Kiếm Đạo Độc Tôn

Rất nhanh, lại nửa năm qua đi, mọi người rốt cục đã đi tới khu
vực biên giới của Hoang Thần Đại Lục trung bộ.

"Lam Nguyệt, tại sao ngươi lại phải đeo mặt nạ lên như vậy?" Diệp Trần
thấy Lam Nguyệt mang lên mặt một cái mặt nạ màu đen, cái mặt nạ này không chỉ
có khả năng ngăn chặn khí tức phát ra từ Lam Nguyệt, mà ngay cả thân hình nàng
cũng đều bị nó làm cho hơi chút mơ hồ đi, khiến cho người khác nhìn đến sẽ không
thấy rõ được nàng, chỉ có thể loáng thoáng đoán ra đó là một nữ nhân mà thôi.

"Ở chỗ này ta có một ít kẻ thù, nếu bị bọn hắn nhận ra thì Vĩnh Hằng bộ lạc
ắt sẽ gặp đại nạn."

Lam Nguyệt giải thích nói.

Diệp Trần giống như cười mà không phải cười, "Ta như thế nào cũng cảm thấy
là vì ngươi không muốn bị tất cả mọi người thấy được tướng mạo của ngươi, xem
ra ở nơi này ngươi rất có “số má” đấy."

"Chừa lại một chút bí mật thì có gì là không tốt chứ?"

Lam Nguyệt liếc trừng Diệp Trần.

"Được được, có thể chứ, vậy ngươi giới thiệu ta thoáng một chút, nơi đây
là chỗ nào vậy!" Diệp Trần hỏi.

Lam Nguyệt nhìn thoáng qua bốn phía, nói ra: "Nơi đây hẳn là Hi Âm bình
nguyên, trung bộ Hoang Thần Đại Lục rồi. Hi Âm bình nguyên chỉ có một Thất cấp
bộ lạc, số còn lại toàn bộ đều là Lục cấp bộ lạc cả. Ở chỗ này chỉ cần cẩn thận
một chút, không được hung hăng càn quấy quá mức thì chắc có lẽ sẽ không bị Thất
cấp bộ lạc chú ý đến."

Trong thất cấp bộ lạc có Truyền Kỳ Chí Tôn trấn thủ, bất kể là dựa vào Thánh
khí để có được thực lực Truyền Kỳ Chí Tôn, hay bản thân là Truyền Kỳ Chí Tôn thực
sự thì cái nào cũng đều đáng sợ như nhau cả. Nếu người phía trước có công kích

cường hãn thì người thứ hai cũng có thể ngăn chặn, nhưng ngược lại, nếu như người
thứ hai cũng có được Thánh khí, vậy thì hắn càng đáng sợ hơn rồi.

Tóm lại, Vĩnh Hằng bộ lạc hoàn toàn không được trêu chọc vào Thất cấp bộ lạc.

Là kẻ mới đến, Vĩnh Hằng bộ lạc tất nhiên nên xuất hiện ít một chút, và cũng chọn
Hi Âm bình nguyên làm nơi dừng chân tại khu vực biên giới.

...

"Đừng đánh, đừng đánh! cái Huyễn Kiếm thức này của ngươi quá biến thái rồi!"

Bên ngoài Vĩnh Hằng bộ lạc, trên một vùng đất bằng phẳng, Diệp Trần cùng Lam
Nguyệt vừa hoàn tất luận bàn với nhau, Lam Nguyệt trên mặt phiền muộn vô cùng.
Từ khi gia nhập Vĩnh Hằng bộ lạc, thường thường cứ cách một đoạn thời gian,
nàng đều cùng Diệp Trần luận bàn thoáng một lúc, lúc vừa mới bắt đầu thì Diệp
Trần chỉ có Bá Kiếm thức nên nàng còn có thể đấu với hắn một trận. Về sau,
nàng đã triệt để lĩnh ngộ chữ Phá nên có thể cân sức ngang tài với Diệp Trần, không
ai chiếm được tiện nghi cả, nhưng thời điểm gần đây, Diệp Trần đã sáng tạo ra một
môn Huyễn Kiếm thức, liền lập tức chế trụ nàng.

"Cái Huyễn Nguyệt đao này của ngươi cũng không tệ đấy."

Diệp Trần cười nhẹ một tiếng, hắn đã sáng tạo ra Huyễn
Kiếm thức, và đối phương cũng sáng tạo ra được Huyễn Nguyệt đao, chẳng qua Huyễn
Nguyệt đao của đối phương rõ ràng vẫn chưa đạt đến đại thành nên có chênh lệch không
nhỏ so với Huyễn Kiếm thức.

"Vẫn còn kém xa, chữ Huyễn so với chữ Phá và chữ Bá đều muốn khó lĩnh ngộ
hơn nhiều. Huyễn Nguyệt đao muốn đạt đến đại thành thì tối thiểu phải mất hơn
hai ba năm." Trước khi chưa gặp Diệp Trần, Lam Nguyệt thập phần tự tin đối
với ngộ tính của mình, nhưng hiện tại nàng rốt cuộc đã biết được cái gì là “nhân
ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên” rồi.


...

Thần Hỏa bộ lạc là Thất cấp bộ lạc duy nhất trên Hi Âm bình nguyên, với tư cách
là một Thất cấp bộ lạc nên tự nhiên nó chiếm cứ mọi tài nguyên tốt nhất tại đây.
Tại vùng phía Đông của Thần Hỏa bộ lạc là Tinh Hải mênh mông bao la bát ngát,
trong Tinh Hải có vô số bảo tàng. Cái phiến Tinh Hải này do Bát cấp bộ lạc Tinh
Hải bộ lạc khống chế, còn phía bắc Thần Hỏa bộ lạc là một khu rừng rậm Nguyên
Thủy, trong rừng có tồn tại vô số hung thú, nếu vận khí tốt thì nói không chừng
có thể săn bắt được một ít loài hung thú có thể thuần phục. Còn vùng phía
nam thì chính là dải đất trung tâm của Hi Âm bình nguyên, nơi đây có một nơi hiểm
địa được gọi là Thần Hỏa huyệt. Thần Hỏa huyệt là một thế giới dưới lòng đất,
có rất nhiều tầng lớp, mỗi một tầng đều ẩn chứa đại lượng bảo vật có thuộc tính
Hỏa, ví dụ như kim loại, ví dụ như Linh Dược… thậm chí còn có cả Thần Thạch
cùng với đại lượng vũ khí Chí Tôn.

Thần Hỏa huyệt do các cao thủ của Thần Hỏa bộ lạc quản lý, muốn đi vào thì cần
phải giao nạp một miếng Thần Hỏa Chí Tôn Lệnh. Về phần Thần Hỏa Chí Tôn Lệnh,
đây chính là lệnh bài do Thần Hỏa bộ lạc luyện chế ra, phương pháp duy nhất để đổi
lấy lệnh bài chính là dùng Chí Tôn vũ khí để đổi. Chí Tôn vũ khí cấp một có thể
đổi hai cái Thần Hỏa Chí Tôn Lệnh, Nhị cấp đổi được năm cái, Tam cấp đổi được
mười cái, Tứ cấp đổi được hai mươi cái, Ngũ cấp đổi được năm mươi cái.

Không ít Chí Tôn sau khi tiến vào Thần Hỏa huyệt thì đã đại phát tài, có thể lấy
được không ít bảo vật cùng với Chí Tôn vũ khí, đương nhiên, cũng có không thiếu
Chí Tôn không thể trở ra, tất nhiên Chí Tôn vũ khí cùng tài phú của bọn hắn đã
bị nằm lại tại trong Thần Hỏa huyệt.

Luận về chỉ số nguy hiểm thì Thần Hỏa huyệt thuộc về Tam Tinh cấp bậc, Nhất
Tinh tương ứng với cấp độ bình thường Chí Tôn, Nhị Tinh tương ứng với cường đại
Chí Tôn, Tam Tinh tương ứng với Siêu cấp Chí Tôn. Đó cũng không phải là nói, các
Siêu cấp Chí Tôn tiến vào Thần Hỏa huyệt sẽ không gặp nguy hiểm, chỉ là nguy hiểm
sẽ tương đối nhỏ một chút, hi vọng còn sống để đi ra là rất lớn, nhưng nếu như

vận khí không tốt thì đừng nói sơ đẳng Siêu cấp Chí Tôn, ngay cả chuẩn Truyền Kỳ
Chí Tôn cũng đều gặp phải nguy hiểm.

Thần Hỏa bộ lạc rất lớn, nó như một tòa thành trì vậy, bên ngoài được tường
thành cao lớn bảo hộ, chỉ có thông qua cửa thành mới có thể đi vào, trừ phi muốn
xông thẳng vào trận pháp của Thần Hỏa bộ lạc.

Cổng thành phía bắc của Thần Hỏa bộ lạc là một tòa tháp cao ngất, tòa tháp này
được gọi là Thần Hỏa Chí Tôn tháp, chính là nơi đổi lấy Thần Hỏa Chí Tôn Lệnh.

Ngày hôm đó, Diệp Trần cùng Lam Nguyệt đi vào Thần Hỏa bộ lạc, chuẩn bị đổi lấy
một ít Thần Hỏa Chí Tôn Lệnh.

"Cây đại đao này là Chí Tôn vũ khí Nhị cấp, có thể đổi được năm miếng Thần
Hỏa Chí Tôn Lệnh."

Lão giả mặc áo đỏ nhìn nhìn cây Chí Tôn đại đao mà Diệp Trần lấy ra, nói.

"Tốt, đổi đi!"

Diệp Trần gật gật đầu, cái thanh Chí Tôn đại đao này là do Diệp Trần lấy được sau
khi đánh chết Tam trưởng lão Kim Hầu của Kim Sa bộ lạc, đồng thời cũng lấy được
một cái Chí Tôn bảo giáp nữa, bất quá Chí Tôn bảo giáp có tác dụng rất lớn nên
hắn không có ý định đổi đi.

"Đây là Thần Hỏa Chí Tôn Lệnh của ngươi này."

Lão giả áo đỏ thu hồi Chí Tôn đại đao rồi đưa cho Diệp Trần năm miếng lệnh bài
hỏa hồng sắc, các miếng lệnh bài kia được chế tác vô cùng tinh xảo, khí tức tỏa
ra cực nóng, trên thượng diện còn có một con Hỏa Long quang văn đang chạy quanh.

Ly khai Thần Hỏa Chí Tôn tháp, Lam Nguyệt nói: "Thần Hỏa bộ lạc có một cái
Thần Hỏa Tửu Lâu, thức ăn bên trong vô cùng ăn ngon đấy, có thể nói là rất nổi
danh tại toàn bộ Hoang Thần Đại Lục trung bộ, ta mời ngươi ăn."

"Có lẽ phải trả tiền cho họ phải không?"

Diệp Trần hỏi.


Lam Nguyệt nói: "Đương nhiên rồi, bắt đầu trở thành Lục cấp thì bộ lạc có
thể bắt đầu chế tạo ra tiền tệ cho riêng mình, ví dụ như tiền tệ tại Thần Hỏa bộ
lạc chính là Thần Hỏa tệ, phía dưới Thần Hỏa tệ thì là Hỏa tệ. Đây là lưu thông
bên trong, còn người ngoài muốn có được Thần Hỏa tệ thì hoặc là dùng Nguyên thạch
để đổi, hoặc là dùng bảo vật để đổi, đương nhiên, cũng có thể dùng Chí Tôn vũ
khí để đổi. Tại Thần Hỏa bộ lạc, một trăm vạn khối Nguyên thạch sẽ có thể đổi
được một miếng Thần Hỏa tệ."

Hoang Thần Đại Lục tuy có nguyên khí rất nồng đậm, nhưng như trước vẫn cần có Nguyên
thạch để tu luyện, bất quá phía dưới Sinh Tử Cảnh, Nguyên thạch đối với bọn họ
mà nói cũng không có nhiều tác dụng cho lắm, bởi vì chỉ cần hấp thu Thiên Địa
Nguyên Khí thôi cũng đã đủ để cho bọn hắn bảo trì tốc độ tu luyện nhanh nhất rồi.

Dùng một bữa cơm tại Thần Hỏa Tửu Lâu, Lam Nguyệt bỏ ra hơn ba trăm Thần Hỏa tệ,
tương đương với hơn ba trăm triệu Nguyên thạch. Hai người ăn là Chí Tôn yến hội,
toàn bộ thịt trong bữa ăn là thịt của Chí Tôn hung thú, không phải nói, hương vị
ngon đến mức tận cùng, ít nhất mãi cho tới bây giờ Diệp Trần vẫn chưa từng được
ăn qua các món thịt ngon như vậy, nhưng có điều là chi phí quá mắc, một bữa cơm
mà đến hơn ba trăm triệu nguyên thạch, cả bàn thịt cộng lại thì đoán chừng cũng
chỉ có trên dưới 1% thịt của một con Chí Tôn hung thú mà thôi.

Mà khách nhân ở bên trong Thần Hỏa Tửu Lâu, đại đa số đều là người của những bộ
lạc khác, sinh ý phi thường tốt.

Cơm nước no nê xong, hai người ly khai Thần Hỏa bộ lạc và hướng đến Thần Hỏa
huyệt.

Từ nơi xa xa, hai người đã thấy được một nhúm ánh sáng hỏa hồng sắc bay thẳn đến
tận chân trời, nơi đó chính là cửa vào Thần Hỏa huyệt.

"Mỗi người một miếng Thần Hỏa Chí Tôn Lệnh, ai dám tự ý xông vào, giết
không tha."

Thủ hộ cửa vào Thần Hỏa huyệt chính là một cao thủ của Thần Hỏa bộ lạc, người đầu
lĩnh có ánh mắt rất lợi hại, rõ ràng là một gã cao thủ chuẩn Truyền Kỳ Chí Tôn,
mà ở phía sau hắn lại còn có hai gã đỉnh phong Siêu cấp Chí Tôn cùng với sáu gã
cao đẳng Siêu cấp Chí Tôn. Đội hình bực này thì đừng nói là một Chí Tôn đơn độc,
coi như cả một bộ lạc Lục cấp mạnh bạo xông vào cũng đều không chiếm được thế
thượng phong đấy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận