Hiện tại, trong Trữ Vật Linh Giới của Diệp Trần, còn thừa lại tám mươi
lăm vạn khối Cực phẩm linh thạch, Cực phẩm linh thạch tuy không trân quý như Hạ phẩm chân nguyên thủy tinh, nhưng cũng có hiệu quả bằng một phần ba của Hạ phẩm chân nguyên thủy tinh, tám mươi lăm vạn khối, đủ để cho
hắn gia tăng hơn ba mươi năm tu vi.
- Luyện hóa trước rồi nói sau!
Diệp Trần hoặc là không làm, đã làm thì làm cho xong, chuẩn bị đem Cực
phẩm linh thạch còn lại, toàn bộ biến thành tu vi của mình.
Cuối cùng nhất, tu vi của Diệp Trần cao tới một trăm tám mươi năm, mà
Cực phẩm linh thạch, chỉ còn lại có mười ba vạn khối, mà mươi ba vạn
khối Cực phẩm linh thạch này, Diệp Trần không có ý dùng tới, dù sao cũng phải lưu chút ít trên tay, nói không chừng sẽ cần dùng tới, Cực phẩm
linh thạch trong Sinh Tử Cảnh Vương giả, là tiền tệ thông dụng.
Hô!
Thở ra một hơi, Diệp Trần đứng dậy, thư giãn gân cốt một chút.
- Kế tiếp, nên sáng tạo thức thứ hai của Phá Thiên Kiếm Quyết.
Sáng tạo kiếm chiêu, không giống với tìm hiểu áo nghĩa, tìm hiểu áo
nghĩa, là ngộ, sáng tạo kiếm chiêu, chính là vận dụng, ngộ được, không
thể vận dụng, chẳng thể làm gì, ngộ được, có thể vận dụng, đó mới là
võ đạo, kiếm đạo.
Đại đạo vô hình, võ đạo kiếm đạo là hữu hình.
...
- Cửu U, mấy chục năm không thấy, ngươi càng ngày càng trẻ ra.
Ở sâu trong hư không, ở đó có hai đạo bóng đen, một có sừng dài trên
đỉnh đầu, là một đại hán hung lệ thân cao hơn ba mét, một là thiếu niên, nhìn bộ dáng giống như mười bốn mười lăm tuổi, nhưng trong đôi mắt,
xanh thâm thẩm, Câu Hồn Đoạt Phách, làm cho người ta không dám nhìn
thẳng.
Thiếu niên cười nói:
- Ma Giác, nhiều năm như vậy, các ngươi vẫn ẩn nấp trong bóng tối, không biết nhàm chán sao?
- Tuy nhàm chán, nhưng rất an toàn!
- Không có thể a! Ta nghe nói, các ngươi đổi cứ điểm vài lần rồi, lần
này là thứ mấy, tuy ta tổn thất bản thể, đổi một thân thể hoàn toàn
mới, nhưng quy tắc của Chân Linh thế giới, không còn bài xích ta, cho ta thời gian, ta hoàn toàn có thể khôi phục thời kỳ đỉnh phong của mình,
đạt tới chiến lực lục tinh cũng có thể.
- Bây giờ ngươi đã có chiến lực tứ tinh, một Huyền Hậu cũng có thể đánh chết ngươi.
Đại hán hung lệ đả kích một chút.
- Ha ha, thù này ta nhất định sẽ báo, nhưng không phải hiện tại. Nói đi, muốn ta tìm ai.
Thiếu niên không muốn tranh luận nhiều, mở miệng hỏi.
- Diệp Trần, ngươi cũng biết!
- Là hắn, khó trách, sớm có nghe qua.
Thiếu niên gật gật đầu, nói:
- Mang ta đi tới địa phương hắn đã từng đi qua, chỉ cần ta sưu tầm khí tức của hắn, sau đó mới có thể tìm được hắn.
- Đi!
Thân hình đại hán hung lệ lóe lên, bay vút ra ngoài.
Thiếu niên theo sát phía sau!
Nửa thời thần trôi qua, hai người tới một phiến biển rộng, nơi này, còn không ít vết máu và quần áo lưu lại, thấy đại hán hung lệ đã tới, cầm
đầu huyết y vệ bay tới, cung kính nói:
- Đại nhân!
- Chính là chỗ này sao?
Đại hán hung lệ hỏi.
- Vâng, di hài của Hôi Điểu đại nhân cũng ở đây.
- Tốt, ngươi lui xuống trước đi, Cửu U, ngươi bắt đầu đi!
Đại hán hung lệ nhìn về phía thiếu niên.
- Đương nhiên!
Thần sắc thiếu niên nghiêm túc, con mắt nhắm lại, lại đột nhiên mở ra.
- Cửu U Sưu Hồn!
Trong hào quang màu xanh, lấy thiếu niên làm trung tâm, khuếch tán ra,
bao trùm phương viên mấy trăm trượng, sau một khắc, vô số quang điểm
thật nhỏ, hội tụ lại, những điểm sáng này đều không giống nhau, đại khái phân thành năm loại, mà năm quang điểm này, chính là quang điểm thuộc
về Diệp Trần, mà quang điểm này, khí tức lăng lệ ác liệt, rõ ràng cho
thấy là kiếm khách lưu lại.
- Chính là hắn1
Đại
hán hung lệ nhận ra quan điểm của Cầu Nhiêm Vương, Thiết Tí Vương và Hôi Điểu Vương, một quan điểm còn lại, đương nhiên là Diệp Trần.
- Tốt, kế tiếp là sưu tầm khí tức của hắn, muốn tìm được hắn, cũng dễ dàng hơn nhiều.
Vừa nói, đạo ánh sáng màu xanh mà thiếu niên này phóng ra cũng thu trở
về, bao trùm lấy khí tức thuộc về Diệp Trần, hình thành một quả quang
cầu màu xanh da trời.
Quang cầu lơ lửng ở giữa không trung, nhẹ như không có gì.
- Cửu U Cảm Ứng!
Thiếu niên khẽ quát một tiếng, một ngụm ma lực phun lên trên quang cầu.
Vèo!
Sau khi nhận được năng lượng bổ sung, quang cầu vạch phá bầu trời, bắn về một phương hướng xa xa.
- Đi theo nó là có thể tìm được Diệp Trần!
Thiếu niên bay ra ngoài, quay đầu lại nói với đại hán hung lệ.
- Cửu U Sưu Hồn, quả nhiên thần diệu!
Đại hán hung lệ thầm khen một tiếng, đuổi theo sau.
Tốc độ của quang cầu mỗi thời mỗi khắc đều gia tăng tốc độ, mà mỗi giờ
qua đi, thiếu niên đều phải phun một ngụm ma lực lên trên quang cầu,
không để cho năng lượng của quang cầu tiêu hao không còn lại gì..
- Sắp tới rồi!
So với lúc ban đầu, tốc độ của quang cầu nhanh hơn gấp ba lần, khí tức
thuộc về Diệp Trần bên trong quang cầu sôi trào, giống như sắp được trở
về nhà, tâm tình kích động như kẻ lãng từ hồi hương.
...
Trên hòn đảo vô danh, Diệp Trần lại một lần nữa huy động trường kiếm,
mỗi một kiếm, đều mang theo quỹ tích chấn động không gian, mà thức thứ
hai của Phá Thiên Kiếm Quyết, hắn cũng từ từ tìm ra.
Không
Gian Áo Nghĩa, thâm ảo nhất, hữu ích, phương pháp vận dụng có ngàn vạn
loại, mà mỗi lần huy kiếm làm cho quỹ tích không gian chấn động, thì có
thể làm cho tốc độ xuất kiếm đạt tới tốc độ của thuấn di, trong khoảng
cách nhất định, hoàn toàn có thể bỏ qua khoảng cách của song phương, một kiếm đâm ra, đối phương lập tức trúng kiếm, phòng ngự không kịp, đương
nhiên là chết.
Trừ việc đó ra, khi huy kiếm làm cho không
gian bị chấn động, còn có thể làm cho kiếm khí càng thêm tập trung,
không có một tia hao tổn.
Nhưng cho tới bây giờ, Diệp Trần
cũng không có biện pháp làm cho quỹ tích huy kiếm trùng hợp với quỹ tích chấn động của không gian, mà hắn cũng không có tu luyện những thứ võ
học như thuấn di, muốn làm được điểm này, đương nhiên khó càng thêm khó, chỉ có thể lần lượt lục lọi, lần lượt nếm thử, ngẫu nhiên đi đường
quanh co, đi một vòng lớn, một lần nữa lại bắt đầu.
Nhưng so
với lúc bắt đầu, Diệp Trần tiến bộ rất nhiều, quỹ tích huy kiếm và quỹ
tích không gian chấn động đã sát với nhau, có đôi khi, trong trăm ngàn
kiếm, sẽ có một lần quỹ tích huy kiếm và quỹ tích không gian chấn động
trùng hợp với nhau, lực sát thương lớn không thể tưởng tượng nổi, so với Kính Hoa Phá Diệt và Ngưng Thủy thì mạnh hơn rất nhiều lần.
- Ân, vì cái gì ta cảm ứng được, khí tức thuộc về ta đang tới gần!
Chợt, Diệp Trần đình chỉ luyện kiếm, quay đầu lại nhìn ra hướng xa xa.
- Khai mở!
Thụ nhãn ở mi tâm mở ra, Diệp Trần nhìn sang.
- Là một quang cầu màu xanh da trời sao?
Thứ mà thụ nhãn nhìn thấy, truyền lại trong đầu, lực chú ý của Diệp
Trần, đầu tiên là nhìn vào quang cầu màu xanh da trời, mà bên trong
quang cầu này, đây bao bọc khí tức thuộc về hắn.
Diệp Trần nheo mắt lại.
Chỉ chốc lát sau, hai đạo nhân ảnh và quang cầu màu xanh da trời bay tới.
- Chính là hắn!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...