"Muốn
chết!"
Xích Phong Đế cũng không phải là người lương thiện, huống chi đối phương còn là
Dạ Xoa tộc một trong những tử địch Nhân tộc, bên trên vách tường Xích Phong
hào, 24 môn Khôi Lỗi pháo lập tức được nhắm thẳng qua, “rầm rầm"...,
24 đạo cột sáng màu hồng đỏ thẫm bay vụt đến, hai gã Dạ Xoa tộc Phong Đế
Vương giả bởi vì muốn tăng tốc chạy trốn khỏi Tử Thần Đằng nên không tránh kịp,
một tên trong đó bị đã trúng lấy một pháo, một tên còn lại tuy né tránh được nhưng
cũng bị sóng xung kích làm ảnh hưởng đến.
Xích Phong hào chính là một Hoàng Cấp chiến hạm nên Khôi Lỗi pháo của nó cũng
có uy lực dị thường kinh người, dù có là Đỉnh cấp đế vương đi nữa mà bị bắn trúng
trực tiếp thì sẽ triệt để trọng thương và mất đi sức chiến đấu. Gã Dạ Xoa tộc
Phong Đế Vương giả Sau khi bị bắn trúng thì trên người hắn lập tức bốc lên ánh
lửa màu đỏ, cả Đế cấp khôi giáp mặc trên người cũng xuất hiện tổn hại, như vậy
cũng có thể thấy được Hoàng Cấp Khôi Lỗi pháo có uy lực đáng sợ đến dường nào.
Aaaaaaaaa!
Tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên, hai người hắn đã bị Tử Thần Đằng đuổi
kịp đến và kéo xuống đất.
Giải quyết xong phiền toái, Xích Phong Đế tiếp tục thao túng Xích Phong hào phi
hành với vận tốc cực hạn, bất quá hắn không biết rằng sở dĩ có thể đơn giản
thoát khỏi Tử Thần Đằng là vì khi đó chủ pháo đã thực hiện súc tích năng lượng.
Xích Phong hào có đến 24 cửa Khôi Lỗi pháo, trong đó 22 của là pháo phụ, hai cái
còn lại chính là chủ pháo, pháo phụ một lần xạ kích ước chừng làm tiêu hao 20 vạn
Nguyên thạch, bình thường chủ pháo có uy lực cũng không sai biệt bao nhiêu với
pháo phụ, nhưng chủ pháo lại được chế tác từ chất liệu rất tốt, bên trên lại được
khắc ấn trận pháp cường đại hơn, vì vậy có thể không ngừng tích súc năng lượng Nguyên
thạch, khi năng lượng Nguyên thạch được tích súc tới cực hạn thì mỗi một pháo
phát ra sẽ có uy lực cao gấp mấy chục lần pháo phụ, ngay cả Sơ đẳng Hoàng giả trúng
phải cũng đều muốn trọng thương thậm chí tử vong, đương nhiên, khôi lỗi pháo vẫn
là một tử vật, chỉ có thể công kích thẳng, trừ phi Sơ đẳng Hoàng giả đứng bất động
ở nơi đó, nếu không thì tỷ lệ bắn trúng mục tiêu là gần như bằng không.
"Không thể tưởng được ở chỗ này lại đụng phải Tử Thần Đằng!"
Tuyết Không Đế trên mặt đã hiện ra vẻ lo lắng, Tử Thần Đằng được mệnh danh là
thần chết, tất nhiên không phải là lời đồn thổi bậy bạ, Đế cấp Tử Thần Đằng đối
với bất luận Thất trọng thiên Phong Đế Vương giả mà nói, đều là tồn tại mang tính
áp đảo, dưới tình huống một chọi một thì cơ hồ vương giả không có phần thắng,
mà thực lực thấp hơn Cao đẳng Phong Đế Vương giả sẽ hoàn toàn bị miểu sát đấy.
Vèo! Vèo! Vèo! Vèo!
Tử Thần Đằng đuổi theo.
"Đi chết đi!"
Xích Phong Đế lại thao túng 22 ổ pháo phụ, bắt đầu tập trung hỏa lực công kích.
Đáng tiếc, Khôi Lỗi pháo chỉ có thể công kích theo đường thẳng nên không đủ
tính linh hoạt, vì vậy khó có thể công kích được Tử Thần Đằng, nhưng cũng may
là lượt công kích này cũng thoáng có thể áp chế một phần tốc độ tập kích của Tử
Thần Đằng.
"Có biến rồi, phía trước cũng có Tử Thần Đằng."
Đúng lúc này, Diệp Trần rất nhanh lên tiếng, nhắc nhở Xích Phong Đế.
"Cái gì!?."
Xích Phong Đế lại càng hoảng sợ hơn, vội vàng thao túng Xích Phong hào thay đổi,
ở giữa không trung kéo lê một quỹ đạo hình vòng cung mỹ diệu màu đỏ, khó khăn
lắm mới tránh được một sợi dây leo Tử Thần Đằng đang công kích tới.
"Kiên trì thêm chốc lát, chủ pháo năng lượng sắp súc tích xong rồi."
Xích Phong Đế trên trán bắt đầu đổ mồ hôi, không chỉ là vì lo lắng có thể chạy
ra khỏi cái này phiến khu vực thực vật này hay không, mà càng lo lắng cho Xích
Phong hào của mình có thể lọt vào bất trắc hay không nữa, đây chính là vật hộ mệnh
của hắn, nếu muốn bán đi thì giá trị vài tỷ cũng đều có thể dễ dàng bán được,
hơn nữa dù cho có tiền thì không mua được nó.
Vù vù vù!
Xích Phong hào phá vỡ khí lưu màu tím, cực hạn phi hành, Diệp Trần xem chừng, nếu
như đây là Mị Ảnh hào của mình, đoán chừng đã sớm bị Tử Thần Đằng xé thành hai
nửa rồi.
Hơn mười lần hô hấp đi qua, Xích Phong Đế vui vẻ nói: "Tốt rồi, hai tên gia
hỏa đáng giận kia cũng nên nếm thử uy lực Hoàng Cấp chiến hạm chủ pháo của ta rồi
a!"
Chủ pháo thay đổi phương hướng, nhắm ngược ra ngay sau lưng.
Oanh! Oanh!
Hai tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa phát ra, Xích Phong hào bắt đầu
chuyển động và kịch liệt run lên, giống như là không chịu nổi lực phản chấn khi
chủ pháo phát công vậy.
Năm người dùng Linh Hồn Lực hướng về phía sau quan sát, chỉ thấy hai đạo cột
sáng đỏ thẫm nghiêng ngã hạ xuống mặt đất, sau một khắc, hai luồng hỏa cầu khủng
bố nổ tung lên, hỏa cầu càng lúc càng lớn, cuối cùng thành hình bán cầu, riêng
phần mình bao trùm phương viên mấy trăm dặm trên mặt đất, cuối cùng giao tiếp
nhau, phảng phất giống như một khối cầu màu đỏ bị cắt thành hai nửa vậy.
Dây leo Tử Thần Đằng bị hỏa cầu nung đốt đến tan vỡ thành từng mảnh nhỏ, chỗ đứt
gãy ở giữa thân vô lực rủ xuống dưới, phần còn lại của nó cũng khó có thể tiếp
tục truy kích Xích Phong hào nữa.
"Thành công rồi."
Xích Phong Đế mang trên mặt vẻ mỉm cười.
"Uy lực chủ pháo của Hoàng Cấp chiến hạm quả nhiên lợi hại." Diệp Trần
cảm thấy hoảng sợ với tình cảnh này, Tử Hoa Bí Cảnh cùng loại với Sinh mệnh
tinh cầu, đối với phương diện năng lượng bài xích là cực kỳ nghiêm trọng, mặc
dù như thế, chủ pháo Hoàng Cấp chiến hạm vẫn có thể phá hoại phương viên mấy
trăm dặm trên mặt đất, như vậy cũng có thể thấy được đôi chút về nó rồi.
"Không lớn sao được chứ? Hai khẩu pháo thế mà tiêu hao 1000 vạn Nguyên thạch
đấy."
Xích Phong Đế đắc ý nói.
"Thôi đi...có phải chỉ có mỗi một chiếc Hoàng Cấp chiến hạm của ngươi thôi
đâu?" Hỏa Tước Đế khinh thường nói.
Tuyết Không Đế cười hì hì nói: "Tiểu Hỏa Tước đang ganh tị đấy?"
"Ta mà ganh tị hắn sao?"
"Thôi thôi, đừng nhao nhao thế nữa, chúng ta dường như đã làm thức giấc sinh
vật thật sự lợi hại rồi." Thạch Nhân Đế sắc mặt trầm trọng, chỉ chỉ phương
hướng phía bên phải.
Phương hướng mấy vạn dặm phía bên phải, một sợi dây leo hắc sắc dài đến hơn vạn
dặm, thô to khủng bố đến mấy trăm mét chui từ dưới đất lên, sợi dây leo màu đen
này không hề chỉ là một dây đơn lẻ, trên thân nó còn có rất nhiều cành nhánh, bên
trên các nhánh này lại có rất nhiều dây leo nhỏ hơn, quả thực giống như một đạo
Thiên La Địa Võng vậy, cái dây Tử Thần Đằng trước đó so với cái này, quả thực là
không đáng để nhắc tới.
"Đây chẳng lẽ là Hoàng Cấp Tử Thần Đằng, Tử Hoa Bí Cảnh từ lúc nào đã trở
nên nguy hiểm đến như vậy rồi hả?"
Gặp phải cái này, tất cả mọi người đều có chút ngây người.
"Chỗ đó có thể thấy được biên giới rồi, chạy đến đó đi."
Trời cao không tuyệt đường sống con người, Diệp Trần dùng Linh Hồn Chi Nhãn xuyên
thấu qua, rốt cục đã thấy được vùng biên giới của đại lục màu xanh lá này rồi,
nơi đó là một mảnh khí lưu màu tím có điện quang lập loè, tuy nói thoạt nhìn
cũng không phải rất an toàn, nhưng chung quy cũng có thể thoải mái chống lại cùng
Hoàng Cấp Tử Thần Đằng.
"Đi thôi!"
Vào thời điểm lúc này, mọi người căn bản đã không sinh ra được bất luận ý chí
chiến đấu gì nữa, mới chỉ bị Hoàng Cấp Tử Thần Đằng đuổi theo mà đã thập tử vô sinh rồi, cái đại lục màu xanh
lá này hẳn là địa bàn của Tử Thần Đằng rồi.
Xích Phong hào có tốc độ rất nhanh, nhưng Hoàng Cấp Tử Thần Đằng có tốc độ còn nhanh
hơn.
Hai vạn dặm.
Một vạn dặm.
Năm nghìn dặm.
Hai nghìn dặm.
Vèo!
Một sợi dây leo hơi chút mảnh khảnh, nhưng cũng thô to hơn mười thước, theo bên
trên dây leo chủ vươn dài ra, hung hăng rút kích vào bên trên Xích Phong, lập
tức, Xích Phong hào bị ném bay ra ngoài, lồng năng lượng bảo vệ bị cuồng khúc
vô cùng, cơ hồ như sắp bị nghiền nát vậy.
"Mọi người nhanh chóng đi ra khỏi Xích Phong hào ngay."
Xích Phong hào vừa bị quăng lên, Xích Phong Đế biết rõ tình hình đã không còn tốt,
vội vàng mở ra cửa khoang để cho mọi người đi ra, sưu sưu vài tiếng, toàn bộ năm
người vọt ra ngoài, riêng Xích Phong Đế thì thu hồi Xích Phong hào.
Năm người đơn thuần phi tốc trốn đi, kỳ thật Xích Phong hào so ra kém hơn bản
thân phi hành, chỉ có điều ở bên trong Xích Phong hào thì an toàn hơn, cái lồng
năng lượng của nó có thể ngăn cản nhiều lần công kích của Sơ đẳng Hoàng giả.
Nhưng bây giờ đã quản không được những thứ này nữa, Xích Phong hào với bề
ngoài to lớn đã hoàn toàn trở thành một tấm bia ngắm sống rồi.
Đã đi ra khỏi Xích Phong hào, tốc độ năm người lập tức tăng lên mãnh liệt, khoảng
cách đến biên giới giữa đại lục màu xanh lá và khí lưu màu tím càng lúc càng gần,
nhưng Hoàng Cấp Tử Thần Đằng ở đằng sau cũng tương ứng càng lúc càng gần.
Nhanh lên!
Nhanh hơn nữa!
Năm người đem tốc độ bản thân tăng lên tới cực hạn, trong đó tốc độ của Diệp Trần
là nhanh nhất.
Xoẹt!
Đúng lúc này, Thạch Nhân Đế có tốc độ chậm nhất bỗng nhiên bị ngừng lại, hai
chân của hắn đã bị một dây leo thô to quấn chặt lấy, cây dây leo này lại phân
ra nhiều mảnh dây leo nhỏ, quấn chặt lấy thân thể Thạch Nhân Đế.
"Các ngươi đi mau!"
Gặp mọi người quay đầu lại, trên mặt Thạch Nhân Đế hiện lên thần sắc giãy dụa,
chợt gầm nhẹ nói.
"Không đâu!"
Hỏa Tước Đế bình thường rất tùy tiện, nhưng lại là người đầu tiên quay lại cứu
hắn.
Phanh!
Đột ngột, một đạo thân ảnh xuất hiện tại phía trước Hỏa Tước Đế, làm nàng đụng ngược
trở về, "Ngươi làm gì vậy?" Hỏa Tước Đế nhìn hằm hằm lấy Diệp Trần,
trong mắt như tỏa ra hỏa diễm.
"Ta đi cứu hắn.”
Nói xong, Diệp Trần hướng phía Thạch Nhân Đế bay đi rất nhanh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...