mãn
Thời gian chậm
rãi trôi qua, cũng không biết đã đi qua bao lâu!
Bên trong không gian ngũ sắc, Không Gian Áo Nghĩa của Diệp Trần vẫn đang từng
bước tăng lên, dần dần đạt đến điểm tới hạn.
Không Gian Áo Nghĩa đại thành và Không Gian Áo Nghĩa viên mãn, nhìn như chỉ là một
bước ngắn, nhưng nếu không có cơ hội ngàn vạn năm khó gặp thì cũng khó mà tăng
lên được, dù sao Không Gian Áo Nghĩa không phải là áo nghĩa bình thường, là tồn
tại gần với Lực Lượng của Áo Nghĩa Thời Gian Áo Nghĩa rồi, một khi triệt để thông
suốt thì sẽ có cơ hội tìm hiểu Thời Gian Áo Nghĩa.
Vốn dĩ trong thời gian ngắn Diệp Trần sẽ không thể nào
có cơ hội đem Không Gian Áo Nghĩa tăng lên đến viên mãn, thế sự thường kỳ quái
như thế, việc Ngũ Lăng lão tổ bắt bọn họ là họa, nhưng việc đem bọn họ bỏ vào
trong không gian ngũ sắc, đối với Diệp Trần mà nói, tựu chính là phúc. Về phần
vì sao là phúc, đây chủ yếu là bởi vì mảnh không gian ngũ sắc này được thành bởi
năm loại nguyên khí cùng áo nghĩa Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, nhưng bởi vì Ngũ Lăng
lão tổ đã dung hợp Ngũ Hành áo nghĩa với mức độ không cao, nên không gian chấn
động hết sức rõ ràng, từ đó tạo ra cơ hội cho Diệp Trần.
Họa phúc tương y, khi chưa đến phút cuối cùng thì chẳng ai biết kết quả thế nào
được.
"Không gian và Ngũ Hành tương sinh tương khắc Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, đã
hình thành nên một sức mạnh vô cùng to lớn."
Diệp Trần hoàn toàn đắm chìm vào bên trong cảm ngộ, trước đây, hắn chỉ đơn thuần
tìm hiểu Không Gian Áo Nghĩa nên cũng không để ý đến những thứ khác. Nhưng hiện
tại hắn phát hiện ra rằng, việc tìm hiểu Không Gian Áo Nghĩa không hề đơn giản
như vậy. Nhưng nếu có thể dùng Ngũ Hành áo nghĩa và Không Gian Áo Nghĩa để xác
minh lẫn nhau thì tắc thì có thể tìm hiểu Không Gian Áo Nghĩa được nhanh hơn,
bởi vì khi Ngũ Hành hợp nhất thì nó đã bao hàm hết thảy vạn vật rồi, ngay cả thời
gian cũng đều được bao hàm ở trong đó rồi.
Từng chút, từng chút một ….
Hồn Hải của Diệp Trần càng lúc càng được thông thấu hơn, giống như một loại thông
hiểu thấu suốt nào đó chạy thẳng lên não hắn vậy.
Két kẹt!
Trong tâm linh, tựa hồ có một cánh cửa cực lớn được mở ra, Diệp Trần đột nhiên
mở hai mắt ra làm một đám hào quang rất kỳ dị khuếch tán ra ngoài, tựa hồ có
thể xem thấu thời không.
"Đây chính là viên mãn Không Gian Áo Nghĩa sao?"
Diệp Trần cảm giác được mình đã có thể thuấn di.
Ông!
Một đám không gian chấn động nhàn nhạt khuếch tán ra, Diệp Trần lập tức biến mất
tại chỗ, lúc xuất hiện lần nữa thì đã đến vùng biên giới không gian ngũ sắc,
không gian tại chỗ đó hiện lên một tầng bích chướng ngũ sắc, tựa như một tầng dày
đặc Thủy Tinh ngũ sắc vậy.
"Cái không gian ngũ sắc này đã không còn bất kỳ bí
mật gì trong mắt ta nữa rồi, nhưng bất quá cái không gian bích chướng này lại thập
phần huyền diệu, trong đó có ẩn chứa rất nhiều bức tường không gian kép, một
khi tiến vào trong đó thì sợ rằng phải tổn hao khí lực rất lớn mới có thể
thoát khốn, đến lúc đó, Ngũ Lăng lão tổ tất nhiên hội sẽ ngăn cản ta ngay. Không
chỉ vậy, ta cũng không cách nào mang người ly khai được."
Diệp Trần chân mày hơi nhíu lại.
Không gian ngũ sắc cùng Ngũ Lăng lão tổ có tâm thần tương liên, Diệp Trần không
cho rằng khi mình đột phá không gian bích chướng thì đối phương lại không hay biết,
nếu hắn mạo hiểm thử một lần thì càng mang đến nguy hiểm nhiều hơn, chi bằng ngồi
đợi thời cơ đến sẽ tốt hơn.
Nhàn nhã dạo chơi, Diệp Trần thuấn di đến trong không gian ngũ sắc.
Lúc này, bốn người Xích Phong Đế đều đang bế quan tu luyện, mấy năm qua, mọi
người đã sưu tập được không ít thứ tốt, bây giờ là lúc có thể dùng một ít trong
số chúng.
"Không Gian Áo Nghĩa đã viên mãn, hiện tại ta đã có thể tăng Linh khu lên
thoáng một chút rồi."
Lấy ra Cực Dương Mộc cùng Huyền Âm thảo, Diệp Trần chà xát chúng trên hai tay, sau
một khắc, chúng đã hóa thành hai đạo khí lưu và bị Diệp Trần hút vào trong cơ
thể, hai đạo khí lưu này có thể nói là Âm Dương chi khí thập phần thuần hậu, Âm
Dương chi khí bình thường trong tự nhiên không cách nào giúp cho Linh khu của Diệp
Trần được nâng cao hơn một bước, nhưng hai đạo chi khí này ẩn chứa lực lượng Âm
Dương vô cùng hùng hậu, lại không có quá nhiều tạp chất vì bản thân chúng kỳ
thật tựu là do Âm Dương chi khí tổng hợp thành.
Âm Dương chi khí sau khi đi vào trong cơ thể Diệp Trần đã hình thành ra một bức
Âm Dương đồ, nó có tác dụng điều hòa Âm Dương Ngũ Hành của thân thể, vào thời
điểm này mà dùng bảo vật tăng Linh khu lên sẽ không có chút nào lãng phí.
Ngay lập tức, Diệp Trần lấy ra đại lượng bảo vật, từ Tử Điện Linh Dịch, luyện
hình hoa.. cho đến tiên cô thảo. Đương nhiên, những thứ này đều là nguyên liệu phụ
trợ, đối với Thất giai Linh khu thì chúng đã không có tác dụng gì nữa rồi. Cuối
cùng, Diệp Trần lấy ra thêm một quả trái cây có hình nhân, quả trái cây hình nhân
này được gọi là Nhân linh quả, nó có tác dụng bồi bổ cho Thất giai Linh khu, nếu
như có hai quả Nhân linh quả để sử dụng thì sẽ có thể trực tiếp đem Linh khu từ
Thất giai sơ kỳ tăng lên đến Thất giai trung kỳ, nhưng hiện tại Diệp Trần đã có
Cực Dương mộc và Huyền Âm thảo, nên có lẽ không cần đến hai quả thì cũng có
thể thành công.
Vạn sự sẵn sàng chỉ thiếu gió đông.
Hít sâu một hơi, Diệp Trần nhảy vào trong một cái thùng ngọc cao cỡ nửa người,
chất lỏng ở bên trong được luyện chế từ Tử Điện Linh Dịch, luyện hình hoa cùng
với tiên cô thảo. Trầm mình ở bên trong, Diệp Trần nuốt Nhân linh quả vào rồi
nhắm hai mắt lại, hai tay hợp thành hình chữ thập.
Trên thực tế, Diệp Trần đã đánh giá thấp hiệu quả của Cực Dương mộc cùng Huyền Âm thảo, trong nhất thời, dược hiệu gần kề chỉ tiêu
hao nữa khắc mà Linh khu của Diệp Trần tựu đã thuận lợi đột phá đến Thất giai
trung kỳ rồi.
Âm Dương đồ do Cực Dương mộc cùng Huyền Âm thảo hóa thành cũng giống như một trạm
trung chuyển, nó có thể đem tác dụng của dược hiệu phát huy đến bốn lần thậm
chí tám lần, vốn dĩ, Diệp Trần cho rằng nó có thể tăng lên gấp hai thì đã là cực
hạn rồi.
So với Thất giai sơ kỳ Linh khu, Thất giai trung kỳ Linh khu cường đại hơn gấp
mấy lần, Bất Diệt lực lượng trong cơ thể cũng hùng hậu hơn gấp mấy lần.
"Chi bằng ta lợi dụng hiệu quả này mà hành động một lần có thể đột phá đến
Thất giai hậu kỳ a."
Tương ứng, Thất giai hậu kỳ lại cường đại hơn mấy lần so với Thất giai trung kỳ.
Nghĩ là làm, Diệp Trần đem toàn bộ tâm cảnh chìm vào Âm Dương đồ trong cơ thể.
Ba ngày sau.
Diệp Trần mở hai mắt ra, tinh quang chợt nổ bắn ra tứ phía, "Chỉ thiếu một
chút nữa là có thể đạt đến Thất giai hậu kỳ, Âm Dương chi khí vẫn còn dư lại nhưng
nguyên liệu hỗ trợ cho viêc đột phá Linh khu đã không còn chút nào nữa."
Lúc này, chất lỏng trong thùng ngọc đã biến thành trong suốt, không khác gì nước
bình thường, toàn bộ năng lượng bên trong đã bị Diệp Trần hấp thu sạch sẽ.
"Diệp Trần, tại đây ta vẫn còn nguyên liệu nè."
Bỗng nhiên, mười khối tinh thể màu đỏ tím được ném vào trong thùng ngọc. Là Thạch
Nhân Đế, trước đó vài ngày hắn đã đình chỉ bế quan và đứng ở một bên hộ pháp trong
khi Diệp Trần tiến hành đột phá Linh khu, cái tinh thể màu đỏ tím này được gọi
là Tử Linh Tinh, là vật vô cùng hiếm thấy, vốn dĩ Thạch Nhân Đế đinh dùng nó để
đột phá Linh khu cho chính mình, nhưng hiện tại hắn không chút do dự mà dành hết
cho Diệp Trần, dù lần này sống hay chết thì còn chưa biết, thật sự trong lòng
có chút áy náy.
"Đa tạ."
Diệp Trần khẽ gật đầu.
Tử Linh Tinh vừa rơi vào trong nước liền lập tức sinh ra biến hóa kịch liệt, một
cỗ năng lượng màu đỏ tím khuếch tán ra làm biến đổi hoàn toàn màu nước, đồng thời
phát ra thanh âm sôi trào “ồ ồ”.
Không dám lãnh đạm chút nào, Diệp Trần toàn lực hấp thu cái cổ Tử Linh Tinh
năng lượng này.
Đã có đủ lực cần thiết, Linh khu của Diệp Trần đang bị trì trệ đã lập tức tiếp
tục tăng lên.
“Két” một tiếng!
Thùng ngọc không chịu nổi áp lực nên đã bị phá vỡ, sóng nước bành trướng văng ra
khắp nơi, cùng lúc đó một lam ảnh lóe lên, trên người Diệp Trần như có thêm một
bộ y phục màu xanh da trời vậy.
Thất giai hậu kỳ Linh khu, thành!
Nếu như trước kia, Bất Diệt lực lượng có thể được ví von như một vũng nước chảy
có hạn, như vậy hiện tại, Bất Diệt lực lượng đã hóa thành một dòng suối nhỏ uốn
lượn chảy xuôi, “lượng nước” trong nó không chỉ tăng thêm về số lượng, mà tốc độ
khôi phục cũng đại tăng.
"Chúc mừng."
Thạch Nhân Đế cười nói.
"Ta nợ ngươi một khối Tử Linh Tinh rồi." Diệp Trần nói ra.
Thạch Nhân Đế lắc đầu, "Là ta thiếu nợ các ngươi mới phải, 100 khối Tử
Linh Tinh cũng đều không đủ đủ, lần này..."
Diệp Trần đánh gãy lời của đối phương, "Chúng ta là bằng hữu, mà tình bằng
hữu thì há có thể dùng ngoại vật đến định giá, loại lời này, không cần phải nói
đâu."
"Được."
Thạch Nhân Đế dùng sức gật đầu.
Không biết lại trải qua thời gian bao lâu, năm người Diệp Trần thậm chí cho rằng,
Ngũ Lăng lão tổ đã triệt để quên đi bọn hắn, nhưng vào ngày này, Ngũ Lăng lão tổ
đang chữa thương thì tỉnh lại.
"Hừ, lần này thương thế của ta đã khỏi hẳn, tất nhiên cũng sẽ tìm được U
Minh quả."
Bá!
Bạch quang lóe lên, Ngũ Lăng lão tổ lập tức đi ra khỏi hòn đảo này.
Cần chúng ta giúp ngươi tăng thêm nội lực, vậy trước tiên chúng ta hội sẽ giúp
ngươi tăng lên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...