Kỉ Niệm Tuổi Học Trò

Ngày hôm sau , trời sáng , không khí se se lạnh , những giọt sương bắt đầu tảng đi khắp nơi làm mọi người lạnh . Ánh mặt trời bắt đầu ló diện , những tia nắng ấm áp đã làm tan đi lớp sương của buổi sớm . Hôm nay , ngày đầu tiên trong tuần , ngày đầu vào lớp không có mặt Hắn , Nó cố dặn lòng nênquên đi , để bắt đầu cho cuộc sống mới. Mới đầu , Nó cứ nghĩ mình sẽ đợi Hắn , nhưng Nó thấy hy vọng này rất mong manh khó mà nắm bắt . Nó bỏ qua mọi thứ suy nghĩ phiền muộn , Nó đến lớp với khuôn mặt vui vẻ để nhận lấy sự may mắn trong tuần . Trong lớp học bây giờ cũng chả còn gì thú vị nữa ... Mới vài ngày đầu , sau khi Hắn đi thì Nó có nchuyện với Hắn qua Facebook . Vì trước khi đi Hắn vẫn chưa nói rõ ràng chuyện của Hải My nên Nó hỏi. Lúc đầu Hắn không nói còn thách Nó :
- Không nói làm gì được nhau ?_Hắn
- Ờ chờ đó khi về tui sẽ xử cậu_ Nó
- Ừm , PHONG SẼ ĐỢI
- Qua đó mua qà về cho tui _ Nó
- Không _ Hắn
- Hớ , sắp noel rồi _Nó
- Gửi bằng niềm tin à ?_Hắn
- Bưu điện làm gì ? _Nó
- Không thích , đợi 4 năm nữa đi _Hắn
- Ừm , VẬY THÌ ĐỢI _Nó
Nó và Hắn nói chuyện được khoảng 1 thời gian ngắn , Hắn không onl trò chuyện với Nó nữa . Nó cũng lặng thinh vì Nó sợ , sợ sẽ làm phiền người khác . Từ đó, Hắn onl Nó không nói chuyện , bây giờ thì Hắn ít onl lắm . Khoảnh khắc này xa vời vợi , lắng động , như 2 người xa lạ chưa từng quen.
Cuộc sống của Nó bây giờ xung quanh chỉ là nỗi buồn , nhớ nhung . Hắn chưa làm được gì khiến Nó vui hết cỡ mà khi Hắn đi Nó lại buồn rầu đến thế . Nó muốn tìm người thay thế Hắn trong lòng Nó . Và Thiên Tân là người Nó để ý , nhưng thực sự trong lòng Nó người Nó thích vẫn là Thiên Phong . Không ai ngoài Hắn , Nó muốn đợi Hắn nhưng có lẽ là Nó sẽ đợi trong vô vọng nếu Nó quyết định thế . 4 năm dài lắm , liệu Nó sẽ đợi hay sẽ quên ? Liệu rằng Phong có đợi Nó không ?

Mọi chuyện Nó sẽ xếp vào năm cũ để đón nhận năm mới , tết Tây trôi qua rồi lại đến tết Ta . Vào cái ngày cuối năm , Hắn đã chúc mừng Nó :
- Happy new year , năm mới vui vẻ hạnh phúc may mắn nhé Uyển My !
Nó nhận tin nhắn từ facebook nhưng Nó không rep lại , mặc dù tay Nó rất muốn chạm bàn phím để trả lời . Nó không rep , Nó muốn chôn vùi kí ức này sâu trong lòng , không muốn kí ức này tái hiện nữa ... Năm cũ đi qua năm mới lại đến . Tự nhiên không nói chuyện 1 thời gian , Hắn lại từ khi đó bắt đầu trò chuyện với Nó mỗi ngày . Nó cũng vui hẳn lên . Nhưng sau tết phải nói là kì thi này rất quan trọng với Nó . Nó có tự xếp lịch rồi , bây giờ ăn chơi thoải mái sau tết là phải tập trung . Trước Tết là hẹn hết rồi , Mùng 5 đám tụi Nó sẽ đi chơi …
-----------------------------------------
~ Mùng 5
~
5h chiều Nó nhấc điện thoại lên và gọi :
- Alo ? _Kim khánh
- Mấy giờ ? _Nó
- 7h có mặt tại nhà hàng POP !
- Ai Đón ? _Nó
- Như cũ _ kkhánh trả lời
- *Im lặng *
- Ơ ơ xin lỗi , khánh quên , có thể Tân qua đón
- Ừm
>
Nó vào phòng chuẩn bị mọi thứ đến 6h Nó thay đồ .
Đúng 6h10 Nó ra đầu hẻm đứng đợi
Nó bận 1 bộ đầm ngắn , rất sang trọng , mang đôi giày búp bê rất dễ thương ngộ nghĩnh ...
Đầu Hẻm
Nó chạy nhanh ra , thấy 1 cậu con trai cao ráo đang đứng dựa vào xe nhìn ra đường phố
- Đợi có lâu không ??? _ Nó hỏi Tân

- Lâu quá trời quá đất _ Tân nói rồi quay sang nhìn Nó
Hơi bất ngờ nhìn Nó hôm nay trông rất lộng lẫy dễ thương .
- Đi đi không trễ _Nó nói rồi leo lên phía sau xe.
Tân đi ôtô tới đón Nó vì biết Nó không đi được xe hơi mà ...
----------------------------------------
Trên đường đi , Nó ngắm nhìn mọi người đang chạy đều đều xung quanh . Ai cũng nhìn Nó như người ngoài hành tinh vậy . Trong màn đêm tối , Nó rất xinh và chàng trai đi chung cũng vậy nữa rất điển trai .
Tân đi được ôtô vì gia đình anh là gia đình giàu có và có tiếng trong thành phố . Tân được tập lái xe từ trước nên Tân rất rành về việc này . Nó đi bên Tân Nó lại nhớ Hắn . Nhớ cái ngày Hắn qua đây chở Nó đi . Mặt Nó sụ xuống . Tân cũg tốt với Nó vì thế Nó mới định cho Tân làm người thay thế cho Phong nhưng Nó không làm được vì Nó sợ sẽ làm tổn thương tới Tân . Trên đường đi, 2 người im lặng không nói chuyện gì cả .Tân cũg ít nói chuyện với Nó rồi. Nên giữa cả 2 chẳng có gì để nói . Cuối cùng cũng đến .
-----------------------------------------
~ NHÀ HÀNG POP
~ * PHÒNG 7*
Hôm nay lớp Nó tụ tập ăn uống xong ai muốn về thì về đi đâu thì tuỳ , chủ nhà hàng này là ba của Thiên Tân , nên lớp Nó được giữ riêng căn phòng này .
Đâu đó nơi đây đã thoáng quaa chút cảm giác cũ .
>
Tân mở cửa ra nắm tay Nó vào trong .
- Ồ _ Mọi người hết sức ngạc nhiên đám con trai ở đây không rời mắt khỏi Nó . Nó xinh lắm và còn được Tân nắm tay nữa dù gì thì cũng Tân cũng là trong đám hotboy lớp Nó
Như cũ Nó ngồi cùng bàn với Tân , Anh , Khánh , Khải , Vy , Luân , Kiệt , Ngọc , My . Vẫn vị trí cũ nhưng thiếu mất một chỗ , đó là chỗ của Phong . Nó ngồi xuống , nhìn mọi người Nó cũng đủ hiểu chuyện gì đang diễn ra ở đây , khi Hải My và Kiệt nắm tay . Mọi người nhìn Nó , đột nhiên bàn Nó im hẳn đi , Nó mới lên tiếng :

- Không Ăn À ? _Nó hỏi
- Chờ cái có chuyện muốn nói _ Hải My chen vào
- Nói đi _ Nó
- My và Kiệt ... cậu đừg pùn nhá.
- Xin lỗi _ Kiệt nói
Mặt Nó lạnh tanh mắt hướng về chỗ ngồi của Phong trước đây không quan tâm lắm đến lời nói của My và Kiệt . Tân và mọi người nhìn Nó. Nó nói :
- Happy , ăn đi đói rồi
Tân và mọi người nhìn Nó cười , Tân gắp đồ ăn cho Nó , quan tâm Nó , Luân lở miệng hỏi :
- Đi bằng gì vậy ?
- Ôtô _ Nó chen vào
Nhưg lúc này , Nó hơi sững người , cũng câu hỏi câu hỏi cũ , nhưng người được hỏi , người hỏi và câu trả lời đã được thay thế . Nó thấy nhớ Phong , nhớ mọi chuyện xảy ra giữa Nó và Phong . Nó * nước mắt tuôn trào * đẩy ghế mở cửa phòng chạy ra ngoài ... Tân nhìn thấy và chạy đi theo Nó … Mọi người trong phòng cũng lo lắng cho Nó nhưng không đi theo để Nó yên một mình sẽ tốt hơn ….
***************************************************


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận