Kiếm Đạo Độc Tôn

Thủ lĩnh của tổ thứ hai là một trung niên tóc xám, tu vi Bán bộ Vương Giả, bên cạnh hắn còn có hai người là Linh Hải Cảnh Tông Sư đỉnh phong, cũng xem là một đội hình cường đại. Chỉ sợ cũng chỉ có tổ chức lớn mạnh như Hắc Thuỷ liên minh mới có thể xuất ra nhiều Bán bộ Vương Giả và Linh Hải Cảnh Tông Sư như vậy.

- Yên tâm, các ngươi muốn làm gì thì làm, chỉ cần các ngươi không bắt ta đi chịu chết là được!

Một tên trung niên bộ mặt đầy râu ria, bộ dáng hung ác đứng bên cạnh Diệp Trần cao giọng nói. Hắn cũng là một cường giả Bán bộ Vương Giả, trong tổ này hắn và Phương Đông Hạo có tu vi cao nhất.

- Tốt, ta tin tưởng các ngươi cũng sẽ không làm ra chuyện gì điên rồ!

Trung niên tóc xám gật gật đầu nói.

- Như vậy thì chúng ta lên đường thôi, thời gian không đợi người a!

Trung niên tóc xám cũng không nhiều lời thêm, trực tiếp cùng với hai gã Linh Hải Cảnh Tông Sư bên cạnh bay lên cao, hướng chỗ phương xa xa phóng đi.

- Đi!

Đám người Diệp Trần cũng lập tức theo phía sau.

...

Trên không trung hải dương cách Thuỷ Tinh đảo hơn năm mươi vạn dặm đang có hơn hai trăm người đang phiêu phù đứng đó, trung niên tóc xám nói:


- Vị trí của Cổ di tích kia có lẽ ở dưới dáy biển trong khu vực này, mọi người ngàn vạn lần đừng tụt lại phía sau, sâu bên dưới nguy hiểm không chỗ nào không có!

- Chỉ cần không gặp phải Hải Yêu Vương là được!

Trung niên bộ mặt hung ác nói.

Phương Đông Hạo khoanh tay trước ngực, tự tin nói:

- Diệp huynh, Mộ Dung cô nương, đợi lát nữa các ngươi theo ta thành một đội, ta sẽ bảo vệ cho các ngươi bình yên vô sự!

Mộ Dung Khuynh Thành nhàn nhạt nói:

- Chúng ta tự bảo vệ tốt chính mình!

- Ha ha, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất a!

Trên đường đi, Phương Đông Hạo thường xuyên tìm cơ hội nói chuyện với Diệp Trần, nhưng thật ra hắn chỉ lấy Diệp Trần làm cầu nối để nói chuyện với Mộ Dung Khuynh Thành, đáng tiếc là vẫn không có kết quả. Mộ Dung Khuynh Thành tuy nhìn khí chất cao quý đoan trang không giống loại người cự tuyệt người khác từ ngoài ngàn dặm, nhưng Phương Đông Hạo lại không thể nào tiếp cận được nàng.

Lúc này, trong lòng Phương Đông Hạo chỉ hận sao không có nguy hiểm gị thật lớn xuất hiện để hắn có thể hảo hảo mà biểu hiện một phen.

Diệp Trần thì thờ ơ lạnh nhạt, nếu không phải Phương Đông Hạo vẫn còn đúng mực thì hắn cũng không ngại cho đối phương biết đất cao bao nhiêu, đất dày bao nhiêu!

- Xuống dưới!

Ba người trung niên tóc xám dẫn đầu chui vào trong mặt nước biển.

"Ùm ùm ùm... ùm ùm ùm...."

Chỉ một thoáng sau hơn hai trăm người đã dung nhập vào trong nước biển, trên không trung không còn một bóng người.

Thâm hải sở dĩ gọi là thâm hải bởi ở nơi này chẳng những vô cùng nguy hiểm mà còn có rất nhiều yêu vật thiên kỳ bách quái, quan trọng nhất là mực nước rất sâu. Ở đây độ sâu mười vạn mét, hai mươi vạn mét là bình thường, những Tinh Cực Cảnh cường giả bình thường cũng khó mà đi thăm dò xuống được, cho nên những người đi tới Thuỷ TInh đảo nhận nhiệm vụ tu vi ít nhất cũng phải là Tinh Cực Cảnh hậu kỳ.

Ước hừng lặn xuống tầm mười mấy vạn mét, bốn phương tám hướng đột nhiên xuất hiện rất nhiều điểm sáng, những điểm sáng này đang hướng phía đám người Diệp Trần nhanh chóng lại gần. - .

Trung niên tóc xám hơi híp mắt lại, dùng chân nguyên phát âm ra:

- Mọi người cẩn thận, đây là Thâm Hải Độc Giác Điện Man Chỉnh!


Thâm hải Độc giác điện man chỉnh trong cơ thể ẩn chứa lôi điện lực cường đại, khi tạo thành quy mô thì thập phần đáng sợ, ở trong thâm hải rất thường gặp phải chúng.

- Công kích!

Không cần có người ra lệnh, mọi người đều chủ động phát động công kích, từng đạo kiếm khí, đao khí, quyền ảnh... bổ nhào vào bầy Độc giác điện man chỉnh.

Thanh âm "Ùng ùng..." liên tục vang lên không dứt. Bầy Độc giác điện mang chỉnh bị công kích thì càng nổi giận, lôi điện trên thân thể điên cuồng phóng ra đem phương viên hơn mười dặm nơi này biến thành một khu vực toàn lôi điện.

Sau một lát chiến đấu kịch liệt, Độc giác điện man chỉnh bị giết tới thất linh bát lạc.

"Ầm! Ầm!..."

Bất chợt, một con Độc giác điện man chỉnh cực lớn lay động cái đuôi, phi tốc lao tới, điện mang trên người nó đem nước biển xung quanh bốc hơi sạch sẽ biến thành một vùng chân không cực lớn trong lòng biển.

- Là Độc giác điện man chỉnh Vương!

Mọi người cả kinh.

Con Độc giác điện man chỉnh này chính là thủ lĩnh của bầy Độc giác điện man chỉnh đã đạt tới Bán bộ Yêu Vương. HÌnh thể chẳng những cực lớn mà yêu lực trùng thiên, lôi điện lực trên thân nó cực kỳ đáng sợ, những Bán bộ Vương Giả bình thường gặp phải nó chỉ có thể chạy trốn chứ không thể địch nổi.

Trong Bán bộ Yêu Vương ở thâm hải thì Độc giác điện man chỉnh Vương chính là một phương bá chủ, lôi điện lực của nó không ai dám xem thường!

Độc giác điện man chỉnh Vương vừa xuất hiện khiến cho mọi người cẩn thận hơn, trung niên tóc xám lúc này cũng không có lên tiếng mà hai tay ôm ngực nhìn về phía tên trung niên hung ác và Phương Đông Hạo.

Trừ trung niên tóc xám ra thì ở đây hai người này là hai người duy nhất có tu vi Bán bộ Vương Giả.

- Ta đến!


Phương Đông Hạo liếc mắt nhìn Mộ Dung Khuynh Thành một cái rồi đi tới trước.

- Hắc hắc!

Tên trung niên hung ác thấy có người thay hắn dọn dẹp thì trong miệng phát ra tiếng cười rất khó nghe.

Độc giác điện man chỉnh Vương cảm nhận được khí tức cường đại trên người Phương Đông Hạo thì đôi đồng tử của nó của thoáng co rút lại, ẩn chứa hung quang tàn bạo.

- Nếu ngươi là Bạch Cốt Sa Vương thì có lẽ ta còn kiêng kỵ một chút, nhưng ngươi chỉ là một con Độc Giác Điện Man Chỉnh Vương mà cũng dám đi ra ngăn trở ta!

Phương Đông Hạo giơ một tay lên, một cây thiết côn dài bốn năm thước lập tức xuất hiện. Cây thiết côn này là một kiện Cực phẩm bảo khí, nhìn có vể rất trầm trọng giống như dùng cả một ngọn trọng sơn luyện chế mà thành vậy.

"Ầm! Ầm!..."

Độc giác điện man chỉnh Vương bị Phương Đông Hạo chọc giận, lôi điện trong có thể nó điên cuồng tuôn ra oanh kích tới Phương Đông Hạo. Đối mặt với tràng diện đồ sộ thế này, không ít người sắc mặt tái nhợt, bọn họ tự nhận bản thân kho đối mặt với vô cùng lôi điện lực như vậy thì một nhịp hô hấp cũng không duy trì nổi!

- Chết!

Thân hình Phương Đông Hạo loé lên lướt tới trên lưng Độc giác điện man chỉnh Vương, trên đường gặp phải lôi điện lực đều bị cây thiết côn trong tay hắn đánh tan.

Tốc độ của Phương Đông Hạo cực nhanh lại bao hàm hư thực kết hợp khiến cho Độc giác điện man chỉnh Vương không thể nào tập trung được động tác của hắn nên nó chỉ có thể quay cuồng thân thể gia tăng phạm vi công kích của lôi điện lực.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui