Diệp Trần không có ý định bán đi Long Tuyền Kiếm, Đồ Ma kiếm của hắn mới chỉ có phẩm chất Cực phẩm cao đẳng, hon nữa bởi vì thuộc tính đặc thù nên Diệp Trần không nắm chắc có thể đem Đồ Ma kiếm tăng lên tới Thiên Vương cấp, cho nên, Long Tuyền Kiếm sẽ trở thành một đại lợi khí của hắn, dù sao bản thân hắn cũng chủ tu hai đại áo nghĩa Kim Thủy nên có thể hòa hợp cùng Long Tuyền Kiếm.
Huống hồ, lần này Lam Tiên Nhi tới đây cũng đã mang đến cho hắn chín vạn bốn ngàn khối Nguyên thạch, những Nguyên thạch này là số còn lại sau khi bán được mười chiếc Ma tộc chiến hạm kia, thành ra tổng số Nguyên thạch mà Diệp Trần có được từ việc bán chiến hạm là ba mươi chín vạn bốn ngàn khối Nguyên thạch, vì trước đó đã nhận 30 vạn rồi.
Tăng thêm chín vạn bốn ngàn khối Nguyên thạch này, số Nguyên thạch mà Diệp Trần hiện có đã đạt đến 14 vạn, không tính là thiếu nên không cần phải bán Long Tuyền Kiếm đi.
"Bất quá nếu đem bán thanh kiếm này, đoán chừng cho dù không bằng Tuế Nguyệt đao thì cũng có thể đạt tới giá 15000 khối Nguyên thạch."
Giá của Thiên Vương cấp bảo kiếm, cao thấp thế nào thì bất quá cũng chừng năm ba ngàn nguyên thạch, đôi khi cũng có thể đạt tới mấy vạn, giá của Thiên Vương Cấp bảo kiếm còn căn cứ vào hai phương diện, một là tài liệu chế tạo nên bảo kiếm, hai là kỹ nghệ của người đúc kiếm, cả hai phương diện này họp lại mới tạo ra cao thấp chênh lệch lớn.
Vỏ kiếm của Long Tuyền Kiếm cũng đã được Diệp Trần sớm chuẩn bị tốt, vỏ thanh kiếm này hoàn toàn được đúc bằng Long Tuyền thiết, đồng dạng sẽ có giá trị vô lượng, hơn nữa có thể che dấu phần mũi bén nhọn của Long Tuyền Kiếm.
Kiếm tra vào vỏ, Diệp Trần quay trở lên mặt đất.
Vô Ngã cảnh giới không phải dễ dàng có thể nắm giữ như vậy, Lam Tiên Nhi lần đầu tiên tiến vào Vô Ngã cảnh giới là do ở dưới sự bức bách của Diệp Trần, lần thứ hai không có Diệp Trần ở kế bên người, nàng phải bỏ ra suốt ba ngày ba đêm mới có thể tiến vào, bây giờ cách lần thứ hai tiến vào Vô Ngã cảnh giới đã qua một ngày nhưng nàng vẫn chưa tiến vào được lần thứ ba.
"Vô Ngã cảnh giới huyền bí chính là ở chỗ ý chí chiến đấu, mà ý chí chiến đấu của ngươi còn chưa đủ mạnh, hãy suy nghĩ một chút về việc vì sao ngươi phải trở nên mạnh mẽ, suy nghĩ một chút về những người đã đi ở phía trước ngươi, vì sao bọn hắn có thể tiếu ngạo tinh không, vì sao ý chí chiến đấu của bọn hắn lại có thể bỏ xa ngươi như vậy."
Thanh âm Diệp Trần rót vào trong tai Lam Tiên Nhi.
"Ý chí chiến đấu sao? ý chí chiến đấu Lam Tiên Nhi ta sẽ không có chỗ thua kém bất luận kẻ nào."
Thanh âm Diệp Trần phảng phất như có ma lực, vừa nghe xong, ánh mắt Lam Tiên Nhi như thiêu đốt, chợt, nàng lần thứ ba tiến nhập vào Vô Ngã cảnh giới, mái tóc chợt biến dài ra, đồng tử nơi mắt biến hoàn toàn thành màu bạc, lực lượng toàn thân áp súc tại thể nội, tiềm năng cùng chân nguyên hỗn họp cùng một chỗ, hình thành nên vô ngã lực lượng.
Khi Diệp Trần đang dạy bảo Lam Tiên Nhi thì đồng thời, thiên tài khắp nơi trong Vũ Trụ Tinh Không cũng đều không ngừng nỗ lực, Thần Chi Thí Luyện Tràng chỉ còn hai tháng nữa là mở ra, nếu không cố gắng, bọn hắn rất có thể sẽ bị người khác siêu việt, cuối cùng nhất sẽ thất bại trong gang tấc mà trở thành đá lót đường cho người khác, với tư cách là một thiên tài, không ai hi vọng mình thất bại.
Kinh Hồng thành.
"Kinh Hồng Công Tử ta tuyệt nhiên sẽ không trở thành đá đặt chân của người khác, Vô Ngã cảnh giới, đột phá cho ta."
Trên Luyện Võ Tràng rộng lớn, trên người Kinh Hồng Công Tử bắn ra khí tức mạnh mẽ tuyệt đối kinh hãi, mái tóc dài của hắn tung bay mà không ngừng dài thêm, đồng tử nơi mắt hóa thành màu trắng bạc, phảng phất như có thể xem thấu tâm linh thế nhân.
Vô Ngã cảnh giới, Kinh Hồng Công Tử cũng đã đạt tới.
Hắn và Lam Tiên Nhi không giống nhau, Lam Tiên Nhi đã phải ngủ say mất năm năm, thực lực đình trệ không chút tiến bộ, mặc dù có Diệp Trần dạy bảo, nhưng cũng chỉ là nuông chiều cho hư, thật sự không có quá nhiều thể ngộ, cho nên sau khi đạt tới Tam Trọng Kình, trong thời gian ngắn sẽ không có biện pháp dựa vào chính mình mà mở ra được Vô Ngã cảnh giới, còn Kinh Hồng Công Tử hắn thì trong những năm này một mực đều tiến bộ, hơn nữa dưới sự đặc huấn tàn khốc của sư phụ, cuối cùng hắn cũng nắm được Tam Trọng Kình và mở ra Vô Ngã cảnh giới. Sự tình này có thể nói là nước chảy thành sông, không tồn tại quá nhiều trở ngại.
"Chúc mừng công tử đã bước vào được Vô Ngã cảnh giới, trên Thiên Vương bảng kỳ này, dùng vào thực lực của công tử thì nhất định có thể xếp đến vị trí trước chín mươi, thậm chí trước tám mươi đấy."
Đứng ở một bên của Luyện Võ Tràng, quản gia của Kinh Hồng thành cười tủm tỉm nói.
"vẫn còn chưa đủ, trong hai tháng còn lại này, ta nhất định phải đem Vô Ngã cảnh giới đẩy lên tới cảnh giới cao thâm, còn không thì sẽ không thể trổ hết tài năng được, trên Thiên Vương bảng toàn là bọn quái vật, không phải dễ dàng như vậy siêu
việt bọn hắn đâu."
Kinh Hồng Công Tử cảm thấy vẫn còn chưa đủ, hắn có thể tiến bộ thì những người khác khẳng định cũng có thể tiến bộ, hắn có thể ở trong sự đặc huấn tàn khốc của sư phụ mà tiến bộ một bước dài, nhưng người khác chưa hẳn sẽ không có cơ duyên như vậy, ưu thế duy nhất của hắn chính là tu vi cảnh giới đã đạt tới Sinh Tử Cảnh ngũ trọng Thiên, ở cảnh giới này cho dù là trên Thiên Vương bảng cũng chỉ có ba bốn mươi người đạt được mà thôi, nếu như Vô Ngã cảnh giới có thể tiến thêm một bước nữa thì hắn có lòng tin có thể tiến vào 50 vị trí cao nhất, thậm chí là cao hơn.
Bạch Hổ tinh vực, trên một khỏa Tử Tinh, một gã áo lam kiếm khách đang đứng yên ở chỗ đó, hai mắt nhắm nghiền.
Hắn là Vô Khuyết kiếm khách Triệu Vô Khuyết, sau trận chiến cùng Vô Sinh đao khách Lãnh Phi Phàm, hắn đã ngây người suốt bốn tháng thời gian tại bên trên khỏa Tử Tinh này, sức mạnh của Lãnh Phi Phàm đã mang đến cho hắn rung động rất lớn, cùng gã giao thủ, hắn cũng đạt được ích lợi rất lớn, trong bốn tháng thời gian này, hắn một mực đắm chìm ở bên trong việc đột phá Vô Ngã cảnh giới, mỗi khi có chỗ lĩnh ngộ, hắn sẽ một lần tiến vào Vô Ngã cảnh giới và tiêu hóa lĩnh ngộ này.
Bỗng nhiên, hắn mở mắt ra.
Một cổ khí tức kinh hãi cực độ tóe phát ra.
Trước đó, khi Triệu Vô Khuyết tiến vào Vô Ngã cảnh giới, ngoại trừ việc mái tóc biến dài ra, đồng tử nơi mắt chuyển sang màu trắng bạc, thì hiện tại, đôi mắt của hắn từ màu trắng bạc biến chuyển thành màu bạc sâu thẩm, thập phần thâm thúy, sau một khắc, trong đôi mắt màu bạc thâm sâu này lại xuất hiện một điểm Kim sắc, làm cho hai mắt tăng thêm một tia chuyên chú sinh cơ cùng nhãn lực xuyên thấu quỹ tích Thiên Địa.
BOANG...!
Trường kiếm ra khỏi vỏ, Triệu Vô Khuyết hướng phía Tử Tinh dưới chân chém ra một kiếm, một kiếm này uyển chuyển tự nhiên, không có một dấu tích nào có thể lần ra, lại tựa hồ như chiếm hết cả không gian, gần như không một góc chết đáng kể nào có thể được tìm ra.
Ầm ầm!
Cái khỏa Tử Tinh này lớn đến không tính được, đường kính hơn một vạn dặm, thế nhưng sau khi nhận lấy một kiếm của Triệu Vô Khuyết, rõ ràng bắt đầu tan rã và sụp đổ, cuối cùng chỉ còn lại có một cái hạch tâm màu đỏ sậm.
Một kiếm này của Triệu Vô Khuyết dường như đã tìm được điểm yếu nhất của Tử Tinh, một lần hành động liền có thể phân giải nó, loại thủ đoạn này so với việc trực tiếp đánh nát Tử Tinh thì độ khó đã cao hơn không biết gấp bao nhiêu lần, một cái là dùng lực để phá nát, một cái là đem kỹ xảo cùng năng lực khám phá nhược điểm phát huy đến cực hạn, đơn giản làm tan rã cả một ngôi sao.
"Lãnh Phi Phàm, cảm ơn ngươi đã gúp ta tiến nhập Vô Ngã Chi Thiên Nhãn cảnh giới, nhưng là, cảnh giới lúc trước của ngươi, ta vẫn chưa nhìn thấu được."
Triệu Vô Khuyết cũng không có quá nhiều hưng phấn, hắn biết rõ, dùng cảnh giới bây giờ của hắn mà khiêu chiến Lãnh Phi Phàm, như trước vẫn không thể thắng mà còn thảm bại, trù’ phi có thể tiến một bước, đem Vô Ngã Chi Thiên Nhãn đẩy lên tới một độ cao mới.
Thở ra một hơi, Triệu Vô Khuyết bay khỏi nơi đây, tìm đến một khỏa ngôi sao lớn hơn gấp đôi, khỏa ngôi sao kia là một khỏa tinh vân có sinh cơ dạt dào, điểm yếu của nó không thể xem thấu dễ dàng như vậy.
Chu Tước Tinh vực, bên trên một khỏa ngôi sao màu trăng.
Cái khỏa ngôi sao này chỉ có đường kính mấy nghìn km, từ xa xa nhìn lại sẽ thấy có màu trắng, nhìn về phía trên tựa hồ rất lạnh, nhưng là độ ấm mặt ngoài của nó lại cao tới mấy vạn độ, thế cho nên tầm mắt sẽ trở nên cực độ vặn vẹo .
Nếu có Diệp Trần ở chỗ này, nhất định hắn sẽ nhận ra, đây là một khỏa Bạch Oải Tinh.
Bạch Oải Tinh là một loại giai đoạn cuối của Hằng Tinh, mật độ cùng độ ấm thập phần cao, không khoa trương mà nói thì trọng lực mặt ngoài đã đạt đến tình trạng cao hơn địa cầu ngàn vạn lần, thậm chí hơn trăm triệu lần, ngay cả nguyên tử đều cũng liền bị đập vụn, bất luận thứ vật chất gì ở phía trên nó đều không thể tồn tại mà trực tiếp bị nát bấy, nhân loại đứng ở phía trên, hội sẽ lập tức bị hoá khí.
Nhưng tại trên khỏa Bạch Oải Tinh này, lại có một cái người trẻ tuổi vận hắc y.
Hắn lại có thể chống cự trọng lực Bạch Oải Tinh mà không ngừng vung quyền, mỗi một quyền vung ra đều làm trong hư không nổi lên từng vòng gợn sóng thập phần trầm trọng.
Có thể chống cự Bạch Oải Tinh trọng lực, cái này đối với Sinh Tử Cảnh Vương giả mà nói đều là sự tình rất khoa trương.
Sinh Tử Cảnh Vương giả tuy không phải là tử vật, cũng không phải thứ vật chất không có phòng vệ, mà trong thể nội có ẩn chứa siêu tuyệt lực lượng, chỉ cần lực lượng đủ mạnh là có thể làm triệt tiêu cường đại trọng lực, hơn nữa cường độ thân thể của bản thân Sinh Tử Cảnh Vương giả thập phần đáng sợ, dù là không vận dụng chân nguyên mà đi vào trong nham thạch, thì cũng đều không thể làm hắn mảy may bị thương.
Quan trọng nhất là, võ đạo ý chí của Sinh Tử Cảnh Vương giả thập phần cường đại,
có thể ngăn cách tổn thương rất lớn, nhưng cuối cùng nó cũng có cực hạn mà thôi. Độ ấm mấy vạn độ của mặt ngoài Bạch Oải Tinh cũng không coi vào đâu, nhưng là trọng lực cao hơn một ngàn vạn lần, thậm chí hơn trăm triệu lần địa cầu thì tựu quá mức đáng sợ, đó là có thể đập vụn sự tồn tại của nguyên tử.
Chỉ khi đạt đến Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên Cảnh giới mới có thể sinh tồn tại bên trên Bạch Oải Tinh này, bởi vì Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên Cảnh giới có chân nguyên đã đạt đến một mức độ tinh thuần không cách nào tưởng tượng nổi, cho dù là trọng lực biến thái của Bạch Oải Tinh cũng đều không thể tác động lên trên người của hắn, đương nhiên, Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên Cảnh giới cũng không có biện pháp phi hành tại bên trên Bạch Oải Tinh, chỉ có thể đi bộ hoặc là chạy vội mà thôi.
Mà cảnh giới của người hắc y trẻ tuổi này lại chỉ đạt tới Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên cảnh giới, vậy mà hắn rõ ràng có thể sinh tồn tại bên trên Bạch Oải Tinh, đây không thể không nói là một chuyện rất kinh khủng.
Bất quá người trẻ tuổi hắc y này cũng không phải người bình thường, năng lượng bên ngoài cơ thể hắn là hộ thể khí lực, hắn rõ ràng là một gã Luyện Thể Vương giả, năng lực sinh tồn của Luyện Thể Vương giả vượt xa so với các Sinh Tử Cảnh Vương giả khác, khí lực bọn hấn hoàn toàn do tế bào sinh ra và khai phát lên trên cơ thể, bọn hắn chỉ cần đi thuận theo mà thôi.
Người trẻ tuổi hắc y này mỗi một quyền đánh ra đều mang theo tứ trọng, điệp gia cùng một chỗ gợn sóng, đây chính là Tứ Trọng Kình có thể phấn toái cả nguyên tử nhỏ bé.
Tam Trọng Kình có thể chấn nát bấy phần tử vật chất cơ bản nhất, còn Tứ Trọng Kình thì có thể đánh nát bấy cả nguyên tử.
Tuy nhiên địch nhân không phải thứ vật chất không biết phòng vệ, hắn có thể vận dụng hộ thể chân nguyên cùng võ đạo ý chí để triệt tiêu đại bộ phận uy lực, nhưng
cuối cùng vẫn sẽ phải hứng chịu cự đại thương tổn, chỉ cần yếu một chút liền sẽ trực tiếp bị oanh thành hư vô, tựu giống với việc không phải bất luận kẻ nào cũng có thể sinh tồn ở bên trên Bạch Oải Tinh vậy. Một quyền này oanh ra, đoán chừng chính bản thân người trẻ tuổi hắc y này cũng chịu không được, bởi vì nơi này là Bạch Oải Tinh, một khi ra đến bên ngoài, một quyền này bạo phát đi ra sẽ có uy lực càng mạnh hơn nữa.
"Không sai biệt lắm, nếu tiếp tục nữa thì khí lực của ta sẽ tiêu hao sạch sẽ."
Không biết đi qua bao lâu, người trẻ tuổi hắc y ngừng lại, thể nội khí lực của hắn dĩ nhiên cũng không nhiều lắm, một khi bị tiêu hao hết, bản thân hắn cũng sẽ bị nghiền áp thành bụi phấn, sau đó hóa thành hư vô, tại bên trên Bạch Oải Tinh tu luyện sẽ tồn tại rất lớn hung hiểm.
Từng bước một đi tới, người trẻ tuổi hắc y đi ra mấy chục thước bên ngoài, tại chỗ đó có một sợi dây thừng đặc thù được thả từ trên cao xuống, do tính đặc thù nên sợi dây thừng này không bị tiêu hủy bởi trọng lực của Bạch Oải Tinh.
Bàn tay bắt lấy sợi dây thừng, người trẻ tuổi hắc y nói khẽ: "Khởi động tốc độ cao nhất cho ta."
Bên ngoài Tinh Không Bạch Oải Tinh có một chiếc Thiên Vương cấp chiến hạm cỡ nhỏ vẫn đang bảo trì động lực, để tránh bị Bạch Oải Tinh dẫn dắt đi, theo lệnh của người trẻ tuổi hắc y, động lực chiếc chiến hạm này bạo tăng, hướng phía phương xa, mang theo sợi dây thừng cùng người trẻ tuổi hắc y bay đi.
Ngồi ở trong đại sảnh chiến hạm uống rượu, khóe miệng người trẻ tuổi hắc y lộ ra vẻ tươi cười, "Hắc Diệt Vương ta đã đến, không biết các ngươi có chuẩn bị sẵn sàng hay chưa?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...