Kí Ức Ngày Đông
24.
Cùng lúc đó, tại một con hẻm nhỏ âm u.
Lục Tiện bị người ta tra tấn, không thể nào chịu nổi nên chị ta lấy con dao gọt hoa quả kết thúc cuộc đời mình.
Trước khi chet chị ta viết một bức thư cho Trần Tề Minh.
Đại loại nói là vì sao chị ta bị vu oan, hãm hại.
Chị ta cho rằng chet có thể lấy lại trong sạch, và đem sinh mệnh của mình ra đánh cuộc hắn có hối hận, đau lòng hay không.
Kết quả, người đàn ông không xem, vứt bức thư đó vào lò sưởi đốt đi.
Mà bệnh viện thành phố cách vài trăm dặm.
Tại phòng chăm sóc đặc biệt tốt nhất, Trần Dĩ Minh mở mắt.
Tuyên bố cuộc giải phẫu thành công, không còn trở ngại.
Hôm đó, dù là ở thành thị hay là trên núi, tuyết đều rơi rất lớn.
Ông chủ khu nhà ở đã báo nguy nên đội cứu hộ đi lên núi tìm người.
Cuối cùng tìm thấy Lâm Ức Thần ôm chặt Lục Hữu trong ngực.
Hắn đã ngừng thở. Trước khi chet, hắn đã cố gắng đào hở hố tuyết.
Tuyết bay đầy trời, rơi vào hố nhỏ này.
Cô cũng đã ngừng thở.
Cô đem mặt mình chôn sâu vào lòng tuyết.
(Hoàn văn)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...