Kịch Bản Trở Thành Người Nổi Tiếng

Được cái là từ khi Dạ Phàm dạy học cho Tần Nhất Thiên thì cậu nhóc chăm chỉ học hành hơn hẳn, bởi vì mỗi lần Cậu nhóc được điểm cao đều được Dạ Phàm khen ngợi hoặc thưởng vài thứ, đôi lúc có thể ngủ lại với cậu nhóc. Tần Nghị rất hài lòng vì kết quả học tập của cậu nhóc nên trả lương cho Dạ Phàm rất rộng rãi. Hai người có vô tình gặp mặt cũng không nhắc lại chuyện xấu hổ xảy ra trong toilet lần trước. Cũng đỡ cho Dạ Phàm khỏi phải ngại ngùng 1 phen.

Hôm nay Dạ Phàm đến sớm, Nhất Thiên có tiết học bù nên phải ở lại trường lâu 1 chút. Trong lúc chờ đợi Dạ Phàm mới chạy ra ngoài vườn hút thuốc. Có lẽ việc tham gia vào Kịch bản thử thách đã để lại dư chấn khá nhiều khiến cơ thể cậu tạm thời chưa thể bình thường lại được.

Thi thoảng vẫn sẽ có vài hình ảnh chớp nhoáng hiện ra khiến Dạ Phàm khó phân biệt giữa thế giới ảo và hiện thực. Kèm với Những cơn đau đầu khiến giấc ngủ của cậu không được an ổn.

Kẹp đầu thuốc giữ 2 ngón tay, Dạ Phàm rít một hơi thật dài.Ánh mắt mơ hồ quan sát hình dáng làn khói, não nhất thời trống rỗng. Chỉ những lúc như thế này cậu mới có thể tạm thời quên đi những áp lực thường nhật.

Chỉ là cậu không hề biết hình ảnh này của mình đã bị 1 người khác quan sát hết thảy.

Giữa vườn cây xum xuê tán lá chen chúc lẫn nhau, thiến niên thân hình nhỏ nhắn lọt thỏm ở giữa. Làn khói mờ đục quẩn quanh da thịt cậu làm Tần Viễn có cảm giác con người này vốn không thuộc về nơi này.

Cằm cậu hơi ngửa, ánh mắt hờ hững lại sâu thăm thẳm khác hẳn lúc bình thường. Tần Viễn lại bị ánh mắt màu trà nhạt mang thần sắc tối tăm kia hấp dẫn đến không thể dời mắt.

Tiến đến gần chỗ cậu 1 cách nhẹ nhất có thể nhưng vẫn bị Dạ Phàm phát hiện ra khi còn cách vài bước chân. Tần Viễn tiếc nuối khi Dạ Phàm trở về trạng thái bình thường, cậu nở nụ cười xã giao.

“Anh cũng đến đây hút thuốc à”

Hắn không lập tức trả lời mà bước đến đứng cạnh Dạ Phàm, 2 người hiện tại chỉ cách nhau có nửa bước chân.

“Cũng định như vậy nhưng tôi quên mang bao thuốc theo rồi” ngón tay Tần Viễn khẽ xẹt qua túi quần đựng gói thuốc lá hơi phồng lên, mở mắt nói dối.

Dạ Phàm đặt điếu thuốc trên môi, khẽ nhâm nhi.


“Vậy à!” Vài chú chim sẻ bay ngang qua làm cậu hơi sao nhãng cuộc trò chuyện.

Thấy Cậu không có phản ứng Tần Viễn lại tiếp lời

“Cho tôi 1 điếu”

Mất vài giây để Dạ Phàm kịp hồi thần, nhìn khuôn mặt tuấn mỹ ngay trước mắt đột nhiên muốn đùa nghịch 1 chút

“Tôi vừa dùng điếu cuối cùng rồi” Dạ Phàm dời điếu thuốc từ môi mình xuống, hướng đầu lọc về phía Tần Viễn “Hay anh hút chung với tôi nhé!”

Không gian bị sự yên lặng bao trùm ngoài tiếng gió làm những cành lá va vào nhau xào xạc thì không còn thanh âm nào cả. Dạ Phàm nghĩ khả năng bản thân đã đùa giỡn quá trớn rồi, tay định rút điếu thuốc lại thì bất ngờ thấy Tần Viễn di chuyển.

Tay hắn cố định lấy tay cậu, bàn tay to lớn ma sát lên vùng da mỏng nơi cổ tay. Động tác nhẹ nhàng, có chút ngứa.

Hắn cúi mặt xuống ngậm lấy đầu lọc thuốc lá giữa kẽ ngón tay Dạ Phàm. Môi hắn vô tình chạm trúng đầu ngón tay cậu làm Dạ Phàm khẽ rùng mình. Đôi mắt hổ phách đầy tính xâm lược phản chiếu hình ảnh của cậu khiến Dạ Phàm bất giác bị hãm sâu vào.

1 lúc sau Dạ Phàm mới giật mình chủ động rút tay mình ra khỏi bày tay ấm nóng của người kia.

Lại thấy Tần Viễn thực sự cầm điếu thuốc cậu đã hút được một nửa mà phì phèo khói thuốc.

Nhả được 2 lần khói, Tần Viễn lên tiếng bình phẩm, giọng điệu không có gì khác thường.

“Cậu nên mua hiệu Z, đỡ mùi khói hơn”


Nhưng đối diện với ánh mắt đó, Dạ Phàm hiện tại mới phát hiện ra, cách Tần Viễn nhìn cậu không bình thường chút nào.

Dạ Phàm bất giác giấu cánh tay bị nắm ra sau lưng, ậm ừ

“Tôi vẫn thích có nhiều khói 1 chút”

Điếu thuốc mới đó mà đã sắp cháy cạn, giọng Tần Viễn vốn đã trầm ấm hiện tại lại mềm mại đi trông thấy

“Nghe lời tôi, nhiều khói quá không tốt cho sức khỏe!”

Má ơi, thả thính dữ dội quá Cậu không đáp lời được.

Dạ Phàm khẩn trương đến nỗi ngón tay nắm ống quần đến nhăn nhúm.

May mắn đúng lúc này giọng nói cao vút của cậu nhóc Nhất Thiên vang lên

“Anh chú ơi, anh đâu rồi? Tới giờ học rồi nha”

“Tôi phải đi dạy học cho Nhất Thiên rồi, tôi đi trước đây”

Dạ Phàm được đà, cứ thế bỏ chạy trối ch.ế.t.


Thế nhưng Dạ Phàm không thể tập trung dạy học được, cả buổi học cứ như người trên mây

“Anh chú, con kêu 3 lần rồi đấy, chú không nghe à”

Tần Nhất Thiên nhịn cả buổi trời rốt cuộc cũng lên tiếng phàn nàn.

“À, anh xin lỗi, em làm bài này tới đâu rồi”

•••••

Cũng không nhớ bản thân về nhà bằng cách nào, Dạ Phàm thả người tự do ngã xuống mặt giường.

Hành động kia rõ ràng là trắng trợn thả thính, cậu sẽ không nghĩ lầm phải không. Dạ Phàm vò đầu bứt tóc…

Trước kia Dạ Phàm không nghĩ đến phương diện này do cậu cứ đinh ninh rằng Tần Viễn sẽ như trong tiểu thuyết, sau này chắc chắn sẽ có tình cảm với thụ chính Bạch Phong Tịch.

Thế nên động tác ngày hôm nay của Hắn khiến cậu cực kỳ bất ngờ, còn có chút rối rắm.

Rốt cuộc lăn lộn mãi đến hơn nửa đêm mới ngủ được.

•••

Ở 1 nơi khác

Mạnh Giang ôm toàn thân đau nhức bước ra khỏi phòng khách sạn.

Đại diện Đào đã đợi sẵn ở phía trước đỡ lấy Mạnh Giang đang lung lay sắp ngã.


“M.ẹ nó tên già này không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả”

Trước khi Cậu ta nói ra thêm lời khó nghe nào nữa Đại Diện Đào đã bịt cái miệng kia lại. Nhịn không được nhìn lướt qua dấu vết lưu lại ở trên cổ và xương quai xanh của Mạnh Giang. Nơi đó đầy rẫy những vết bầm tím và những dấu răng kinh người. Dựa vào sự hiểu biết của anh ta về La phó tổng thì hẳn dưới lớp áo còn kinh khủng hơn nữa. Người từng trải nhìn liền biết Mạnh Giang vừa trải qua loại chuyện gì.

La phó tổng kia năm nay cũng đã 53 tuổi, đã có vợ con, con ông ta chắc cũng tầm bằng tuổi Mạnh Giang. Chắc bọn họ không hề biết người cha mẫu mực của mình ở bên ngoài bao nuôi nghệ sĩ trẻ tuổi, chỉ cần ngủ với ông ta thì ông ta sẽ cung cấp đầy đủ tiền bạc vật chất cho người nọ.

Mạnh giang cũng là nhắm trúng sự dễ dãi này mà đòi hỏi này nọ

Tin tức trên mạng về việc Mạnh Giang nhận vơ là chủ nhân tấm hình rất nhanh bị đẩy lùi. Thủy quân bọn họ thuê luôn lên giải thích bằng cái cớ là tất cả chỉ do fan Mạnh hiểu lầm, từ đầu đến cuối cậu ta không hề lên tiếng xác nhận gì cả.

Sáng hôm sau Mạnh Giang còn nhận được 1 vai diễn trong bộ phim Đại chế tác. Dù là 1 vai rất nhỏ nhưng cũng đủ để cậu ta vui mừng muốn nhảy cẫng lên.

Đại IP, Đại chế tác: Những tác phẩm có đầu tư và quy mô lớn.

“Nghe nói bộ phim này nam nữ chính đều là sao hạng A đấy, La phó tổng lần này ra tay đúng là rất hào phóng”

Đại diện Đào lúc nhận được thông báo cũng cực kỳ kinh hỉ. Bộ phim này chuẩn bị thời gian rất lâu rồi, thời gian có thể tính được bằng năm rồi đấy. Nhưng đạo diễn và nhà sản xuất cứ úp úp mở mở không rõ tiến độ như thế nào. Không ngờ lại để Mạnh Giang vớ được 1 chút may mắn này.

Cùng lúc đó bộ phim Ngăn cách Tình yêu Dạ Phàm đóng đã ra đến tập cuối cùng.

Kết phim là cảnh Dạ Phàm đứng từ xa nhìn nam và nữ chính nắm tay nhau rời đi.

•••

Thay vì váy áo nữ sinh như thường lệ, chàng trai đã trở lại 1 thân trang phục nam tính. Bên trong là áo thun ba lỗ trắng bên ngoài khoác áo sơ mi đen. Đứng trên ban công đón gió 1 lúc mái tóc ngắn ngủn bị thổi đến rối tinh rối mù. Nhưng không làm giảm đi vẻ tuấn mỹ Ngược lại làm tăng thêm vài phần tinh nghịch bụi bặm.

Đôi mắt dõi theo cặp đôi yêu nhau ánh lên chút gì đó buồn bã. Dù đau lòng như thế nhưng ngoại trừ việc đôi mắt đỏ hoe 1 chút ra, lại không hề chảy xuống 1 giọt nước mắt nào. Bên dưới, Ngoài bình luận hoan hô kết thúc tốt của Nam nữ chính thì nhiều nhất là fan liên tục suýt soa cho Dạ Phàm. [Hu hu... Không chịu đâu, sao Phàm Phàm nhà tui lại phải chịu kết cục như thế này chứ] [*Ôm ôm, Về đây tỷ thương, đừng buồn nữa] [Mỹ nam đau buồn, ai mà không thương cơ chứ] [Cơ mà tui cũng bị đổ bộ dạng nam sinh của ẻm rồi, xinh xẻo quá làm sao đây ( ̄▽ ̄*)ゞ ] [Không ấy đạo diễn cho Dạ Phàm phần 2 kể về chuyện tình yêu của anh ấy đi] Mạnh Giang đương nhiên không để chuyện này được yên. Sau khi nhận được nguồn lực từ La phó tổng cậu ta đã thuê rất nhiều thủy quân vào chê bai Dạ Phàm. [Kĩ thuật diễn xuất như vầy mà còn có thể làm diễn viên thì tôi cũng có thể. Ha ha ha...] [Khóc mà không ra nổi giọt nước mắt nào thì khóc làm gì, thật khó coi] [Dung mạo này chỉ tàm tạm thôi, trong giới thiếu gì người đẹp hơn cậu ta. Fan có tâng bốc quá lố không vậy] Đợt thủy quân này không phải đám lắt nhắt Mạnh Giang thuê kì trước mà là của 1 công ty khác lớn hơn nhiều. Làm việc cực kỳ tận lực, đem tất cả mọi thứ về Dạ Phàm xào nấu ngàn lần. Khuyết điểm nhỏ nói thành khuyết điểm to, không có khuyết điểm cũng bị cho là yếu kém. Không gì là không nói được. Fan Dạ Phàm vẫn còn ở nhiều nhóm nhỏ lẻ, chưa có hậu viện hội (fanclub chính thức) nên khả năng đáp trả anti rất yếu ớt. [Anti nhà ai mau cút] [Thấy người ta giỏi giang rồi ganh tị à] [Không tâng bốc, nét đẹp tự nhiên của Phàm Phàm vẫn đẹp hơn khối người đi sửa sắc đẹp đến đơ cứng gấp mấy lần ấy] [Anh nhà chưa có fanpage chính thức phải không? Hay là chúng ta tự lập rồi kêu gọi mọi người đi, không thể để người ngoài ăn hiếp được] [Cơ mà, Phàm Phàm hình như chưa có công ty chủ quản mà nhỉ] °°°° Chương kế: Dám bắt nạt cậu nhóc nhà tôi? (2042 từ)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui