Rin viết truyện một thời gian dài, sau khi viết mới biết nhan vật của mình hầu hết đều là lũ thiên tài bị thần kinh. Thứ nhất là cặp Vũ My, đặt đến vận tốc ác quỷ, chạy như bay xuống ô tô trong ba phút, thật sự không biết là chạy thế nào. Thứ hai là cặp Đức Giang, rõ ràng lăn xuống chân đồi, cách cái ô tô gà chết chưa đầy một cung 20m, thế mà tưởng lạc vào giữa chốn hoang vu rừng núi, ôm ấp tỏ tình mặc dù nhà dân kế bên
Giang nghe vụ này chết sặc vì ngượng
Chơi nhiều chóng chán, buồn đã buồn rồi, vui đã vui rồi, cả đám cuối cùng cùng phải lò rò về cái thủ đô hoa lệ, sau khi mọi chuyện đã khác
Tuy nhiên, Đức và Giang đều cảm thấy hơi xịt, khi hai người tịnh trọng tuyên bố đã yêu nhua với mọi người, thì ai cũng nhìn bằng ánh mắt quái lạ. Ngọc mặt chữ O mồm chữ A, vì ngạc nhiên, nhưng không phải ngạc nhiên vì hai người này yêu nhau, mà ngạc nhiên là vì:
- Cái gì chứ, thế hoá ra từ trước hai người chưa yêu nhau ak?
Tuấn thì có nhân đạo hơn một tí, vỗ tay bôm bốp đầy sôi nổi, thật ra chỉ làm cho Hội trưởng hội sinh viên rỗi hơi thừa việc không gây sự đến mình, nói:
- Vậy còn chờ gì mà không tổ chút tiệc. Đại tiệc đường phố thôi.
……..
………….
………………..
Giang tự sướng với cái tường, hết tự bóp cổ lại sùi bọt mép, muốn chết muốn chết muốn chết
Lại tiệc??!!!
Cái cô muốn không phải là điều đó!!!!!!!!
Sau nhiều ngày bỏ rơi ông chồng hờ thuộc về thế giói game, cuối cùng Giang cũng trở về, biến anh ta thành quân sư tình trường đẻ đối phó với Đức. Hổ cái và bánh mì kẹp ruốc lâu lắm cũng không thấy tăm hơi đâu, chắc chết ở xó nào rồi. Mà dù gì thì gì, sóng yên biển lặng cũng đỡ bị nhồi máu cơ tim, đứt dây thần kinh, rất hại cho sức khoẻ. Vừa vào Guild, Giang đã khoe ầm lên
[Lilithy_death]: Xin thông bao với các tỉ tỉ muội muội, huynh huynh đệ đệ, đại mỹ nhân Lili xinh đẹp siêu phàm ta đây cuối cùng cũng có người yêu rồi
Ngoài tên chồng gian manh bẩn bựa biết trước sự tình đang cười sằng sặc đến nghẹn bánh bao, cả Guild xôn xao như chợ vỡ
[Rojer_monneydog]: *đập đầu vào tường* đang mơ phải không? chắc chắn là đang mơ. Bộ bây giờ là mùa xuân ak, sao có nhiều cặp yêu thương thắm thiết thế, mà lại còn rơi vào Lili đại hiệp nhà chúng ta? Vậy là hai vợ chồng nhà này ai đi đường nấy?
[Milkface]: Cung hỉ, cung hỉ. Chúc cho Lili phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn, yêu sớm chia tay sớm sẽ tốt cho sức khoe
[Lilithy_death]: *khóc*Anh trù ẻo em!!!!Lili ghét Guild này
[Đôi cánh thiên thần]: Lại nữa? Còn bao nhiêu vụ nữa đây? Mấy người cứ dồn dập như thế, đến lúc cưới mùa cũng dồn dập thật tốn tiền phong bì, gio’ nhỉ?
[gio’ tho^i? ma^y tro^i]: Lo que sgì, mình phải đòi lại gấp đôi mới oách. Mình cứ cưới trước là ổn, người ta mừng 200 mình hình lại 100, mừng 500 đồng thôi mình bố thí cho 1000 đồng, thế là không lo thua thiệt. Anh thông mình phải không, vợ yêu?
[Đôi cánh thiên thần]: Ừa
Noname, sau khi được cứu thoát khỏi màn nghẹn vì bánh bao, cuối cùng cũng khí chất lòi lên được. Tốc độ gõ của tên này thật đáng khâm phục, luon làm điêu dân phải chạy theo chịu thua
[Noname_SDS]: làm người ai làm thế! Cái lũ này, vấn đề trọng đại của người ta mà mang ra làm trò đùa thế hả?
[Rojer_moneydog]: Ahaha, nhân vật chính thứ hai xuất hiện đây rồi. Xin hỏi anh N, anh có muốn li hôn cô L chứ?
[Noname_SDS]: Không, chắc chắn không
Li hôn người mà anh yêu, thế hoá ra anh bị tâm thần phân liệt à?
Cả Guild đều đánh “Oh”, không nghe được âm thanh những cũng cực kì khí thế
[Vinagocrazy] (đàn em mới): Vợ của đại ca bị cắm sừng. Đại ca đi ngoại tình chốn trăng hoa, đúng là con người không chịu ngồi yên một chỗ
[Noname_SDS]: Chú mày láo, láo quá. Anh và đại tỷ là quan hệ trong sáng, sáng như gương, là quan hệ cộng sinh cùng nhau phát triển
[Đôi cánh thiên thần]: Sáng quá cơ…
Mặc cho dám cư dân ồn ào gào rú, Đức cũng quyết tâm lôi Giang ra chat riêng bằng được. Sau một màn vây bắt cực kì action, kèm theo phụ kiện là hai ải rồng rất chi là tốn thời gian, sau hai tiếng đồng hồ ôm cây đợi thỏ, N cuối cùng cũng nói chuyện được với L
Chat riêng…
[Noname_SDS]: Chúc mừng em đã tìm được người thương. (dĩ nhiên là phải chúc mừng rồi, là anh chứ còn là ai vào đây nữa)
[Lilithy_death]: *cười dịu dàng* Anh cũng vậy, cũng kiếm được mĩ nữ còn gì nữa
[Noname_SDS]: Vậy anh ta là người thế nào?
[Lilithy_death]: Tốt, đẹp trai, hoàn hảo(sướng như điên), mỗi tội là hơi gian manh một tí (xịt). Vk rất mong chờ ngày đi chơi xe máy cuối tuần này
Đức đang đi mây về gió, thấy chữ “đi chơi xe máy” thì suốt hất con chuột xuống đất
[Noname_SDS]: Thế đi ô tô với đi xe máy, em thích đi bằng phương tiện nào hơn?
[Lilithy_death]: Dĩ nhiên là xe máy rồi. Nhất định là sẽ rất vui, chỉ có hai người ngồi một xe
[Noname_SDS]: Ờ, vui nhỉ
Sau khi ọp zai, Đức lại đập đầu vào chăn bông
Phải, chỉ có hai người ngồi với nha, rất vui, nhất định là sẽ rất vui
Vấn đề là…
Vấn đề là!!!!
Đức nhà ta không biết đi xe máy!!!!!!!!!!!! (T_T) *
Đã là con người thì ai cũng gặp vấn đề, đó là điều không thể tránh khỏi, mà nhất là đám nhà giàu một cách quá đáng. My thì chỉ không say khi đi BMW và Porche, còn Đức thì từ bé chưa biết đến việc ngồi lên xe máy là gì. Từ bé đã ngồi ô tô với ông và bố, nhìn ra ngoài cửa sổ, ông nội Đức dạy, đã là đàn ông thì phải biết đi xe ô tô. Năm 14 tuổi, nhờ quốc tịch Mỹ, cu cậu đã sang bên đấy lấy bằng lái xe, rồi triệt để đi từ bấy đến giờ. Trong thâm tâm anh, đi xe máy là một hành động rất ngu muội, vừa cồng kềnh, vừa vướng víu, vừa bụi bẩn lại vừa mất vệ sinh.
Thế mới nói, hừ, đẹp trai mà làm gì, mất mĩ quan thành phố.
Vậy là, trong khi một tên sĩ rởm nào đó đang chìm trong biển lửa nóng hâm hập, cùng với hệ thống kế sách nhằm mục đích phá hoại đại tiệc xe máy, thì vợ chồng son nhà hổ cái lại trở về Việt Nam.
Ngày khùng năm điên, ánh nắng chói loá, Thiên Mai bước vào nhà, định cho em trai xem vài bức ảnh rắn hổ mang vùng Bắc Phi (Đức căm thù loài rắn), sau đó mời người đúc hình rắn đẹp nhất vùng rừng nhiệt đới đó theo về thì thấy “em trai yêu quý” trong trạng thái bốc hơi gần nửa. Thấy chị gái đến, Đức khôi phục ngay tức thì, ngồi vắt chân trên ghế mây, uống trà xanh, mỉm cười hỏi:
- Ồ, chị đến đây có chuyện gì vậy?
Thiên Mai hất cái váy Thượng Hải, ngồi xuống ghế, liếc nhìn căn phòng bằng anh mắt xoi mói:
- Ồ, em trai ngoan đang làm gì vậy? Chị định tặng cho em mấy món quà, chắc hẳn em sẽ thích
“Gì vậy ạ?” Đức từ tốn nói, nhắn tin cho Vũ đi mua con chuột giả nhìn như thật đang bán chạy nhất trên thị trường, húp thêm một ngụm trà xanh. Mai đưa mấy cái ảnh ra, được chụp ba chiều, kèm theo một món đồ khắc đá hình con rắn nước cực kì to, cực kì đẹp. Đức cầm mấy món quà, mỉm cười cảm ơn, cố gắng nhìn thật nhanh để không chạy vào nhà vệ sinh giở quẻ nôn oẹ. Thưở còn bé, lần đầu tiên đi ăn thịt rắn cùng cả nhà, gặp phải hàng làm ăn rởm, đức vửa bỏ miếng thịt vào mồm đã thấy nó nhầy nhụa. Từ đấy về sau, Đức cứ nhìn thấy cái món đó là nôn, hồi lớp 3 đi tung đồng xu ở đài phun nước bên Nhật Bản, cậu bé đã ước rằng, loài rắn trên thế giới tuyệt chủng hết là tốt nhất. Nhìn mấy cái ảnh cực kì rõ nét (mặt sau), anh chẹp miệng:
- Rắn rất nguy hiểm, rất hay bò trong quan tài ăn xác người chết
Mai hất tóc ra sau:
- Không nguy hiểm chút nào, rắn Bắc Phi cùng lắm chỉ giết chết vài chục người sống, không bao giờ ăn xác người chết
Đức bịt chặt miệng, nuốt xuống, nuốt xuống, chỉ là trà thôi mà, tuyệt đối không được mửa
Vừa nỗ lực được 1ph24’ thì Vũ phi xe vào, ôm theo một cái áo khoác mỏng, cười quý phái:
- Lâu lắm không gặp chị Mai. Em mua tặng chị một cái áo khoác, coi như là quà mừng về nước.
Mai lấy bật lửa, tách, sau đó châm vào cái áo, cười đáp:
- Đồ của em hẳn phải chịu lửa rất tốt, nếu không thì em đã không tặng chị.
Vũ cười đau đớn, nhìn con chuột đang cháy như điên
- Vậy thì em phải xin lỗi rồi, đồ của em mà chịu lửa tốt thì trời sập Thiên Mai liếc nhìn một lần nữa đống giấy lộn trên sàn nhà kia, cười cao thâm:
- Có vẻ…em đang bận nhỉ?
Đức gật đầu:
- Vâng, em đang rất bận, vì thế chị đừng có gây tầm ảnh hưởng.
Thiên Mai bĩu môi, bước ra ngoài, gọi điện ngay cho đám đàn em “thơ dại”, đầu tiên là Ngọc:
- Em gái, em quả thật rất xinh đẹp
Ngọc nghe câu này, đang vừa đóng cửa vừa nghe suýt nữa kẹp chân vào cửa. Cô bủn rủn chân tay, thì thầm:
- Chị…có việc gì ạ?
Chị em nhà này, cả năm không gọi điện, nhưng đã gọi thì chắc chắn là để moi tin tức, còn không thì cũng là để bắt cô làm culi.
“Hành động của em làm chị khá tức giận” Hổ cái nói giọng rất bình thường nhưng khiến Ngọc sợ phát khiếp “Nhưng không sao, em có biết Đức sắp gặp sự kiện gì không?”
“Dạ…” Hành động này là gì, phá hoại? Phải rồi, đợt trước lúc Thiên Mai đi xem mắt, Đức cũng phá cho tan tác thì thôi, nhưng tốt nhất không được để ảnh hưởng đến bé Giang dễ thương. Sau một hồi đắn đo cân nhắc, Ngọc đáp:
- Cái này em không biết, nhưng Vũ và My biết đấy
Thế này vừa bảo toàn được tính mạng, vừa không bị mắc tội phản đồ. My ơi, chị thật lòng xin lỗi em, còn Vũ thì…cho chết
Ngọc cười he he, tiếp tục luyện đồ với Lili. Lúc nào phải rủ Giang vào Guild, chơi vui phải biết.
Thiên Mai cảm thấy trận này có vẻ mình khó thắng nổi, nhất là khi dính đến bồ bịch gì đó. Cô nàng bèn gọi chồng, tên chồng đa tài đa nghệ vừa mới kết hôn xong hôm trước:
Tut tut tut tut….!
Cạch!
“Anh yêu…” Thiên Mai lấy hết giọng dịu dàng nói chuyện với chồng. Về cơ bản, lão Trương Tam Phong cũng rất chất, chỉ mỗi tội là bị hổ cái ăn không còn xương tuỷ gì để mà sống
“Hi”
“Anh…”
“Alo…ờ…ờ…điện thoại ở đây mất sóng quá, đầu dây bên kia nói to lên chút được không?”
“Anh…”
“Ờ ờ…ờ…biết rồi”
“Anh…”
Cạch!
“Chào em”
Điện thoại của Phong bây giờ mới mở, khiến Thiên Mai tức suýt đập đầu vào tường. Không ngờ ông chồng của mình cũng thâm thuý đến mức này, lừa được mình cơ đấy. Mai tụt hết cảm xúc, lạnh lùng nói:
- Anh không bận chứ?
“Về đây là không bận rồi, còn hỏi làm gì nữa?” Chẳng lẽ nàng mời mình ăn cơm, không ngờ hổ cái cũng lãng mạn như vậy
“Điều tra xem Đức sắp có vụ gì, chúng ta cũng phải tham dự”
“Em…” Không mời anh ăn cơm sao, cứ bới móc truyện người khác làm gì?
“Và đổi ngay nhạc chờ cho em, trước khi em đập điện thoại của anh xuống đất”
Cụp!
Đúng là ông chồng ngốc, mãi mình mới lấy giọng dịu dàng, thế mà lại bị lừa đỏ hết cả mặt
Ngốc quá!
*
Bánh mì kẹp ruốc, tức chủ Guild vừa quay trở lại đã bị pé Lili ám cho bắn hỏng 4 ải liền. Giận dữ tột độ, Bánh mì mắng Lili
[Bánh mì kẹp ruốc]: Lili ngốc nhà ngươi, thật chẳng biết tôn trọng đàn anh gì cả
[Lilithy_death]: Tôn trọng ai cơ? Đàn anh á? Ở đây có ai là đàn anh vậy?
Trương “giáo chủ” giận đến nỗi đập bàn, hết vợ lại đàn em, không biết giá trị của mình trở nên tàn tạ thế từ lúc nào rồi
[Bánh mì kẹp ruốc]: Nhà ngươi có vấn đề gì khúc mắc, ta sẽ giải quyết cho. Là đàn anh, ko chấp nhặt
[Lilithy_death]: Khúc mắc? Còn nói? Cái người nào đó tự xưng là đàn anh, để cho vợ vào diễu võ dương oai, ỷ mạnh hiếp yếu, sau đó đi biệt tăm lâu thiệt là lâu liền. Còn chức phó Guild của em đâu, hả? Kinh nghiệm của em đâu, đóng góp của em đâu?
Trương Tam Phong toát mồ hôi hột, gõ phím
[Bánh mì kẹp ruốc]: ko bức xúc, bây giờ anh khôi phục cho em là được chứ gì?
[Lilithy_death]: Khôi phục? Khôi phục cái gì? Danh dự của em? Anh có biết là khi bị hạ chức, em đã thấy ngứa mắt đến gần chục mem mà ko kick được nó ra không? Bây giờ, đích thân anh phải kick bọn mem vô lối ấy, sau đó phục chức cho em cũng chưa muộn
[Bánh mì kẹp ruốc]: Anh cảm thấy mình mới là người bị bắt nạt
[Lilithy_death]: Mong đồng chí yên lặng và làm theo, nếu ko muốn em bôi nhọ danh dự với chị hổ cái. Em nhớ ko lầm, anh còn có mấy nàng buôn dưa trên này nè, trên Zing nè, trên Yahoo nè, trên Facebook nè. Dù bây giờ anh và chỉ cưới nhau rồi, nhưng em ko đảm bảo được, he he
[Bánh mì kẹp ruốc]:…Em thật nham hiểm
[Lilithy_death]: Cám ơn vì lời khen
Thế là một ngày sao lu trăng mờ, Giang ngồi nhìn chủ Guild ngốc ngếch tất bật kick mem, gây thù chuốc oán, bị **** rát mặt, vừa uống coca vừa cười như điên. Anh ta ngôc khó tả, nghe doạ mà không nhận ra một điều…
…Chị ta ko nhập Guild, và Giang cũng chẳng biết chị ta là ai cả!!!!!!!!
Sau một hồi tất bật, phải tặng tóc công chúa gia hạn một năm cho ai đó, còn phải phục chức cho người ta, Phong mới trở về vấn đề chính. Lili đang để nick bận, nên anh lên hỏi Guild
[Bánh mì kẹp ruốc]: có ai biết Noname đang có hành động đáng ngờ gì không?
[Đôi cánh thiên thần]: Anh rể vô dụng lại bị băt nạt ha
[Bánh mì kẹp ruốc]:…
[gio’ tho^i? ma^y tro^i]: AW cũng như em, quyết ko bán đứng bạn bè, anh đừng hỏi
[Love you and love me]: Ko phải đi chơi sao? Hôm trước thấy N vừa bảo thế mà? Bảo với gio’ ấy. Cái gì mà ko đi được xe máy, rồi đi chơi xe máy, chết chắc rồi, v.v..và v.v…
Thiên M, ko biết về từ lúc nào, đnag uống cà phê đứng cạnh đấy phọt thẳng vào mặt Trương giáo chủ một cái
Đi xe máy?
Lấy le với người yêu?
Thằng nhóc đó muốn gây tai nạn thì có
Thiên Mai cười khơ khơ, nhìn Vũ và My đang đánh nốt mấy câu, “phản bạn”, “độc ác’, thấy Noname đánh dòng chữ “Cậu thật đáng sợ”, lấy danh của chủ Guild, đánh mấy dòng sau đây
[Bánh mì kẹp ruốc]: Noname
[Bánh mì kẹp ruốc]: Chúc một ngày may mắn
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...