờ đã không còn lý trí, nhưng bản năng
chiến đấu lại cường đại hơn, ba cây tiêm thứ sau lưng hắn xếp theo hình
tam giác xạ kích tới Diệp Trần.
"Keng keng..."
Diệp Trần không
ngờ tới đối phương còn có chiêu này nên không kịp chuẩn bị chỉ có thể
đánh bay hai cây tiêm thứ, cây thứ ba cắm lên hộ thể chân nguyên của hắn khiến hộ thể chân nguyên của hắn lập tức sụp đổ. Ngay lúc này, Diệp
Trần đã kích hoạt Thanh Đồng Giáp khiến cho lực phòng ngự đột nhiên tăng lên rất nhiều.
- Chết đi!
Tên trung niên Nhân Ma lại tiếp tục lao tới.
- Người chết là ngươi!
Diệp Trần ngừng thế lui lại, không hề tránh né, cũng đồng thời lao tới trước.
"Ầm! Ầm!..."
Hai người cứng đối cứng dẫn phát một trận biển động hướng bốn phía khuếch tán ra, sóng biển nhấc cao hơn trămmét.
Dưới chân hai người mặt biển lõm xuống thành hình một cái hố, bởi vì
quán tính quá mãnh liệt của hai người nên đã đột nhiên sinh ra hiệu quả
thời gian tĩnh chỉ tức thời.
Thời gian tĩnh chỉ vừa biến mất, thủ
trảo bên trái của tên trung niên Nhân Ma nắm chặt lại kích lên ngực Diệp Trần, mà Diệp Trần cũng không có ngăn đỡ một quyền này, hắn giơ Lôi
Kiếp Kiếm lên, bổ thẳng tới đầu tên trung niên Nhân Ma.
"Phốc phốc phốc..."
Một thân hình không đầu bắn ngược ra xa, mà Diệp Trần cũng bay ngược lại phía sau, há miệng phun ra một ngụm máu tươi.
Thực lực của tên trung niên Nhân ma cũng không mạnh lắm so với Diệp
Trần, tốc độ và lực lượng của hắn rất cường hãn nhưng kiếm của Diệp Trần lại nhanh hơn, áo nghĩa võ học cũng mạnh. Sở dĩ có kết quả này, nguyên
nhân không phải do thực lực mà là nằm ở vấn đề trí tuệ.
Tên trung
niên Nhân Ma sau khi hoàn toàn ma hoá, linh trí đã đã thất lạc hơn phân
nửa chỉ toàn tâm toàn ý muốn giết chết Diệp Trần không thèm để ý tới
sinh tử của bản thân. Loại hung hãn không sợ chết thế này mặc dù cũng có cái tốt nhưng nếu chỉ có như vậy thì hoàn toàn là tìm chết.
Sau khi nhận ra được nhược điểm của tên trung niên Nhân Ma sau khi hoàn toàn ma hoá, Diệp Trần mới cứng rắn ngạnh kháng một quyền của đối phương, sau
đó phản giết.
- Trí tuệ là thứ không thể thiếu của cao cấp sinh vật a!
Diệp Trần lắc lắc đầu.
Đương nhiên, cũng không phải Diệp Trần trào phúng tên trung niên Nhân
Ma là ngu xuẩn, bởi vì nếu không ma hoá hoàn toàn thì hắn vẫn không phải là đối thủ của Diệp Trần.
- Chết?
Hai con ngươi của bạch y nữ
tử co rút lại, vẻ mặt đầy kinh ngạc, Diệp Trần cường đại vượt quá sự
tưởng tượng của nàng. Trong toàn bộ Bán bộ Yêu Vương của Ngân Nguyệt
Bạch Hồ tộc căn bản không ai có thể làm đối thủ của Diệp Trần!
-
Tiểu thư, người này có lẽ là một đệ tử của siêu cấp tông môn hoặc siêu
cấp gia tộc nào đó. Hắn tới Hỗn Loạn Ma Hải này hơn phân nửa là vì thí
luyện để tôi luyện bản thân.
Lão giả bên cạnh bạch y nữ tử nói.
Càng là thế lực cường đại càng có thể đào tạo được nhiều đệ tử ưu tú, cả hai đều có quan hệ mật thiết. Có thể xưng là siêu cấp thế lực thì ít
nhất cũng phải là Ngũ phẩm, thậm chí là Tứ phẩm. Lão giã nghĩ bối cảnh
của Diệp Trần tuyệt đối thập phần đáng sợ, không phải thường nhân có thể tưởng tượng được.
- Cát trưởng lão, ta mặc kệ hắn là ai, ta chỉ biết là hắn đã cứu tính mạng của chúng ta!
Bạch y nữ tử mở miệng nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...