- “ Chuyện này rất trọng đại, vị Triệu hồi Sư kia chắc chắn là gần như duy nhất trên Đại Lục này, nếu ai lôi kéo được hắn thì coi như cuộc đời hắn đã thay đổi a, nếu một gia tộc thu giữ được hắn thì coi như là một gia tộc nhỏ nhu chúng ta cũng có thể so sánh với đại gia tộc ở đế đô a, có khi còn hơn, hoàng tộc cũng phải kính nể gia tộc ấy 5 phần a, nếu một quốc gia có được thì coi như là mảnh Đại Lục này là của quốc gia ấy rồi a.”
- “ Nhưng nếu chúng ta có quan hệ với vị Triệu Hồi Sư kia thì không sao nhưng nếu một trong hai gia Tộc còn lại là Hoa Gia và Hoắc Gia thì coi như Tiêu Gia ta cũng tới lúc chấm dứt những ngày tháng êm đềm tại Thạch Đầu Trấn a”
- “ Lại nữa, nếu chúng ta mà có quan hệ với vị Triệu Hồi Sư kia thì lại càng nguy hiểm hơn nữa, chắc chắn các thế lực lớn sẽ lôi kéo chúng ta, mà chúng ta là một gia tộc nhỏ a, không thể chống trọi với các gia tộc lớn được”
- “ Chắc chắn một thời gian ngắn nữa sẽ có một lượng người cực lớn đổ xô tới Thạch Đầu Trấn ta a, chắc hẳn không thiếu được các nhân vật lớn từ các quốc gia, nếu chúng ta chỉ cần đắc tội với một người trong số họ a, thì coi như nạn diệt tộc chắc chắn nắm trong tay a, đây là chưa nói tới là chúng ta im lặng nhưng chua chắc gì bọn chúng im lặng, bọn chúng sẽ cho người dò sét từng Gia Tộc a, lúc đó lại càng nguy hiểm ”
Đại Trưởng Lão nói một hơi dài, những suy nghĩ này dường như càng nói càng đúng, nhóm người càng bàn tán sôi nổi hơn, nhưng không khí lo lắng càng nặng nề hơn, đúng lúc này Gia chủ lên tiếng cắt ngang suy nghĩ của mọi người.
- “ Nhanh, nhanh, ra ngoài thu mua lương thực tốt nhất dự trữ, sau đó dọn dẹp sạch sẽ nhà của phòng ốc cho ta, và trong thời gian này mọi người làm gì cũng phải cẩn thận có biết hay không?”
Mọi người càng ngớ người, cớ vì sao lại mua lương thực cộng với dọn dẹp nhà cửa a, mà ngay lúc này Tiêu Phong cũng chìm trong suy nghĩ của riêng mình, không ngờ một hành động nhỏ của mình mà gây ra hậu quả lớn như vậy, như vậy sau này càng phải cẩn thận hơn khi hành động a
- “ Mọi người đừng nhiều lời nữa mau làm thao lời Gia chủ a” – lúc này một người trong nhóm tiểu bối nói, ngay lúc đó nhóm người mới bừng tình lật đật chia nhau chạy đông chạy tây, người mua lương thực, người dọn dẹp phòng ốc.
Lúc này Tiêu Phong đi tới gần Tiêu Viễn vẫn còn đang nhăn mày lo lắng hỏi.
- “ Gia Gia, ngài còn đang lo nghĩ chuyện gì a, mà tại sao ngài lại phân phó xuống như vậy? chuyện có nghiêm trọng như Đại Trưởng Lão nói không ạ”
- “ Tiêu Phong, con còn nhỏ, nhiệu chuyện con chưa biết hết được, chúng ta là những người luyện tập ma pháp hoặc kiếm sĩ cấp cao có thể không ăn không uống vài tháng cũng không sao nhưng những người khác không có khả năng tu luyện hay những trẻ em thì sao, chúng ta phải có trách nhiệm lo cho họ, còn phòng ốc thì chắc chắn chúng ta sẽ đón tiếp những người cao sang a, và chắc chắn sẽ có bọn chúng, nên ta mới phân phó như vậy”
- “ Bọn chúng, bọn chúng là ai?”
Nghe Tiêu Phong hỏi thì Tiêu Viễn càng nhăn mày, chắc hẳn kiếp nạn lần này của Tiêu Gia là khó tránh khỏi a.
Nhưng lúc này Tiêu Phong lại lên tiếng nói với Tiêu Viễn,
- “ Con có chuyện muốn nói cho Gia Gia, Bà Bà, Cha, Mẹ và Đại Ca a,chúng ta vào trong phòng nói”
Sau khi nói Tiêu Phong xoay người bước vào trước, những người còn lại thì bốn mắt nhìn nha, cuối cùng là chuyện gì a.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...