Kiếm Đạo Độc Tôn

Nếu như nói võ học, ý chí, lĩnh vực …
là “cơ bắp” của một người, thì như vậy tinh khí thần chính là “xương cốt” của
họ, mà Võ Đạo Nguyên Thần thì chính là hình thái hoàn mỹ của tinh khí thần.

Để siêu việt thiên đạo cực hạn, nếu chỉ dựa vào “cơ bắp” là không được, mà “xương
cốt” bản thân cũng phải theo kịp.

Tựu giống với một người Sinh Tử cảnh vương giả bình thường, dù cho hắn có tri
thức của vô thượng võ học nhưng cũng không có biện pháp thi triển ra hoàn toàn
được, nếu thật sự muốn thi triển ra hoàn toàn thì chỉ sợ cả người hắn sẽ bị vô
thượng võ học “cắn trả” mà chết trước tiên.

Diệp Trần đã nhận được tinh túy võ học của tam giới Chí Tôn nhưng lại không có
được tin tức về phương diện Võ Đạo Nguyên Thần, cho nên vẫn một mực cho rằng,
chỉ cần từ từ tu luyện thì Sâm La Vạn Tượng sớm muộn cũng sẽ có thể siêu việt
thiên đạo cực hạn. Bây giờ suy nghĩ lại, thật đúng là sai lầm quá lớn, chỉ sợ rằng
Tam giới Chí Tôn Võ Đạo Nguyên Thần đã sớm vượt qua Thanh Đồng cấp bậc, đạt
đến Bạch Ngân cấp bậc rồi. Còn Hoàng kim Võ Đạo Nguyên Thần, theo lịch sử ghi
lại, một khi đạt tới cấp bậc này thì khoảng cách trở thành Chân Thần đã không còn
xa nữa.

Đương nhiên, Thanh Đồng Võ Đạo Nguyên Thần của Diệp Trần vẫn có một ít khác
biệt với Thanh Đồng Võ Đạo Nguyên Thần bình thường, bởi bên trong nó có rất
nhiều bí mật, và những bí mật này tràn ngập khí tức quỷ dị.

"Xem ra, chỉ khi Hủy Diệt Kiếm Ý và Bất Hủ Kiếm Ý đạt tới cửu giai thì mới
có thể chặt đứt được những bí mật này mà thôi."

Diệp Trần cau mày.

Hắn không hối hận khi nghiên cứu những làn khói đen kia, bởi nếu như không
nghiên cứu chúng thì muốn đem Võ Đạo Nguyên Thần tăng lên tới Thanh Đồng cấp
bậc, tối thiểu phải mất mấy ngàn năm tích lũy. Trong nhân tộc, chỉ có Chân Vũ
Chí Tôn cùng Kim Phật Chí Tôn là có Võ Đạo Nguyên Thần Thanh Đồng cấp bậc,
những người khác đều thấp hơn không ít.

"Không thể tưởng tượng nổi! Trong ngắn thời gian như vậy mà ngươi có thể đem
Võ Đạo Nguyên Thần tăng lên tới Thanh Đồng cấp bậc? Ngươi làm sao làm được chứ?"

Lại một lần tuần tra nữa bên trong huyệt động, Cuồng Tôn phát hiện ra vẻ dị

thường của Diệp Trần.

"Chỉ là vận khí thôi." Diệp Trần nói.

"Không, đây tuyệt đối không phải vận khí, những tin tức hỗn loạn phức tạp kia,
nếu chỉ đơn giản dựa vào vận khí thì không cách nào phá giải được." Thở
dài một hơi, Cuồng Tôn nói: "Võ Đạo Nguyên Thần căn bản chính là một
người thực sự, thậm chí có thể nói là tánh mạng thứ hai của chúng ta, càng đến
hậu kỳ thì tầm quan trọng của Võ Đạo Nguyên Thần càng lớn. Bất quá ngươi mới
vừa nhập môn nên theo chất lượng nhìn lại, tương đương với Thanh Đồng Võ Đạo
Nguyên Thần, và Thanh Đồng Võ Đạo Nguyên Thần của ngươi vẫn còn kém của ta hơn trăm
lần. Lúc này, nếu ngươi muốn tiếp tục tiến bộ thì đám khói đen thông thường kia
đã vô dụng rồi, chỉ có những khói đen trong động quật mới có thể để cho ngươi
tiếp tục tiến bộ đấy."

"Ngươi muốn dụ ta đi xuống đó à!"

Diệp Trần nói thẳng.

"Có phải hay không thì bản thân ngươi tự căn nhắc."

Cuồng Tôn không nói nữa.

Nhìn liếc nhìn thật sâu vào huyệt động, sau khi Võ Đạo Nguyên Thần đạt tới
Thanh Đồng cấp bậc, Diệp Trần loáng thoáng có thể chứng kiến một bóng dáng màu
xanh đang ngồi xếp bằng trong huyệt động.

Trở về Không gian Tu luyện!

Diệp Trần có thể đơn giản áp chế Lục cấp Chí Tôn Tượng Chiến, thực lực tiến bộ rất
thần tốc.

Đợi đến khi lục cấp Chí Tôn Tượng Chiến biến mất, Diệp Trần lại ngưng luyện ra
một Thất Cấp Chí Tôn Tượng Chiến.

Luận về công thủ thực lực, Thất Cấp Chí Tôn Tượng Chiến tương đương với Siêu
Cấp Chí Tôn yếu nhất, nhưng ngay cả cường đại Chí Tôn nếu bị trúng một chiêu chính
diện của nó, tuyệt đối sẽ có nguy hiểm đến tánh mạng, cho dù là Diệp Trần cũng
không dám coi thường, đều phải rất cẩn thận.


Rầm rầm rầm rầm rầm rầm

Khí kình bạo tạc dữ dội theo kiếm quang tung hoành, Diệp Trần đâm xuyên qua tứ
phía Thất Cấp Chí Tôn Tượng Chiến, hoàng Thần Kiếm thỉnh thoảng vung vẩy ra một
đạo kiếm khí khổng lồ trảm kích về hướng đối phương.

Thất Cấp Chí Tôn Tượng Chiến có công kích tương đồng với Lục cấp Chí Tôn Tượng
Chiến nhưng so ra lại đơn giản hơn, đồng thời uy năng lại tăng phúc thập phần
đáng sợ, chỉ đơn giản vung quyền thôi cũng có thể tạo ra Thời Không Phong Bạo,
khiến cho hết thảy biến hóa của đối phương tan thành mây khói.

"Lùi lại cho ta!"

Sâm La Vạn Tượng được thi triển ra, Diệp Trần đâm một kiếm trúng vào lồng ngực Thất
Cấp Chí Tôn Tượng Chiến, đẩy đối phương bay rớt ra ngoài. Đương nhiên, muốn
đánh tan đối phương là không có khả năng, bởi dưới tình huống hai bên ngang cấp
nhau, thông thường sẽ rất khó đánh chết được đối phương, cho dù có mạnh mẽ hơn
người khác gấp trăm ngàn lần thì cũng rất khó khăn, tựu giống với chuyện Địa Ma
tôn nếu muốn giết Kim Phật Chí Tôn mà chỉ dựa vào năng lực bản thân hắn thôi là
không được, chỉ khi dựa vào lực lượng của thánh khí thì mới có thể thành công.

Một kiếm!

Hai kiếm!

Chiếm cứ thế thượng phong, Diệp Trần không cho Thất Cấp Chí Tôn Tượng Chiến bất
cứ cơ hội nào, một mực chém cho năng lượng của đối phương bị hao hết, thân thể
tự động tiêu tán.

"Thực lực của ta bây giờ có lẽ đã tương đương với Siêu Cấp Chí Tôn yếu
nhất rồi."

Nếu như không có Thất Cấp Chí Tôn Tượng Chiến thì Diệp Trần rất khó hiểu được
mình đang ở vào cấp bậc gì, bất quá hắn cũng tinh tường, tuy Thất Cấp Chí Tôn
Tượng Chiến mạnh hơn hắn không ít, nhưng xét về thực lực tổng hợp thì Thất Cấp
Chí Tôn Tượng Chiến đến cùng vẫn thấp hơn nhiều so với Siêu Cấp Chí Tôn thực sự,

bởi Siêu Cấp Chí Tôn thực sự có vô số thủ đoạn.

"Cũng vừa đúng lúc phải đi tuần tra rồi!"

Đối với Chí Tôn mà nói, một năm trôi qua quá nhanh, trong trạng thái tu luyện,
họ căn bản không phát hiện được thời gian đang trôi qua.

"Có nên đi vào động quật một chuyến hay không?"

Diệp Trần trong đầu sinh ra một ý niệm.

Hắc Phong Giản được chia thành phần hai phần, một phần là khe sâu có nham bích hai
bên, một phần là động quật cuối cùng. Trên thực tế, động quật là chỗ mà bọn hắn
không cần phải vào tuần tra, bởi nếu có dị động thì bọn hắn phải trực tiếp
thông báo cho Chân Vũ Chí Tôn biết là đủ.

"Khó trách có không ít Chí Tôn sau khi đi vào đã bị Cuồng Tôn làm ảnh
hưởng, thực lực không cách nào tiến bộ, hoặc như bị điên."

Chí Tôn có ý chí lực rất mạnh, rất khó có thể chiêu dụ được bọn hắn, muốn hấp
dẫn bọn hắn thì chỉ có một cách, đó chính là thực lực. Diệp Trần không biết việc
đi vào động quật kia sẽ có hậu quả gì hay không nhưng giờ phút này hắn rất rõ
ràng, hắn đã bị Cuồng Tôn làm ảnh hưởng. Nhưng ngược lại mà nói, chỉ cần hắn
không tiến vào động quật thì ảnh hưởng Cuồng Tôn đối với hắn đã vô dụng, còn nói
rộng hơn, kỳ thật chính là lực ý chí đã bị dao động, đây là điểm yếu trí mạng đấy.

Lắc đầu, Diệp Trần cười khổ, xem ra tâm cảnh của mình
vẫn chưa đủ mạnh, bằng vào cảnh giới hiện tại của mình thì động quật là nơi tuyệt
đối không thể đi vào, nguy hiểm bên trong quá lớn rồi.

Một ngày nào đó sẽ không thể không đi, khi đó ngược lại đi lại là chuyện tốt
rồi.

"Ý chí lực của ngươi mạnh hơn so với tưởng tượng của ta, lực ý chí càng
mạnh thì khi tiến vào động quật sẽ gặp phong hiểm càng nhỏ."

Lần này, Cuồng Tôn chỉ nói một câu với Diệp Trần.

Lại một năm nữa đã đến, lần này Cuồng Tôn không nói gì, nhưng Diệp Trần trong thâm
tâm cảm ứng được, ánh mắt của Cuồng Tôn đang nhìn về phía hắn, vô cùng âm trầm.

"Động quật, thật đúng là không thể đi vào rồi!"

Thở dài một hơi, Diệp Trần ly khai.


Trong vài năm sau, Diệp Trần không có bất kỳ trao đổi nào cùng Cuồng Tôn, Diệp
Trần cũng hoàn toàn dứt bỏ ý niệm tiến vào động rồi quật trong đầu.

Tiến vào Hắc Phong Giản năm thứ 50.

Vù vù vù vù vù

Bên trong Hắc Phong Giản, những cơn gió lốc đen kịt không ngừng gào thét, toàn
bộ Hắc Phong Giản cũng bị sương mù màu đen nồng nặc bao phủ, đưa tay ra cũng
không thấy được năm ngón. Trên tầng thứ ba của tòa nhà, Diệp Trần sinh lòng cảm
ứng thứ gì đó, vội vàng ly khai Tu luyện không gian và đi ra bên ngoài tòa nhà.

"Chuyện gì xảy ra vậy?"

Trên khuôn mặt Diệp Trần tràn đầy vẻ ngưng trọng, tại nơi tận cùng Hắc Phong
Giản phóng xạ ra một cổ khí tức cường đại, cổ khí tức này so với của Chân Vũ Chí
Tôn chỉ có hơn chứ không kém, “rầm rầm”, sau đó, một hồi tiếng ma sát của khóa
dây xích vang lên, nối thành một mảnh.

Không chần chờ chút nào, Diệp Trần bóp nát Hắc Phong lệnh bài trong tay.

Hắc Phong lệnh bài vừa vỡ ra, Chân Vũ Chí Tôn ngay lập tức sẽ biết rõ bên trong
Hắc Phong Giản đã xảy ra đại sự, bằng vào tốc độ của hắn chạy tới đây cũng
không mất bao nhiêu thời gian.

Bỗng nhiên, phía bên phải Diệp Trần lóe lên hàn quang, hướng phía Diệp Trần nổ
bắn ra.

“Ầm”!

Diệp Trần lập tức rút Hoàng Thần Kiếm ra đón đỡ công kích.

"Liệt Hỏa Chí Tôn, là ngươi!"

Diệp Trần tròng mắt hơi híp lại, nhìn chằm chằm vào Liệt Hỏa Chí Tôn theo trong
làn khói đen bạo lộ ra.

"Ta không phải là Liệt Hỏa Chí Tôn, gã Liệt Hỏa Chí Tôn thực sự đã bị ta
đã ăn thịt rồi." thân thể cùng khí tức Liệt Hỏa Chí Tôn đã biến đổi trở thành
một Chí Tôn xa lạ, huyết nhục của hắn hết sức kỳ quái, ở vào trạng thái bán
trong suốt, phảng phất tựa như được tạo thành từ một khối băng vậy.

Tại nơi tận cùng Hắc Phong Giản có một thứ khí tức cường đại nào đó đang cố thoát
ly trói buộc, còn ở trước mắt lại có một Chí Tôn lạ mặt, Diệp Trần thoáng cái
đã minh bạch rất nhiều.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui