Cách đó hơn năm trăm dặm.
Trên mặt Phúc trưởng lão không khỏi lộ ra nụ cười, gật đầu nói:
- Tìm được rồi, trên một hòn đảo hoang cách đây năm trăm dặm về phía tây.
- Ha ha, còn chờ gì nữa? Đi thôi!
Thân Đồ Tuyệt cười lớn, nói.
Ba người bình thường đều chỉ dùng năm sáu thành tốc độ, nhưng lúc này tập lức đẩy tốc độ lên tới cực hạn vượt qua ba bốn lần vận tốc âm thanh, nhưng một tia chớp phóng đi.
Ba người vừa mới rời đi thì ngay chỗ này lại có một nhân ảnh giống như thuấn di tới:
- Xem ra cũng không cần ta phải chỉ đường cho bọn chúng!
Người này chính là lão giả tóc xám thái thượng trưởng lão của Huyền Không Sơn. Hắn vốn định tại lúc ba người kia vô kế khả thi sẽ giúp bọn họ một chút, dù sao phạm vi phóng thích tinh thần lực của Linh Hải Cảnh cường giả rất lớn, cách vận dụng cũng rất xảo diệu, hoàn toàn có thể đạt tới trình độ của Thiên Thị Địa Thính đại pháp.
Ngay sau đó, lão giả tóc xám lại biến mất rồi xuất hiện ở một khu vực cách đó rất xa.
- Huyền Không Sơn lại còn phái cả một vị thái thượng trưởng lão tới, chẳng lẽ là sợ ta xuất thủ cứu Diệp Trần? Hẳn là vậy rồi!
Ở một chỗ cách nơi này cũng khá xa, một nữ nhân đoan trang tầm ba mươi tuổi đang lăng không mà đứng, trước người nàng là một màn nước trong suốt nối liền với hư không. Trên màn nước xuất hiện hình ảnh của lão giả tóc xám vừa rồi mới thuấn di. Nếu có Linh Hải Cảnh đại năng giả ở gần đây nhất định sẽ nhìn ra màn nước này chính là dùng vận dụng áo nghĩa hình thành. Những người khác tìm hiểu áo nghĩa đều là loại áo nghĩa chiến đấu, áo nghĩa loại phụ trợ rất ít người lĩnh ngộ. Nguyên nhân là vì thời gian hạn hẹp, tập trong lĩnh ngộ áo nghĩa võ học loại chiến đấu là tốt nhất, trừ khi đã triệt để nắm được áo nghĩa võ học chiến đấu mới có thời gian rãnh rỗi tìm hiểu loại áo nghĩa khác.
Màn nước tản ra, đoan trang nữ nhân cũng lập tức biến mất tại chỗ.
- Đến rồi!
Ba người Thân Đồ Tuyệt rất nhanh đã tới hòn đảo chỗ Diệp Trần.
- Diệp Trần, nhanh lăn ra đây!
Thân Đồ Tuyệt vận chuyển chân nguyên, quát lớn một tiếng.
- Ba Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả! Huyền Không Sơn đúng là xem trọng ta a!
Thân hình Diệp Trần hiện lên trên một ngọn hoang sơn.
Lê trưởng lão điềm nhiên nói:
- Ngươi cũng được coi là một thiên tài tuyệt đỉnh mới nổi, nếu tiếp tục phát triển thì tám chín phần mười có thể đạt tới thành tựu rất cao. Nhưng đáng tiếc ngươi lại khiêu khích Huyền Không Sơn ta, lại giết trưởng lão của Huyền Không Sơn ta, hiện tại ngươi bó tay chịu trói ta sẽ niệm tình cho ngươi được toàn thây, nếu không sẽ chết rất khó coi!
Trong mắt của ba người, Diệp Trần hiện tại đã không khác gì một người chết, không nói cả ba người đều cường giả Tinh Cực Cảnh cực hạn, chỉ cần một người trong ba người cũng đủ áp chế Diệp Trần rồi, nếu ba người liên thủ, Diệp Trần tuyệt đối không có chút hi vọng sống sót nào. Huống chi, lần này trên người ba người còn có bốn kiện Thượng phẩm bảo khí! Cả Nam Trác Vực này khó mà tìm được đội hình cường đại như vậy.
- Một đám mặt hàng chỉ để trưng cho đẹp mà lớn lối, hôm nay, ngay tại hòn đảo hoang này sẽ là mồ chôn của các ngươi!
Diệp Trần đã động sát tâm.
- Tìm chết!
Thân Đồ Tuyệt quát lớn một tiếng, tay vung lên, một ngọn núi đột nhiên bị bứng gốc đánh tới Diệp Trần, cùng lúc đó thân hình của hắn cũng phóng tới công kích.
"Xoạt!"
Ngọn núi bị chẻ đôi, kiếm khí sắc bén đón ánh sắng mặt trời trùng trùng điệp điệp chém mạnh lên hộ thể chân nguyên của Thân Đồ Tuyệt.
Thân Đồ Tuyệt phản ứng không kịp, khoé miệng rướm máu, thân hình bị đánh bây ngược lại phía sau.
Diệp Trần liên tiếp chém ra mười kiếm, đem ba người bao phủ vào bên trong:
- Đám hàng kiểng các ngươi cùng lên đi, ta giải quyết luôn một lần!
Đạt tới cấp độ như Diệp Trần hiện giờ thì tất cả Tinh Cực Cảnh cường giả ở Nam Trác Vực này trong mắt hắn chẳng khác gì mấy thứ bù nhìn, để trưng cho đẹp mắt, không chịu nổi một kích. Đừng nói là ba Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả, cho dù có gấp hai ba lần cũng chẳng làm lên tác dụng gì, đương nhiên, nếu là lúc bình thường, Diệp Trần có lẽ sẽ đùa chơi thêm mấy chiêu, nhưng đối với đám người Huyền Không Sơn đuổi giết hắn, thì hắn không cần hạ thủ lưu tình. Hung hăng một chút thì thế nào?
"Ầm! Ầm!..."
"Ầm! Ầm!..."
Kiếm khí giăng khắp nơi.
Cả Lê trưởng lão và Phúc trưởng lão cũng bị bao phủ bên trong, ba người ngay cả cơ hội phản kích cũng không có, hộ thể chân nguyên liên tiếp bị nghiền nát, máu tươi tung toé, đây là còn là Diệp Trần có chỗ cố kị không muốn triển khai toàn bộ chiến lực. Nếu thoáng cái triển lộ thực lực quá đáng sợ, khó tránh sẽ sinh ra phiền phức, dù sao ở Nam Trác Vực này Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả có Thượng phẩm bảo khí đã được xem là Tinh Cực Cảnh vô địch cường giả, nếu miễu sát cả ba người trong thoáng chốc sẽ tạo thành oanh động khó lường. Về phần vì sao phải cố kỵ, là bởi vì trong phạm vi gần đây không chỉ có bốn người Diệp Trần đang chiến đấu, mà còn có hai người đang quan sát, trong cảm ứng linh hồn lực của Diệp Trần thì hai người này chắc chắn là Linh Hải Cảnh đại năng giả.
Cho dù cố gắng áp chế chiến lực của bản thân, Diệp Trần vẫn mạnh mẽ hơn Tinh Cực Cảnh vô địch cường giả rồi, hay có thể nói trong Tinh Cực Cảnh cấp độ Diệp Trần hắn mới chân chính là vô địch.
- Không thể nào, ta có Thượng phẩm phòng ngự bảo khí, phòng ngự đã được tăng phúc bảy tám thành, so với Trung phẩm phòng ngự bảo khí còn cường đại hơn gấp đôi, tại sao lại không ngăn trở được kiếm khí của hắn?
Thân Đồ Tuyệt muốn nổi điên rồi, trong ba người, phòng ngự của hắn là mạnh nhất, nhưng khí đối mặt với kiếm khí của Diệp Trần vẫn không chịu nổi. Hai vị Lê Phúc trưởng lão còn thảm hơn, trên người máu tươi đầm đìa không khác gì huyết nhân, vô cùng thê thảm.
"A a a a..."
Thân Đồ Tuyệt nổi gầm hét lớn một tiếng, dùng thủ sáo màu xanh đen đánh ra một chưởng, vài ngọn núi hoang đột ngột từ dưới đất bay ra, lăng không cực tốc bắn tới Diệp Trần, tốc độ quá nhanh ma sát với không khí tạo thành tia lửa điện ngập trời, giống như lưu tinh vậy.
- Thanh Liên Khai Sơn, Tung Hoành Thiên Địa!
Diệp Trần thi triển thức thứ sáu Thanh Liên khai sơn trong Thanh Liên kiếm pháp, một kiếm này bao quát cả thiên địa, chém vỡ vô tận đám đá vụn như tinh thạch rồi chém lên người Thân Đồ Tuyệt, đem hắn ngạnh sinh lún sâu vào trong một ngọn núi hoang, không thấy bóng dáng.
- Kim Bộc Đoạn Không Trảm!
- Giao Xà Hợp Kích!
Thừa dịp Diệp Trần đối phó Thân Đồ Tuyệt, Lê Phúc hai vị trưởng lão bất chấp thân thể nhuộm đầy máu tươi, nắm lấy Thượng phẩm bảo khí của mình, hung mãnh công kích tới Diệp Trần.
- Cút!
Tay áo phất lên một cái, một đạo kiếm quang bắn ra.
Kiếm khí trảm mạnh lên hai thanh Thượng phẩm bảo khí, lực đạo đáng sợ từ thân đao truyền lại làm vang lên mấy tiếng "Crắc!", cánh tay của Lê Phúc hai vị trưởng lão này lập tức gãy nát, thổ huyết bay ngược lại phía sau.
Ba Tinh Cực Cảnh vô địch cường giả liên thủ mà vẫn không chịu nổi một kiếm của Diệp Trần, liên tiếp thụ thương.
Thân Đồ Tuyệt hiện giờ sinh tử không rõ, hai vị trưởng lão Lê Phúc kia lúc này thập phần khiếp sợ, toàn thân run rẩy.
Quá đáng sợ, trong cấp độ Tinh Cực Cảnh từ lúc nào xuất hiện nhân vật đáng sợ như vậy? Đừng nói bọn hắn chưa từng gặp qua mà ngay cả nghe cũng chưa nghe qua.
"Ầm! Ầm!..."
Ngọn núi hoang bị nghiền nát, Thân Đồ Tuyệt lao ra, ngón tay hắn chỉ vào Diệp Trần, quát lớn:
- Diệp tiểu tử, đừng quá đắc ý, đắc tội Huyền Không Sơn ta thì ngươi sẽ không có ngày nào được sống yên ổn đâu, ngươi cứ chờ đó chịu đựng người liên tục đuổi giết đi!
Dứt lời, hắn liền nói với hai vị Lê Phúc trưởng lão:
- Chúng ta đi!
Hắn nghĩ Diệp Trần căn bản không dám giết bọn hắn, dù sao họn hắn không giống với tên Kim Hoàng đạo nhân kia, bởi vì bọn hắn là tồn tại cường đại nhất trong cấp độ Tinh Cực Cảnh ở Huyền Không Sơn, được Huyền Không Sơn cực kỳ coi trọng. Nếu dám giết bọn hắn cũng không khác gì tuyên chiến với Huyền Không Sơn, cho nên, hắn cho rằng Diệp Trần có lớn gan hơn cũng không dám giết bọn hắn, bọn hắn lúc này muốn đi thì đi, Diệp Trần làm sao dám giữ lại! Đây chính là sự cường thế của một Lục phẩm tông môn!
- Ha ha ha...
Diệp Trần ngửa mặt lên trời cười dài ba tiếng, sát ý vũ động.
- Các ngươi muốn đi thì đi à? Có hỏi qua kiếm của ta chưa? Chết đi!
Thanh Mộc Kiếm hoa lên, không khí kịch liệt xoay tròn, rất nhiều đoá Thanh Liên sinh ra, nhỏ thì cỡ ngón tay cái, lớn thì tới mấy chục thước, theo sự vũ động của hai tay Diệp Trần, Thanh Mộc Kiếm phát ra tầng tầng lớp lớp kiếm quang đánh tới ba người Thân Đồ Tuyệt.
- Ngươi dám động thủ? Chẳng lẽ ngươi muốn cùng Huyền Không Sơn ta tuyên... Truyện Tiên Hiệp -
Một chữ "chiến" cuối cùng Thân Đồ Tuyệt còn chưa kịp nói ra thì kiếm quang đã chém tới rồi.
Tuy vừa rồi hắn đã cẩn thận đem hộ thể chân nguyên đề thăng tới cực hạn toả ra quang mang xanh thẫm như thuý ngọc nhưng hắn đã xem thường sự khủng bố của Diệp Trần khi động sát ý rồi. Kiếm Ý khủng bố của Diệp Trần rất dễ dàng đâm thủng hộ thể chân nguyên của hắn, chém đứt hai cánh tay, kiếm quang bổ lên hộ giáp Thượng phẩm bảo khí của hắn khiến hắn không ngừng thổ huyết.
Lực công kích bạo tăng khiến cho Thân Đồ Tuyệt triệt để hoảng sợ, hắn không thể nào ngờ được Diệp Trần lại không chút cố kị uy danh của Huyền Không Sơn, nói động thủ là động thủ, đau đớn kịch liệt khiến hắn liên tục kêu thảm. Cúi đầu nhìn xuống chỗ bả vai thì hai cánh tay đã hoàn toàn bị đoạn tới gốc, từ nay về sau hắn chân chính là phế nhân rồi, vẻ mặt hắn lúc này vừa hoảng sợ vừa oán độc, thét lớn:
- Đáng chết, tiểu tử đáng chết, lại dám cắt hai cánh tay của ta, Thân Đồ Tuyệt ta với ngươi thù bất động đái thiên, ta muốn tiêu diệt toàn bộ Diệp gia của ngươi và cả Lưu Vân Tông gà chó không tha!
Ánh mắt của Diệp Trần lạnh như băng, tên này tuyệt đối không thể lưu.
- Giết!
Thanh Liên chân nguyên bắt đầu vận chuyển, Diệp Trần lại muốn chém ra một kiếm.
- Diệp tiểu tử, ngươi nên biết giết Thân Đồ trưởng lão thì ai cũng không cứu được ngươi, Huyền Không Sơn ta nhất định sẽ xua quân xuôi nam giết đến Thiên Phong Quốc!
Lê trưởng lão quá sợ hãi, dùng lời uy hiếp Diệp Trần.
Phúc trưởng lão cũng thập phần hưởng ứng:
- Ngươi thử động thủ xem, Phúc trưởng lão ta cam đoan, những người có quan hệ với ngươi, một người cũng không lưu!
- Giết một cũng là giết, giết ba cũng là giết, các ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi sao? Thiên hạ làm gì có chuyện tốt như vậy? Trên đường tới hoàng tuyền, ta tiễn các ngươi một bước!
Dứt lời, Thanh Mộc Kiếm trên tay Diệp Trần đã chém ra.
Cách đó hơn mười dặm, lão giả tóc xám thấy một màn như vậy lập tức biến sắc, trong lòng nổi lên sát ý mãnh liệt, không khí cũng bị văn vẹo theo ánh mắt của hắn.
Lần này hắn đi theo sau, nhiệm vụ chính là ngăn trở cao nhân sau lưng Diệp Trần xuất thủ, dù sao ba người Thân Đồ Tuyệt cũng có bốn kiện Thượng phẩm bảo khí, ba người liên thủ thì bất luận một Tinh Cực Cảnh cường giả nào cũng chỉ có đường chết. Nhưng hắn không thể nào ngờ được cục diện lại hoàn toàn ngược lại thế này, ba người Thân Đồ Tuyệt chẳng những không thể làm gì được Diệp Trần mà còn bị Diệp Trần đánh cho kêu khóc thảm thiết, vô cùng thê thảm, việc này nếu nói ra chỉ sợ không có ai tin, thậm chí ngay cả hắn lúc này cũng không dám tin sự việc trước mắt.
Kế hoạch đột biến, lão giả tóc xám này không thể nào trơ mắt nhìn Diệp Trần giết ba người Thân Đồ Tuyệt được, nhưng tiếc là hiện giờ khoảng cách của hắn tới chỗ Diệp Trần quá xa khiến hắn rất hối hận vì sao lúc trước không chú tâm, tới gần hơn để trợ trận thì bằng vào thủ đoạn của Linh Hải Cảnh đại năng giả như hắn tuyệt sẽ không bị ai phát hiện được.
Khoảng cách hơn mười dặm, với tốc độ của Linh Hải Cảnh như hắn cơ hồ có thể trong nháy mắt là đến nhưng cũng không thể phản kích kịp công kích của Diệp Trần, cho nên hắn chỉ có thể lớn tiếng cảnh cáo:
- Tiểu súc sinh kia, mau dừng tay lại, ngươi dám giết ba người bọn chúng, lão phu sẽ cho người biết cái gì gọi là sống không bằng chết, Diệp gia của người cùng với Lưu Vân Tông cũng sẽ bị toàn diệt!
Thanh âm dùng chân nguyên cấp bậc Linh Hải Cảnh truyền đi cho nên tốc độ rất nhanh xuyên thẳng vào tai Diệp Trần.
- Hừ, mơ mộng!
Tâm ý của Diệp Trần đã quyết, kiếm khí bắn ra không hề do dự, lập tức bao phủ ba người Thân Đồ Tuyệt vào trong.
"Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!..."
Phanh thây, triệt để là phanh thây!
Kiếm khí như thuỷ triều cuống tới đem ba người chém thành một mảnh huyết vụ, chỉ có những chỗ được Thượng phẩm phòng ngự bảo khí là còn có chút hoàn hảo, còn Trung phẩm phòng ngự bảo khí Diệp Trần tuy không phá huỷ nhưng kiếm khí trảm lên đó tạo ra chấn động khủng bố cũng khiến da thịt phía sau biến thành huyết vụ.
Một kiếm diệt sát ba người!
Lão giả tóc xám hai mắt ngốc trệ, vô cùng kinh ngạc và phẫn nộ, hắn đã mở miệng cảnh cáo mà tên tiểu tử kia vẫn thờ ơ không đếm xỉa tới!
- Tiểu súc sinh ngươi dám bỏ ngoài tai lời nói của lão phu?
"Ông!"
Không gian đột nhiên văn vẹo, lão giả tóc xám liền thuấn di đi.
Thân ảnh hắn lập loè hai ba cái đã xuất hiện trên không trung của hoang đảo.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...